Đến khi kỳ hạn một tháng trôi qua, hai người khác vốn do Thái hậu Triệu Cơ đưa tới đều bị trả về với nhiều lý do, duy nhất chỉ có Lạc Thù cứ như vậy ở lại Hàm Dương cung cùng Thu Nguyệt trở thành đại cung nữ.

Thiếu Đế ngày càng bận rộn, kể từ sau kỳ hạn một tháng cung nữ thông phòng phụ trách dạy bảo đế vương về chuyện phòng the trôi qua, hắn cũng không tiếp tục truyền gọi Lạc Thù thị tẩm nữa.

Tiểu cung nữ không cần ở lại canh giữ bên gian ngoài, đại thái giám Triệu Đồng còn phân cho nàng một gian phòng nhỏ, ngay sát vách phòng Thu Nguyệt, thỉnh thoảng hai người sẽ chụm vào trong chăn thì thầm nói chuyện.

Lạc Thù dần dần thích ứng, cuộc sống bình thản trôi qua cũng rất nhanh, sau khi không cần thị tẩm, đại thái giám Triệu Đồng cũng không cho nàng đãi ngộ đặc biệt, nàng và tất cả cung nữ đều phải thức dậy buổi sáng hầu hạ Thiếu Đế mặc quần áo rửa mặt, đợi Thiếu Đế hạ triều xong, thì dâng trà ở Kỳ Lân điện, đợi đến khi những cung nhân khác thay phiên thì có thể trở về phòng của mình nghỉ ngơi.


Nếu nói nàng làm chuyện gì đặc biệt hơn, có lẽ cũng chỉ có Thái hậu Triệu Cơ phái nữ quan tới mời nàng, Lạc Thù có thể tránh được thì tránh, thật sự tránh không khỏi gặp lại nữ quan kia lần nữa.

Nữ quan ít khi cười nói kia lại muốn tỉ mỉ hỏi rõ mọi chuyện về Thiếu Đế, tiểu cung nữ nói hàm hồ qua loa, một lần hỏi đã hết ba câu là không biết, thỉnh thoảng nữ quan kia nhíu mày nghi ngờ, Lạc Thù liền mở to mắt nói dối, chỉ liên tục nói hươu nói vượn, không tiết lộ chút tin tức nào.

Nhiều lần như vậy, những gì nữ quan cạy được từ miệng Lạc Thù đều là chút chuyện như hôm nay Thiếu Đế luyện kiếm mấy lần, đọc mấy cuốn sách, hoặc là cái gọi là tin tức khi Thiếu Đế hồi cung không nói gì.

Căn bản không có tin tức hữu dụng nào, Thái hậu Triệu Cơ tự nhiên sinh nghi, sau đó ả phái những thân tín bên người đến mời Lạc Thù đến Cam Tuyền cung, muốn đích thân hỏi nàng.

Tiểu cung nữ mới hoảng sợ, ở trước mặt Thái hậu Triệu Cơ lại không dám bịa chuyện nữa.

Triệu Cơ dựa vào mỹ nam Lao Ái bên cạnh, ngắm nghía đầu ngón út của mình, không chút để ý hỏi thăm Lạc Thù.

Không biết là tiểu cung nữ trời sinh dáng vẻ nhu thuận, hay là bởi vì Doanh Chính quả thật không nói chuyện nhiều với nàng, Triệu Cơ hỏi một câu, tiểu cung nữ thành thật đáp một câu.

Hỏi nửa ngày, cũng không có tin tức gì, liền phất tay bảo nàng lui ra.


Triệu Cơ thật ra cũng chưa cẩn thận hỏi, ả lười biếng ngáp một cái, đã sớm không còn tâm tư sắp xếp mật thám ở bên cạnh Doanh Chính nữa.

Có được Lao Ái, liên hệ giữa ả và Lã Bất Vi càng ngày càng ít, trước đó có Thiếu Đế cảnh cáo, mối quan hệ giữa hai người dần dần có xu hướng trở thành Thái hậu và thần tử bình thường.

Xuân khuê tịch mịch, ả đã một lòng bay bổng đến an tâm hưởng lạc, tóm lại Doanh Chính là con trai ruột của ả, ả không thượng triều chính tự mình chấp chính nữa, dần dần buông nhỏ quyền lực, những quyền lực đó đều bị Thiếu Đế nắm chặt, hai người cùng nhau nâng đỡ những năm đó ở Triệu quốc, nếu không có tranh chấp quyền lực, Doanh Chính tự sẽ không bạc đãi nàng.

Bình tĩnh nhìn nhận, quan hệ giữa Thái hậu và Triệu Cơ cũng từ từ dịu đi.

Thiếu Đế có thời gian rảnh rỗi, so với những lần thỉnh an ở Cam Tuyền cung trước kia thì nhiều hơn một chút, càng đến thường xuyên, hắn càng ấn tượng sâu sắc hơn với tiểu thái giám có làn da trắng trẻo kia.

Triệu Cơ ỷ vào Lã Bất Vi là mượn danh hoạn quan để đưa Lao Ái vào cung, sủng ái y một cách một cách không quá kiêng dè, thậm chí còn khen ngợi y trước mặt Doanh Chính: “Mấy ngày nay ai gia ngủ rất ngon giấc, ban ngày cũng có tinh thần hơn rất nhiều.



Thiếu Đế nhíu mày, phụ họa: “Đây là chuyện tốt, mẫu hậu có sức khoẻ tốt, Cô cũng có thể yên tâm.


“Chính nhi, cái này đều là nhờ có Lao Ái, biết xoa bóp mà còn làm ai gia vui vẻ.

” Triệu Cơ khen y, lại nói: “Ai gia dự định sẽ giúp y xin con một tước vị, thế nào?”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương