Xuyên Qua Thành Nông Phụ
-
Chương 50: Xảy ra chuyện
Editor: Linh
"Tẩu tử, Lý đại ca, hôm nay gọi hai người đến đây chủ yếu là hỏi xem Lý đại ca có muốn cùng chúng ta đốt than củi hay không?"
"Đốt than củi!? Thạch đầu đệ biết đốt than cửi lúc nào vậy?" Lý Hà giật mình hỏi.
"Đúng vậy đấy đệ muội, các ngươi làm sao có thể đốt than củi? Vậy Thượng Quan gia...."
"Tẩu tử, Lý Đại ca hai người yên tâm, phương pháp đốt than củi là ta và Tiểu Lâm hai nghĩ ra, chúng ta đốt than củi cho nhà mình dúng chứ không mang đi bán, Thượng Quan gia sẽ không biết."
"Đúng vậy, cho nên mong tẩu tử và Lý đại ca giúp chúng ta giữ bí mật. Hơn nữa phương pháp đốt than củi này hôm qua chúng ta đã thử, có thể làm được."
"Hả? Chẳng lẽ hôm qua khói mù ở nhà các ngươi chính là đốt than củi à?" Ngày hôm qua đệ muội nói với mình là sân sau nhà nàng đốt cây ngô, chính mình và cha đứa nhỏ cũng không tin tưởng lắm, nhà đệ muội có hơn hai mẫu ngô căn bản là không cần đốt cả một ngày. Nhưng thấy đệ muội không muốn nói nguyên nhân cho bọn họ, cho nên hai người cũng không có hỏi nhiều.
Nói đến đây Vương Lâm còn có chút không được tự nhiên, dù sao hôm qua mình nói dối, nhưng vẫn trả lời: "Đúng vậy, ngày hôm qua mới bắt đầu làm thử sợ không thành công nên không nói thật cho tẩu tử và Lý đại ca biết. Mong tẩu tử hai người đừng giận nhé." Đây là lý do tối qua nàng và Lý Đại Thạch nghĩ ra.
"Ha ha, đệ muội nói gì vậy, ta và Lý đại ca ngươi làm sao có thể tức giận chứ. Đúng không, cha bọn nhỏ!"
"Đúng vậy, đệ muội, ngươi không cần để trong lòng đâu. Ta và đại tẩu ngươi biết nặng nhẹ, nếu chuyện này bị người Thượng Quan gia biết cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu, cho nên các ngươi cẩn thận chút cũng là đúng."
Thấy đôi Lý Hà thật sự không tức giận, Vương Lâm thế này mới tươi cười, "Vậy Lý đại ca và tẩu tử nghĩ sao, có cùng chúng ta đốt hay không? Đương nhiên là vừa bắt đầu Lý đại ca các ngươi còn chưa biết đốt nên mới cùng chúng ta đốt, chờ học xong là tự các ngươi có thể làm."
"Đúng vậy, Lý đại ca, tẩu tử, thật ra đốt than củi chỉ cần khống chế tốt lửa là có thể đốt than, cha ta hiện đang ở sân sau trông lửa đấy, hay là chúng ta cùng nhau đi xem rồi các ngươi lại quyết định?"
Thật ra phu thê Lý Hà là sợ chuyện đốt than này bị lộ ra ngoài, truyền đến trong tai Thượng Quan gia khẳng định không thiếu bị ăn khổ. Nhưng là nghĩ lại bọn họ đốt than là cho nhà mình dùng, chỉ cần nhà mình cẩn thận một chút sẽ không có việc gì, hơn nữa bọn họ cũng biết than củi là đồ tốt, có nó mùa đông bọn họ cũng tốt hơn chút.
Vì thế Lý Hà gật đầu nói: "Chúng ta cùng nhau đốt đi, Thạch đầu ngươi phải dạy ta đấy nhé, đừng có tàng tư đấy."
Lý Đại Thạch thật thà không nghe ra đây là Lý Hà đang nói đùa, lập tức vỗ ngực cam đoan: "Lý đại ca yên tâm, ta nhất định sẽ nói hết những gì ta biết cho huynh."
"Được, vậy chúng ta ra sân sau đi." Dứt lời liền đứng lên.
Lý Trương thị tò mò cũng đi theo ra sân sau.
.....
Hôm nay buổi tối Vương Lâm đang chuẩn bị đi ngủ, Lý Đại Thạch đột nhiên nói: "Nàng dâu, xế chiều hôm nay Lý đại ca nói ngày mai hắn sẽ không đến nhà chúng ta đốt than nữa."
"Ừ, ta biết rồi." Vương Lâm nghĩ Lý Hà từ lúc bắt đầu đi theo bọn họ đốt than đến bây giờ hẳn cũng đã năm sáu ngày, than đều đốt một hai hầm rồi cũng nên học xong.
Lập đông xế chiều Vương Lâm và Lý Đại Thạch mang theo Tiểu Thạch mới từ nhà nương gia Vương Lâm trở về thì Lý Trương thị chạy vào nhà chính khóc nói với bọn Vương Lâm: "Đệ muội, Đại Thạch, các ngươi nhất định phải cứu Lý đại ca ngươi a. Ta một phụ nhân thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ. Hu hu...."
Vương Lâm vội giao Tiểu Thạch cho Lý Đại Thạch bế, cầm tay Lý Trương thị an ủi: "Tẩu tử tẩu nín khóc trước đã, mau nói cho chúng ta biết Lý Đại ca rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Lý Đại Thạch cũng sốt ruột nhìn Lý Trương thị.
Lý Trương thị ngừng khóc, nức nở nói: "Buổi sáng hôm nay người nhà môn đột nhiên xông vào nhà chúng ta, không nói gì liền bắt Lý đại ca của các ngươi đi rồi."
Vương Lâm nghe xong không khỏi nhíu mày, vội vàng hỏi: " Vậy tẩu tử ngài không hỏi xem là nguyên nhân gì sao? Nếu chúng ta không phạm vào chuyện gì bọn họ dựa vào cái gì mà vô duyên vô cớ bắt người đi."
Nghe Vương Lâm nói như vậy Lý Trương thị lại khóc rống lên, "hu hu.... Đều là ta không tốt, nếu không phải do ta thì Lý đại ca các ngươi cũng sẽ không bị bắt đi."
Vương Lâm càng hồ đồ, "Tẩu tử, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Trải qua Lý Trương thị đứt quãng kể, Vương Lâm cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao Lý Hà lại bị bắt đi.
Hóa ra là một tháng trước Lý Trương thị tặng cho cha nương ruột mấy trăm cân than củi, không nghĩ việc này lại bị Nhị tẩu Trương Lôi thị biết, cứng rắn ầm ĩ kêu Lý Trương thị cũng đưa ít than củi đến nhà nàng. Khi Lý Trương thị vẫn còn là cô nương đã cùng Nhị tẩu mình bất hòa, chướng mắt dáng vẻ chanh chua của Nhị tẩu, đương nhiên sẽ không đồng ý. Nói nhà mình chỉ mua 500 cân than, tặng cho cha mẹ hai trăm cân nhà mình cũng không còn thừa bao nhiêu.
Trương Lôi thị mới không dễ đuổi như vậy, sáng sớm hôm sau liền cứng rắn kéo Nhị ca của Lý Trương thị đến nhà Lý Trương thị tìm hiểu thực hư. Không khéo Lý Hà và Lý Trương thị đang ở sân sau đốt than, Trương Lôi thị biết bọn Lý Trương thị biết đốt than liền ầm ĩ muốn Lý Hà cũng dạy Trương Ngũ đốt than, uy hiếp nói: nếu Lý Hà không đồng ý sẽ nói chuyện này ra cho mọi người biết.
Lý Hà và Lý Trương thị không còn cách nào lại nghĩ Trương Ngũ là người tin cậy nên đồng ý, chỉ dặn bọn Trương Lôi thị không được ra ngoài nói lung tung, lại càng không được mang than đi bán.
Trương Lôi thị vì để Lý Hà dạy bọn họ đốt than nên liên tục đồng ý, nhưng là sau khi bọn họ đốt than xong Trương Lôi thị lên Trấn trên nghe được trước Đông chí than củi đắt phải 35 văn một cân. Nghĩ đến nhà mình thời gian dài như vậy đốt được hơn 500 cân than, nếu đổi thành bạc thì là bao nhiêu a!
Vì thế lén sau lưng Trương Ngũ vận than củi lên trấn trên bán, không khéo lại bị chưởng quầy cửa hàng than củi của Thượng Quan gia ở trấn Lễ Miếu biết, nói Trương Lội thị ăn trộm than củi của nhà bọn họ bán, vì thế báo quan bắt Trương Lôi thị. Trương Lôi thị kêu oan nói than củi này là nhà mình đốt chứ không phải trộm, chưởng quầy cửa hàng than không tin nói phương pháp đốt than củi ở Nguyên Minh triều này chỉ có sư phụ chuyên đốt than cho Thượng Quan gia bọn họ mới biết.
Trương Lôi thị thấy nha dịch muốn bắt mình giam vào lao, dưới tình thế cấp bách đã nói phương pháp đốt than củi này là muội phu nhà mình dạy, nếu không tin có thể đến thôn Đại Hà gọi Lý Hà đến hỏi là biết.
Chưởng quầy cửa hàng than củi nghe phụ nhân này không giống như đang nói dối, nghĩ rằng nếu thật sự có người biết đốt than củi thì đấy chính là một uy hiếp đối với việc buôn bán than củi của Thượng Quan gia. Nhất định phải bắt hết tất cả những người này lại thẩm vấn một phen, sau đó lại hỏi Đại quản gia nhà Thượng Quan xem nên xử lý chuyện này thế nào.
Vì thế chưởng quầy cửa hàng than củi liền đến nha môn cáo trạng Lý Hà, Trương Ngũ và Trương Lôi thị trộm than củi của nhà bọn họ, cho nên mới có chuyện Lý Hà bị bắt.
Vương Lâm nghĩ Trương Lôi thị này thật sự là một tai họa, may mắn nhà mình không gặp phải thân thích như vậy, bằng không chết khi nào cũng không biết. Nghĩ lại việc này cũng tương đối khó giải quyết, dân chúng giống bọn họ nào có thể cùng người nhà quyền quý đối nghịch đây.
"Tẩu tử, ngươi đừng vội, sau khi gặp chuyện không may xong các ngươi có đến nha môn hỏi thăm chuyện này muốn giải quyết thế nào hay chưa?"
Tuy rằng Lý Hà vì chuyện than củi bị bắt đi, nhưng Vương Lâm và Lý Đại Thạch tin tưởng cachs làm người của Lý Hà nhất định sẽ không khai bọn họ ra.
"Ta và Đại ca đi rồi, nhưng người nha môn căn bản là không để ý tới chúng ta, không hỏi thăm được gì hết, hu hu.... Đệ muội, Đại Thạch, các ngươi nhất định phải giúp Lý đại ca các ngươi a."
Nói xong lại liên tiếp tự trách, "Cha bọn nhỏ đều là ta hại chàng, nếu chàng xảy ra chuyện gì thì ba nương con chúng ta sống thế nào đây?"
Vương Lâm và Lý Đại Thạch nhìn nhau, Lý Đại Thạch lấy tay nhẹ vỗ Tiểu Thạch trong lòng, sau đó quay đầu nói với Lý Trương thị: "Tẩu tử đừng nóng vội, chúng ta nhất định có biện pháp." Nói xong nghĩ nghĩ, lại do dự nói: "Hay là chúng ta đi tìm Âu Dương quản gia nhờ giúp đỡ?"
Vương Lâm cho rằng biện pháp này có thể làm, dù sao Âu Dương gia cũng là nhà quyền quý, Thượng Quan gia sẽ phải nể mặt Âu Dương gia, cho nên mặc kệ kết quả thế nào bọn họ cũng nên thử xem. Nàng và Lý Đại Thạch cũng không muốn người tốt như Lý Hà xảy ra chuyện gì, hơn nữa chuyện này bọn họ cũng có chút trách nhiệm.
"Nếu không ngày mai chàng đi Âu Dương gia tìm Âu Dương quản gia xem ngài ấy có thể giúp đỡ không?"
"Ừ, được, sáng sớm mai ta sẽ đi."
Lúc này trên mặt Lý Trương thị mới có chút ý cười, cảm kích nói với Vương Lâm và Lý Đại Thạch: "Vậy thì đa tạ đệ muội và Đại Thạch. Ta cũng là không còn cách nào mới đến làm phiền các ngươi, nhà nương ta và thân thích của Lý đại ca ngươi không có một ai có thể giúp đỡ nổi."
"Tẩu tử tẩu nói cái gì đâu, đây là ta và Đại Thạch phải làm, chúng ta đều hi vọng Lý đại ca tốt."
"Đúng vậy đấy tẩu tử."
"Vậy Đại Thạch, sáng mai ta với ngươi cùng đi, ta muốn đi xem Lý đại ca ngươi, cũng không biết hắn ở trong tù có bị tội không?" Nghĩ đến Lý Hà Lý Trương thị lại bắt đầu lo lắng, trong lòng hận chết Trương Lôi thị, nếu không phải do nàng ta thì cha bọn nhỏ và Nhị ca sẽ không bị tội này.
"Dạ, được."
"À, tẩu tử, ngày mai tẩu đi nhà giam chuẩn bị kỹ có lẽ có thể nhìn thấy bọn Lý đại ca." Dù sao Âu Dương quản gia ra mặt cũng không nhất định có thể lập tức cứu Lý Hà ra, vẫn là nên vào trong lao xem tình huống của bọn họ để trong lòng có tính.
"Được, ngày mai lên trấn ta phải vào trong lao xem thế nào, mang chút đồ cho cha bọn nhỏ, cũng không biết hắn ở trong tù có được ăn không, có lạnh không?"
Vương Lâm đang lo lắng không biết Lý Hà có bị chịu hình hay không, Thượng Quan gia có bảo nha dịch làm chuyện xấu gì hay không?
"Đúng rồi tẩu tử, lát nữa tẩu về nhà thì lập tức giấu than củi đi, nếu người nha môn đến sưu thì nguy, còn có chính là hủy luôn hầm đốt than đi."
Nếu nha môn và Thượng Quan gia cho người đến nhà lục soát không thấy than củi và hầm đốt than, có lẽ khả năng Lý Hà được thả ra sẽ nhiều hơn chút.
Lý Trương thị vội vàng đứng lên nói: "Ta đi ngay giờ đây." Nói xong lập tức đi ra ngoài.
Chờ Lý Trương thị đi rồi Lý Đại Thạch hỏi: "Nàng dâu, hay là chúng ta cũng giấu than củi và hủy hầm đốt than đi?"
Đúng vậy, sao mình lại không nghĩ đến chứ, nếu người của nha môn và Thượng Quan gia không lục soát được gì có giá trị ở nhà Lý Hà khẳng didngj sẽ hoài nghi có phải Lý Hà giấu đồ trong nhà người khác không. Mà nhà nàng và nhà Lý Hà thân cận khẳng định sẽ là đối tượng đầu tiên bị hoài nghi.
Nghĩ đến đây Vương Lâm lập tức nói với Lý Đại Thạch: "Ừ, Đại Thạch chàng mau đi làm đi."
"Được, ta đi ngay đây."
"Tẩu tử, Lý đại ca, hôm nay gọi hai người đến đây chủ yếu là hỏi xem Lý đại ca có muốn cùng chúng ta đốt than củi hay không?"
"Đốt than củi!? Thạch đầu đệ biết đốt than cửi lúc nào vậy?" Lý Hà giật mình hỏi.
"Đúng vậy đấy đệ muội, các ngươi làm sao có thể đốt than củi? Vậy Thượng Quan gia...."
"Tẩu tử, Lý Đại ca hai người yên tâm, phương pháp đốt than củi là ta và Tiểu Lâm hai nghĩ ra, chúng ta đốt than củi cho nhà mình dúng chứ không mang đi bán, Thượng Quan gia sẽ không biết."
"Đúng vậy, cho nên mong tẩu tử và Lý đại ca giúp chúng ta giữ bí mật. Hơn nữa phương pháp đốt than củi này hôm qua chúng ta đã thử, có thể làm được."
"Hả? Chẳng lẽ hôm qua khói mù ở nhà các ngươi chính là đốt than củi à?" Ngày hôm qua đệ muội nói với mình là sân sau nhà nàng đốt cây ngô, chính mình và cha đứa nhỏ cũng không tin tưởng lắm, nhà đệ muội có hơn hai mẫu ngô căn bản là không cần đốt cả một ngày. Nhưng thấy đệ muội không muốn nói nguyên nhân cho bọn họ, cho nên hai người cũng không có hỏi nhiều.
Nói đến đây Vương Lâm còn có chút không được tự nhiên, dù sao hôm qua mình nói dối, nhưng vẫn trả lời: "Đúng vậy, ngày hôm qua mới bắt đầu làm thử sợ không thành công nên không nói thật cho tẩu tử và Lý đại ca biết. Mong tẩu tử hai người đừng giận nhé." Đây là lý do tối qua nàng và Lý Đại Thạch nghĩ ra.
"Ha ha, đệ muội nói gì vậy, ta và Lý đại ca ngươi làm sao có thể tức giận chứ. Đúng không, cha bọn nhỏ!"
"Đúng vậy, đệ muội, ngươi không cần để trong lòng đâu. Ta và đại tẩu ngươi biết nặng nhẹ, nếu chuyện này bị người Thượng Quan gia biết cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu, cho nên các ngươi cẩn thận chút cũng là đúng."
Thấy đôi Lý Hà thật sự không tức giận, Vương Lâm thế này mới tươi cười, "Vậy Lý đại ca và tẩu tử nghĩ sao, có cùng chúng ta đốt hay không? Đương nhiên là vừa bắt đầu Lý đại ca các ngươi còn chưa biết đốt nên mới cùng chúng ta đốt, chờ học xong là tự các ngươi có thể làm."
"Đúng vậy, Lý đại ca, tẩu tử, thật ra đốt than củi chỉ cần khống chế tốt lửa là có thể đốt than, cha ta hiện đang ở sân sau trông lửa đấy, hay là chúng ta cùng nhau đi xem rồi các ngươi lại quyết định?"
Thật ra phu thê Lý Hà là sợ chuyện đốt than này bị lộ ra ngoài, truyền đến trong tai Thượng Quan gia khẳng định không thiếu bị ăn khổ. Nhưng là nghĩ lại bọn họ đốt than là cho nhà mình dùng, chỉ cần nhà mình cẩn thận một chút sẽ không có việc gì, hơn nữa bọn họ cũng biết than củi là đồ tốt, có nó mùa đông bọn họ cũng tốt hơn chút.
Vì thế Lý Hà gật đầu nói: "Chúng ta cùng nhau đốt đi, Thạch đầu ngươi phải dạy ta đấy nhé, đừng có tàng tư đấy."
Lý Đại Thạch thật thà không nghe ra đây là Lý Hà đang nói đùa, lập tức vỗ ngực cam đoan: "Lý đại ca yên tâm, ta nhất định sẽ nói hết những gì ta biết cho huynh."
"Được, vậy chúng ta ra sân sau đi." Dứt lời liền đứng lên.
Lý Trương thị tò mò cũng đi theo ra sân sau.
.....
Hôm nay buổi tối Vương Lâm đang chuẩn bị đi ngủ, Lý Đại Thạch đột nhiên nói: "Nàng dâu, xế chiều hôm nay Lý đại ca nói ngày mai hắn sẽ không đến nhà chúng ta đốt than nữa."
"Ừ, ta biết rồi." Vương Lâm nghĩ Lý Hà từ lúc bắt đầu đi theo bọn họ đốt than đến bây giờ hẳn cũng đã năm sáu ngày, than đều đốt một hai hầm rồi cũng nên học xong.
Lập đông xế chiều Vương Lâm và Lý Đại Thạch mang theo Tiểu Thạch mới từ nhà nương gia Vương Lâm trở về thì Lý Trương thị chạy vào nhà chính khóc nói với bọn Vương Lâm: "Đệ muội, Đại Thạch, các ngươi nhất định phải cứu Lý đại ca ngươi a. Ta một phụ nhân thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ. Hu hu...."
Vương Lâm vội giao Tiểu Thạch cho Lý Đại Thạch bế, cầm tay Lý Trương thị an ủi: "Tẩu tử tẩu nín khóc trước đã, mau nói cho chúng ta biết Lý Đại ca rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Lý Đại Thạch cũng sốt ruột nhìn Lý Trương thị.
Lý Trương thị ngừng khóc, nức nở nói: "Buổi sáng hôm nay người nhà môn đột nhiên xông vào nhà chúng ta, không nói gì liền bắt Lý đại ca của các ngươi đi rồi."
Vương Lâm nghe xong không khỏi nhíu mày, vội vàng hỏi: " Vậy tẩu tử ngài không hỏi xem là nguyên nhân gì sao? Nếu chúng ta không phạm vào chuyện gì bọn họ dựa vào cái gì mà vô duyên vô cớ bắt người đi."
Nghe Vương Lâm nói như vậy Lý Trương thị lại khóc rống lên, "hu hu.... Đều là ta không tốt, nếu không phải do ta thì Lý đại ca các ngươi cũng sẽ không bị bắt đi."
Vương Lâm càng hồ đồ, "Tẩu tử, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Trải qua Lý Trương thị đứt quãng kể, Vương Lâm cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao Lý Hà lại bị bắt đi.
Hóa ra là một tháng trước Lý Trương thị tặng cho cha nương ruột mấy trăm cân than củi, không nghĩ việc này lại bị Nhị tẩu Trương Lôi thị biết, cứng rắn ầm ĩ kêu Lý Trương thị cũng đưa ít than củi đến nhà nàng. Khi Lý Trương thị vẫn còn là cô nương đã cùng Nhị tẩu mình bất hòa, chướng mắt dáng vẻ chanh chua của Nhị tẩu, đương nhiên sẽ không đồng ý. Nói nhà mình chỉ mua 500 cân than, tặng cho cha mẹ hai trăm cân nhà mình cũng không còn thừa bao nhiêu.
Trương Lôi thị mới không dễ đuổi như vậy, sáng sớm hôm sau liền cứng rắn kéo Nhị ca của Lý Trương thị đến nhà Lý Trương thị tìm hiểu thực hư. Không khéo Lý Hà và Lý Trương thị đang ở sân sau đốt than, Trương Lôi thị biết bọn Lý Trương thị biết đốt than liền ầm ĩ muốn Lý Hà cũng dạy Trương Ngũ đốt than, uy hiếp nói: nếu Lý Hà không đồng ý sẽ nói chuyện này ra cho mọi người biết.
Lý Hà và Lý Trương thị không còn cách nào lại nghĩ Trương Ngũ là người tin cậy nên đồng ý, chỉ dặn bọn Trương Lôi thị không được ra ngoài nói lung tung, lại càng không được mang than đi bán.
Trương Lôi thị vì để Lý Hà dạy bọn họ đốt than nên liên tục đồng ý, nhưng là sau khi bọn họ đốt than xong Trương Lôi thị lên Trấn trên nghe được trước Đông chí than củi đắt phải 35 văn một cân. Nghĩ đến nhà mình thời gian dài như vậy đốt được hơn 500 cân than, nếu đổi thành bạc thì là bao nhiêu a!
Vì thế lén sau lưng Trương Ngũ vận than củi lên trấn trên bán, không khéo lại bị chưởng quầy cửa hàng than củi của Thượng Quan gia ở trấn Lễ Miếu biết, nói Trương Lội thị ăn trộm than củi của nhà bọn họ bán, vì thế báo quan bắt Trương Lôi thị. Trương Lôi thị kêu oan nói than củi này là nhà mình đốt chứ không phải trộm, chưởng quầy cửa hàng than không tin nói phương pháp đốt than củi ở Nguyên Minh triều này chỉ có sư phụ chuyên đốt than cho Thượng Quan gia bọn họ mới biết.
Trương Lôi thị thấy nha dịch muốn bắt mình giam vào lao, dưới tình thế cấp bách đã nói phương pháp đốt than củi này là muội phu nhà mình dạy, nếu không tin có thể đến thôn Đại Hà gọi Lý Hà đến hỏi là biết.
Chưởng quầy cửa hàng than củi nghe phụ nhân này không giống như đang nói dối, nghĩ rằng nếu thật sự có người biết đốt than củi thì đấy chính là một uy hiếp đối với việc buôn bán than củi của Thượng Quan gia. Nhất định phải bắt hết tất cả những người này lại thẩm vấn một phen, sau đó lại hỏi Đại quản gia nhà Thượng Quan xem nên xử lý chuyện này thế nào.
Vì thế chưởng quầy cửa hàng than củi liền đến nha môn cáo trạng Lý Hà, Trương Ngũ và Trương Lôi thị trộm than củi của nhà bọn họ, cho nên mới có chuyện Lý Hà bị bắt.
Vương Lâm nghĩ Trương Lôi thị này thật sự là một tai họa, may mắn nhà mình không gặp phải thân thích như vậy, bằng không chết khi nào cũng không biết. Nghĩ lại việc này cũng tương đối khó giải quyết, dân chúng giống bọn họ nào có thể cùng người nhà quyền quý đối nghịch đây.
"Tẩu tử, ngươi đừng vội, sau khi gặp chuyện không may xong các ngươi có đến nha môn hỏi thăm chuyện này muốn giải quyết thế nào hay chưa?"
Tuy rằng Lý Hà vì chuyện than củi bị bắt đi, nhưng Vương Lâm và Lý Đại Thạch tin tưởng cachs làm người của Lý Hà nhất định sẽ không khai bọn họ ra.
"Ta và Đại ca đi rồi, nhưng người nha môn căn bản là không để ý tới chúng ta, không hỏi thăm được gì hết, hu hu.... Đệ muội, Đại Thạch, các ngươi nhất định phải giúp Lý đại ca các ngươi a."
Nói xong lại liên tiếp tự trách, "Cha bọn nhỏ đều là ta hại chàng, nếu chàng xảy ra chuyện gì thì ba nương con chúng ta sống thế nào đây?"
Vương Lâm và Lý Đại Thạch nhìn nhau, Lý Đại Thạch lấy tay nhẹ vỗ Tiểu Thạch trong lòng, sau đó quay đầu nói với Lý Trương thị: "Tẩu tử đừng nóng vội, chúng ta nhất định có biện pháp." Nói xong nghĩ nghĩ, lại do dự nói: "Hay là chúng ta đi tìm Âu Dương quản gia nhờ giúp đỡ?"
Vương Lâm cho rằng biện pháp này có thể làm, dù sao Âu Dương gia cũng là nhà quyền quý, Thượng Quan gia sẽ phải nể mặt Âu Dương gia, cho nên mặc kệ kết quả thế nào bọn họ cũng nên thử xem. Nàng và Lý Đại Thạch cũng không muốn người tốt như Lý Hà xảy ra chuyện gì, hơn nữa chuyện này bọn họ cũng có chút trách nhiệm.
"Nếu không ngày mai chàng đi Âu Dương gia tìm Âu Dương quản gia xem ngài ấy có thể giúp đỡ không?"
"Ừ, được, sáng sớm mai ta sẽ đi."
Lúc này trên mặt Lý Trương thị mới có chút ý cười, cảm kích nói với Vương Lâm và Lý Đại Thạch: "Vậy thì đa tạ đệ muội và Đại Thạch. Ta cũng là không còn cách nào mới đến làm phiền các ngươi, nhà nương ta và thân thích của Lý đại ca ngươi không có một ai có thể giúp đỡ nổi."
"Tẩu tử tẩu nói cái gì đâu, đây là ta và Đại Thạch phải làm, chúng ta đều hi vọng Lý đại ca tốt."
"Đúng vậy đấy tẩu tử."
"Vậy Đại Thạch, sáng mai ta với ngươi cùng đi, ta muốn đi xem Lý đại ca ngươi, cũng không biết hắn ở trong tù có bị tội không?" Nghĩ đến Lý Hà Lý Trương thị lại bắt đầu lo lắng, trong lòng hận chết Trương Lôi thị, nếu không phải do nàng ta thì cha bọn nhỏ và Nhị ca sẽ không bị tội này.
"Dạ, được."
"À, tẩu tử, ngày mai tẩu đi nhà giam chuẩn bị kỹ có lẽ có thể nhìn thấy bọn Lý đại ca." Dù sao Âu Dương quản gia ra mặt cũng không nhất định có thể lập tức cứu Lý Hà ra, vẫn là nên vào trong lao xem tình huống của bọn họ để trong lòng có tính.
"Được, ngày mai lên trấn ta phải vào trong lao xem thế nào, mang chút đồ cho cha bọn nhỏ, cũng không biết hắn ở trong tù có được ăn không, có lạnh không?"
Vương Lâm đang lo lắng không biết Lý Hà có bị chịu hình hay không, Thượng Quan gia có bảo nha dịch làm chuyện xấu gì hay không?
"Đúng rồi tẩu tử, lát nữa tẩu về nhà thì lập tức giấu than củi đi, nếu người nha môn đến sưu thì nguy, còn có chính là hủy luôn hầm đốt than đi."
Nếu nha môn và Thượng Quan gia cho người đến nhà lục soát không thấy than củi và hầm đốt than, có lẽ khả năng Lý Hà được thả ra sẽ nhiều hơn chút.
Lý Trương thị vội vàng đứng lên nói: "Ta đi ngay giờ đây." Nói xong lập tức đi ra ngoài.
Chờ Lý Trương thị đi rồi Lý Đại Thạch hỏi: "Nàng dâu, hay là chúng ta cũng giấu than củi và hủy hầm đốt than đi?"
Đúng vậy, sao mình lại không nghĩ đến chứ, nếu người của nha môn và Thượng Quan gia không lục soát được gì có giá trị ở nhà Lý Hà khẳng didngj sẽ hoài nghi có phải Lý Hà giấu đồ trong nhà người khác không. Mà nhà nàng và nhà Lý Hà thân cận khẳng định sẽ là đối tượng đầu tiên bị hoài nghi.
Nghĩ đến đây Vương Lâm lập tức nói với Lý Đại Thạch: "Ừ, Đại Thạch chàng mau đi làm đi."
"Được, ta đi ngay đây."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook