“Quý nhân ngồi trên xe ngựa, ngươi có thể muốn nghĩ là nghĩ à?” Nói xong, bà ta nhìn về phía Kim Nguyệt Nga: “Phu nhân lão đại, ngươi quản lý Ngũ Nha cho tốt đi, một cô nương vẫn nên an phận thì tốt hơn.

”“Ngươi nuông chiều nó như vậy, đến khi trái tim nó bị dưỡng ra dã tâm thì sau này lớn lên nó còn có thể cam tâm tình nguyện gả cho một quân hộ hay sao?”Kim Nguyệt Nga nhíu mày, không đợi bà ấy nói chuyện, Lý Ngũ Nha đã mở miệng.

“Nội tổ mẫu, bà khinh thường cháu mình vậy à? Nội tổ mẫu nhà người ta đều ngóng trông con cháu mình tốt đẹp, mà bà lại làm ngược lại.

”“Không, không chỉ là bà không mong chúng ta tốt đẹp, chỉ sợ chúng ta muốn tiến tới, bà cũng muốn chèn ép.

”“Nội tổ mẫu, bà thật sự làm ta nghi ngờ!”“Còn ta nữa, ta cũng rất nghi ngờ.

”Lý Tam Lang đột nhiên lên tiếng, hai hàng lông mày nhíu chặt nhìn Lý lão phu nhân: “Nội tổ mẫu, ta biết người không thích chúng ta, nhưng mà tại sao vậy? Dù chúng ta không vừa lòng người, người cũng đâu cần nguyền rủa Ngũ Nha và Thất Lang đâu?”Lý Nhị Nha nói tiếp: “Bà là nội tổ mẫu ruột của chúng ta, lúc nãy nói những lời nọ ở miếu Vương Mẫu, người không biết còn tưởng chúng ta là kẻ thù của bà cơ đấy!”Lý Thất Lang lầm bầm chém thêm một nhát: “Bà không phải là nội tổ mẫu ruột của chúng ta!”Lý lão phu nhân nhìn bốn đứa nhỏ thay phiên nhau chỉ trích mình, tức giận đến người phát run.


Lý Đại Lang đứng một bên thấy tình thế không đúng thì đỡ lấy Lý lão phu nhân, nhanh chóng nói: “Bà, không phải bà muốn mua thêm đồ Tết sao? Cháu đi với bà.

”Lý lão phu nhân lạnh lùng nhìn bọn họ rồi nói với Kim Nguyệt Nga: “Ngươi nuôi dạy con trai con gái thật là tốt, dám chỉ trích trưởng bối ta, nhà của các ngươi đúng là rất tốt!”Kim Nguyệt Nga thản nhiên nói: “Con của ta đương nhiên đều tốt cả, cả trạm dịch không ai nói gì không tốt đâu.

Chúng ta còn muốn đi gặp gia chủ Vệ sở, sẽ không đi cùng mẫu thân được.

”Nói xong thì dứt khoát dẫn bốn đứa nhỏ quay người rời đi.

Nhìn bóng dáng đi xa của năm người, Lý lão phu nhân tức giận đến mức phát run: “Được, được lắm, để ta xem các ngươi có thể kiêu ngạo được bao lâu?”Lý Đại Lang lo lắng Lý lão phu nhân sẽ tức giận vô cớ, vội vàng trấn an: “Bà, bà đừng tức giận với bá mẫu bọn họ.

”Vẻ mặt Lý lão phu nhân hòa hoãn: “Đại Lang, ngươi là đứa trẻ ngoan, đừng học theo đám Tam Lang, bọn họ kiêu ngạo vậy thôi, đó là vì có đại bá của ngươi.


”“Bà nói với ngươi này, đại bá của ngươi không phải là người trường thọ, trên chiến trường đao kiếm không có mắt, nhất là hai năm nay chiến sự càng thêm gấp gáp, hắn chết trên chiến trường là việc sớm muộn thôi.

”“Bây giờ để đám người bá mẫu của ngươi điên cuồng đi, chờ sau khi đại bá của ngươi chết thì xem ta thu thập bọn họ thế nào.

”Nhìn Lý lão phu nhân vẻ mặt lạnh lẽo, nghiến răng nghiến lợi mà Lý Đại Lang cảm thấy trái tim mình đang run lên.

Đại bá chính là người thân của bà mà, sao bà ta có thể nguyền rủa hắn chết trên chiến trường được?Tuy rằng đại bá không chiều theo ý muốn của nội tổ mẫu mà làm việc, nhưng mà trong lòng hắn ta hiểu rõ, người một nhà bọn họ không đói bụng là nhờ có đại bá.

Cho dù một nhà đại bá có sai, thì bà cũng không nên nói như vậy.

Giờ phút này, Lý Đại Lang đột nhiên sinh ra một chút e ngại với người nội tổ mẫu đã yêu thương hắn ta từ nhỏ.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương