"Tôi đã nói rồi mà, quả nhiên tối hôm qua bọn họ đã xảy ra chuyện!"
“Trời ơi! Triệu Tân Nam thật sự quá trâu bò!
Đã mệt mỏi một ngày mà tà tâm vẫn không chết, còn muốn làm chuyện đó tiếp sao!"
"Nhưng không phải ông ta không lên nổi sao? Sao có thể khôi phục nhanh như vậy?"
Triệu Tân Nam: ”...'
Bên tai đều là tiếng cười kìm nén của các khách mời, khuôn mặt của Triệu Tân Nam đỏ bừng, trông giống như m.ô.n.g khỉ.
Làm ơn đi, đừng hóng dưa của tôi nữa!
Lâm Trà không nghe thấy, siêng năng tìm kiếm.
Hứa Kỳ Yên không muốn làm Triệu Tân Nam mất hứng thú, vì vậy đồng ý. Kết quả lúc hai người thẳng thắn chân thành đối mặt, trong phòng đột nhiên truyền đến hai tiếng 'Cốc cốc!
Nhưng vì tranh giành WC mới xuất hiện một loạt luân lý tình yêu ân oán 'Anh không nhường WC cho tôi chính là không yêu tôi. '
"Rốt cuộc là em yêu WC hay là yêu tôi!"
Làm gì có tình nhân nào vì tranh giành WC đã mặt đen cãi nhau như vậy chứ! Nếu vậy hai người này so Chu Trí Tuệ và Bao Văn Hãn cũng không kém bao nhiêu, bên ngoài cũng không phải không có WC khác!
Triệu Tân Nam và Hứa Kỳ Yên đỏ mặt.
Bọn họ cũng muốn nhịn... Nhưng không nhịn được thì còn cách nào khác nữa chứ!
Lâm Trà thật đáng ghét, chuyện hôm qua coi như xong, nhưng tại sao dưa gì cô cũng ăn! Còn không cho người ta chút thể diện vậy chứ!
Các khách mời còn lại cũng cười lớn trong lòng.
Bọn họ còn tưởng rằng Triệu Tân Nam và Hứa Kỳ Yên cãi nhau là bởi vì trong đó có người ngoại tình bắt hai tay các loại, không ngờ lại là vì tranh WC? Cái đó khác gì với nguyên nhân Chu Trí Tuệ Bao Văn Hãn trở thành đối thủ một mất một còn chứ!
Tục ngữ nói mây tầng nào gặp gió tầng nấy, những người này có thể tập trung ở một đoàn làm phim, cũng là có lý do
[Chỉ là... Đầu đã là người trưởng thành, chẳng lẽ không nhịn được sao? Có phải ăn đến hỏng bụng rồi không?]
Lâm Trà tò mò từ tận đáy lòng, dù sao chuyện này cô cũng chưa từng thử qua, không tưởng tượng được hai người bọn họ vậy mà lại động tay động chân.
Triệu Tân Nam nghe vậy, biểu cảm chợt thay đổi, ánh mắt như cố né tránh gì đó.
Lâm Trà không nhận ra biểu cảm có sự thay đổi rất nhỏ của ông ta, mà lại tự mình bắt đầu ăn dưa.
Lật ngược dòng thời gian về quá khứ, quả nhiên Lâm Trà đã tìm được nguyên nhân tại sao hai người bị tiêu chảy!
Người trưởng thành sao lại không có chút năng lực khống chế này chứ? Hai người cùng bị tiêu chảy quả nhiên có vấn đề
"Bởi vì chuyện căn nhà cũ ngày hôm qua, khiến cho Hứa Kỳ Yên có bóng ma đối với chuyện đó, đạo diễn Triệu cũng không đứng dậy nổi, vì vậy đạo diễn Triệu lập tức đi lấy thuốc trợ hứng uống, kết quả không ngờ tới thuốc này có vấn đề."
"Chờ một chút!"
"Đạo diễn Triệu lại còn uống thuốc sao!"
Những người khác, bao gồm Hứa Kỳ Yên cũng chớp mắt rồi trừng to.
"Anh dùng thuốc sao?"
Hứa Kỳ Yên tức giận trừng mắt nhìn Triệu Tân Nam:
"Khó trách thời gian hành sự lúc trước lâu như vậy, mà ngày hôm qua chỉ được ba phút!"
Triệu Tân Nam lắp bắp nói: "Trung, bác sĩ Trung đã kê thuốc, sao có thể tính là anh cố tình dùng thuốc được chứ!"
Ông ta kiên quyết không thừa nhận chuyện thời gian ông ta hành sự rất ngắn! Chuyện này có là liên quan đến tôn nghiêm đàn ông của ông ta
[Đúng vậy! Cũng không phải là thuốc điều trị cơ thể mãn tính! Thì ra đã uống từ lâu rồi, nếu không làm sao có thể diễu võ dương oai được chứ?]
Hứa Kỳ Yên tức muốn chết.
Vốn dĩ thấy Triệu Tân Nam lớn lên cũng rất bình thường, nhưng dù sao kỹ năng ở phương diện kia cũng không tệ, ngày hôm qua cô ta còn an ủi ông ta ba phút cũng rất tuyệt.
Vốn dĩ cứ nghĩ vì dã chiến nên ông ta mới mất phong độ, không ngờ là do ở bên ngoài nên chưa kịp uống thuốc!
Triệu Tân Nam nhận ra ánh mắt ghét bỏ của Hứa Kỳ Yên, vẻ mặt lại hiện nên nét ai oán: "Kỳ Yên, chẳng lẽ em yêu anh chỉ vì điều đó thôi sao?"
Hứa Kỳ Yên hỏi ngược lại rất tự nhiên: "Chẳng lẽ là vì khuôn mặt của anh sao? Hay dáng người của anh? Triệu Tân Nam, bản thân anh không có lòng tự trọng sao?”
Triệu Tân Nam:?
“Trời ơi! Triệu Tân Nam thật sự quá trâu bò!
Đã mệt mỏi một ngày mà tà tâm vẫn không chết, còn muốn làm chuyện đó tiếp sao!"
"Nhưng không phải ông ta không lên nổi sao? Sao có thể khôi phục nhanh như vậy?"
Triệu Tân Nam: ”...'
Bên tai đều là tiếng cười kìm nén của các khách mời, khuôn mặt của Triệu Tân Nam đỏ bừng, trông giống như m.ô.n.g khỉ.
Làm ơn đi, đừng hóng dưa của tôi nữa!
Lâm Trà không nghe thấy, siêng năng tìm kiếm.
Hứa Kỳ Yên không muốn làm Triệu Tân Nam mất hứng thú, vì vậy đồng ý. Kết quả lúc hai người thẳng thắn chân thành đối mặt, trong phòng đột nhiên truyền đến hai tiếng 'Cốc cốc!
Nhưng vì tranh giành WC mới xuất hiện một loạt luân lý tình yêu ân oán 'Anh không nhường WC cho tôi chính là không yêu tôi. '
"Rốt cuộc là em yêu WC hay là yêu tôi!"
Làm gì có tình nhân nào vì tranh giành WC đã mặt đen cãi nhau như vậy chứ! Nếu vậy hai người này so Chu Trí Tuệ và Bao Văn Hãn cũng không kém bao nhiêu, bên ngoài cũng không phải không có WC khác!
Triệu Tân Nam và Hứa Kỳ Yên đỏ mặt.
Bọn họ cũng muốn nhịn... Nhưng không nhịn được thì còn cách nào khác nữa chứ!
Lâm Trà thật đáng ghét, chuyện hôm qua coi như xong, nhưng tại sao dưa gì cô cũng ăn! Còn không cho người ta chút thể diện vậy chứ!
Các khách mời còn lại cũng cười lớn trong lòng.
Bọn họ còn tưởng rằng Triệu Tân Nam và Hứa Kỳ Yên cãi nhau là bởi vì trong đó có người ngoại tình bắt hai tay các loại, không ngờ lại là vì tranh WC? Cái đó khác gì với nguyên nhân Chu Trí Tuệ Bao Văn Hãn trở thành đối thủ một mất một còn chứ!
Tục ngữ nói mây tầng nào gặp gió tầng nấy, những người này có thể tập trung ở một đoàn làm phim, cũng là có lý do
[Chỉ là... Đầu đã là người trưởng thành, chẳng lẽ không nhịn được sao? Có phải ăn đến hỏng bụng rồi không?]
Lâm Trà tò mò từ tận đáy lòng, dù sao chuyện này cô cũng chưa từng thử qua, không tưởng tượng được hai người bọn họ vậy mà lại động tay động chân.
Triệu Tân Nam nghe vậy, biểu cảm chợt thay đổi, ánh mắt như cố né tránh gì đó.
Lâm Trà không nhận ra biểu cảm có sự thay đổi rất nhỏ của ông ta, mà lại tự mình bắt đầu ăn dưa.
Lật ngược dòng thời gian về quá khứ, quả nhiên Lâm Trà đã tìm được nguyên nhân tại sao hai người bị tiêu chảy!
Người trưởng thành sao lại không có chút năng lực khống chế này chứ? Hai người cùng bị tiêu chảy quả nhiên có vấn đề
"Bởi vì chuyện căn nhà cũ ngày hôm qua, khiến cho Hứa Kỳ Yên có bóng ma đối với chuyện đó, đạo diễn Triệu cũng không đứng dậy nổi, vì vậy đạo diễn Triệu lập tức đi lấy thuốc trợ hứng uống, kết quả không ngờ tới thuốc này có vấn đề."
"Chờ một chút!"
"Đạo diễn Triệu lại còn uống thuốc sao!"
Những người khác, bao gồm Hứa Kỳ Yên cũng chớp mắt rồi trừng to.
"Anh dùng thuốc sao?"
Hứa Kỳ Yên tức giận trừng mắt nhìn Triệu Tân Nam:
"Khó trách thời gian hành sự lúc trước lâu như vậy, mà ngày hôm qua chỉ được ba phút!"
Triệu Tân Nam lắp bắp nói: "Trung, bác sĩ Trung đã kê thuốc, sao có thể tính là anh cố tình dùng thuốc được chứ!"
Ông ta kiên quyết không thừa nhận chuyện thời gian ông ta hành sự rất ngắn! Chuyện này có là liên quan đến tôn nghiêm đàn ông của ông ta
[Đúng vậy! Cũng không phải là thuốc điều trị cơ thể mãn tính! Thì ra đã uống từ lâu rồi, nếu không làm sao có thể diễu võ dương oai được chứ?]
Hứa Kỳ Yên tức muốn chết.
Vốn dĩ thấy Triệu Tân Nam lớn lên cũng rất bình thường, nhưng dù sao kỹ năng ở phương diện kia cũng không tệ, ngày hôm qua cô ta còn an ủi ông ta ba phút cũng rất tuyệt.
Vốn dĩ cứ nghĩ vì dã chiến nên ông ta mới mất phong độ, không ngờ là do ở bên ngoài nên chưa kịp uống thuốc!
Triệu Tân Nam nhận ra ánh mắt ghét bỏ của Hứa Kỳ Yên, vẻ mặt lại hiện nên nét ai oán: "Kỳ Yên, chẳng lẽ em yêu anh chỉ vì điều đó thôi sao?"
Hứa Kỳ Yên hỏi ngược lại rất tự nhiên: "Chẳng lẽ là vì khuôn mặt của anh sao? Hay dáng người của anh? Triệu Tân Nam, bản thân anh không có lòng tự trọng sao?”
Triệu Tân Nam:?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook