Sau khi ăn xong bữa tối, hai trùng tay trong tay đi dạo quanh trung tâm thương mại.

Phong Tảo nhìn thấy có vô số trùng đi tới đi lui ở đây, cảm thấy thật thần kỳ, bất kể ở nơi nào thì mọi người đều thích đi mua sắm cả.

Tu Tư nhìn trùng đực đang nắm tay mình ở nơi công cộng, cảm thấy không có từ nào có thể diễn tả được sự hạnh phúc của mình, bởi vì hắn chưa từng gặp được trùng đực nào có thể yêu thương trùng cái của mình như vậy, huống chi là việc nắm tay nhau đi trên đường như thế này.

"Nhìn kìa, nhìn kìa, trùng đực kia thật sự rất yêu thương trùng cái nha, còn nắm tay nữa đó.

"
"Hình như trùng cái kia là quân thư đúng không, nhìn thật là thô kệch, sao trùng đực đó có thể thích anh ta được chứ.

"
"Ngươi là á thư sao, chẳng phải là không có trùng đực nào muốn ngươi sao hả? ha ha ha.

"
! !
Mọi người xung quanh đang bàn tán chuyện gì, Tu Tư đều nghe thấy hết, tự biết mình lớn lên có chút khó coi, tính tình cũng chẳng có gì tốt hơn cho nên lúc nào cũng cảm thấy rất tự ti.

Có rất nhiều lời bàn tán xung quanh, đương nhiên Phong Tảo cũng nghe được mọi người nói gì.

Nhìn sang bên cạnh, thấy Tu Tư đang cúi đầu, Phong Tảo liền nắm chặt tay Tu Tư, đưa lên môi rồi nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn.

Tu Tư bị hành động bất ngờ của trùng đực dọa cho ngây người, nhưng khi nhìn vào đôi mắt sáng lấp lánh của trùng đực, tâm tình của Tu Tư cũng dần bình tĩnh trở lại.

"A A A A, ngươi có thấy không, trùng đực kia kìa, ahhh thật là muốn mạng trùng mà.

"
"Ta thấy rồi, ngươi đừng la nữa, lỗ tai ta sắp điếc tới nơi rồi.


"
! !
Mặc kệ những âm thanh bàn tán xung quanh, trong mắt Phong Tảo và Tu Tư bây giờ chỉ có hình ảnh của đối phương mà thôi.

Hai trùng ngọt ngọt ngào ngào dắt tay nhau vào cửa hàng trang sức, vừa bước vào cửa đã thu hút không ít sự chú ý của nhiều trùng đang ở trong tiệm.

Một trùng cái là nhân viên bán hàng đi tới, nói: "Xin hỏi có thể giúp gì cho hai vị ạ?"
Phong Tảo cười tủm tỉm liếc nhìn Tu Tư rồi quay đầu nói với nhân viên bán hàng: "Chúng tôi tới đây để xem nhẫn cưới.

"
Trên mặt trùng cái bán hàng kéo ra một nụ cười đầy chuyên nghiệp trả lời: "Nhẫn cưới ở bên này, mời hai vị theo tôi.

"
Nội tâm thì: Trời ơi, lần đầu tiên nhìn thấy trùng đực đi mua nhẫn cưới, việc này nhất định sẽ được ghi lại trong sự nghiệp cả đời của mình!
Người bán hàng chỉ vào những chiếc nhẫn được đặt trong kệ thủy tinh, sau đó giới thiệu: "Đây đều là những mẫu mới nhất, hai vị có thể xem qua.

"
Phong Tảo nhìn tới nhìn lui đều thấy cái nào cũng giống nhau, "Tu Tư ơi, mấy cái này không đẹp, hay là chúng ta đặt làm riêng đi.

"
Đặt làm riêng sao, điều này sẽ ý nghĩa hơn nhiều.

Tu Tư có chút hưng phấn nhưng mặt vẫn bình tĩnh nói: "Đều nghe theo ngài hết.

"
Mặc dù Tu Tư nói như thế, nhưng Phong Tảo vẫn có thể cảm nhận được tâm tình Tu Tư đang rất hưng phấn, xem ra đề nghị việc này là một quyết định đúng đắn.

Người bán hàng vừa nghe tới đặt làm riêng thì hai mắt liền tỏa sáng, ha ha, kinh phí để đặt làm riêng rất lớn, như vậy thì tiền hoa hồng của hắn cũng sẽ tăng lên không ít, he he he.

Những khách hàng xung quanh vẫn đang yên lặng quan sát chuyện bên này khi nghe thấy Phong Tảo nói muốn đặt làm nhẫn riêng thì không khỏi hâm mộ Tu Tư.

Thật ra đặt làm riêng cũng không có gì đặc biệt, cùng lắm là tốn nhiều tinh tệ hơn bình thường một chút, nhưng mà trùng đực là người mở miệng muốn đặt làm riêng thì lại là chuyện khác, hơn nữa còn là đặt làm nhẫn cưới, việc đó cho thấy trùng cái này chắc chắn sẽ là thư quân.

Bên cạnh, một tiểu á thư đang lựa vòng cổ, hắn đã quan sát Phong Tảo từ khi bọn họ vừa bước vào cửa hàng, hắn đã quyết định dùng vẻ bề ngoài đáng yêu của mình, quyết tâm câu dẫn Phong Tảo.

Dù sao thì trùng đực cũng rất thưa thớt, bản thân phải tranh thủ giành lấy một vị trí thư hầu của anh ta, sau đó dùng ít mưu kế, con trùng cái thô kệch đó kiểu gì mà chẳng bị đẩy sang một bên, đến lúc đó bản thân hắn có thể chiếm được cái vị trí thư quân kia rồi.

[ Mỡ: ác gì mà ác dữ thần, ế bằng thực lực đó phren ^
Thảo Tèo: chúng ta ai cx ế bằng thực lực cả phren à ; - ;
Mỡ:! !.

.

]
Hắn vừa suy nghĩ vừa đi đến chỗ Phong Tảo, đang định mở miệng nói.

Phong Tảo: "Xin chào, phiền anh tránh ra một chút, anh đang chặn đường người yêu của tôi đó.

"

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha" những khách hàng khác trong tiệm chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra ý đồ của á thư này, bây giờ thì hay rồi, bị người ta đuổi đi trước.

[ Mỡ: Zừa lòng tui lắm, Tèo hen - Tèo: Đã cái nư luôn:))))) ]
Trước khi á thứ đó kịp phản ứng lại thì Phong Tảo đã dẫn theo Tu Tư đi vào gian phòng bên cạnh.

"Ai muốn đặt làm riêng đâu?" Một trùng đi theo người bán hàng tới nói.

Phong Tảo nghĩ: Xem ra trùng này cũng lớn tuổi rồi, chắc hẳn đây là một nhà thiết kế dày dặn kinh nghiệm.

Phong Tảo: "Chào ngài, hai chúng tôi muốn đặt làm riêng một đôi nhẫn cưới.

"
Nhà thiết kế thấy trùng đực nào cũng giống nhau liền trực tiếp quay sang hỏi Tu Tư: "Muốn làm kiểu dáng gì, mau nói cho tôi biết yêu cầu của cậu đi.

"
Phong Tảo nhướng mày nghĩ: Xem ra nhà thiết kế này không thích trùng đực cho lắm.

Tu Tư cũng nhìn ra điều đó.

Tu Tư: "Cái này! " Vội nhìn về phía Phong Tảo.

Phong Tảo lập tức tiếp lời: "Kiểu dáng đơn giản một chút, sau đó khắc thêm tên viết tắt của chúng tôi lên, tốt nhất là nên sử dụng vật liệu nào có thể tàng hình được, loại phù hợp cho quân thư trong lúc huấn luyện có thể tự ẩn đi.

Ngài xem bao lâu là làm xong? Tiền cọc là bao nhiêu thế?"
Nhà thiết kế nghe xong liền kinh ngạc liếc nhìn Phong Tảo một cái, trầm mặc một hồi rồi nói: "Có thể làm được, tiền đặt cọc là ba vạn tinh tệ.

"
Nhân viên bán hàng nghe thấy khách muốn đặt cọc tiền liền chạy tới nói: "Thưa ngài, ngài có thể thanh toán tiền đặt cọc ở bên này ạ.

"
Tu Tư vừa muốn đi theo nhân viên để trả tiền thì ngay lập tức bị Phong Tảo giữ lại.

"Em sẽ trả tiền, tuy là em không có nhiều tiền, nhưng thứ này em muốn tự mình thanh toán nó.

"

Tu Tư: "Nhưng những thứ này đều là! "
Phong Tảo nhẹ nhàng sờ mái tóc dài của Tu Tư rồi nói: "Được rồi, chúng ta không cần phải phân chia rõ ràng như vậy, tất cả mọi thứ chúng ta có đều là của cả hai, không cần phân biệt là của em hay của anh, nhưng lần này là nhẫn cưới của hai chúng ta nên em muốn tự mình thanh toán nó.

"
Tu Tư biết lời trùng đực nói ra là không thể nào thay đổi được nên cũng đành nở một nụ cười ngọt ngào đồng ý với Phong Tảo.

Nhìn theo trùng đực rời đi tính tiền, nhà thiết kế nói với Tu Tư: "Xem ra tình cảm của hai người rất tốt nha.

"
Tu Tư: "Ngài ấy là một trùng đực vô cùng đặc biệt, đối xử với tôi cực kỳ tốt.

"
Thấy bộ dạng hạnh phúc của Tu Tư cùng nụ cười tủm tỉm đang đi tới chỗ trùng đực, nhà thiết kế vui vẻ nói: "Ngày mốt nhớ quay lại đây lấy đồ đấy, tôi sẽ làm cho hai người một đôi nhẫn cưới thật đẹp.

" Nói xong liền rời đi.

Phong Tảo: "Ơ? Sao lại đi nhanh vậy chứ.

Tu Tư ơi, chúng ta cũng về nhà thôi!" Nói xong liền nắm lấy tay Tu Tư.

Nhìn tay mình đang được bàn tay khác nắm lấy, Tu Tư vui vẻ nói: "Được, chúng ta cùng về thôi nào.

"
Mặc dù nói là về nhà nhưng khi đi ngang qua cửa hàng quần áo thì Phong Tảo vẫn lôi kéo Tu Tư vào mua mấy bộ đồ, cuối cùng hai trùng lại mua thêm bắp rang cùng đồ uống đi vào rạp xem phim tình yêu!
Dù Tu Tư không hiểu được chút xíu nào nội dung của bộ phim nhưng chỉ cần nhìn Phong Tảo ở bên cạnh thì hắn cũng cảm thấy rất vui và thoải mái rồi!.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương