Cố Thừa Dịch "Đúng" một tiếng, theo lý mà nói: "Em nói rằng thu nhập kinh tế của chúng ta chênh lệch, vậy anh đổi cho em công việc lương cao hơn." Nếu Thẩm Niệm làm trợ lý cho anh, lương một tháng muốn bao nhiêu không phải anh là người quyết định sao? Muốn cao, anh liền cho cao.
Thẩm Niệm không nghe được lời nói của anh che giấu điều gì, do dự gật đầu, giống như có chút đúng?
"Em nói quan điểm chúng ta khác nhau, vậy từ giờ em chỉ cần đi theo anh học hỏi thêm, sau đó sẽ thay đổi thôi."
"..."
Nghe có chút đạo lý.
"Không muốn bị người khác coi là em dựa hơi vào anh, vậy thì lấy năng lực ra chứng minh làm cho họ tâm phục khẩu phục."
"..."
Có đạo lý!
"Toàn thành phố Giang Đông thậm chí trong nước, em không thể tìm được chỗ nào có điều kiện tốt như công ty của anh đâu."
"..."
Không sai.
Mà khoan!
Thẩm Niệm vỗ một cái thật kêu lên trán, vỗ đến nỗi làn da trắng nõn đỏ lên, cảm giác đau đớn ngăn cản bản thân lại bị dụ dỗ.
"Tôi cảm thấy, đề tài hai chúng ta nói đang đi sai hướng thì phải."
"Chỗ nào?" Cố Thừa Dịch vẻ mặt chính trực: "Mấy cái vấn đề mà em nói theo anh thấy thì không khó lắm, em có năng lực làm việc vì sao lại muốn ủy khuất làm việc cho công ty nhỏ đó, đến công ty của anh làm được lương cao hơn, hưởng thụ cuộc sống thải mái không tốt sao?"
"Không phải không tốt, mà là.."
"Sao lại không được."
Thẩm Niệm á khẩu không trả lời được, u oán nhìn người đàn ông đối diện cứ dăm ba câu liền chặn đứng lời cô: "Trước kia anh là thành viện của đội tranh luận à?"
"Ừ."
"..."
Tâm phục khẩu phục!
Lần đầu tiên nói chuyện với nhau về việc dọn ra ngoài, tuyên bố thất bại.
Sau khi nắm giữ được thế chủ đạo, Cố Thừa Dịch lo lắng đêm dài lắm mộng, sợ Thẩm Niệm lại tâm tâm niệm niệm trở về căn nhà thuê kia, nhìn đồng hồ, "Còn có thời gian, anh đưa em qua nhà, đem nhà trả đi, thu dọn mấy vật phẩm cá nhân mang đến biệt thự.


Việc này đơn giản, chắc khoảng hai tiếng là xong rồi, vừa kịp trở về ăn tối."
Đem nhà của cô trả đi, xem cô còn nơi nào để đi!
Thẩm Niệm gian nan mà nuốt một ngụm nước miếng, nam chính đây là không cho cô có cơ hội đổi ý a.
"Khụ, cái kia, chủ nhà tôi không ở trong tiểu khu."
"Không sao cả." Cố Thừa Dịch nói, "Em dọn trước, tiền thuê nhà để anh trả."
Thẩm Niệm: "..."
Làm sao bây giờ, nam chính giống như thật sự quyết tâm muốn cô ở biệt thự.
Nỗ lực giãy giụa lần cuối: "Tôi cảm thấy, cho người khác thuê lại khá tốt, công việc kia của tôi cũng rất nhẹ nhàng, tiền vay mua nhà trong ba mươi năm là có thể trả hết.."
Bóng gió là: Cô như vậy đó dầu muối không ăn, không có chí hướng, cầu xin tổng tài đại nhân anh giơ cao đánh khẽ buông tha cô đi!
Cố Thừa Dịch làm sao mà không hiểu được ý tứ của cô, mắt lạnh nhìn qua, Thẩm Niệm lạnh run, thiếu chút nữa cô giơ tay đầu hàng.
"Em như vậy là không chí khí?"
"..

Ừ." Thanh âm nhỏ nhẹ.
"Không muốn thử một chút?"
"..

Ừ." Kỳ thật nếu tư lịch mà trong sạch, làm trợ lý cũng không tồi.
"Cứ nghĩ phải mất ba mươi năm mới trả hết nợ, sao không nghĩ đến việc đổi một chỗ ở lớn hơn như biệt thự cao cấp sẽ rất thoải mái nha, đi làm về nhà còn có chó mèo vuốt ve chơi đùa, ngày nghỉ rảnh rỗi thì đi du lịch nước ngoài, phơi nắng tắm biển, ăn mấy món ăn sang chảnh cao cấp?"
"Tôi.." Chiêu này có chút tàn nhẫn đó.
Gì chứ, không có cô gái trẻ nào không một lần mơ mộng bản thân có thể sống trong một lâu đài xa hoa, được làm một nàng công chúa vô tư vô lo?
Sau khi bị hiện thực công việc tàn khốc đả kích, nghĩ đến cảnh đi làm về vuốt ve mèo nhỏ, kỳ nghỉ muốn đi đâu liền đi, đi du lịch còn được mua sắm thỏa thích.
Thẩm Niệm cũng không ngoại lệ, cắn môi, thần sắc có chút dao động.

Ý kiến này thật có tác dụng khống chế được cô, đúng là không ai có thể thắng được Cố Thừa Dịch.
Anh không tin Thẩm Niệm dám lấy toàn bộ 300 vạn anh đưa cầm đi mua nhà, khó mà có thể dễ dàng vứt bỏ dụ dỗ này, nếu nhà 120 mét không được, vậy dùng biệt thự cao cấp tới câu dẫn!
Lo lắng biệt thự cao cấp chưa đủ thuyết phục, anh lại lấy ra mấy cái đề tài bàn tán của nhân viên nữ ở tập đoàn Cố Thị, quả nhiên có hiệu quả!
Cố Thừa Dịch tính toán trước, rất nhanh cá đã cắn câu.
Ở tập đoàn Cố Thị hàng ngũ nhân nhân viên nữ đều có chung ao ước như sau:
Một là ngủ với tổng tài, làm phu nhân nhà giàu, hai là có được một biệt thự cao cấp của chính mình, ba là nuôi một chú mèo chú chó nhỏ nhỏ dễ thương, bốn là nghỉ phép được ra nước ngoài vui chơi thư giãn.
Hai ba bốn toàn bộ đều hiệu quả, Cố tổng quyết định định lấy cái một quyết tâm ra tay dụ dỗ, tuyệt đối hiệu quả nhất, khả năng sẽ trúng chiêu!
Mắt thấy Thẩm Niệm cúi đầu còn đang do dự giữa "Thành thành thật thật làm một người bình thường sống yên ổn, làm người không màng dầu muối không tốt sao?" Và "Cố gắng một phen có lẽ có thể thực hiện được ước mơ có mèo có tiền, cuộc sống hạnh phúc", anh đứng lên, mang theo khí thế "Không thành công thì xả thân".
Trong đầu Thẩm Niệm đang có hai phe giao chiến quyết không ra kết quả, bỗng nhiên nghe được trên đầu truyền đến một âm thanh dễ nghe: "Thẩm Niệm."
"Hả?" Cô theo bản năng ngẩng đầu.
Liền thấy Cố Thừa Dịch ngồi ở đối diện không biết khi nào đi tới bên cạnh cô, anh ngồi xuống, một tay giữ lấy ót cô, kia là khuôn mặt tuấn tú biết bao nhiêu lần cô thèm nhỏ dãi.
Trên môi hơi nóng, mềm mại, còn thoang thoảng mùi cà phê.
Lông mi nam chính thật dài, có phải anh gắn mi giả không nhỉ?
Thẩm Niệm không giận mà tưởng tượng.
"Nhắm mắt." Bên tai truyền đến tiếng thở dài bất đắc dĩ.
Thẩm Niệm nghe lời mà nhắm mắt lại, thị giác bị mất đi, khứu giác, thính giác, xúc giác nhạy cảm hơn.
Cô ngửi được trên người nam chính có mùi bạc hà thanh mát, nghe được âm thanh anh hôn lên môi cô, cảm nhận được bàn tay to của anh đang dần dần nóng lên.
Còn có, trong miệng anh đều là vị cà phê.
Hồi lâu, hai môi tách ra.
Thẩm Niệm mặt đỏ bừng, không dám nhìn Cố Thừa Dịch phản ứng gì.
Nam chính rõ ràng chỉ mới nói chuyện yêu đương một lần chưa có nhiều kinh nghiệm vẫn còn non nớt, vậy sao nụ hôn vừa rồi..


Không cần thầy dạy cũng thành tài sao? Quá đáng nha!
Cô xấu hổ đến nỗi không dám ngẩng đầu, tất nhiên là không thấy được phản ứng của Cố Thừa Dịch không thể không tốt hơn.
Ánh mắt hơi lóe, vành tai đỏ bừng, khuôn mặt tuấn tú ão não suy nghĩ bản thân chưa chu toàn hơi vội vàng, đồng thời cũng thõa mãn được ước nguyện.
Bất quá, phải thêm chiêu cuối cùng mới được.
Cố Thừa Dịch khom lưng, tiến đến bên tai Thẩm Niệm, cắn nhẹ lên tai cô, nhẹ nhàng hỏi: "Nghe anh, được không?
Vừa mới hôn môi xong cho nên giọng nói mang theo một chút hơi thở gấp gáp, còn cố ý đè thấp giọng nói mang theo hormone nam tính, thì thầm mê hoặc.
Giống như người yêu trên giường nỉ non.
Thẩm Niệm đỏ mặt, lập tức lấy tay che mặt lại, liên tục gật đầu.
Ngay cả mỹ nam kế cũng dùng, nghe anh nghe anh hết!
Cố Thừa Dịch vừa lòng cười.
Đã đạt được mục đích, trong lúc Thẩm Niệm còn đang đắm chìm sắc đẹp dụ hoặc, anh phải nhanh chóng nhiệt đem đại họa trong lòng xử lý.
Cố Thừa Dịch ôm eo Thẩm Niệm đi tới quầy tính tiền, trên đường Thẩm Niệm một tay che mặt dựa vào bên người anh không dám ngẩng mặt nhìn người khác, ý thức được rốt cuộc hai người bọn họ đã làm gì ở trong quán cà phê, xấu hổ đến không chịu nỗi.
Gặp phải thu ngân thiện ý trêu chọc tươi cười, Cố Thừa Dịch chỉ nhàn nhạt cười lại, tính tiền xong, mang người ra ngoài chạy nhanh.
Thôi Tân Đạt canh chuẩn thời gian, lái xe đến cửa trung tâm thương mại.
Cố Thừa Dịch nắm tay Thẩm Niệm lên xe:" Đi đến Thoái Tô, tìm công ty chuyển nhà.

"
Thôi trợ lý:" Là! "
Không cần giải thích nhiều, Thôi trợ lý liền biết phải làm gì.
Anh làm sao mà không thấy Cố tổng nhà mình đang nắm Thẩm Niệm, ngồi lên xe rồi vẫn không buông tay chứ? Thẩm Niệm xấu hổ đến nỗi đầu không dám ngẩng lên, khẳng định là cô đang ngượng ngùng.
Thôi trợ lý lái xe, rảnh rỗi mà suy nghĩ: Không phải bên biệt thự Cố tổng chuẩn bị hết rồi sao? Nếu không thì chỉ cần mang một va ly đồ qua thôi?
" Không cần công ty dọn nhà đâu.

"Vào trong xe, đi xa quán cà phê rồi, cuối cùng nhiệt độ trên mặt Thẩm Niệm cũng bớt đỏ bừng.
" Ở nhà kia em không có gì nhiều, chỉ cần dọn chút đồ dùng cá nhân là được.

"
Thẩm Niệm không dám nhìn thẳng mặt Cố Thừa Dịch, lần trước một lần là cô chủ động, chính là hôn má, cảm giác không khác gì như hôn em bé là mấy.

Lần này nhiệt tình hơn, cái loại cảm giác răng môi giao tiếp lặp đi lặp lại không dừng lại, mém chút nữa cô cho rằng mình chặt tay Cố Thừa Dịch buông ra.
" Kỳ thật cũng không phải dọn ngay..

"Lúc ở quán cà phê là cô bị hôn đột ngột với cả bị mỹ nam kế kích thích nên đầu óc mới nóng lên, nhất thời xúc động đáp ứng anh, lúc sau bình tĩnh lại thì thấy không ổn.
Hai người bọn họ trong sạch, không có quan hệ gì, làm sao có thể ở chung được?
Đúng vậy, bây giờ mà cô đem nhà trả đi, như vậy không phải là chính thức ở chung sao?
Cô bình tĩnh suy nghĩ, muốn đổi ý, nhưng phải hỏi Cố Thừa Dịch có đồng ý hay không.
Cố Thừa Dịch thấp giọng cười, Thẩm Niệm nghe được ngẩng đầu nhìn anh, liền thấy người nào đó nhẹ nhàng liếm môi, ý vị ám chỉ rõ ràng, đàn ông mà cấm dục nhiều năm không thể một nụ hôn đơn giản liền thỏa mãn ngay được.
Thẩm Niệm thiếu chút nữa nhảy dựng lên, cô nhiều năm đọc qua nhiều tiểu thuyết, cũng có không ít kinh nghiệm phong phú, nhưng ngoài đời lại chưa từng tiếp xúc thân mật với bất kỳ người khác phái nào cả.
Kết quả, lúc nãy bị kỹ thuật hôn điêu luyện của nam chính làm cho đầu óc cô choáng váng..
Tiếp theo, cô không thể không tự hỏi nhiều hơn.
Bởi vì Cố Thừa Dịch đang vòng tay ôm eo cô, ghế sau chỉ có hai người, thoải mái hào phóng mà bế cô ngồi lên đùi mình.
Ngay tại lúc này, ý niệm duy nhất trong lòng Thẩm Niệm chính là: Hèn gì trong mấy tiểu thuyết toàn có cảnh" Đè người ở trên xe "đúng là sự thật.
Thôi trợ lý lén lút điều chỉnh kính chiếu hậu, ây da, anh cái gì cũng chưa thấy.
Cố tổng cùng Thẩm tiểu thư ơi, hai người vẫn là chuẩn bị sớm một chút đứng lên đi.
Nửa giờ sau, xe tới tiểu khu.
Thẩm Niệm bị Cố Thừa Dịch uy hiếp nhìn chằm chằm, vừa mới hôn môi xong son môi bị trôi đi một ít ngược lại sắc môi vẫn rất đẹp, toàn bộ đồ vật thu dọn xong, được Thôi trợ lý mang xuống lầu.
Thẩm Niệm có chứng bị cưỡng chế, nên cô không có nhét quần áo lung tung vào va ly.
Vấn đề là, mỗi khi cô làm chậm một chút, tức khắc Cố Thừa Dịch liền giả bộ" Tốt bụng "giúp đỡ dựa sát người vào lưng cô, vờn mấy tư thế" Hỗ trợ "sửa sang lại.
Quần áo thì không nói, mấy đồ dùng cá nhân như đồ lót hay băng vệ sinh nếu bị chạm vào cô xấu hổ chết mất?
Rơi vào đường cùng, chỉ có thể nhét hết vào va ly, tới biệt thự cô bỏ ra chút thời gian sắp xếp là được.
Liên hệ với chủ nhà và giải thích lý do trả nhà, Thôi trợ lý toàn quyền xử lý, chìa khóa cũng giao cho anh.
Cố Thừa Dịch cầm chìa khóa xe, dẫn theo Thẩm Niệm cùng với một xe đồ dùng trở về biệt thự.
Xe mới ngừng ở cửa, thím Trần nghe thấy tiếng xe đi ra, nhìn thấy Cố Thừa Dịch từ cốp xe lấy ra cái va ly màu đỏ rượu vang, bà hòa ái mà cười:" Thẩm tiểu thư dọn tới biệt thự luôn hả, tốt rồi, tối nay ăn cháo đậu đỏ nhé."
Thẩm Niệm lấy tay che lại khuôn mặt đang đỏ bừng.
Chỉ là hôn một cái, không, vài lần, có gì tốt mà chúc mừng chứ..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương