Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày
-
Chương 55: Ăn tinh hạch
Tin tức Hàn Tiến và Bạch Thi Thi ở bên nhau, qua miệng Lam Tiểu Điệp, trong một buổi chiều mọi người trên xe buýt đều biết, mọi người đã sớm đoán trước nên cũng không có gì kinh ngạc, chỉ có người khiếp sợ nhất là Thích Thất, rốt cuộc Thích Thất biết rõ cốt truyện, hiện tại nam phụ nữ chủ ở bên nhau, vậy thân là nam chủ Hàn Triều phải làm sao bây giờ?
Nói Hàn Triều còn chưa đề ra chia tay với mình, nhưng trong nguyên văn nói hiện tại lúc này nam chủ đã sinh cảm tình với nữ chủ, có kế hoạch rõ ràng như thế nào để theo đuổi nữ chủ, hiện tại biến thành như vậy thì cốt truyện phải làm sao bây giờ? Hàn Triều có thể bị đặc biệt thương tâm hay không?
Ánh mắt đồng tình của Thích Thất đối với Hàn Triều vẫn luôn liên tục cho đến sau buổi tối, từ chiều tới tối cứ phải tiếp thu ánh mắt không rõ của Thích Thất, Hàn Triều rốt cuộc chịu không nổi, trực tiếp lôi cô ra xa chỗ bọn họ đóng quân, tham khảo vấn đề ánh mắt đặc biệt này.
Đội ngũ bọn họ đã mở rộng đến hơn trăm người, nhà dân bình thường ven đường đã không còn đủ cho bọn họ cư trú, cho nên cả đoàn tìm được một gò đất, quyết định cắm trại tại chỗ, cạnh gò đất là một ngôi miếu nhỏ, Hàn Triều kéo Thích Thất trực tiếp tiến vào bên trong.
"Nói đi, sao lại thế này."
Hàn Triều trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, Thích Thất nhìn sắc mặt anh không tốt, tưởng nữ chủ cùng người khác ở bên nhau làm Hàn Triều thương tâm, cô khuyên nhủ:
"Anh không cần quá thương tâm, kỳ thật anh thật tốt. Thật mà, lớn lên xinh đẹp, vóc người tốt, tuy rằng tính tình có điểm cổ quái nhưng cũng là cực phẩm, tin tưởng vẫn sẽ có nhiều phụ nữ thích anh."
Lớn lên xinh đẹp? Dáng người tốt? Đó không phải là hình dung phụ nữ hay sao! Tính tình cổ quái? Anh tính tình thực cổ quái sao! Cực phẩm? Cực phẩm lại là cái món gì? Đến nỗi thật nhiều phụ nữ thích, em thân là bạn gái người ta, nói sẽ có thật nhiều phụ nữ thích bạn trai mình, như vậy thật sự tốt hay sao? Có để anh vào mắt hay không?!
Hàn Triều sắc mặt càng thêm khó coi, nghiến răng nghiến lợi nói với Thích Thất: "Em biết về sau anh sẽ chết như thế nào không?"
"Hả?......"
"Anh khẳng định là bị em tức chết!"
Thích Thất ngốc, chớp chớp đôi mắt to ngập nước nhìn Hàn Triều, cô làm gì? Vì cái gì nói cô như vậy?
Hàn Triều thở dài, từ khi lựa chọn tiếp tục ở bên cô đến giờ, số lần anh thở dài mau vượt qua số lần anh đã trải qua hơn 28 năm qua. Anh cúi đầu xuống mổ nhẹ lên môi Thích Thất, sau đó ôm cô vào trong ngực.
Có thể làm sao bây giờ? Đánh cũng đánh không được, mắng lại mắng không được, sớm biết rằng, anh gặp được Thích Thất cũng chỉ có bại trận toàn diện.
"Vì sao lấy loại ánh mắt này nhìn anh? Anh làm sao mà em cảm thấy anh thật đáng được đồng tình?"
Cọ cọ ở ngực Hàn Triều, Thích Thất duỗi tay vòng qua eo Hàn Triều, nói: "Đại ca anh cùng Bạch tiểu thư ở bên nhau có phải anh thật thương tâm hay không? Anh không cần buồn, anh thật tốt, thật sự!"
Nghe cô nói xong, Hàn Triều có điểm dở khóc dở cười: "Anh vì sao phải thương tâm, đại ca ở bên ai đâu có quan hệ gì đến anh. Anh ấy sớm muộn gì cũng có bạn gái, anh thương cái gì tâm."
"Không phải đại ca anh, là Bạch tiểu thư, anh không phải thích Bạch tiểu thư hay sao?"
"Anh? Thích Bạch Thi Thi? Anh cùng cô ấy còn chưa nói quá hai câu, em từ đâu mà cảm thấy anh sẽ thích cô ấy?"
Hàn Triều không còn cảm thấy dở khóc dở cười mà cảm giác thế giới này thật huyền huyễn, nghĩ như thế nào anh cũng nghĩ không ra vì cái gì sẽ làm Thích Thất cho rằng anh thích Bạch Thi Thi.
"Chính là rõ ràng......"
"A......" Chỗ đóng quân truyền đến một tiếng hét thảm, ngắt lời Thích Thất nói, hai người liếc nhau, đã xảy ra chuyện......
Hàn Triều lôi kéo Thích Thất trở về, vừa đi còn không quên dặn dò: "Tóm lại, anh không thích Bạch Thi Thi, đại ca anh cùng Bạch Thi Thi ở bên nhau, anh cũng không có ý kiến, về sau thu hồi tâm tình đồng tình dư thừa của em đi, cũng không cần không có việc gì mà suy nghĩ miên man."
Hai người thực mau tới đến chỗ đóng quân, nơi này đã sớm loạn thành một đoàn, mọi người đều tự tìm góc đợi, rời khỏi người đang la hét rất xa.
"Trả lại mạng cho con tôi, đều là vì các người nhặt tinh hạch, con trai tôi mới mất mạng, tôi mạng thật khổ nha! Lúc mạt thế tới con trai không bị biến thành thây ma mà lại bị mất đi trong tay các người, các người trả mạng lại cho con trai tôi!"
Nguyên lai, ban ngày trên đường hành tẩu, ba đội kia thấy đội Thích Thất chém xong thây ma sau đó đào lấy tinh hạch ra, bọn họ cũng học theo, đào ra không ít tinh hạch.
Bọn họ cũng có người xem qua không ít tiểu thuyết mạt thế, có thể cảm giác đến năng lượng từ trong tinh hạch, nhưng không biết hấp thu như thế nào, đi học trong tiểu thuyết nói nuốt tinh hạch vào.
Thời điểm bắt đầu xác thật cảm giác được dị năng tăng trưởng, còn chưa kịp cao hứng đã cảm giác tiếp được tự thân biến hóa, ý thức cũng không được rõ ràng, cuối cùng khi người nhà phát hiện anh ta đã biến thành một thây ma vô ý thức.
"Bác gái, con trai bác bị như vậy chúng tôi thật đồng tình, nhưng chúng tôi cũng không biết anh ta sẽ nuốt tinh hạch nha, tinh hạch là đồ vật trong đầu thây ma, khẳng định sẽ có virus mà!" Triệu Tín cố gắng trấn an bác gái.
Bọn họ cũng thực khiếp sợ, nghĩ mà không sợ có được không, đặc biệt là Vương Tiểu Lợi thiếu chút nữa nuốt tinh hạch, sau khi biết chuyện này thật là phía sau lưng lạnh cả người, tinh hạch nguyên lai thật sự không thể ăn, ăn sẽ bị biến thây ma.
"Cái gì kêu không biết con tôi sẽ ăn tinh hạch, các người chính là hung thủ hại chết con tôi, trả lại con trai cho tôi..."
Hai người Thích Thất trở lại xe buýt là nhìn thấy được một màn này, theo sát đến là hai người tay trong tay Hàn Tiến và Bạch Thi Thi.
Thấy một màn như vậy, Bạch Thi Thi buông tay Hàn Tiến ra đi đến bên người phụ nữ kia: "Bác gái, con trai bác chết đi chúng tôi thật xin lỗi, bác không cần như thế này, có yêu cầu gì, chúng tôi có thể tận lực thỏa mãn."
"Cái kia Bạch tiểu thư......" Cô nói như vậy không phải là xác định chúng ta làm sai sao? Chúng ta đâu có kêu anh ta đi nuốt tinh hạch, tinh hạch có virus, anh ta lựa chọn nuốt thì phải có chuẩn bị đến chuyện bị biến thành thây ma, chúng ta không tin trước khi anh ta nuốt tinh hạch không có thương lượng qua cùng người nhà, người phụ nữ này rõ ràng chính là thấy con trai mình biến thành thây ma xong mới tới nơi này lừa bịp tống tiền.
"Triệu Tín, không quan hệ, giao cho Thi Thi xử lý đi." Hàn Tiến ngắt lời Triệu Tín, anh tin tưởng Thi Thi sẽ xử lý tốt.
Triệu Tín câm miệng không nói, một chủ tử không quá khôn khéo, thêm vào một thiếu phu nhân không làm cho rõ tình huống, tổ hợp này, Hàn gia sẽ kham ưu nha! Triều thiếu, chủ tử như vậy anh bảo tôi làm thế nào phụ giúp cho được? Tôi thà rằng ở bên người Triều thiếu chẳng làm nên trò trống gì, cũng không muốn lại tiếp tục trên người Hàn đội lãng phí miệng lưỡi, mấu chốt là, cơ hội tôi muốn lãng phí miệng lưỡi cũng không có, mỗi lần muốn nói chưa nói xong đã bị chặn miệng.
Nói Hàn Triều còn chưa đề ra chia tay với mình, nhưng trong nguyên văn nói hiện tại lúc này nam chủ đã sinh cảm tình với nữ chủ, có kế hoạch rõ ràng như thế nào để theo đuổi nữ chủ, hiện tại biến thành như vậy thì cốt truyện phải làm sao bây giờ? Hàn Triều có thể bị đặc biệt thương tâm hay không?
Ánh mắt đồng tình của Thích Thất đối với Hàn Triều vẫn luôn liên tục cho đến sau buổi tối, từ chiều tới tối cứ phải tiếp thu ánh mắt không rõ của Thích Thất, Hàn Triều rốt cuộc chịu không nổi, trực tiếp lôi cô ra xa chỗ bọn họ đóng quân, tham khảo vấn đề ánh mắt đặc biệt này.
Đội ngũ bọn họ đã mở rộng đến hơn trăm người, nhà dân bình thường ven đường đã không còn đủ cho bọn họ cư trú, cho nên cả đoàn tìm được một gò đất, quyết định cắm trại tại chỗ, cạnh gò đất là một ngôi miếu nhỏ, Hàn Triều kéo Thích Thất trực tiếp tiến vào bên trong.
"Nói đi, sao lại thế này."
Hàn Triều trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, Thích Thất nhìn sắc mặt anh không tốt, tưởng nữ chủ cùng người khác ở bên nhau làm Hàn Triều thương tâm, cô khuyên nhủ:
"Anh không cần quá thương tâm, kỳ thật anh thật tốt. Thật mà, lớn lên xinh đẹp, vóc người tốt, tuy rằng tính tình có điểm cổ quái nhưng cũng là cực phẩm, tin tưởng vẫn sẽ có nhiều phụ nữ thích anh."
Lớn lên xinh đẹp? Dáng người tốt? Đó không phải là hình dung phụ nữ hay sao! Tính tình cổ quái? Anh tính tình thực cổ quái sao! Cực phẩm? Cực phẩm lại là cái món gì? Đến nỗi thật nhiều phụ nữ thích, em thân là bạn gái người ta, nói sẽ có thật nhiều phụ nữ thích bạn trai mình, như vậy thật sự tốt hay sao? Có để anh vào mắt hay không?!
Hàn Triều sắc mặt càng thêm khó coi, nghiến răng nghiến lợi nói với Thích Thất: "Em biết về sau anh sẽ chết như thế nào không?"
"Hả?......"
"Anh khẳng định là bị em tức chết!"
Thích Thất ngốc, chớp chớp đôi mắt to ngập nước nhìn Hàn Triều, cô làm gì? Vì cái gì nói cô như vậy?
Hàn Triều thở dài, từ khi lựa chọn tiếp tục ở bên cô đến giờ, số lần anh thở dài mau vượt qua số lần anh đã trải qua hơn 28 năm qua. Anh cúi đầu xuống mổ nhẹ lên môi Thích Thất, sau đó ôm cô vào trong ngực.
Có thể làm sao bây giờ? Đánh cũng đánh không được, mắng lại mắng không được, sớm biết rằng, anh gặp được Thích Thất cũng chỉ có bại trận toàn diện.
"Vì sao lấy loại ánh mắt này nhìn anh? Anh làm sao mà em cảm thấy anh thật đáng được đồng tình?"
Cọ cọ ở ngực Hàn Triều, Thích Thất duỗi tay vòng qua eo Hàn Triều, nói: "Đại ca anh cùng Bạch tiểu thư ở bên nhau có phải anh thật thương tâm hay không? Anh không cần buồn, anh thật tốt, thật sự!"
Nghe cô nói xong, Hàn Triều có điểm dở khóc dở cười: "Anh vì sao phải thương tâm, đại ca ở bên ai đâu có quan hệ gì đến anh. Anh ấy sớm muộn gì cũng có bạn gái, anh thương cái gì tâm."
"Không phải đại ca anh, là Bạch tiểu thư, anh không phải thích Bạch tiểu thư hay sao?"
"Anh? Thích Bạch Thi Thi? Anh cùng cô ấy còn chưa nói quá hai câu, em từ đâu mà cảm thấy anh sẽ thích cô ấy?"
Hàn Triều không còn cảm thấy dở khóc dở cười mà cảm giác thế giới này thật huyền huyễn, nghĩ như thế nào anh cũng nghĩ không ra vì cái gì sẽ làm Thích Thất cho rằng anh thích Bạch Thi Thi.
"Chính là rõ ràng......"
"A......" Chỗ đóng quân truyền đến một tiếng hét thảm, ngắt lời Thích Thất nói, hai người liếc nhau, đã xảy ra chuyện......
Hàn Triều lôi kéo Thích Thất trở về, vừa đi còn không quên dặn dò: "Tóm lại, anh không thích Bạch Thi Thi, đại ca anh cùng Bạch Thi Thi ở bên nhau, anh cũng không có ý kiến, về sau thu hồi tâm tình đồng tình dư thừa của em đi, cũng không cần không có việc gì mà suy nghĩ miên man."
Hai người thực mau tới đến chỗ đóng quân, nơi này đã sớm loạn thành một đoàn, mọi người đều tự tìm góc đợi, rời khỏi người đang la hét rất xa.
"Trả lại mạng cho con tôi, đều là vì các người nhặt tinh hạch, con trai tôi mới mất mạng, tôi mạng thật khổ nha! Lúc mạt thế tới con trai không bị biến thành thây ma mà lại bị mất đi trong tay các người, các người trả mạng lại cho con trai tôi!"
Nguyên lai, ban ngày trên đường hành tẩu, ba đội kia thấy đội Thích Thất chém xong thây ma sau đó đào lấy tinh hạch ra, bọn họ cũng học theo, đào ra không ít tinh hạch.
Bọn họ cũng có người xem qua không ít tiểu thuyết mạt thế, có thể cảm giác đến năng lượng từ trong tinh hạch, nhưng không biết hấp thu như thế nào, đi học trong tiểu thuyết nói nuốt tinh hạch vào.
Thời điểm bắt đầu xác thật cảm giác được dị năng tăng trưởng, còn chưa kịp cao hứng đã cảm giác tiếp được tự thân biến hóa, ý thức cũng không được rõ ràng, cuối cùng khi người nhà phát hiện anh ta đã biến thành một thây ma vô ý thức.
"Bác gái, con trai bác bị như vậy chúng tôi thật đồng tình, nhưng chúng tôi cũng không biết anh ta sẽ nuốt tinh hạch nha, tinh hạch là đồ vật trong đầu thây ma, khẳng định sẽ có virus mà!" Triệu Tín cố gắng trấn an bác gái.
Bọn họ cũng thực khiếp sợ, nghĩ mà không sợ có được không, đặc biệt là Vương Tiểu Lợi thiếu chút nữa nuốt tinh hạch, sau khi biết chuyện này thật là phía sau lưng lạnh cả người, tinh hạch nguyên lai thật sự không thể ăn, ăn sẽ bị biến thây ma.
"Cái gì kêu không biết con tôi sẽ ăn tinh hạch, các người chính là hung thủ hại chết con tôi, trả lại con trai cho tôi..."
Hai người Thích Thất trở lại xe buýt là nhìn thấy được một màn này, theo sát đến là hai người tay trong tay Hàn Tiến và Bạch Thi Thi.
Thấy một màn như vậy, Bạch Thi Thi buông tay Hàn Tiến ra đi đến bên người phụ nữ kia: "Bác gái, con trai bác chết đi chúng tôi thật xin lỗi, bác không cần như thế này, có yêu cầu gì, chúng tôi có thể tận lực thỏa mãn."
"Cái kia Bạch tiểu thư......" Cô nói như vậy không phải là xác định chúng ta làm sai sao? Chúng ta đâu có kêu anh ta đi nuốt tinh hạch, tinh hạch có virus, anh ta lựa chọn nuốt thì phải có chuẩn bị đến chuyện bị biến thành thây ma, chúng ta không tin trước khi anh ta nuốt tinh hạch không có thương lượng qua cùng người nhà, người phụ nữ này rõ ràng chính là thấy con trai mình biến thành thây ma xong mới tới nơi này lừa bịp tống tiền.
"Triệu Tín, không quan hệ, giao cho Thi Thi xử lý đi." Hàn Tiến ngắt lời Triệu Tín, anh tin tưởng Thi Thi sẽ xử lý tốt.
Triệu Tín câm miệng không nói, một chủ tử không quá khôn khéo, thêm vào một thiếu phu nhân không làm cho rõ tình huống, tổ hợp này, Hàn gia sẽ kham ưu nha! Triều thiếu, chủ tử như vậy anh bảo tôi làm thế nào phụ giúp cho được? Tôi thà rằng ở bên người Triều thiếu chẳng làm nên trò trống gì, cũng không muốn lại tiếp tục trên người Hàn đội lãng phí miệng lưỡi, mấu chốt là, cơ hội tôi muốn lãng phí miệng lưỡi cũng không có, mỗi lần muốn nói chưa nói xong đã bị chặn miệng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook