Xuyên Thành Cô Vợ Trước Cực Phẩm Của Nam Chính
-
C3: Chương 2
Edit: Vincent
Beta: Yoichi
Đối mặt với khí thế cường đại của người đàn ông, Tiết Giai Duyệt cảm thấy vô cùng sáng suốt khi đã lau sạch toàn bộ lớp make up ma quỷ trên mặt, nếu không hiện tại bị Hứa Ngạn Văn nhìn thấy, thế nào cũng bị chỉ trích!
Hứa Ngạn Văn rũ mắt hỏi cô, "Muộn thế này sao vẫn còn ở đây? "
"Cái này ..." Tiết Giai Duyệt đảo mắt tìm lý do, đầu óc cô xoay chuyển rất nhanh, bỗng nhiên thấy Hứa Ngạn Văn có mặt mũi gì mà hỏi cô câu đó , cô nâng cằm lên hỏi ngược lại một câu, "Không phải anh cũng còn ở đây sao? "
Hứa Ngạn Văn nghe cô nói vậy khẽ nhíu mày, nói: "Chu Thần Quang tổ chức sinh nhật ở đây, mọi người tụ tập lại chúc mừng cậu ấy. "
"Thì em cũng đến đây để dự sinh nhật bạn, mọi người cũng tụ tập lại để chúc mừng." Tiết Giai Duyệt vội vàng bịa chuyện nhưng khó tránh khỏi có chút chột dạ.
Hứa Ngạn Văn thấy rõ biểu tình trên mặt cô, hỏi: "Bạn nào? "
Tiết Giai Duyệt trong lòng lộp bộp, người bạn là cô bịa ra, chứ thực chất chẳng có người bạn nào ở đây cả.
Nếu không phải cô biết trong lòng Hứa Ngạn Văn nghĩ như thế nào về nguyên chủ thì chắc Tiết Giai Duyệt phải thay nguyên chủ cảm động một phen. Nhìn xem chồng cô quan tâm cô nhiều như thế nào kìa . Nửa đêm cô chơi ở bên ngoài, chồng cô ngay cả bạn bè chơi với cô cũng phải hỏi rõ ràng? Để tránh cho cô bị lừa!
Nhưng mà Tiết Giai Duyệt biết, thực tế căn bản không phải như vậy!
"Anh không cảm thấy anh rất phiền sao?" Tiết Giai Duyệt không biết từ đâu sinh ra một cỗ dũng khí, to gan trả lời, có thể là do nguyên chủ thật sự đè nén quá lâu, cũng muốn phản kháng một chút, Tiết Giai Duyệt liền theo bản năng đem lời trong lòng nói ra.
Ánh mắt Hứa Ngạn Văn hơi lạnh, "Anh là anh..."
"Anh trai!" Tiết Giai Duyệt lười để ý tới anh, đem túi xách treo lên vai, cất bước muốn đi.
Một bàn tay to vươn tới, giữ chặt cổ tay cô, trong giọng nói lộ rõ vẻ không vui, "Em đi đâu? "
Tiết Giai Duyệt liếc anh một cái, tức giận trả lời: "Về nhà. "
Hứa Ngạn Văn giữ chặt cổ tay cô không buông, nói: "Chúng ta về cùng nhau đi. "
Tiết Giai Duyệt buồn cười, cong khóe môi, "Không ở lại chúc mừng sinh nhật bạn anh sao? "
Hứa Ngạn Văn mặt không chút thay đổi, bình tĩnh nói: "Muộn lắm rồi, sáng mai anh còn phải đi công tác. "
Nghe được hai chữ "đi công tác", trong lòng Tiết Giai Duyệt nhảy lên vì vui sướng. Hứa Ngạn Văn đi công tác, đi công tác nha . Cô không cần phải nhìn gương mặt lạnh tanh của anh nữa. Là một kẻ giả mạo vừa xuyên qua, đây là cơ hội tốt để cô suy nghĩ xem nên làm gì tiếp theo.
Chỉ là cô còn chưa kịp vui vẻ, lại nghe Hứa Ngạn Văn bổ sung thêm một câu, "Chỉ đi qua thành phố C một ngày, buổi tối liền trở về. "
Ngọn lửa vừa bùng lên đã bị dập tắt trong nháy mắt, Tiết Giai Duyệt ở trong lòng thở dài một hơi . Được rồi , một ngày đi công tác cũng gọi là công tác, người ta không nói sai, là do cô hiểu sai.
Hứa Ngạn Văn thấy cô ủ rũ, kỳ quái nhìn Tiết Giai Duyệt.
Sau khi nhận được ánh mắt như thể nhìn người xa lạ của anh, Tiết Giai Duyệt vẫn như cũ không tỏ vẻ gì, giờ phút này cô không muốn nói chuyện, nhất là nói chuyện với Hứa Ngạn Văn.
Hứa Ngạn Văn lại liếc nhìn cô một cái, nói: "Đi về. "
Tiết Giai Duyệt "À" một tiếng, cô vừa đeo túi lên vai thì bị Hứa Ngạn Văn nắm cổ tay mang theo , cùng nhau đi ra ngoài.
Ra bên ngoài, tài xế đã lái xe tới, Hứa Ngạn Văn đưa tay mở cửa xe, quay đầu nói với Tiết Giai Duyệt: "Lên xe. "
Tiết Giai Duyệt nhìn anh một cái, thấy anh vẫn không chút thay đổi, dứt khoát cũng không khách sáo với anh, trực tiếp ngồi lên xe, sau đó Hứa Ngạn Văn cũng ngồi vào ghế sau.
Ở hàng ghế sau xe, Tiết Giai Duyệt ngồi dựa vào cửa sổ bên trái, ánh mắt nhìn ra ngoài xe như thể bên ngoài đang có phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ nào đó hấp dẫn ánh nhìn.
Hứa Ngạn Văn ngồi ở bên kia, đầu tiên gọi điện thoại cho Chu Thần Quang, nói anh đã rời đi, sau đó lại xử lý một ít tin nhắn từ chi nhánh nước ngoài gửi tới.
Trong lúc này, Tiết Giai Duyệt đều an tĩnh ngồi ở bên cạnh, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không hề nhúc nhích một chút nào.
Có lẽ bởi vì Tiết Giai Duyệt quá yên tĩnh, yên tĩnh đến mức khác hẳn với thường ngày , Hứa Ngạn Văn theo bản năng nhìn cô thêm vài lần.
Tiết Giai Duyệt trầm lặng không phát hiện Hứa Ngạn Văn đang nhìn mình , cô vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, đèn đường hấp dẫn ánh mắt của cô, cô cảm thấy cảnh đêm bên đường thực sự rất đẹp.
Chiếc xe nhanh chóng di chuyển về nhà.
Vì tiện cho Hứa Ngạn Văn mỗi ngày đi làm, Hứa Ngạn Văn và Tiết Giai Duyệt sau khi kết hôn liền ở một căn hộ cao cấp trong trung tâm thành phố. Thành phố Bắc Kinh tấc đất tấc vàng, còn nằm ở vị trí trung tâm nên căn hộ Ninh Hiên Nhã Uyển này được xưng là căn hộ đắt nhất thành phố Bắc Kinh.
Thiết kế cảnh quan, đình đài lầu các cổ kính, cầu nhỏ với dòng suối bao quanh, một nơi an bình tao nhã, phù hợp với cái tên Ninh Hiên Nhã Uyển.
Hai người một trước một sau vào nhà.
Lúc này, điện thoại di động của Hứa Ngạn Văn vang lên, anh lấy điện thoại di động ra xem một chút, liền bước nhanh vào thư phòng nghe điện thoại.
Nhìn bóng lưng Hứa Ngạn Văn bước nhanh rời đi, Tiết Giai Duyệt bĩu môi một cái, nghĩ thầm :điện thoại cũng không dám nhận trước mặt cô, không chừng là tiểu tình nhân anh ta bao nuôi gọi tới.
Nhưng như vậy cũng tốt, nói không chừng cô có thể sớm ly hôn với Hứa Ngạn Văn, sau đó lấy một khoản tiền lớn rồi rời đi, tới một nơi không có người biết cô, rời xa nam chính Hứa Ngạn Văn cùng nữ chính Hàn Mộng Tuyết, sống cuộc sống nhàn nhã tự tại của mình.
Đương nhiên, nếu như có thể trở về thế giới thực vẫn tốt hơn, cô cũng không cần phải lo nghĩ những chuyện về sau nữa.
Hứa Ngạn Văn đi vào thư phòng gọi điện thoại rồi không đi ra nữa, Tiết Giai Duyệt đặt túi xách lên tủ trước cửa, dựa theo trí nhớ nguyên chủ đi vào phòng ngủ bên trái thuộc về cô.
Đúng vậy, đối diện phòng ngủ của cô còn có một phòng ngủ đang đóng cửa, đó là phòng của Hứa Ngạn Văn, sau khi hai người bọn họ kết hôn vẫn luôn chia phòng ngủ.
Trong phòng Tiết Giai Duyệt, bên trái bày một cái giường lớn, bên cạnh là một phòng thay đồ, đối diện giường đặt một cái bàn trang điểm, trên bàn trang điểm đặt các loại chai lọ, đều là thương hiệu xa xỉ nổi tiếng, ngoài ra trên bàn trang điểm còn tùy ý đặt một cái vòng tay nhà T cùng vòng cổ nhà C, thoạt nhìn qua giá trị không nhỏ.
Trước khi xuyên qua, Tiết Giai Duyệt chỉ là con gái của một gia đình công nhân bình thường, điều kiện trong nhà cũng rất bình thường. Sau khi tốt nghiệp đại học thì đi làm công chức, mỗi tháng kiếm được một vạn tệ, còn phải lấy ra ba ngàn đồng gửi về nhà mua thuốc và cải thiện cuộc sống cho ba mẹ đang bị bệnh. Những mỹ phẩm đắt tiền, sản phẩm chăm sóc da, vòng cổ trang sức này, đều chỉ là những thứ cô nhìn thấy nhưng không dám mua.
Tiết Giai Duyệt nhìn những thứ kia, nói không chút động tâm thì là giả, nhưng cô biết, mấy thứ này không thực sự thuộc về cô. Bây giờ cô xuyên qua, nếu ngày nào đó lại trở về thế giới thực, vẫn phải tiếp tục sống cuộc sống bình thường của cô. Cho nên đối với việc này cô biểu hiện coi như bình tĩnh, cũng không phải bởi vì đột nhiên trở thành người có tiền, thoáng cái liền thay đổi.
Thấy thời gian không còn sớm, Tiết Giai Duyệt mở tủ lấy đồ ngủ vào phòng tắm để tắm.
Tiết Giai Duyệt có thói quen suy nghĩ về mọi chuyện khi đang tắm.
Lúc này, cô vừa tắm rửa, vừa sắp xếp lại tình hình hiện tại của mình một chút.
Dựa theo cốt truyện trong nguyên tác, hiện tại cô và Hứa Ngạn Văn vẫn là vợ chồng trên danh nghĩa, Hứa Ngạn Văn tuy không yêu cô, nhưng cũng không đối xử tệ bạc . Chỉ cần về sau cô không tìm đường chết, không làm cho Hứa lão gia tử - người yêu thương cô phải tức chết, Hứa Ngạn Văn cũng sẽ không đưa cô đến bệnh viện tâm thần. Cô chỉ cần đợi Hứa Ngạn Văn gặp được nữ chính Hàn Mộng Tuyết, đợi đến khi Hứa Ngạn Văn và Hàn Mộng Tuyết yêu nhau, cô có thể cùng Hứa Ngạn Văn ly hôn một cách hòa bình, sau đó lấy tiền rời đi!
Chẳng qua trước mắt Hàn Mộng Tuyết còn chưa online, cô còn phải cùng Hứa Ngạn Văn tiếp tục làm vợ chồng một thời gian.
Cũng may hai người bọn họ vẫn luôn chia phòng ngủ riêng, đôi vợ chồng này cũng chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi. Cô chỉ cần không học theo nguyên chủ thỉnh thoảng chạy đi quyến rũ Hứa Ngạn Văn, chắc sẽ không chọc đến anh ta. Như vậy hai người cũng có thể chung sống hòa bình.
Suy nghĩ kỹ sau này phải làm như thế nào, Tiết Giai Duyệt cũng tắm rửa xong và ra khỏi phòng tắm.
Sau khi ra khỏi phòng tắm, Tiết Giai Duyệt lại dựa theo trí nhớ của nguyên chủ tiến hành các bước chăm sóc da, làm xong cô cũng không cảm thấy mệt mỏi, nhưng bụng đói đến kêu ùng ục.
Tiết Giai Duyệt nguyên một buổi tối chỉ uống rượu chứ không ăn gì. Để bụng đói quá khó chịu, cô liền đi vào phòng bếp tìm đồ ăn.
Kết quả làm cho cô rất hài lòng, cô tìm thấy một nắm mì, một vài quả trứng, một ít hành, vừa vặn có thể được lấy ra để nấu một bát mì trứng.
Mấy thứ này đều là Tiết Giai Duyệt mua lúc trước khi cô xuyên qua, hai ngày trước nguyên chủ đột nhiên tâm huyết dâng trào, muốn lấy lòng Hứa Ngạn Văn, trở thành một người vợ làm cho Hứa Ngạn Văn hài lòng.
Dựa trên ý nghĩ muốn bắt được trái tim của một người đàn ông, trước tiên phải nắm lấy dạ dày của người đó, chuyên chủ quyết định bắt đầu từ việc nấu cơm. Cô liền để cho chị Trân bên nhà cũ không cần tới nấu nữa. Điều đó có nghĩa là cô ấy có thể nấu ăn, hơn nữa còn nấu rất ngon.
Chỉ là lần đầu tiên cô ấy nấu cơm cũng không thể vào dạ dày Hứa Ngạn Văn. Hôm đó công ty Hứa Ngạn Văn tăng ca đến khuya, sáng hôm sau lại đi thành phố G công tác, cho nên bữa cơm cô nấu, Hứa Ngạn Văn cũng không ăn được.
Đồ mua về cứ như vậy để trong tủ lạnh, trước khi nguyên chủ nấu cho Hứa Ngạn Văn bữa cơm thứ hai, cô đã xuyên qua.
Tiết Giai Duyệt thuần thục nấu cho mình một bát mì, còn rán một quả trứng đặt bên trên, hoàn thành bữa ăn khuya ngon miệng.
Cô mang bát mì trứng ra phòng ăn ngồi xuống, Tiết Giai Duyệt vừa cầm đũa lên chuẩn bị ăn, liền nhìn thấy cửa thư phòng từ bên trong mở ra, Hứa Ngạn Văn đang bưng ly bước ra.
Hứa Ngạn Văn đi rót thêm nước, anh tình cờ đi ngang qua phòng ăn, liền nhìn thấy bát mì trứng trước mặt Tiết Giai Duyệt.
Sợi mì trắng mỏng, trứng gà vàng ươm, hành lá xanh tươi, vừa nhìn đã thấy ngon miệng, giống như là dùng ma pháp, rất mê người, khiến người ta phải nuốt nước miếng.
Tiết Giai Duyệt thấy Hứa Ngạn Văn nhìn chằm chằm mình, cô cảm thấy xấu hổ khi ăn một mình, trên mặt lộ ra nụ cười thân thiện, "Anh muốn ăn không? "
Kỳ thật Hứa Ngạn Văn không có thói quen ăn khuya, anh luôn rất kỷ luật, nhưng giờ phút này, anh bỗng nhiên cảm thấy bụng mình đặc biệt đói, vô số con giun tham ăn chui vào trong bụng, hấp dẫn sự thèm ăn của anh.
"Còn nữa không?" Hứa Ngạn Văn đi qua, đặt ly nước trong tay lên bàn ăn, kéo ghế ăn ngồi xuống, bộ dáng chờ Tiết Giai Duyệt cho ăn.
"Có." Tiết Giai Duyệt mỉm cười với anh, phải có, cô còn muốn ở chung với anh, đương nhiên không thể vì loại chuyện nhỏ này mà đắc tội với anh.
"Bát mì này em chưa động đũa vào, anh ăn bát này trước đi, em đi nấu bát khác." Nói xong Tiết Giai Duyệt đem bát mì trứng của mình nhường cho Hứa Ngạn Văn, lại vào trong bếp nấu một bát mì mới.
Đợi đến khi Tiết Giai Duyệt nấu mì bưng đến phòng ăn, Hứa Ngạn Văn đã ăn gần hết bát mì.
Tiết Giai Duyệt ngồi xuống ghế đối diện anh, nhìn thấy anh sắp ăn xong mì, cô tưởng rằng anh vẫn còn đói liền cất miệng hỏi : " Anh muốn ăn nữa không "
"Không cần." Hứa Ngạn Văn rất ít khi ăn khuya, tối nay ăn một bát mì lớn như vậy đã là ngoại lệ rồi.
"Vậy em tự mình ăn." Tiết Giai Duyệt cầm lấy đũa ăn ngon miệng.
Hứa Ngạn Văn ăn xong đũa mì cuối cùng rồi buông bát đũa xuống, nói với Tiết Giai Duyệt: "Cảm ơn mì của em. "
Ồ, rất lịch sự đấy!
"Không cần cảm ơn." Tiết Giai Duyệt trả lời anh một câu.
Hứa Ngạn Văn lại nói: "Em ăn xong mì thì cứ để bát đũa đấy, lát nữa anh sẽ rửa. "
Cũng biết chủ động rửa bát, không tệ!
Tiết Giai Duyệt rất hài lòng, ăn xong liền đặt bát đũa ở đó để cho Hứa Ngạn Văn rửa.
Đêm đã khuya, Tiết Giai Duyệt cũng không có gì để nói với Hứa Ngạn Văn, ăn xong liền trở về phòng.
Đánh răng rửa mặt xong liền nằm lên giường, Tiết Giai Duyệt nghĩ mình cứ như vậy mà xuyên đến đây, bố mẹ còn ở thế giới khác, không biết bọn họ hiện tại thế nào? Nếu bọn họ biết cô xảy ra chuyện, nhất định sẽ rất buồn...
Nghĩ đến những điều này, mũi Tiết Giai Duyệt có chút chua xót, cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ở trong lòng cầu nguyện, hy vọng bố mẹ sau này có thể sống tốt, khỏe mạnh...
Vốn tưởng rằng mình nghĩ đến những chuyện này hẳn là sẽ không ngủ được, nhưng có lẽ là do quá mệt mỏi, Tiết Giai Duyệt nghĩ một hồi liền ngủ thiếp đi.
Về phần Hứa Ngạn Văn ngủ lúc nào, cô đương nhiên không biết ¯\_(ツ)_/¯
Nửa đêm đang ngủ mơ mơ màng màng, Tiết Giai Duyệt cảm giác giống như có người nào đó đang đắp chăn cho cô nhưng lúc đó cô đang mơ thấy mẹ hiền thân yêu nên nghĩ rằng người đó là mẹ .
Tác giả có lời muốn nói:
Tiết Giai Duyệt: Mẹ đã đắp chăn cho tôi à?
Hứa Ngạn Văn: Tôi...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook