Tôn Thiên Thiên vào Baidu tìm bộ phim trên mạng mà Phó Tinh Hàn diễn chính và quơ quơ nó trước mặt cậu ta:

"Các bộ phim mà cậu đóng vai nam chính đều có Trần tổng đầu tư phải không? Ông ấy cũng là nhà đầu tư đầu tiên, cũng đầu tư rất nhiều tiền. Không thể không đẩy người thỏa mãn đi"

"Đẩy, đương nhiên là đẩy rồi!"

Phó Hành Hàn rút lời nói dối, qua loa xin lỗi mọi người: "Là một nữ diễn viên phụ, nhưng tôi không biết rõ cô ấy là ai."

Trần Vĩ Nghiệp là nam giới, nói dối đám người Liễu Linh Nhi rằng người bị dính quy tắc ngầm là nữ cũng rất hợp lý.

Nhưng mọi người ở hiện trường đều đã biết bản chất thật sự kim chủ của Phó Tinh Hàn, nhất là Lâm Trà càng khịt mũi coi thường hơn.

[Gà tặc! Vậy mà cậu ta còn dám đổ lỗi cho nữ diễn viên trong cùng đoàn chứ! Nữ diễn viên làm sai thì có liên quan gì, còn tung tin đồn kim chủ cho người ta nữa chứ!]

[Nếu có năng lực thì mời nhà sản xuất đến đối chất đi! Tôi mới chỉ xem qua thôi, đoàn làm phim của Phó Tinh Hàn rất kém, người được mời đều là sinh viên đại học mới tốt nghiệp Học viện điện ảnh, không có bối cảnh gì, sau này nhờ kịch bản đã qua thẩm định nên mới được Trần tổng đầu tư!]

[Toàn bộ đoàn làm phim đều đang nghiêm túc thực hiện dự án, vậy sao chọn một người như đi cửa sau như Phó Tinh Hàn được chứ?]


[Phi - -!]

Mọi người ở hiện trường cũng thầm "Phi - - trong lòng.

Quả nhiên là rác rưởi! Luôn tự khen chính mình và kéo người khác xuống! Chuyện cậu ta đã từng làm với Phùng Như vậy mà thật sự dám làm ở trước mặt bọn họ.

Tôn Thiên Thiên trợn mắt, nghịch điện thoại. Dù sao quả dưa cũng không có trên người cô, là người ăn dưa, cô ta cũng khá vui vẻ, thậm chí còn rất vui khi khiến quả dưa này ngày càng lớn.

"Vậy là trong bộ phim đó cũng có người bị được đẩy vào sao?"

Tôn Thiên Thiên cười nói: "Nhưng tôi cảm thấy kỹ năng diễn xuất của bọn họ rất tốt! Đúng lúc gần đây tôi có một bộ phim thiếu vốn đầu tư, không bằng để tôi gọi điện hỏi Trần tổng xem ông ấy có quan tâm không? Dù sao thì diễn viên mà ông ấy hay đầu tư cũng khá hợp, tôi cũng không ngại!"

Nói xong, Tôn Thiên Thiên cầm di động lên, giả vờ muốn gọi điện thoại.

Phó Tinh Hàn lập tức bước đến hất điện thoại di động của Tôn Thiên Thiên!

Kèm theo một tiếng "loảng xoảng”, điện thoại di động rơi trên mặt đất, màn hình vỡ nát.


Ánh mắt Tôn Thiên Thiên lập tức lạnh như băng.

"Phó Tinh Hàn, cậu có ý gì?"

"Tôi, chỉ là tôi..."

Phó Tinh Hàn lại nói lắp, cậu ta vô cùng sợ Tôn Thiên Thiên sẽ gọi điện thoại cho Trần Vĩ Nghiệp, như thế chẳng phải lời nói dối của cậu ta đều bị vạch trần sao?

"Sao thế?"

Thấy Phó Tinh Hàn không trả lời được, khóe miệng Tôn Thiên Thiên nhếch lên một tia chế nhạo: "Cậu lo lắng nếu tôi gọi điện thoại cho Trần Vĩ Nghiệp thì sẽ biết cậu mới là người chịu quy tắc ngầm sao?"

Phó Tinh Hàn:!!!

Lúc này con ngươi của Phó Tinh Hàn đột nhiên co lại, cậu ta khó tin nhìn chằm chằm vào Tôn Thiên Thiên.

"Tôn, Tôn tổng, cô đang nói cái gì vậy! Tôi, tôi là đàn ông! Sao tôi có thể là đối tượng của Trần tổng chứ!"

Tôn Thiên Thiên nhàn nhã dựa người vào bên cạnh Lục Yên Yên, cầm hai hạt dưa còn nguyên vẹn trong tay vui vẻ ăn.

Lục Yên Yên hơi thẳng lưng, vỗ nhẹ vỏ hạt dưa trên tay, mỉm cười nhìn Phó Tinh Hàn nói. "Nhưng theo tôi được biết người mà Trần tổng muốn nhét vào trong đoàn phim của tôi là một người đàn ông nha"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương