“Bà già kia, mau buông tay! Con trai bà đánh bạc nợ tiền tôi, bà là mẹ nó thì bà phải trả là điều đương nhiên.

Ai bảo bà không dạy nổi con trai mình!”
Gã đàn ông cười nhạo, tay cầm túi tiền vừa giật được, đẩy mạnh Chu Vân Lan ra rồi định bỏ đi.
Chu Vân Lan ngã xuống, đầu va vào chân giường.
Cơn đau nhói truyền từ trán, đồng thời, ký ức không thuộc về nàng bất ngờ xuất hiện trong đầu.
Nàng đã xuyên không.
Xuyên vào một người phụ nữ 35 tuổi trong bối cảnh cổ đại, nổi tiếng là một “bà mẹ ác độc”.

Nàng có ba đứa con trai và ba đứa cháu – hai trai, một gái.
Rõ ràng cả ba đứa con đều bất hiếu, nhưng bên ngoài lại giữ tiếng là những người con có hiếu.

Còn ba cô con dâu thì chỉ cần mở miệng là lập tức biến nàng thành "ác bà bà" khét tiếng.
Điều trớ trêu nhất là cái chết của nguyên chủ cũng xuất phát từ lão Nhị, kẻ mê bài bạc, khiến chủ nợ tìm đến cướp hết bạc.


Trong lúc giãy giụa, nguyên chủ bất ngờ qua đời.
Chu Vân Lan cười lạnh.

Nguyên chủ chết trong uất ức, nhưng nàng sẽ không để những kẻ cực phẩm này lấn lướt!
Với cái trán đang rướm máu, Chu Vân Lan nhìn theo bóng gã đàn ông đang rời đi.

Nghĩ đến số bạc bị cướp, nàng nhìn quanh, nhặt lấy một khúc gỗ, cười lạnh lùng, rồi ném thẳng vào đầu gã.
Bốp!
Gã đàn ông kêu lên một tiếng ôm lấy đầu đầy máu rồi ngồi bệt xuống đất.
Chu Vân Lan đứng dậy liền nhận ra thân thể này yếu ớt hơn nàng nghĩ.

Nàng nhíu mày, nhưng ngay lập tức cảm nhận được sức mạnh từ dị năng đã trở lại.


Cơ thể nàng tràn đầy sức lực.
Nàng cảm thấy yên tâm hơn, Chu Vân Lan tiến đến chỗ gã đàn ông giật lại túi tiền.

Không chỉ thế, nàng còn lục soát lấy toàn bộ số bạc mà Hách Cẩu Tử mang theo.

Nghĩ đến việc nguyên chủ bị thương đến chết, nàng thấy lấy thêm chút bạc cũng chẳng phải là quá đáng.
"Lão Nhị nhà ta nợ ngươi bao nhiêu bạc?" Chu Vân Lan lạnh lùng hỏi, trong lòng đầy ghét bỏ khi nhắc đến ba anh em nhà họ Cố.

Đối phó với bọn cực phẩm, nàng đã có sẵn chiêu.
Hách Cẩu Tử nghe nàng hỏi, theo bản năng định mắng chửi, nhưng khi nhìn vào ánh mắt lạnh lùng và đáng sợ của Chu Vân Lan, hắn không khỏi rùng mình.

Gã sờ vào cánh tay cứ như thể gặp phải ma, không thể tin được rằng người phụ nữ yếu đuối này lại có thể biến đổi nhanh đến vậy.
"Ngươi...!ngươi..." Hách Cẩu Tử lùi lại vài bước, giọng run rẩy đáp: "Cố lão Nhị nợ sòng bạc ba mươi lượng bạc.

Hôm nay ta chỉ đến thay mặt sòng bạc đòi nợ.

Số bạc bà vừa đưa chỉ mới được mười hai lượng, chẳng đáng là bao."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương