Xuyên Sách Đại Lão Toàn Quyền Chọc Chó
-
Chương 2
Hệ thống đưa ra bảng nhiệm vụ, quả nhiên trên đó xuất hiện một nhiệm vụ màu đỏ phát sáng ý chỉ chưa hoàn thành: "Ngăn cản nữ chính gặp Tần Trí Thần trước lễ đính hôn."
Sở dĩ Tần Trí Thần công khai hủy bỏ hôn ước trong lễ đính hôn là vì hắn đã gặp nữ chính Bạch Tiêu Liên trước buổi lễ.
Hệ thống đã giao nhiệm vụ ngăn cản hai người gặp nhau, chính là để Tần Trí Thần không hủy bỏ hôn ước, ảnh hưởng hào quang của nữ chính ở đoạn cốt truyện này sẽ biến mất, vậy là nhiệm vụ phá vỡ ánh hào quang nữ chính sẽ hoàn thành.
Hệ thống lập tức đưa nhiệm vụ này cho Yến Môi.
[Nhiệm vụ hệ thống: Đề nghị chủ nhân nhanh chóng ngăn cản nữ chính gặp mặt Tần Trí Thần trước khi lễ đính hôn diễn ra.]
Yến Môi không phản ứng, cũng không có ý định nhận nhiệm vụ.
[Nhiệm vụ hệ thống: Đề nghị chủ nhân nhanh chóng ngăn cản nữ chính gặp mặt Tần Trí Thần trước khi lễ đính hôn diễn ra.]
Hệ thống lặp lại lần nữa, nhưng Yến Môi vẫn không có phản ứng.
Hệ thống hơi sốt ruột, bây giờ mà chủ nhân vẫn đang ngồi đây câu cá, chút nữa Bạch Tiêu Liên mà gặp được Tần Trí Thần thì muộn mất.
Hệ thống không nhịn được nhắc nhở Yến Môi làm nhiệm vụ:
[Chủ nhân, chỉ có cách tham gia vào cốt truyện mới có thể phá vỡ được ánh hào quang của nữ chính, đẩy mạnh tiến bộ nhiệm vụ, đạt 100% sẽ được tự do ooc.]
Yến Môi nhướn mày nói: "Sao phải gấp? Chờ chút."
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, hệ thống gấp đến mức liên tục lượn quanh người Yến Môi, một lúc sau, ngay khi Yến Môi câu được con cá đầu tiên, quả cầu ánh sáng của hệ thống đột nhiên dừng lại, Yến Môi có cảm giác không ổn, cô nhìn sang thì thấy màu đỏ trên bảng nhiệm vụ do quả cầu hệ thống kéo ra
đã chuyển sang màu xám, hiển thị nhiệm vụ thất bại.
Hệ thống chiếu lên một màn hình giám sát từ xa, hình ảnh được hiển thị trên quả cầu ánh sáng của hệ thống, hệt như đang xem phát sóng trực tiếp.
Chức năng này cũng khá tốt.
Trên màn hình, một nam một nữ đứng đối diện nhau.
Cô gái mặc váy trắng, quấn khăn choàng dài, dáng vẻ trong sáng, mặt mày có cảm giác rất đáng thương yếu đuối.
Đây chính là Bạch Tiêu Liên, nữ chính của cuốn sách này.
Người đàn ông đối diện cao ráo, đẹp trai, mặc vest trông rất lịch sự.
Đó là vị hôn phu sắp đính hôn với Yến Môi, Tần Trí Thần.
Hai người đã gặp mặt, nhiệm vụ hệ thống đương nhiên thất bại.
Hệ thống đưa ra báo cáo.
[Nhiệm vụ hệ thống: "Ngăn cản nữ chính gặp Tần Trí Thần trước lễ đính hôn." không thành công, hình phạt cho nhiệm vụ thất bại sẽ được tuyên bố lúc tiến hành tổng kết sau khi cốt truyện kết thúc]
Yến Môi không để ý nhiều đến nhiệm vụ thất bại, cô đang tập trung xem phát sóng trực tiếp.
Trong hình ảnh do quả cầu hiển thị, Bạch Tiêu Liên cắn môi dưới rất đáng thương, nhìn Tần Trí Thần, hai mắt đỏ hoe, dáng vẻ buồn bã: “Em biết có một số chuyện không nên nói, nhưng em sợ nếu mình không nói ra sẽ không còn cơ hội nào nữa."
Tần Trí Thần dường như đang cảm động, hắn nín thở chăm chú nhìn Bạch Tiêu Liên.
Bạch Tiêu Liên cúi đầu, một lúc sau mới ngẩng đầu lên, lớn tiếng nói: "Em thích anh, Tần Trí Thần."
Hai mắt Tần Trí Thần mở to.
Bạch Tiêu Liên: "Em không nghĩ thích một người là chuyện gì đáng xấu hổ, cũng không cảm thấy thích anh là chuyện đáng mất mặt.
Tình cảm trên đời
này đều là do ông trời định sẵn.
Nếu ông trời cho phép em gặp được anh, khiến
em yêu anh, em sẽ chấp nhận và biết ơn.”
"Em biết tình cảm có chút sai trái, anh là vị hôn phu của Yến Môi, em là bạn thân nhất của Yến Môi, chúng ta không thể cùng nhau tiến xa hơn, nhưng em không cam lòng."
"Em biết đoạn tình cảm này không thể bắt đầu, đương nhiên cũng sẽ không có kết cục, nhưng em không muốn nó cứ như vậy mà chết đi, nên em muốn
nói cho anh biết, em thích anh!"
Bên ngoài màn hình, Yến Môi lắc đầu, mùi trà xanh nồng quá.
Trong màn hình, Tần Trí Thần đột nhiên ôm Bạch Tiêu Liên vào lòng: "Tiêu Liên, anh rất vui khi em nói cho anh biết, anh suýt nữa...!suýt chút nữa đã bỏ lỡ tình yêu thuộc về mình.
Anh cũng yêu em, Tiêu Liên! ”
Tần Trí Thần cúi đầu ôm hôn Bạch Tiêu Liên, hai người hôn đến không dứt ra nổi.
Ngoài màn hình, Yến Môi tháo kính râm xuống một nửa, mở to mắt nhìn chằm chằm màn ảnh: “Ồ quao.”
Trong màn hình, hai người hôn nhau một lúc, Bạch Tiêu Liên đột nhiên đẩy Tần Trí Thần ra, đau khổ kêu lên: "Không, chúng ta không thể làm như vậy, anh là vị hôn phu của Yến Môi, chúng ta không thể ở bên nhau, chúng ta như vậy là sai trái."
Tần Trí Thần kích động đến đỏ mắt: "Nhưng anh không thích cô ta chút nào! Anh và cô ta chỉ là liên hôn thương nghiệp! Người anh yêu là em đó Bạch Tiêu Liên!"
Bạch Tiêu Liên tiếp tục khóc: "Em không thể ở bên cạnh vị hôn phu của Yến Môi."
Bên ngoài màn hình, Yến Môi không biết từ đâu lấy ra một viên kẹo sữa, thích thú nhìn rồi nhận xét: “Tần Trí Thần có vẻ không khôn ngoan lắm.”
[Sao lại nói vậy]
Yến Môi bóc viên kẹo sữa: "Cô ta đã nhắc đi nhắc lại hai lần cô ta không thể ở bên 'vị hôn phu của Yến Môi’, đó là ám chỉ Tần Trí Thần phải hủy bỏ hôn ước, để xem thử bao lâu nữa Tần Trí Thần mới nhận ra."
Trong màn hình, Tần Trí Thần vẫn chưa hiểu được, Bạch Tiêu Liên tiếp tục khóc: "Em không thể ở bên vị hôn phu của Yến Môi."
Lần này, hình như Tần Trí Thần đã được khai thông tư tưởng, cuối cùng cũng nhận ra.
Tần Trí Thần lại ôm Bạch Tiêu Liên vào lòng: "Anh sẽ hủy hôn ước, hủy hôn ước với Yến Môi để được ở bên em!"
Bạch Tiêu Liên khó tin nói: "Không, anh..."
Tần Trí Thần: “Anh và cô ta vốn dĩ không có tình cảm, tốt nhất là đường ai nấy đi, tự tìm tình yêu của riêng mình.”
Bạch Tiêu Liên: "Nhưng..."
Tần Trí Thần: “Không có nhưng, anh yêu em, chỉ muốn ở bên em thôi, Tiêu Liên…”
Hai người lại hôn nhau lần nữa.
Yến Môi lấy điện thoại ra gọi một cuộc, sau khi cúp máy, cô thấy màn hình đã tắt mất: "Ơ, sao lại dừng phát sóng trực tiếp rồi?"
[Họ bắt đầu cởi quần áo rồi, kiểm duyệt không cho phát sóng nữa.]
Yến Môi hơi kinh ngạc: “Chơi lớn như vậy sao?”
Yến Môi: “Vậy thì không xem, xem nữa sẽ bị mọc mụn mắt mất.”
Cuối cùng Yến Môi chịu rời khỏi chiếc ghế xếp lười, cởi quần áo chống nắng, tháo kính râm ném lên ghế, tùy tiện phủi bụi trên váy, “Đi thôi, đến lúc chúng ta lên sân khấu rồi.
"
[Nhưng vẫn chưa đến lúc tổ chức lễ đính hôn]
Yến Môi: “Ai nói chúng ta đến lễ đính hôn chứ.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook