Xuyên Thành Đối Tượng Hôn Phu Từ Bé Của Nam Chính A Biến O
6: Nếu Cậu Mà Khóc Nữatôi Sẽ Nói Xấu Cậu Cho Tiểu Bạch Đó!


Để ngăn chặn các Alpha đang bước vào tuổi dậy thì sẽ không biết thu liễm Pheromone của mình, gây ra tai hoạ.

Nhất Trung chia những học sinh năm nhất mới bước vào năm học đầu tiên thành các ban học khác nhau.
Alpha ở khuôn viên phía đông, Beta và Omega ở khuôn viên phía tây.
Trong năm đầu tiên của trường trung học, giáo viên sinh học sẽ dạy bán thời gian cho Alpha và Omega để cố gắng kiểm soát quá trình rút lại và giải phóng pheromone.
Sau năm thứ 2 Cao Nhị nhà trường sẽ xáo trộn sĩ số, phân luồng lại, lúc đó sẽ thực hiện quản lý lớp học hỗn hợp ABO.
Trong mắt của khá nhiều Alpha và Omega, hành động này rất bảo thủ và không cần thiết.
Đặc biệt đối với những Alpha cùng Omega đang khao khát "mùa xuân" mà nói, thì càng đặc biệt khó khăn.
Theo quan điểm của họ, thuốc ức chế có rất nhiều sản phẩm, chẳng hạn như thuốc ức chế và vòng đeo tay áp chế, đã được phổ biến rộng rãi trên toàn quốc và hiệu quả của nó thì đặc biệt nhanh chóng.
Vì lý do này, trường Nhất Trung thậm chí còn bị mang tiếng là "cổ hủ".
Tuy nhiên, Tô Tửu, người đã đọc qua tiểu thuyết gốc, cho rằng hệ thống phân loại ABO được thực hiện trong năm đầu tiên của trường học chính xác là để đáp ứng nhu cầu của cốt truyện.
Trong bối cảnh của tác giả, khi Bạch Kiêu vẫn còn là một Alpha, rất nhiều người cùng giới đã rất ấn tượng bởi vẻ ngoài và pheromone hương hoa hồng của cậu ấy.
Sau khi Bạch Kiêu phân hóa thành Omega thì vẫn như thế.
Pheromone của cậu ấy cực kỳ hấp dẫn đối với Alpha, nó có thể dễ dàng khiến một số Alpha có mức độ di truyền thấp hơn mất kiểm soát và cố gắng đánh dấu cậu ấy.
Do đó,có thể thấy được mức độ nguy hiểm khi phân hóa thành Omega của Bạch Kiêu.
Khi có một Omega cấp 3S đột nhiên học chung với một nhóm Alpha, làm sao có thể tránh khỏi bị một nhóm Alpha mắt đỏ hoe khó kiểm soát đánh dấu chứ, ngoại trừ bản thân Bạch Kiêu rất lợi hại ra thì chính là dựa vào sự giúp đỡ của Tạ Kha.
Trong toàn bộ khuôn viên phía Đông, Chỉ có Tạ Kha bảo hộ cho Bạch Kiêu đang phân hóa Pheromone, che chở người vào tận bên trong phòng vệ sinh của giáo viên giữa sự điên cuồng của một đám Alpha đập phá cửa bên ngoài, muốn được đánh dấu Bạch Kiêu.
Editor:Như đại dịch Zombie ấy nhò:)))
Khi Tô Tửu nhìn đến đoạn mô tả đó, trái tim cậu gần như ngừng đập, sợ rằng Bạch Kiêu sẽ xảy ra chuyện không hay.
Thẳng đến khi bị vai chính Công đánh dấu.Cùng với Pheromone ngọt ngào của Omega, cậu mới có thể yên tâm.
Tất nhiên, cậu có rất nhiều thắc mắc.
Tại sao trong tiểu thuyết, các loại trò chơi tình thú luôn diễn ra trong nhà vệ sinh của khuôn viên trường vậy?.


Không ai nghĩ nó có mùi rất khó chịu à...
Nhưng hiện tại, đây không phải vấn đề trọng tâm.
Bây giờ Bạch Kiêu luôn chuẩn bị thuốc ức chế bên mình phòng ngừa trường hợp khẩn cấp rồi.
Trong trường hợp cậu ấy cảm thấy có điều gì đó không ổn thì trực tiếp uống thuốc ức chế luôn.

"Tiểu Tửu!Tiểu Tửu, hoàn hồn lại coi."
Trì Tung không ngừng nháy mắt với Tô Tửu, đồng thời đặt tay dưới bàn, vỗ Tô Tửu vài lần.
Tô Tửu đang nghiêm túc suy nghĩ, bị cắt ngang liền rất khó chịu, quay sang trừng mắt với bạn cùng bàn một cái.
"Đừng có mà ồn ào, tớ là đang suy nghĩ về những sự kiện lớn liên quan đến tương lai của đất nước đấy nhé!"
Khóe miệng Trì Tung giật giật, nhìn cậu với vẻ mặt"Cậu xong đời rồi".
Cùng lúc đó, giáo viên chủ nhiệm kiêm luôn giáo viên Tiếng Anh Triệu Ngọc Lam cười tủm tỉm, nhìn khuôn mặt tròn rất tốt bụng này đi, suýt chút nữa đập vào mũi Tô Tửu một cái.
"Ây da, nếu không phiền thì nói chuyện với lão sư một chút chứ nhỉ, cái gì mà sự kiện lớn liên quan đến tương lai của đất nước là cái gì vậy? Đừng nhìn lão sư tuổi lớn, kỳ thật trong lòng lão sư cũng vô cùng hoài niệm về ước mơ hồi Sơ Trung đó."
Lời vừa dứt, cả lớp cười ầm lên.
Tô Tửu: "..."
Tô Cửu mặt dày như tường thành, hiếm khi đỏ mặt.
Đáng tiếc Triệu Ngọc Lam hoàn toàn không có ý thương hại Omega.
Một phút sau, Tô Tửu ôm sách tiếng Anh, bơ phờ đứng ở hành lang ngoài phòng học.
Thật bất ngờ, cậu gặp Chung Nhất Nặc, thằng nhãi này cũng đang đứng ở cửa để chịu phạt giống như cậu.
Khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau, Tô Tửu thấy Chung Nhất Nặc chán ghét quay đầu đi, đồng thời tránh xa Tô Tửu.
Tô Tửu: "..."
Cậu cố tình lấy điện thoại ra để chụp ảnh khuôn mặt của mình.
Nhìn đi nhìn lại cậu vẫn đẹp trai cơ mà, hay là chưa đủ đẹp trai.

Đến nỗi người ta còn ghét bỏ quay đầu đi?
Trong thâm tâm cậu cảm thấy không tốt lắm vì bị cả lớp coi như là trò cười, nhưng đến cả Chung Nhất Nặc cũng không ném cho cậu được một chút sắc mặt tốt.
Tô Tửu trong lòng cảm thấy không vui gì cả!
Tâm trạng của cậu mà không vui, tất nhiên cậu dễ dàng gì mà tha cho Chung Nhất Nặc, người đã khiến cho tâm trạng của cậu không tốt.
Đặc biệt là trước đó thằng nhóc này ở hành lang trừng mắt cậu mấy lần, Tô Cửu trong lòng liền có chút ghi thù.
Dù sao cậu cũng đang nhàm chán vì không có việc gì để làm, liền nhích chân về phía Chung Nhất Nặc hai bước.
Tô Tửu nhích một bước về phía Chung Nhất Nặc, Chung Nhất Nặc liền nhích hai bước về phía trước.
Nhưng hành lang quá ngắn, Chung Nhất Nặc liền bị dồn tới góc tường.
Không có đường lùi, hắn chán ghét quay đầu lại, dùng sức trừng mắt nhìn Tô Tửu: "Cậu lại muốn như thế nào nữa đây? Đừng tưởng rằng lần này cậu làm cho tôi xấu mặt thì tôi sẽ sợ cậu nhé, cậu không phải là ỷ lại vào gia thế của Bạch gia sao? Cái đồ thiếu gia đắc ý vênh váo!."
Vừa nói xong, hốc mắt hắn đỏ lên, một lúc sau, khóe mắt đọng lại một giọt nước mắt to.
Giả vờ hung ác nói: "Đừng vui mừng quá mức! Cứ đợi đi! Sau khi Bạch Kiêu nhìn thấy bộ mặt thật xấu xa của cậu sẽ không còn bảo vệ cậu nữa, tôi nhất định sẽ lấy lại cả gốc lẫn lãi, đền bù cho những nhục nhã mà cậu đã gây ra cho tôi."
What the fuck? Người ta đã làm cái gì đâu mà sao giống như một người lớn xấu tính đang bắt nạt trẻ con vậy hả?
Cậu cái gì cũng đều chưa làm, đừng đội nồi cho người ta như thế chứ!.
Cậu không khỏi cảm thấy có chút nhàm chán.
Vẫn là trêu chọc Bạch Kiêu vui hơn.
Tô Tửu quyết định nhích chân trở về chỗ cũ.
Đáng tiếc chân còn chưa kịp chuyển động, Chung Nhất Nặc càng khóc dữ dội hơn.
Khuôn mặt bé nhỏ bằng lòng bàn tay giàn giụa nước mắt, khóc đến thê thảm, nhìn thấy mà thương.
Tô Tửu ở trong lòng nói: "Nếu cậu là phụ nữ, tôi đã dỗ cậu rồi, nhưng cố tình cậu lại là đàn ông."
Một câu nói rất chi là tàn nhẫn.
Nhưng sau khi nghĩ lại, Tô Tửu vẫn là không chịu đựng được Chung Nhất Nặc ngồi khóc trong góc, vẫn là nhịn không được liền mở miệng.
Đáng tiếc Tô Tửu với bản tính không thể an ủi người khác, lời nói cũng cứng ngắc như đá.

"Cậu đủ rồi nha, bao nhiêu tuổi rồi mà khóc như trẻ con thế?"
Chung Nhất Nặc lườm cậu với đôi mắt đỏ rực, càng khóc to hơn.
Tô Tửu:"..."
Quả nhiên vẫn là lên trở lại đi.
An ủi người ta quá phiền phức, đặc biệt là cái thằng nhóc luôn mang vẻ mặt không tốt với mình này.
Cậu không phải là Thánh nữ, vì vậy không cần phải bận tâm đến việc cố gắng làm hài lòng một đứa trẻ không liên quan đến mình.
Thằng nhãi Chung Nhất Nặc này, Tô Tửu từ chỗ của Trì Tung mới biết được thông tin cá nhân của cậu ta.
Là bông hoa xinh đẹp lớp bên cạnh, người thì xinh đẹp giọng nói thì ngọt ngào, học lực thì cực kì giỏi.
Cậu ta thi vào Nhất Trung với tổng số điểm rất cao, chỉ đứng sau Bạch Kiêu mà thôi.

Là Omega duy nhất trong số mười học sinh năm nhất có học lực đứng đầu Nhất Trung.
Không ngoa khi nói rằng so với tính cách tự ái của Tô Tửu, Chung Nhất Nặc mới chính là Omega trong mộng của tất cả các Alpha trong trường.
Tuy nhiên, mặc dù Tô Tửu đã quyết định phớt lờ đối phương, nhưng trong lòng anh vẫn rất tò mò.
Sau đó, cậu lấy điện thoại di động ra, cúi đầu gõ chữ, chuẩn bị hỏi cậu bé buôn chuyện Trì Tung đã xảy ra chuyện gì.
Em đẹp trai nhất thiên hạ: Thằng nhãi Chung Nhất Nặc kia xảy ra chuyện gì thế?
Em đẹp trai nhất thiên hạ: Cậu ta học lớp hai phải không? Làm sao bị giáo viên phạt vậy?"
Em đẹp trai nhất thiên hạ: Cậu ta vẫn còn đang khóc lóc ỉ ôi đây này, nói cái gì mà tớ dùng sức của Tiểu Bạch để nhục nhã cậu ta thế chứ lị."
Em đẹp trai nhất thiên hạ: Nhục nhã cái con khỉ nhé! Con mẹ nó tớ chỉ mới đi học trở lại thôi mà,làm sao có thể làm nhục nhã cậu ta được?"
Cậu gửi liên tục tin nhắn cho đối phương.
Không lâu sau, câu trả lời đến.

Paparazzi dự bị:Chung Nhất Nặc đấy hả, không phải cậu ta phát sóng màn tỏ tình trực tiếp trước toàn trường sao? Còn từng mắng cậu là lười biếng, chểnh mảng, không có gì là không dám làm, v.v., bị chủ nghiệm giáo dục phê bình trước toàn trường, yêu cầu chấn chỉnh lại thái độ học tập, Cao Trung không được phép yêu đương sớm.
Em đẹp nhất thiên hạ:Lạ ghê ta, trường mình còn quản luôn cả việc yêu sớm đấy à?
Paparazzi dự bị:Ngầm không nói thôi, ngoài mặt vẫn phải làm cho nó có bộ dáng oai nghiêm chứ.
Paparazzi dự bị: Người khác không phải đều bí mật tỏ tình sao? Chẳng qua là Chung Nhất Nặc bị ai xúi dại mà phát trực tiếp lời tỏ tình lớn như vậy.
Em đẹp nhất thiên hạ: Hừ, nhìn thế nào cũng không liên quan gì đến tớ, thằng nhóc kia không phải bị lão sư mắng là ngu sao? Làm sao có thể nói tớ sỉ nhục nó được?
Paparazzi dự bị: Đúng rồi, cậu ta còn bị yêu cầu phải viết một lá thư chân thành xin lỗi cho cậu, viết xong sẽ được lão sư xét duyệt.


Sau đó đọc to cho toàn trường nghe vào buổi chào cờ thứ hai tuần sau.
Tô Tửu vuốt cằm.
Thông báo phê bình thì cậu biết rồi, nhưng còn chuyện lá thư xin lỗi này thì lần đầu cậu nghe.
Paparazzi dự bị: Chú tớ không phải là một trong những giám đốc của trường sao? Tớ nghe chú ấy nói rằng lá thư xin lỗi này là do Bạch gia yêu cầu viết.
Paparazzi dự bị: Tớ nghĩ có lẽ anh Bạch đang muốn cho người khác làm gương đây mà.
Paparazzi dự bị:Chẳng phải gia đình của Chung Nhất Nặc đó rất có tiền đó sao? Núi cao còn có núi cao hơn.
Paparazzi dự bị: Đứng trước toàn trường đọc thư xin lỗi thì thôi đi, nhưng phải đọc lời xin lỗi đối thủ,không chừng bởi vì điều này mà làm cho tâm tình của cậu ta không được tốt.

Tớ đoán chắc là tại trong lớp cậu ta học không vào, cho nên mới bị phạt đứng giống như cậu.
Thấy vậy, Tô Tửu nhớ lại khuôn mặt khóc lóc thảm thiết của Chung Nhất Nặc, cậu là đang đồng cảm với cậu ta à?
Không, không hề nha.
Cậu chỉ cảm thấy buồn cười thôi.
Em đẹp nhất thiên hạ: schadenfreude.jpg.Chơi tốt với nhau lâu như vậy mà sao cậu không kể cho tớ nghe mấy chuyện thú vị như này sớm hơn vậy hả?

Editor:Cái meme mà Tô Tửu gửi đãng lẽ là"vui sướng khi người gặp hoạ.jpg" nhưng mình không tìm được lên xài tạm cái meme này:))), ad cũng vã lắm rồi:))
Paparazzi dự bị: Anh Bạch không phải mỗi ngày đều giao bài tập cho cậu sao, tớ tưởng rằng anh Bạch đã nói với cậu rồi chứ.
Tô Tửu cất điện thoại đi, không trả lời.
Trong mắt cậu, Bạch Kiêu giống như là một quả bầu nhàm chán vậy, có cái gì cũng không chủ động nói với cậu.
Đối với thư xin lỗi, Tô Tửu cũng không có ý định ra mặt làm cho Bạch gia rút lại.
Thậm chí còn có chút mong đợi nó.
Chỉ là Chung Nhất Nặc khóc rất là lợi hại nha, không có nửa điểm thu liễm bản thân lại.
Kết quả là, Tô Tửu nhích rồi lại nhích chân về phía tiểu hài tử đang khóc thút thít trong góc.
"Cậu đừng có mà khóc nữa, nếu như còn khóc, tôi sẽ ở trước mặt tiểu Bạch nói xấu cậu cho mà xem!"
Chung Nhất Nặc mở to hai mắt nhìn cậu, phảng phất như thể là đang nhìn một kẻ ác ôn tội ác đầy trời..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương