Xuyên Qua Trùng Tộc Sủng Thê Vô Độ
-
14: Mua Sắm
Buổi sáng, Trân Ly tính dậy sớm để làm bữa sáng, mới vừa đi đến chân cầu thang thì liền ngửi thấy mùi thơm.
Trong đầu nghĩ: Mùi thơm này rất đặc biệt, chắc hẳn là không phải tay nghề của tiểu bảo, chẳng lẽ.......
"Phong Tảo, sao con dậy sớm vậy." Nhìn trùng đực đang bận rộn trong phòng bếp, Trân Ly có chút ngượng ngùng nói, ông nhìn quanh một chút không thấy bóng dáng của Tu Tư đâu, chắc là vẫn chưa dậy.
Thấy tiểu trùng cái nhà mình vẫn còn đang ngủ, trùng đực thì lại dậy sớm nấu bữa sáng, ông sợ trùng đực sẽ nói Tu Tư là cậy được cưng chiều mà làm kiêu, vội vàng mở miệng nói: "Tiểu bảo còn chưa dậy sao? Để ta đi kêu thằng bé." Nói xong liền xoay người muốn đi lên lầu.
"Thư phụ, đừng đi, tối qua Tu Tư bị mệt nên để cho anh ấy ngủ thêm một lát đi ạ." Phong Tảo biết rõ đây là do Trân Ly đang băn khoăn chuyện cậu làm bữa sáng, vì vậy dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Thư phụ, người không cần phải bận tâm là ai làm bữa sáng, trong mắt con, dù là trùng đực hay trùng cái, một khi đã là gia đình thì không nên phân biệt ai cả, ai làm việc cũng giống nhau thôi ạ.
Nhà người khác ra sao, chúng ta quản không được nhưng nhà mình thì chúng ta không cần để ý tới chuyện này đâu ạ."
Trân Ly vừa định mở miệng nói thì bóng dáng của Tu Tư liền xuất hiện từ trên lầu đi xuống.
Vì mới rời giường nên Tu Tư còn mang theo một chút cảm giác lười biếng và mệt mỏi, "Hùng chủ, thư phụ, buổi sáng tốt lành ạ.
Thơm quá đi, hùng chủ, em lại làm đồ ăn ngon gì sao?"
"Ha ha, thơm đúng không, mau ngồi xuống ăn đi." Phong tảo vừa nói vừa chân chó chạy tới kéo ghế ra, chờ Tu Tư ngồi xuống liền lập tức rót cho anh một ly sữa bò, toàn bộ động tác đều rất thành thục và lưu loát, nhìn dáng vẻ này là biết rất thường xuyên làm những việc đó.
Nhìn đôi chồng chồng đang vô cùng ân ái này, Trân Ly vốn muốn mở miệng dặn dò vài câu với Tu Tư thì đột nhiên cảm thấy không còn chuyện gì quan trọng nữa, giống như Phong Tảo đã nói, đều là một gia đình thì hà tất gì phải để ý tới mấy chuyện nhỏ nhặt đó.
Nhưng mà ông vẫn rất tò mò, ông đã sống tới tuổi này rồi mà chưa từng thấy qua trùng đực nào lại thấu tình đạt lý như Phong Tảo, quan trọng nhất chính là việc rất tôn trọng trùng cái trong hôn nhân.
Nhìn thấy trong mắt Tu Tư và Phong Tảo đều có hình ảnh của đối phương, Trân Ly cảm thấy tất cả mọi thứ thật tốt đẹp! Bảo bối của ông đã có nơi để dựa vào.
Trân Ly nhìn không khí ngọt ngào của bọn họ, liền nói: "Hôm nay vừa vặn là cuối tuần, hai con ăn xong thì ra ngoài đi dạo đi, tuy ở đây không bằng ở tinh cầu Thủ đô, nhịp sống cũng chậm rãi hơn nhưng hoàn cảnh ở đây vẫn khá tốt đấy.
Đặc biệt, ở khu vực bên cạnh có một bãi biển, đi xe khoảng một tiếng là tới nơi thôi, phong cảnh bên đó rất đẹp, ở đó còn một nơi có đầy đá đủ các màu sắc đấy."
Tu Tư nhìn Trân Ly hỏi: "Thư phụ không đi cùng tụi con sao?"
Trân Ly trộm nháy mắt ra hiệu với Phong Tảo, khóe miệng giật giật, nhịn cười: "Ta không đi đâu, hai con cứ coi mấy ngày ở đây là đang đi hưởng tuần trăng mật đi, đi chơi chỗ này một chút, chỗ kia một chút."
Vừa nói xong liền nhìn thấy vẻ mặt đang cười tủm tỉm của Phong Tảo, Trân Ly trong lòng bật cười: Xem ra Phong Tảo thật sự rất yêu bảo bối nhà mình rồi.
......
Trong một trung tâm thương mại.
Nơi đây là trung tâm thương mại lớn nhất ở khu vực này, Phong Tảo nhìn vô số trùng đi tới đi lui, trong lòng cảm thán: Quả nhiên, dù là ở trái đất hay ở Trùng tộc thì mọi người đều thích đi dạo mua sắm.
Tu Tư: "Hùng chủ, chúng ta đi xem quần áo cho em đi, em có ít quần áo quá đó."
Tu Tư cảm thấy hùng chủ nhà mình có thể là trùng đực có ít quần áo nhất, những trùng đực khác mỗi ngày không phải là ở nhà tiêu tiền thì cũng là ra ngoài tiêu tiền.
Chỉ có mỗi trùng đực nhà mình không những không tiêu tiền lung tung mà còn đi làm để kiếm tiền.
"Hoan nghênh quý khách, xin hỏi ngài cần gì ạ?"
Bọn họ bước vào một cửa hàng thời trang khá lớn.
Phong Tảo: "Xin chào, chúng tôi muốn mua mấy bộ đồ đôi mà mấy cặp yêu nhau hay mặc đó."
Trong nháy mắt, người bán hàng có chút sững sờ, tuy là mấy thương hiệu lớn đều có sản xuất quần áo cho các cặp đôi, nhưng những khách hàng tới mua, cơ bản đều là thư thư hoặc những á thư là bạn bè của nhau tới mua thôi, nếu hắn không nhìn nhầm thì trùng trước mặt hắn là trùng đực thì phải.
Tuy có chút sững sờ nhưng nhân viên bán hàng vẫn biểu hiện ra phong thái cực kỳ chuyên nghiệp: "Làm phiền hai vị, trang phục cho các cặp đôi ở bên này, mời đi theo tôi."
"Mời hai vị xem qua, đây đều là những kiểu dáng thịnh hành nhất năm nay."
Phong Tảo nhìn những bộ quần áo ở đây, cảm thấy chúng khá đẹp, vừa nhìn thấy đồ cho cặp đôi: "Tu Tư ơi, anh thấy bộ này có đẹp không? Anh mà mặc vào nhất định là rất đẹp trai đó, he he."
Tu Tư có chút ngượng ngùng khi nhìn thấy bộ đồ đôi đó nhưng trong lòng lại rất ngọt ngào.
Tu Tư thấy bộ đồ Phong Tảo đang cầm trên tay cũng không tệ: "Đẹp, em mà mặc bộ đó vào nhất định cũng rất đẹp."
Nói xong, trong lòng thầm bồi thêm một câu: Còn rất đáng yêu nữa.
"Vậy thì chúng ta chọn thêm hai bộ nữa nhé."
Tu Tư nhìn dáng vẻ hứng thú bừng bừng của hùng chủ nhà mình thì cũng tham gia vào chọn quần áo.
Bọn họ không hề biết rằng, những con trùng khác đã sớm bị dọa sợ đến ngây người.
Đúng vậy, sợ ngây người.
Từ thời khắc mà hai người nắm tay nhau bước vào cửa hàng thì bọn họ đã sợ đến ngây người.
Dù sao thì diện mạo của Phong Tảo cũng có thể nói là vô cùng xuất sắc, hơn nữa còn dịu dàng với trùng cái như thế kia, nên đã sớm làm cho một đống trùng phải hâm mộ.
Phong Tảo chọn một bộ màu đen, bởi vì cậu cảm thấy thư quân nhà mình mà mặc vào thì chắc chắn sẽ là một mỹ trùng cấm dục.
Còn Tu Tư thì chọn một bộ quần áo đơn giản nhưng có thêm họa tiết hoạt hình đáng yêu, vì sao Tu tư lại chọn bộ đồ này ư?
Tu Tư: Hùng chủ nhà mình đáng yêu như vậy, nếu mặc thêm bộ đồ này vào thì nhất định sẽ càng đáng yêu hơn nữa!
Cả hai trùng đều mang theo suy nghĩ của riêng mình, không thèm mặc thử lần nào, cứ thế mang đồ đến quầy để thanh toán, sau đó liền nhanh chóng rời khỏi cửa hàng thời trang, Để lại một đám trùng còn đang dại ra.
Đi dạo phố thì làm gì, đương nhiên là phải dạo dạo dạo, rồi mua mua mua, rồi lại ăn ăn ăn.
Vào ngày này, bọn họ đi ăn thì được giảm nửa giá tiền cho các cặp đôi, họ ăn đủ các thứ, rồi mua được rất nhiều những đồ dùng độc lạ và dễ thương, tất nhiên là còn chụp được rất nhiều ảnh đẹp nữa.
Trong ảnh chụp, gương mặt của hai trùng đều tràn đầy sự hạnh phúc và đều nở những nụ cười đầy ngọt ngào.
Sau khi hai người rời khỏi trung tâm thương mại với một đống túi lớn túi nhỏ, kể từ ngày đó, ở trung tâm mua sắm này đã lưu lại một câu chuyện, người ta nói rằng chỉ cần trùng nào tới đây mua sắm mà tiêu tiền ngang bằng với đôi phu thê kia thì liền có thể gặp được nửa kia của mình.
Tuy có hơi khoa trương nhưng điều đó cũng thu hút được rất nhiều con trùng phát cuồng vì tình yêu......
Thấy còn nhiều thời gian, nên bọn họ quyết định lái xe đến bãi biển mà Trân Ly giới thiệu.
Trời xanh và biển như muốn hòa vào nhau, nhất thời không thể phân biệt được đâu là trời, đâu là biển.
Bãi biển thật sự rất yên tĩnh, chỉ có một số trùng đang tắm nắng và một vài trùng con đang nhặt vỏ sò, xây lâu đài cát.
Tu Tư nhìn nhóm trùng con hoạt bát, đáng yêu rồi lại sờ sờ bụng mình, thầm nghĩ, nếu có thể sớm hoài thai Đản Đản thì tốt biết bao.
Hai người họ đã tìm được nơi có các loại đá đủ màu sắc như Trân Ly nói, quả nhiên nơi đây thật sự rất đẹp, nhưng đây thực ra không phải đá mà là những viên pha lê đã bị thiên nhiên mài giũa thành hình những quả trứng.
Những viên pha lê dưới ánh sáng của mặt trời, tỏa ra những tia sáng chói mắt, thậm chí nếu nhìn từ nhiều góc độ khác nhau còn có thể nhìn thấy rất nhiều cầu vồng.
Hai trùng đã lấy khung cảnh đặc biệt này để làm nền cho những tấm ảnh chụp chung của họ, trong đó có mấy tấm Phong Tảo lén hôn trộm Tu Tư, trông rất tình tứ.
Họ cùng nhau cởi giày, cùng nắm tay nhau đi dạo trên bờ cát, gió biển thổi qua làm bay mái tóc dài màu bạch kim của Tu Tư, mấy ngọn gió nghịch ngợm này, Phong Tảo nhịn không được mà ôm lấy anh, rồi hôn lên môi anh.
Qua một lúc lâu, hai đôi môi mới chịu rời ra, hai người họ cùng nhìn đối phương cười ngây ngô, không nói gì.
Bọn họ cứ như vậy, chầm chậm đi dạo trên bờ cát, thả lỏng tâm hồn của mình, để lại trên bờ cát trắng hai hàng dấu chân............
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook