Xuyên Sách Cuộc Sống Vợ Chồng Nuôi Con Hằng Ngày Ở 70
-
Chương 44: Anh Em Sinh Đôi
Lâm Vy cũng không để ý lắm, cười chào hai người trong phòng: “Xin chào, tôi tên là Lâm Vy, tôi là người thân mới chuyển đến đây của quân nhân, tôi muốn hỏi là đăng ký hộ khẩu là tìm hai người làm sao?”
Hai người bên trong quay sang nhìn nhau, hai người cũng là người thân của quân nhân, bởi vì trình độ văn hóa tương đối cao, lúc theo chồng chuyển đến đây trùng hợp lúc đang thiếu người, nên đã được tuyển dụng đến làm công tác dân vận ở trụ sở sắp xếp cho người thân gia đình quân nhân.
Việc ăn uống và làm việc đều ở trong khu nhà ở, vì vậy khu người nhà có tình hình gì, hai người đều có thể biết đến sớm nhất. Vừa nhìn thấy gương mặt mới là Lâm Vy, hai người đã đoán được thân phận của cô, chồng cô là ai, chuyển đến đây lúc nào.
Cùng lúc đó, ngày hôm qua hai người họ cũng đã nghe nói chuyện xảy ra trong khu nhà ở, hai người đều biết bề ngoài của Lâm Vy nhìn trông rất thanh nhã lịch sự, nhưng thật ra cũng là người phụ nữ không dễ chọc.
Nghĩ đến đây, người phụ nữ mặc áo sơmi kẻ sọc ngồi sau bàn làm việc bên phải ngồi thẳng lưng hỏi: “Cô đã mang đầy đủ tư liệu chưa?”
Tư liệu Lâm Vy mang đến đều là những tư liệu được chuẩn bị theo những gì Tông Thiệu đã nói, nhưng anh ấy cũng chưa từng đi đăng ký hộ khẩu bao giờ, cho nên Lâm Vy cũng không chắc lắm, sau khi dặn dò hai đứa con ở khu đất trống gần cửa chơi đùa, đừng chạy lung tung, cô liền cầm tư liệu đi vào: “Tôi có mang theo một chút tư liệu, nhờ cô giúp tôi nhìn xem có đủ hay không nhé.”
Người phụ nữ mặc áo sơmi kẻ sọc khẽ ừm một tiếng, lúc cầm lấy tư liệu thì ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, thấy hai đứa trẻ có khuôn mặt gần giống nhau đang đứng ở cửa ghé tai thì thầm thì khuôn mặt tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi: “Sao hai đứa trẻ lại lớn lên giống nhau thế?”
Lâm Vy giải thích một chút: “Bọn chúng là anh em sinh đôi, cho nên trông hơi giống nhau một chút.”
“Cũng không phải tất cả các cặp song sinh đều lớn lên giống nhau.” Người nói những lời này chính là người phụ nữ trung niên ngồi bàn bên cạnh, trên người cô ấy mặc bộ đồng phục mùa hè màu xanh navy của hải quân.
Năm nay lực lượng hải quân đã được trang bị đồng phục mới, quân phục mùa hè của các quân nhân nữ đều là trên trắng dưới xanh lam, còn trang phục mà người phụ nữ này đang mặc là quân phục mùa hè của những nữ quân nhân những năm 1965, nhưng mà chất liệu nhìn rất tươi sáng, có lẽ là mới được phát năm ngoái, cũng chưa mặc được mấy lần.
Lâm Vy thấy thái độ của cô ấy hiền lành, cũng cười nói: “Hình như là chia thành cùng trứng và khác trứng, những đứa trẻ cùng trứng thì sinh ra sẽ giống nhau một ít, những đứa trẻ khác trứng thì sẽ trông không giống nhau.”
Người phụ nữ mặc quân phục ngạc nhiên nói: “Sinh đôi còn chia ra nhiều loại như vậy?”
Lâm Vy gật đầu nói: “Chắc là chia ra, bác sĩ đã nói như vậy.” Thực ra những lời này cũng không phải do bác sĩ nói, mà trong tiểu thuyết có nhắc đến.
Hai người bên trong quay sang nhìn nhau, hai người cũng là người thân của quân nhân, bởi vì trình độ văn hóa tương đối cao, lúc theo chồng chuyển đến đây trùng hợp lúc đang thiếu người, nên đã được tuyển dụng đến làm công tác dân vận ở trụ sở sắp xếp cho người thân gia đình quân nhân.
Việc ăn uống và làm việc đều ở trong khu nhà ở, vì vậy khu người nhà có tình hình gì, hai người đều có thể biết đến sớm nhất. Vừa nhìn thấy gương mặt mới là Lâm Vy, hai người đã đoán được thân phận của cô, chồng cô là ai, chuyển đến đây lúc nào.
Cùng lúc đó, ngày hôm qua hai người họ cũng đã nghe nói chuyện xảy ra trong khu nhà ở, hai người đều biết bề ngoài của Lâm Vy nhìn trông rất thanh nhã lịch sự, nhưng thật ra cũng là người phụ nữ không dễ chọc.
Nghĩ đến đây, người phụ nữ mặc áo sơmi kẻ sọc ngồi sau bàn làm việc bên phải ngồi thẳng lưng hỏi: “Cô đã mang đầy đủ tư liệu chưa?”
Tư liệu Lâm Vy mang đến đều là những tư liệu được chuẩn bị theo những gì Tông Thiệu đã nói, nhưng anh ấy cũng chưa từng đi đăng ký hộ khẩu bao giờ, cho nên Lâm Vy cũng không chắc lắm, sau khi dặn dò hai đứa con ở khu đất trống gần cửa chơi đùa, đừng chạy lung tung, cô liền cầm tư liệu đi vào: “Tôi có mang theo một chút tư liệu, nhờ cô giúp tôi nhìn xem có đủ hay không nhé.”
Người phụ nữ mặc áo sơmi kẻ sọc khẽ ừm một tiếng, lúc cầm lấy tư liệu thì ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, thấy hai đứa trẻ có khuôn mặt gần giống nhau đang đứng ở cửa ghé tai thì thầm thì khuôn mặt tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi: “Sao hai đứa trẻ lại lớn lên giống nhau thế?”
Lâm Vy giải thích một chút: “Bọn chúng là anh em sinh đôi, cho nên trông hơi giống nhau một chút.”
“Cũng không phải tất cả các cặp song sinh đều lớn lên giống nhau.” Người nói những lời này chính là người phụ nữ trung niên ngồi bàn bên cạnh, trên người cô ấy mặc bộ đồng phục mùa hè màu xanh navy của hải quân.
Năm nay lực lượng hải quân đã được trang bị đồng phục mới, quân phục mùa hè của các quân nhân nữ đều là trên trắng dưới xanh lam, còn trang phục mà người phụ nữ này đang mặc là quân phục mùa hè của những nữ quân nhân những năm 1965, nhưng mà chất liệu nhìn rất tươi sáng, có lẽ là mới được phát năm ngoái, cũng chưa mặc được mấy lần.
Lâm Vy thấy thái độ của cô ấy hiền lành, cũng cười nói: “Hình như là chia thành cùng trứng và khác trứng, những đứa trẻ cùng trứng thì sinh ra sẽ giống nhau một ít, những đứa trẻ khác trứng thì sẽ trông không giống nhau.”
Người phụ nữ mặc quân phục ngạc nhiên nói: “Sinh đôi còn chia ra nhiều loại như vậy?”
Lâm Vy gật đầu nói: “Chắc là chia ra, bác sĩ đã nói như vậy.” Thực ra những lời này cũng không phải do bác sĩ nói, mà trong tiểu thuyết có nhắc đến.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook