Xuyên Qua Ta Là Quảng Lộ Trong Hương Mật
Chương 17: Dạ Thần Điện Hạ Ngươi Có Một Cái Thê Tử Đợi Điều Tra Đấy


Thuỷ thần thấy chuyện này được giải quyết, lại đưa ra một vấn đề: "Bệ hạ, thần còn có một chuyện muốn nhờ."
Thiên Đế nghĩ thuỷ thần như thế nào có nhiều lời muốn nói như vậy lời, cho rằng chính mình là mười vạn sao? Nhưng mặt ngoài vẫn kiên nhẫn nói: "Thuỷ thần còn có chuyện gì"
" Ta cùng Phong thần ngày đại hôn từng định ra hôn ước, lúc trước viết nếu chúng ta sinh hạ trưởng nữ, sẽ cùng trưởng tử thiên gia liên hôn, hiện giờ Cẩm Mịch là nữ nhi của ta cùng với Phong thần, tức Cẩm Mịch cùng Nhuận Ngọc hiện tại có hôn ước."
Thuỷ thần lời nói còn chưa nói xong, Nhuận Ngọc đột nhiên phản ứng lại.

A! Bởi vậy, Cẩm Mịch còn không phải là vị hôn thê của chính mình sao.

Chính là Húc Phượng không phải thích Cẩm Mịch sao? Nhưng hắn cho tới bây giờ không có tâm muốn cùng Húc Phượng tranh chấp.

Nhìn ánh mắt Húc Phượng như muốn ăn hắn vậy, Nhuận Ngọc trộm hướng Quảng Lộ bên kia mà nhích lại gần.

Nhuận Ngọc không chút nào sợ hãi mà tiếp thu ánh mắt cảnh cáo của Húc Phượng, trong ánh mắt biểu đạt đều là: Húc Phượng ta cái gì cũng không biết, ai muốn cùng ngươi đoạt Cẩm Mịch, không bằng ta chơi lộc hơn.

"Thần hôm nay tiến đến, cũng là vì hôn ước." Thuỷ thần nói.

Thiên Đế nghe khẩu khí của Thủy thần này, là muốn từ hôn?
Quảng Lộ nghe đến đó, thân thể chấn động, nhìn về phía Nhuận Ngọc, muốn biết phản ứng của Nhuận Ngọc.

Đột nhiên cảm thấy Nhuận Ngọc có chút lại gần mình.

Nàng xem trên Nhuận Ngọc chỉ có kinh ngạc, trong mắt lại không có một tia cao hứng.

Trong mắt hắn cũng không có chút tình ý nào, nội tâm đột nhiên giống buông xuống một viên tảng đá lớn.


Đúng vậy, nhãi con nên chuyên tâm xây dựng sự nghiệp, muốn cái vị hôn thê gì?
Nhãi con yên tâm, có mụ mụ ở đây!
Thuỷ thần lôi kéo tay Cẩm Mịch, nhẹ giọng hỏi: "Mịch nhi, ngươi thích Nhuận Ngọc chứ?"
Cẩm Mịch của chúng ta là ai? Nàng chính là bị Quảng Lộ tẩy não qua! Nàng cảm thấy vấn đề này quá đơn giản, trực tiếp trả lời nói: "Không thích, ta cùng tiểu ngư tiên quan là bằng hữu."
Húc Phượng nghe được lời Cẩm Mịch nói, thu hồi ánh mắt dọa người kia, tức khắc thở phào nhẹ nhõm.

Trong lòng Nhuận Ngọc cũng thả lỏng hơn, ánh mắt mới vừa rồi của Húc Phượng thật là đáng sợ, ai nha, dọa tới ta rồi, muốn Quảng Lộ kể Sa Điêu chuyện xưa mới có thể hảo lên.

Nhuận ngọc cũng nói tiếp: "Phụ đế, ta cùng với Cẩm Mịch tiên tử chỉ là bằng hữu, tuyệt không nửa điểm tình yêu nam nữ."
Tuyệt không nửa điểm tình yêu nam nữ......!Quảng Lộ nghe thấy câu nói này, nội tâm vui sướng khó có thể nói nên lời.

Nàng cảm thấy kỳ quái, nàng vì cái gì mà cao hứng như vậy? Chẳng lẽ là bị tâm trạng nữ sinh khống chế?
Không được, nàng muốn tìm về quyền chủ động.

Nàng nỗ lực ngăn chặn nội tâm có ý nghĩ khác thường.

Thiên Đế có chút sinh khí nói: "Chẳng lẽ các ngươi muốn cải lại ý chỉ của ta, chính là muốn bị trời phạt sao? "
Húc Phượng cũng e sợ cho thiên hạ không loạn mà nói: "Phụ đế, ta thích Cẩm Mịch." Cẩm Mịch nghe vậy, kinh ngạc mà nhìn phượng hoàng.

Thuỷ thần buebue càng thêm kinh ngạc, còn chưa có giải quyết một cái, lại tới một cái?
Thiên hậu nhìn hình ảnh loạn một nồi loạn này, nghĩ thầm nếu không nhanh giải quyết, có khả năng đêm nay nàng không được đánh mạt chược.

Nàng đúng lúc mở miệng nói: "Cũng không phải không có tiền lệ liên hôn như vậy."

Nhuận Ngọc trước nay không nghĩ tới thiên hậu sẽ vì hắn mà mở miệng, đột nhiên hắn nghĩ đến, Cẩm Mịch là nữ nhi của Hoa Thần cùng Thuỷ thần, thân phận cao quý, thế lực sau lưng thiên hậu hùng hậu, thiên hậu không muốn chính mình cưới nàng, cũng là có thể minh bạch.

Thiên hậu tỏ vẻ, ta không có nghĩ xa như vậy a, trong lòng ta chỉ có một việc, chính là chơi mạt chược!
Tuệ Hòa trải qua quá trình Quảng Lộ hiện đại tẩy não văn hóa, đối với việc cảm tình, đã xem nhẹ.

Hợp thì tới, không hợp thì ly.

Thiên hậu sống nhiều năm như vậy, khi tuổi trẻ quá mức chấp nhất, tổng làm ra một ít sai sự, mỗi khi đêm khuya mộng hồi, trong lòng cũng sẽ run sợ.

Chính mình không cần thiết sống điên cuồng như vậy, vì sao phải làm ra những việc khiến chính mình cung ghét chính mình đâu? Chung quy chính mình sống thành bộ dáng chính mình chán ghét sao?
Mà mạt chược, còn lại là một cái bước ngoặt nhân sinh của nàng, nguyên lai, sinh hoạt còn có việc thú vị như vậy, xé cái gì bức, hãm hại cái gì, ta đều không cần.

Ta có tiền có quyền, hảo hảo làm một kẻ thối nát có tiền còn không hảo sao? Làm gì cần lãng phí tinh lực đi hãm hại người khác.

Vì thế thiên hậu, mọi việc xem nhẹ, cái gì tình địch, cái gì nữ nhi tình địch, cái gì quyền lực, cái gì con dâu.

Tính, hài tử đều đại lạp như vậy, chính mình nên học cách trưởng thành, chính mình còn muốn thừa dịp bản thân còn trẻ, làm nhiều chuyện chính mình thích!
Thiên hậu nhìn về phía Thiên Đế tiếp tục nói: "Bọn nhỏ đã trưởng thành, luôn có ý nghĩ của chính mình, chúng ta làm cha mẹ, cũng yêu cầu tôn trọng ý nguyện của hài tử."
Thiên Đế bị tức, sau hôm nay, càng ngày càng không hiểu nàng, trước kia hắn chỉ cần cấp mấy cái ánh mắt, nàng là có thể giúp hắn đem mặt đen xướng ra.

Hiện tại đôi mắt hắn đều muốn mù luôn, thiên hậu lại một bộ đôi mắt ngươi có mù ta cũng không nhìn tới.


"Thiên hậu đây là đồng ý cho hai người bọn họ hủy bỏ hôn ước?" Thiên Đế cả giận nói.

"Bệ hạ, hết thảy lấy ý nguyện của bọn nhỏ làm trọng." Thiên hậu tận tình khuyên bảo nói.

Nhìn đại móng heo thiên đế này khó chịu, nàng thật sự là quá sảng khoái!
Thiên hậu thốt ra lời này, Thiên Đế tỏ vẻ không lời nào để nói.

Nếu là hắn không đồng ý, không phải là hắn không nói tình lý.

Vì thế Thiên Đế đè lại thần kinh của chính mình, nói: "Hôn ước hủy bỏ, không có việc gì ta đi trước."
Thuỷ thần buebue đạt tới mục đích hưng phấn nói: "Tạ bệ hạ long ân, cung tiễn bệ hạ."
Nhuận ngọc cũng quỳ nói: "Tạ phụ đế long ân, nhi thần cung tiễn phụ đế."
Thiên Đế vừa đi vừa nghĩ đến, không được, hôm nay thực tức giận, hắn muốn đánh hơn mười vòng mạt chược mới không sinh khí nữa.

Nội tâm Thiên hậu, ai nha má ơi rốt cuộc cũng kết thúc, nàng muốn tìm Đan Chu thu tiền! Mạt chược, ta tới rồi!
Thấy biến cố này Quảng Lộ trợn mắt há hốc mồm, thế nhưng liền dễ dàng giải trừ hôn ước lợi hại như vậy a (゚⊿゚)ツ
Vốn dĩ muốn cùng Nhuận Ngọc hồi Toàn Cơ Cung, không nghĩ tới có bát quái xem.

Chỉ thấy Húc Phượng mừng rỡ như điên, lôi kéo Cẩm Mịch nói: "Cẩm Mịch, chúng ta có thể ở bên nhau rồi."
Cẩm Mịch nhìn Húc Phượng hưng phấn, đưa ra một cái linh hồn khảo vấn: "Phượng hoàng, ngươi cao hứng như vậy làm gì?" Thuỷ thần bá bá thấy vẻ mặt Cẩm Mịch nghi hoặc, lại nhìn Húc Phượng ở một bên hóa thành hóa thạch, bẻ nắm tay bọn họ ra.

Không đợi Cẩm Mịch đáp lại, đã bị cha nàng ném tay ra, Húc Phượng cảm thấy thực thương tâm, ủy khuất hỏi: "Ngươi không thích ta sao?"
Cẩm Mịch không rõ vì cái gì Húc Phượng lại lộ ra biểu tình khổ sở như vậy, Húc Phượng tiếp tục hộc máu nói: "Không thích, chúng ta là bằng hữu."
Quảng Lộ cùng nhuận ngọc: Xem diễn.jpg
Nhuận Ngọc nghĩ thầm, là ngươi trừng ta!
Húc Phượng càng thêm bi thương, đột nhiên nhìn trâm phượng linh trên đầu Cẩm Mịch, nói: " Cây trâm của ta, ngươi đã không muốn, không thích thì đưa trâm lại cho ta."
Cẩm Mịch nghĩ đến linh lực, nếu bị phượng hoàng thu hồi lại, nàng cần linh lực của hắn, lập tức sửa miệng nói tốt: "Ta tất nhiên là thích ngươi, phượng hoàng".


Nói lập tức đem cái trâm kia bảo hộ đến gắt gao.

Thuỷ thần thấy nữ nhi khẩn trương gắt gao giữ cây trâm Húc Phượng đưa, chẳng lẽ nữ nhi thích nhị điện hạ của Thiên Đế?
Thiên đế hôm nay như thế nào, muốn giữ quan hệ với chính mình?
Húc Phượng nghe đến đó lộ nụ cười.

Quảng Lộ nhìn đến Húc Phượng như vậy, nghĩ thầm Húc Phượng thật thảm, quán thượng cho Cẩm Mịch ăn vẫn đan chú.

Hiện tại không có ở giữa đại điện làm khó dễ, cái đường tình của hai người bọn họ hẳn là có thể đi tương đối thông thuận một chút rồi?
Xem diễn hoàn hảo, Quảng Lộ và Nhuận Ngọc cùng Cẩm Mịch các nàng nói tiếng cáo biệt, khi muốn chạy, Cẩm Mịch kéo ống tay áo Quảng Lộ lại, có chút ỷ lại mà nói: "Quảng Lộ, ngươi đã lâu không có tới xem ta, có rảnh nhất định phải tới hoa giới tìm ta chơi."
Quảng Lộ nghĩ thầm, chính mình xác thật thật lâu không có tìm Cẩm Mịch chơi, mỉm cười cầm tay Cẩm Mịch, nói: "Hảo, có rảnh tìm ngươi chơi."
Húc Phượng nhìn hai nàng thân mật như thế, có chút đố kỵ mà nhìn Quảng Lộ.

Quảng Lộ cảm giác được ánh mắt phẫn nộ của nhị điện hạ, thầm nghĩ đến dục vọng chiếm hữu của người này cũng thật là đáng sợ đi?
Nhuận Ngọc thoáng về phía trước, chặn tầm mắt của Húc Phượng, nhìn về phía Quảng Lộ ôn hòa mà nói: "Quảng Lộ, chúng ta đi thôi."
Thuỷ thần cảm thấy, hai cái hài tử của Thiên Đế hắn đều không thích, hắn cảm thấy người kêu là Quảng Lộ tiểu cô nương nhưng thật ra không tồi.

Tác giả có lời muốn nói: A Hoa tiểu kịch trường:
A Hoa: Thảm, Đại Long lão bà ngươi bị nhạc phụ trước của ngươi xem trọng!
Đại Long: Không, tiểu giọt sương chỉ có thể là của ta!
A Hoa: Như thế nào cảm giác ngươi có điểm bệnh kiều, sợ hãi?
Đại Long tà mị cười, nàng chỉ có thể là của ta.

Quảng Lộ run bần bật, điện hạ này tươi cười, như thế nào giống như muốn nấu nàng? A Hoa đi, ta sợ hãi, chúng ta đi chơi mạt chược đi!
Cảm ơn các vị tiểu thiên sứ duy trì, quốc khánh về nhà chú ý an toàn ~
Ái các ngươi ~.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương