Xuyên Qua Trở Thành Tiểu Bà Bà
-
Chương 3: Lịch sử Trương gia
Mặc kệ Chỉ Lam bất bình tĩnh như thế nào, việc chuẩn bị hôn lễ vẫn là một chút cũng không chậm trễ. Ngày hôm sau Tề vương phi liền phái người đem Tần thị kêu qua, cũng mặc kệ sắc mặt của Tần thị có nhiều khó coi, nói, “Đây chính là mối hôn nhân tốt, Trương Kinh thân là hộ quốc tướng quân, trên người còn có tước vị. Hơn nữa nhà hắn trên không có trưởng bối, dưới không có chị em dâu, Ngũ Nhi nhà chúng ta một khi đã gả đi liền là cáo mệnh phu nhân. Nếu không phải là Cẩn Quốc Công phu nhân đã cùng ta nói xong chuyện hôn sự của Tiểu Tứ, ta cũng thật muốn đem Tiểu Tứ gả đi. Được rồi, vương gia để cho ta đem danh sách của hồi môn cho ngươi cũng xem qua một chút, danh sách của hồi môn của vương phủ chúng ta tất cả đều là có sẵn , ở đây này, ngươi cầm xem một chút đi.”
Trong lúc mẫu thân mình bận rộn bên kia thì bên này Chỉ Lam đang nghe đại nha hoàn Thúy Nhị nói thêm cho nàng biết về lịch sử của Trương gia.
Triều đại Đại Ung này khai quốc cũng chỉ mới hơn bốn mươi năm, năm đó thái gia Trương gia có cùng Thái tổ hoàng đế cùng nhau giành chính quyền, dựng nước sau khi bình loạn chiến tử sát trường, thê tử của thái gia cũng đã sớm qua đời. Phụ thân của Trương Kinh từ sau khi Trương Kinh ra đời cũng liên tục một mực ra ngoài đánh giặc, năm Trương Kinh lên mười bốn tuổi, trong lúc đang giao đấu với Nam Sở bất hạnh bỏ mình. Mẫu thân Trương Kinh sau khi nghe được tin dữ, vốn là thân thể không tốt cũng liền đi theo. Sau đó Trương Kinh để tang ra trận, tuy chỉ mới có mười bốn tuổi, nhưng mà là anh dũng phi thường.
Đại Ung cùng Nam Sở đánh nhau lâu như vậy, chiến tranh trước sau tổng cộng kéo dài năm năm, vừa đánh lại vừa ngừng, về sau hai nước phải cùng nhau ký hiệp ước hiệp thương. Đại Ung bày tỏ thành ý còn gả công chúa qua, mà Nam Sở lập tức lập Đại Ung công chúa làm hoàng hậu, cũng tuyên bố hoàng hậu nếu có hoàng tử liền sẽ là thái tử.
Đáng tiếc tin vui vẫn không hề truyền tới. Đại Ung càng ngày càng cường thịnh, giường bên há lại có thể cho người khác ngủ ngon, hoàng đế quyết định xuất binh đi đánh Nam Sở, chọn Trương Kinh làm thống soái.
Người trong Trương gia xưa nay vốn thưa thớt, con nối dõi lại đơn bạc. Phụ thân của Trương Kinh chính là con độc nhất, Trương Kinh cũng thế. Dựa theo lẽ thường mà nói, hoàng gia vì biểu hiện khoan dung đối với công thần, sẽ không để cho Trương Kinh ra chiến trường. Nhưng lần này Trương Kinh lại mình chủ động xin đi giết giặc.
Ngược lại Chỉ Lam lại tương đối có thể hiểu được hắn, công danh của bậc cha chú để lại có thể bảo hộ, che chở được bao lâu. Nhưng Trương gia hiện tại rất xem trọng Trương Kinh. Như thế cho thấy, Trương Kinh này thật ra lại mạnh hơn
Chỉ Lam tổng kết lại lời Thúy Nhị nói chính là, toàn gia cả nhà trung liệt, hiện tại trong nhà không bà bà, thái bà bà, không người nào chủ trì việc bếp núc mình mà gả đi hiển nhiên trở thành đương gia chủ mẫu.
Trong cùng thế hệ cũng không có ai, không có thúc thúc em chồng gì cả. Trước đây sẽ có nha đầu thông phòng, bất quá bây giờ không phải là lúc cân nhắc những điều này. biết người biết ta, trăm trận trăm thắng
“Thúy Nhị, hỏi thăm nhiều một chút.” Thúy Nhị vừa mới lên tiếng trả lời, Chỉ Lam liền nghe thấy tiểu nha đầu lớn tiếng kêu to ở ngoài cửa, Lục cô nương đến.
Chỉ Lam vội vàng mời người vào trong phòng ngồi, hai người ngồi đối diện, nha hoàn dâng trà, Chỉ Lam vừa sai người đem trái cây ra ngoài, Lục cô nương Chỉ Tâm cười nói, “Tỷ tỷ không cần vội, nghe mẫu thân nói tỷ tỷ đã định nhà chồng tương lai rồi, muội muội hôm nay cố ý tới đây chúc mừng tỷ tỷ.” Nói xong dùng một loại ánh mắt có hả hê nhìn Chỉ Lam.
Cảm giác hạnh phúc của người này có vài loại căn bản, trong đó có người có cảm giác hạnh phúc khi người khác gặp hoạn nạn. Lục cô nương chính là người như vậy, nhìn thấy người khác không như ý, nàng liền vui vẻ.
“Muội muội chung vui, đa tạ muội muội cố ý tới đây một chuyến. Chúng ta tỷ muội cùng tuổi, ta đây cũng đã nhanh phải xuất giá rồi, muội muội thế nhưng vẫn chưa có tin gì, về sau không thể thiếu mẫu phi phải vì muội quan tâm nhiều hơn.” Chỉ Lam mỉm cười được gọi là trang nhã đúng mực.
Lục cô nương cũng không giận, thản nhiên cười, “Ta đây cũng không gấp gáp, dù sao thì chỉ mới cập kê. Tỷ tỷ gả đi, Vương tướng quân kia có thể phải lập tức lên chiến trường rồi, đợi ngày khác ta cùng tỷ tỷ đến miếu xin bùa bình an.”
Lục cô nương cũng không giận, thản nhiên cười: “Ta đây cũng không gấp gáp, dù sao thì chỉ mới cập kê. Tỷ tỷ gả đi, Vương tướng quân kia có thể phải lập tức lên chiến trường rồi, đợi ngày khác ta cùng tỷ tỷ đến miếu xin bùa bình an.”
Chỉ Lam vội hướng Chỉ Tâm nói cảm ơn, còn nói thêm, “Mấy ngày gần đây rất bận rộn, còn phải hướng mẫu phi học tập làm sao để chủ trì việc bếp núc, đây quả thật là công việc tâm thần mệt mỏi. Muội muội đoán chừng là không cần rồi, có điều muội muội cũng nên hảo hảo tranh thủ thời gian cùng mẫu phi học một ít làm sao để phục vụ cha mẹ chồng, cùng chị em dâu chung đụng mới là thật. Nữ nhi nhà chúng từ bé lớn lên là cành vàng lá ngọc, tương lai đến nhà chồng lập quy củ khó tránh khỏi không quen, hay là hiện tại hảo hảo học một ít đi a.”
Sắc mặt của Chỉ Tâm thay đổi, vừa cười gật đầu một cái. Nói vài câu tán gẫu, liền đi.
Hừ, có Tứ cô nương ở phía trên đè ép, Chỉ Lam cũng không tin Tề vương phi sẽ tìm cho Lục cô nương một đích tôn con trai trưởng mà gả đi. Thế gia đại tộc mấy đời mọi người ở cùng một chỗ, nhớ tới mối quan hệ lằng nhằng này Chỉ Lam liền đau đầu, may mắn người Trương gia miệng cũng đơn giản.
Mấy tỷ muội nhà Chỉ Lam, Đại cô nương đến Tam cô nương đều gả ra nơi khác rồi, hiện tại chỉ còn dư lại ba người các nàng.
Tứ cô nương Chỉ Dong bởi vì là ái nữ của Vương Phi tự mình sinh ra, khó tránh được nuông chiều. Lại bởi vì ca ca ruột thịt của nàng được lập làm thế tử, từ nhỏ lại có quan hệ tốt với thái tử, tương lai vô sùng sáng lạng. Cho nên ca ca, tẩu tử, tỷ muội trong nhà đối với nàng không khỏi tâng bốc, cưng chiều.
Tính cách có chút buông thả, mỗi ngày lúc nào cũng cùng những cô gái có thân phận như nhau tụ tập tại một chỗ, không phải là đi ra ngoài săn thú chơi xuân, thì lại là ở các quán xá tận tình càn rỡ. Ở kinh thành cũng có chút danh.
Mẫu thân Diêu thị của Lục cô nương Chỉ Tâm khắp nơi luôn muốn cùng Tề vương phi phân cao thấp, từ nhỏ liền dạy Lục cô nương cùng Tứ cô nương tốt hơn người khác, Lục cô nương cũng liền dưỡng ra chút tính cách chuyện gì cũng dẫn đầu ra mặt.
Tướng mạo Chỉ Tâm giống mẫu thân nàng, cũng vô cùng xinh đẹp, cộng với tài văn chương hơn người, ở kinh thành cũng có chút danh tiếng. So với các nàng, Chỉ Lam ít người biết đến, nếu có biết cũng chỉ biết nàng là một tay thêu thùa xuất sắc.
Tề vương phủ bên này hấp tấp vội vàng vội vàng chuẩn bị gả, qua vài ngày nữa thánh chỉ chỉ hôn liền chia ra đến Tề vương phủ cùng phủ tướng quân. Cả nhà quỳ ở tiền viện, nghênh đón thánh chỉ. Chỉ Lam nhận lấy thánh chỉ lần đầu tiên trong đời về nàng.
Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: 'Được biết là con gái Tề vương Cơ Chỉ Lam nổi danh nhàn thục rộng lượng, ôn lương đôn hậu, tướng mạo xuất chúng, Thái hậu cùng trẫm nghe thấy rất vui mừng. Nay hộ quốc tướng quân thành mưu anh dũng Trương Kinh tuổi tròn hai mươi, là thời điểm thích hợp để lập gia thất, xứng chọn hiền nữ cùng nên duyên. Nhân dịp Cơ Chỉ Lam chưa có hôn ước với ai, cùng Trương Kinh có thể nói là trời đất tạo hóa, làm thành giai nhân chi mĩ, đặc biệt đem Cơ Chỉ Lam chỉ hôn cùng Trương Kinh, chọn ngày tốt thành hôn. Thông báo trong và ngoài nước, để cho tất cả đều nghe được.'
Sau đó lại dùng danh nghĩa hoàng hậu, ban thưởng một đống đồ lớn, nào là trang sức bảo thạch, vải vóc len dạ cái gì cần có đều có.
Bên này phủ tướng quân Trương Kinh sau khi nhận thánh chỉ xong, liền cùng phụ tá của mình Phương Tiến phòng tiên sinh đi vào thư phòng.
Phương Tiến chắp tay hướng Trương Kinh chúc mừng, “Chúc mừng tướng quân, bây giờ tướng quân cũng là hoàng thân quốc thích rồi.”
Trương Kinh vội vàng xua tay, xin khoan dung đến, “Tiên sinh mau đừng trêu ghẹo ta rồi, cái sau lưng lần tứ hôn này, tiên sinh đã sớm tỉ mỉ nói qua cho ta, cần gì hiện tại lại đến trêu ghẹo ta. Bất quá cuối cùng hiện tại chỉ ý cũng đã hạ xuống, chúng ta xuất chinh cũng an tâm hơn chút ít.”
Phương Tiến vuốt vuốt râu dê của mình, cười hỏi, “Ban đầu chúng ta cũng chỉ biết khuê nữ nhà lục vương gia chỉ hôn, hiện tại biết tục danh cô nương rồi, tướng quân vẫn là nên thăm dò thêm cho tốt. Lão phu nói thật với tướng quân, lần này chúng ta đi, thời gian trở về có thể sẽ không nhất định. Có thể là ba năm năm năm, mười năm tám năm cũng không chắc chắn, chuyện trong kinh cũng đều giao cho phu nhân tương lai.”
Trương Kinh bận rộn hoàn thành công việc, một bên cho người nghe ngóng thăm dò chuyện của Chỉ Lam, một bên kêu quản gia bắt đầu chuẩn bị sính lễ.
Nghe ngóng tin tức cũng nhanh, buổi tối trường tùy (đầy tớ nhà quan) Lí Quý bên cạnh Trương Kinh như một bà mối, thao thao bất tuyệt bắt đầu thông báo lại thu hoạch ngày thứ nhất. Chủ yếu miêu tả chính là Cơ Chỉ Lam xác thực kì nhân, đúng là con gái của Lục vương gia, do trắc phi sinh ra. Tiếng tăm không nổi danh, không thể cùng so với các tỷ muội khác. Cũng được đánh giá là dịu dàng nhàn thục, giỏi nhất là thêu thùa.
Những thông tin khác đều bị Lục vương phủ giữ kín, cơ hồ không có thêm thông tin gì về Cơ Chỉ Lam.
Trương Kinh nghe Lí Quý miêu tả, khóe miệng không kìm được cong thành một đường cong xinh đẹp. Cô gái như thế cũng rất phù hợp với mong muốn của hắn, không nên quá lộ liễu, nàng hẳn là có thể trông coi tốt phủ tướng quân a.
Trong lúc mẫu thân mình bận rộn bên kia thì bên này Chỉ Lam đang nghe đại nha hoàn Thúy Nhị nói thêm cho nàng biết về lịch sử của Trương gia.
Triều đại Đại Ung này khai quốc cũng chỉ mới hơn bốn mươi năm, năm đó thái gia Trương gia có cùng Thái tổ hoàng đế cùng nhau giành chính quyền, dựng nước sau khi bình loạn chiến tử sát trường, thê tử của thái gia cũng đã sớm qua đời. Phụ thân của Trương Kinh từ sau khi Trương Kinh ra đời cũng liên tục một mực ra ngoài đánh giặc, năm Trương Kinh lên mười bốn tuổi, trong lúc đang giao đấu với Nam Sở bất hạnh bỏ mình. Mẫu thân Trương Kinh sau khi nghe được tin dữ, vốn là thân thể không tốt cũng liền đi theo. Sau đó Trương Kinh để tang ra trận, tuy chỉ mới có mười bốn tuổi, nhưng mà là anh dũng phi thường.
Đại Ung cùng Nam Sở đánh nhau lâu như vậy, chiến tranh trước sau tổng cộng kéo dài năm năm, vừa đánh lại vừa ngừng, về sau hai nước phải cùng nhau ký hiệp ước hiệp thương. Đại Ung bày tỏ thành ý còn gả công chúa qua, mà Nam Sở lập tức lập Đại Ung công chúa làm hoàng hậu, cũng tuyên bố hoàng hậu nếu có hoàng tử liền sẽ là thái tử.
Đáng tiếc tin vui vẫn không hề truyền tới. Đại Ung càng ngày càng cường thịnh, giường bên há lại có thể cho người khác ngủ ngon, hoàng đế quyết định xuất binh đi đánh Nam Sở, chọn Trương Kinh làm thống soái.
Người trong Trương gia xưa nay vốn thưa thớt, con nối dõi lại đơn bạc. Phụ thân của Trương Kinh chính là con độc nhất, Trương Kinh cũng thế. Dựa theo lẽ thường mà nói, hoàng gia vì biểu hiện khoan dung đối với công thần, sẽ không để cho Trương Kinh ra chiến trường. Nhưng lần này Trương Kinh lại mình chủ động xin đi giết giặc.
Ngược lại Chỉ Lam lại tương đối có thể hiểu được hắn, công danh của bậc cha chú để lại có thể bảo hộ, che chở được bao lâu. Nhưng Trương gia hiện tại rất xem trọng Trương Kinh. Như thế cho thấy, Trương Kinh này thật ra lại mạnh hơn
Chỉ Lam tổng kết lại lời Thúy Nhị nói chính là, toàn gia cả nhà trung liệt, hiện tại trong nhà không bà bà, thái bà bà, không người nào chủ trì việc bếp núc mình mà gả đi hiển nhiên trở thành đương gia chủ mẫu.
Trong cùng thế hệ cũng không có ai, không có thúc thúc em chồng gì cả. Trước đây sẽ có nha đầu thông phòng, bất quá bây giờ không phải là lúc cân nhắc những điều này. biết người biết ta, trăm trận trăm thắng
“Thúy Nhị, hỏi thăm nhiều một chút.” Thúy Nhị vừa mới lên tiếng trả lời, Chỉ Lam liền nghe thấy tiểu nha đầu lớn tiếng kêu to ở ngoài cửa, Lục cô nương đến.
Chỉ Lam vội vàng mời người vào trong phòng ngồi, hai người ngồi đối diện, nha hoàn dâng trà, Chỉ Lam vừa sai người đem trái cây ra ngoài, Lục cô nương Chỉ Tâm cười nói, “Tỷ tỷ không cần vội, nghe mẫu thân nói tỷ tỷ đã định nhà chồng tương lai rồi, muội muội hôm nay cố ý tới đây chúc mừng tỷ tỷ.” Nói xong dùng một loại ánh mắt có hả hê nhìn Chỉ Lam.
Cảm giác hạnh phúc của người này có vài loại căn bản, trong đó có người có cảm giác hạnh phúc khi người khác gặp hoạn nạn. Lục cô nương chính là người như vậy, nhìn thấy người khác không như ý, nàng liền vui vẻ.
“Muội muội chung vui, đa tạ muội muội cố ý tới đây một chuyến. Chúng ta tỷ muội cùng tuổi, ta đây cũng đã nhanh phải xuất giá rồi, muội muội thế nhưng vẫn chưa có tin gì, về sau không thể thiếu mẫu phi phải vì muội quan tâm nhiều hơn.” Chỉ Lam mỉm cười được gọi là trang nhã đúng mực.
Lục cô nương cũng không giận, thản nhiên cười, “Ta đây cũng không gấp gáp, dù sao thì chỉ mới cập kê. Tỷ tỷ gả đi, Vương tướng quân kia có thể phải lập tức lên chiến trường rồi, đợi ngày khác ta cùng tỷ tỷ đến miếu xin bùa bình an.”
Lục cô nương cũng không giận, thản nhiên cười: “Ta đây cũng không gấp gáp, dù sao thì chỉ mới cập kê. Tỷ tỷ gả đi, Vương tướng quân kia có thể phải lập tức lên chiến trường rồi, đợi ngày khác ta cùng tỷ tỷ đến miếu xin bùa bình an.”
Chỉ Lam vội hướng Chỉ Tâm nói cảm ơn, còn nói thêm, “Mấy ngày gần đây rất bận rộn, còn phải hướng mẫu phi học tập làm sao để chủ trì việc bếp núc, đây quả thật là công việc tâm thần mệt mỏi. Muội muội đoán chừng là không cần rồi, có điều muội muội cũng nên hảo hảo tranh thủ thời gian cùng mẫu phi học một ít làm sao để phục vụ cha mẹ chồng, cùng chị em dâu chung đụng mới là thật. Nữ nhi nhà chúng từ bé lớn lên là cành vàng lá ngọc, tương lai đến nhà chồng lập quy củ khó tránh khỏi không quen, hay là hiện tại hảo hảo học một ít đi a.”
Sắc mặt của Chỉ Tâm thay đổi, vừa cười gật đầu một cái. Nói vài câu tán gẫu, liền đi.
Hừ, có Tứ cô nương ở phía trên đè ép, Chỉ Lam cũng không tin Tề vương phi sẽ tìm cho Lục cô nương một đích tôn con trai trưởng mà gả đi. Thế gia đại tộc mấy đời mọi người ở cùng một chỗ, nhớ tới mối quan hệ lằng nhằng này Chỉ Lam liền đau đầu, may mắn người Trương gia miệng cũng đơn giản.
Mấy tỷ muội nhà Chỉ Lam, Đại cô nương đến Tam cô nương đều gả ra nơi khác rồi, hiện tại chỉ còn dư lại ba người các nàng.
Tứ cô nương Chỉ Dong bởi vì là ái nữ của Vương Phi tự mình sinh ra, khó tránh được nuông chiều. Lại bởi vì ca ca ruột thịt của nàng được lập làm thế tử, từ nhỏ lại có quan hệ tốt với thái tử, tương lai vô sùng sáng lạng. Cho nên ca ca, tẩu tử, tỷ muội trong nhà đối với nàng không khỏi tâng bốc, cưng chiều.
Tính cách có chút buông thả, mỗi ngày lúc nào cũng cùng những cô gái có thân phận như nhau tụ tập tại một chỗ, không phải là đi ra ngoài săn thú chơi xuân, thì lại là ở các quán xá tận tình càn rỡ. Ở kinh thành cũng có chút danh.
Mẫu thân Diêu thị của Lục cô nương Chỉ Tâm khắp nơi luôn muốn cùng Tề vương phi phân cao thấp, từ nhỏ liền dạy Lục cô nương cùng Tứ cô nương tốt hơn người khác, Lục cô nương cũng liền dưỡng ra chút tính cách chuyện gì cũng dẫn đầu ra mặt.
Tướng mạo Chỉ Tâm giống mẫu thân nàng, cũng vô cùng xinh đẹp, cộng với tài văn chương hơn người, ở kinh thành cũng có chút danh tiếng. So với các nàng, Chỉ Lam ít người biết đến, nếu có biết cũng chỉ biết nàng là một tay thêu thùa xuất sắc.
Tề vương phủ bên này hấp tấp vội vàng vội vàng chuẩn bị gả, qua vài ngày nữa thánh chỉ chỉ hôn liền chia ra đến Tề vương phủ cùng phủ tướng quân. Cả nhà quỳ ở tiền viện, nghênh đón thánh chỉ. Chỉ Lam nhận lấy thánh chỉ lần đầu tiên trong đời về nàng.
Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: 'Được biết là con gái Tề vương Cơ Chỉ Lam nổi danh nhàn thục rộng lượng, ôn lương đôn hậu, tướng mạo xuất chúng, Thái hậu cùng trẫm nghe thấy rất vui mừng. Nay hộ quốc tướng quân thành mưu anh dũng Trương Kinh tuổi tròn hai mươi, là thời điểm thích hợp để lập gia thất, xứng chọn hiền nữ cùng nên duyên. Nhân dịp Cơ Chỉ Lam chưa có hôn ước với ai, cùng Trương Kinh có thể nói là trời đất tạo hóa, làm thành giai nhân chi mĩ, đặc biệt đem Cơ Chỉ Lam chỉ hôn cùng Trương Kinh, chọn ngày tốt thành hôn. Thông báo trong và ngoài nước, để cho tất cả đều nghe được.'
Sau đó lại dùng danh nghĩa hoàng hậu, ban thưởng một đống đồ lớn, nào là trang sức bảo thạch, vải vóc len dạ cái gì cần có đều có.
Bên này phủ tướng quân Trương Kinh sau khi nhận thánh chỉ xong, liền cùng phụ tá của mình Phương Tiến phòng tiên sinh đi vào thư phòng.
Phương Tiến chắp tay hướng Trương Kinh chúc mừng, “Chúc mừng tướng quân, bây giờ tướng quân cũng là hoàng thân quốc thích rồi.”
Trương Kinh vội vàng xua tay, xin khoan dung đến, “Tiên sinh mau đừng trêu ghẹo ta rồi, cái sau lưng lần tứ hôn này, tiên sinh đã sớm tỉ mỉ nói qua cho ta, cần gì hiện tại lại đến trêu ghẹo ta. Bất quá cuối cùng hiện tại chỉ ý cũng đã hạ xuống, chúng ta xuất chinh cũng an tâm hơn chút ít.”
Phương Tiến vuốt vuốt râu dê của mình, cười hỏi, “Ban đầu chúng ta cũng chỉ biết khuê nữ nhà lục vương gia chỉ hôn, hiện tại biết tục danh cô nương rồi, tướng quân vẫn là nên thăm dò thêm cho tốt. Lão phu nói thật với tướng quân, lần này chúng ta đi, thời gian trở về có thể sẽ không nhất định. Có thể là ba năm năm năm, mười năm tám năm cũng không chắc chắn, chuyện trong kinh cũng đều giao cho phu nhân tương lai.”
Trương Kinh bận rộn hoàn thành công việc, một bên cho người nghe ngóng thăm dò chuyện của Chỉ Lam, một bên kêu quản gia bắt đầu chuẩn bị sính lễ.
Nghe ngóng tin tức cũng nhanh, buổi tối trường tùy (đầy tớ nhà quan) Lí Quý bên cạnh Trương Kinh như một bà mối, thao thao bất tuyệt bắt đầu thông báo lại thu hoạch ngày thứ nhất. Chủ yếu miêu tả chính là Cơ Chỉ Lam xác thực kì nhân, đúng là con gái của Lục vương gia, do trắc phi sinh ra. Tiếng tăm không nổi danh, không thể cùng so với các tỷ muội khác. Cũng được đánh giá là dịu dàng nhàn thục, giỏi nhất là thêu thùa.
Những thông tin khác đều bị Lục vương phủ giữ kín, cơ hồ không có thêm thông tin gì về Cơ Chỉ Lam.
Trương Kinh nghe Lí Quý miêu tả, khóe miệng không kìm được cong thành một đường cong xinh đẹp. Cô gái như thế cũng rất phù hợp với mong muốn của hắn, không nên quá lộ liễu, nàng hẳn là có thể trông coi tốt phủ tướng quân a.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook