Edit: Điềm Điềm
**********************
Dung Ngọc nhìn Cố Triều Từ gần trong gang tấc, hương cam quýt từ trên người người đàn ông truyền đến vòng quanh lòng cậu.
Cố gắng khắc chế trái tim đập thình thịch, mím môi, kiên trì nói: ” Vậy, thất lễ rồi.
”
Dứt lời, nhắm mắt lại dán lên.
Thoạt nhìn người cứng rắn, môi lại ngoài ý muốn mềm mại, Dung Ngọc nhẹ nhàng dán vào, không dám có nửa điểm hành động dư thừa, cậu lớn thế này, còn chưa từng bối rối như vậy.
Cố Triều Từ chống đỡ lan can phía sau cậu, rũ mắt đảo qua lông mi thiếu niên bởi vì khẩn trương mà run rẩy, trong lòng giống như bị một sợi lông vũ nhẹ nhàng quét qua, nổi lên ngứa ngáy tê dại.
Thời gian không biết qua bao lâu, giống như rất dài, cũng dường như rất ngắn.
Dung Ngọc mạnh mẽ lui ra, hai má nóng lên nói: ” Được rồi, cám ơn!”
” Ừm.
” Cố Triều Từ chống đỡ thẳng người, khẽ đáp một tiếng, ánh mắt liếc qua đầu lỗ tai đỏ bừng của thiếu niên, ngón tay buông xuống bên cạnh nhẹ nhàng cong lên một chút.
Dung Ngọc cơ hồ là chạy về phòng, đóng cửa lại phảng phất còn có thể nghe thấy tiếng tim đập của mình.
Sờ hai má nóng lên, nghĩ đến sáng mai còn phải hôn thêm một lần nữa, liền cảm thấy cả người đều không tốt.
Cậu bây giờ quả thực chính là một tên cuồng hôn!
Cố Triều Từ trở lại phòng, trực tiếp đi vào phòng tắm, thân thể so với tâm lý thành thật hơn rất nhiều.
Dung Ngọc rửa mặt tỉnh táo lại, nằm lên giường, rõ ràng lúc này cậu nên ngủ, nhưng nhắm mắt lại, tất cả đều là hình ảnh người đàn ông bỗng nhiên tiến lại gần, xoay người ôm chăn vào trong ngực, mặt chôn vào trong, không thể trách cậu, ai bảo khuôn mặt Cố Triều Từ trông đẹp như vậy, thật giống như hoàn toàn dựa theo sở thích của cậu, quả thực phạm quy.
Chịu không nổi cọ cọ chăn, liền nghe thấy điện thoại di động đặt trên bàn sạc phát ra một tiếng ting.
Đưa tay cầm lấy, là Dung Tuyền gửi tới hỏi cậu thế nào.
Nhìn chằm chằm tin tức kia nửa ngày, Dung Ngọc cũng không biết nên trả lời Dung Tuyền như thế nào.
Chẳng lẽ muốn nói cho anh hai cậu biết, cậu hiện tại mỗi ngày đều phải cùng Cố Triều Từ hôn một chút, mới có thể đạt được thời gian tách ra 12 giờ, nếu không liền đau đến chết đi sống lại.
Hơn nữa mỗi lần hôn cậu đều phải trả tiền là thả rắm cầu vồng, nhân sinh quả thực không thể gian nan hơn nữa!
Những lời này cậu cũng chỉ dám suy nghĩ một chút, nói ra, Dung Tuyền có thể đêm nay giết tới đây.
Dung Ngọc: Anh hai yên tâm, đã có thể tách ra một thời gian, hôm nay em đi quay phim, không có việc gì ^-^
Dung Tuyền: Không có việc gì thì về nhà, đừng ở nhà người khác.
Dung Ngọc: QAQ anh hai, hiện tại em cũng muốn về nhà, nhưng còn chưa hoàn toàn tốt, nguyên bản tối nay muốn trở về, kết quả nửa đường liền đau lên, cũng may có chú Cố ở đây, cho nên khả năng còn phải ở bên này vài ngày, anh, anh yên tâm,em khẳng định ngoan ngoãn, tuyệt đối không gây phiền toái cho anh cùng chú Cố ” ( ̄︶ ̄*))
Dung Tuyền: Còn đau sao?
Dung Ngọc: Không sao anh, đã khá hơn nhiều rồi.
Dung Tuyền: Nếu không được, thì đến bệnh viện để kiểm tra.
Dung Ngọc: Được ạ, anh nghỉ ngơi sớm đi muộn rồi ^ – ^.
Dung Tuyền: Em cũng vậy, quay phim chú ý đến sự an toàn.
Dung Ngọc: Vâng~
Cùng Dung Tuyền tán gẫu xong, Dung Ngọc thở phào nhẹ nhõm, sợ Dung Tuyền đuổi theo hỏi chi tiết, mà chi tiết cậu sao dám nói QAQ.
Dung Tuyền bên này nhìn chằm chằm hộp thoại cùng Dung Ngọc nói chuyện phiếm, nhìn nhóc con ở cuối phát ra gợn sóng, trước kia Dung Ngọc cùng bọn họ nói chuyện, ngoại trừ lúc muốn quà sẽ làm nũng ra, bình thường rất ít khi như vậy.
Nhịn không được nhếch khóe môi, trong lòng thầm than, em trai nhỏ trong nhà thật sự là càng ngày càng biết làm nũng.
Mở liên kết, đặt hàng, tất cả trong một giây.
Nghĩ đến sở thích của Dung Ngọc, Dung Tuyền quyết định chờ đồ đến, cho cậu nhóc một cái kinh hỉ.
Dung Ngọc tắt điện thoại, hắt hơi mạnh đến mức xoa xoa mũi, nghĩ ngày mai nhất định uống thêm nước chanh.
Cũng không biết có phải hay không, buổi tối trước khi đi ngủ làm chuyện không nên làm, đêm nay Dung Ngọc phảng phất lại trở về đêm đó, bị lăn qua lộn lại giày vò.
Sáng sớm thức dậy giặt quần lót thật sự là quá đủ rồi!
Từ trong phòng đi ra, thấy Cố Triều Từ đã thức, cũng không biết người này mấy giờ tỉnh lại.
Dung Ngọc kiên trì đi lên: ” Tôi cố gắng dùng những câu nói đẹp đẽ kia để hình dung anh, tôi đã suy nghĩ viết ra một đoạn dài, nhưng không được, mặt mày anh như tạc tượng, làm cho tôi cảm thấy không chịu nổi, nhìn thấy ngôi sao trong mắt anh liền nói không nên lời, gió xuân lướt qua khóe môi anh, vô luận là từ nào, đều không bằng nửa phần kinh diễm của anh…”
Cố Triều Từ: “…….
”
Hoảng hốt ý thức được thiếu niên đang muốn hôn, trong lòng nhịn xuống xúc động muốn bật cười, muốn mở miệng bảo cậu tới, kết quả Dung Ngọc thấy anh đứng ở nơi đó nửa ngày không lên tiếng, còn tưởng rằng đoạn này không được, đành phải nhớ lại mấy cái vừa mới phát hiện: ” Tôi làm việc mười phần nắm chắc, hiện tại chỉ thiếu một cái hôn của anh…”
Cố Triều Từ nghe thấy những lời này, trong mắt nổi lên sung sướng, đưa tay hướng cậu ngoắc lại, Dung Ngọc nhất thời ánh mắt sáng lên, hiển nhiên lần này được rồi.
Đi qua liền nghe Cố Triều Từ nói: ” Những thứ này lưng rất vất vả chứ?”
” Không vất vả, muốn có hồi báo, phải có trả giá!”
Cố Triều Từ trong mắt mang theo trêu chọc, nhẹ nhàng gật đầu: ” Xem ra cậu tìm được vui vẻ ở trong đó, đến đây đi.
”
Dung Ngọc ở trong lòng hung hăng đưa ngón giữa, 凸!
Chỉ là người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, quyền nắm giữ sống chết trong tay người ta, chỉ có thể nhịn, nhắm mắt hôn!
Cũng may Cố Triều Từ rất đẹp trai, cậu cũng không chịu thiệt!
Chỉ là chung quy có chút không cam lòng, lúc này đây Dung Ngọc không có nhắm mắt lại dán lên, nhìn tầm mắt người đàn ông rũ xuống, sau đó đột nhiên vươn đầu lưỡi, giống như khiêu khích, liếm một chút.
Sau đó nhanh chóng rút ra, đôi mắt mèo đen bóng lộ ra ánh sáng xảo quyệt: ” Tôi đi trước!”
Cố Triều Từ đứng tại chỗ, đôi môi mỏng mím chặt lộ ra một chút ánh nước, biểu thị vài giây ngắn ngủi vừa rồi thiếu niên đã làm gì anh.
Nhìn theo Dung Ngọc chiếm tiện nghi nhanh chóng bỏ chạy, trong mắt Cố Triều Từ rõ ràng.
Anh biết, nhóc con có thói quen như cự tuyệt lại nghênh đón.
Dung Ngọc lên xe đã đặt trước, lúc đóng cửa xe lại, tim đập còn rất nhanh.
Cậu muốn biết Cố Triều Từ lúc này tâm tình như thế nào, dù sao hiện tại cậu có chút hưng phấn.
Lần này Dung Ngọc xuống xe liền nhìn thấy Hoa Tự Cẩm đang chờ ở cửa, nhìn thấy cậu, Hoa Tự Cẩm lập tức mở miệng nói: ” Cậu muốn chanh làm gì, bị cảm sao?”
” Có chút, hai ngày nay luôn hắt hơi, à, anh giúp tôi chuẩn bị xong rồi sao, cám ơn!”
Dung Ngọc thấy Hoa Tự Cẩm đưa tới ly nước chanh pha xong, lập tức mừng rỡ cười cảm tạ.
Nhìn thấy cậu cong mắt cười vui vẻ, Hoa Tự Cẩm nhịn không được nghĩ, bộ dáng bây giờ của nhóc con sao lại khiến người ta thích như vậy chứ, nếu cứ như vậy thì tốt rồi.
” À, hôm qua không có cơ hội hỏi cậu, cậu và Cố tiên sinh, có chuyện gì xảy ra vậy?”
Đột nhiên nghe thấy Hoa Tự Cẩm hỏi, Dung Ngọc tháo khẩu trang uống nước bỗng nhiên sặc, thấy cậu như vậy, Hoa Tự Cẩm hoảng sợ, vội vàng tìm khăn giấy giúp cậu lau: ” Sao cậu không cẩn thận như vậy, không sao chứ?”
Dung Ngọc sặc đến hốc mắt đỏ hoe, khàn giọng nói: ” Anh, anh không muốn tôi sặc chết, cái gì cũng đừng hỏi được không?”
” Có cái gì mà tôi không thể biết, nhóc con nếu cậu thật sự có cái gì với anh ấy, tốt nhất cậu nên nói rõ ràng với tôi trước, cho dù đến lúc đó thật sự bị phơi bày ra ngoài, chúng ta cũng không bị động, anh hỏi cậu, có phải cậu đang yêu đương với Cố tiên sinh không?”
Ngày hôm qua hình ảnh Cố Triều Từ vào phòng ôm Dung Ngọc vào trong ngực đối phương, hắn đều nhìn thấy.
**********************.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook