Tỉ muội Tân phủ bảo hộ cho nhau, tình thâm nghĩa nặng, dùng Tân Cầm Nhi để dẫn dụ Tân Phương Phương ra mặt.

Mạc tiểu thư từng đi thăm dò, ngoài mặt xem Tân Phương Phương không để tâm bao nhiêu, nhưng không ngờ vừa quay lưng đối phương liền tiếp cận Tinh Thu.

Mọi thứ diễn ra đúng như dự tính, Cộc Lan bên kia bảy phần là Tân Phương Phương.

Nếu như sự việc hoàn thành, bản thân cùng Tinh Thu sẽ không phải khổ sở nữa!

Tinh Thược suy nghĩ trong đầu, nghĩ về tháng ngày tốt đẹp về sau, lòng càng ngày mong ngóng, đặt niềm tin vào Tinh Thu ở xa.

Lúc này Tinh Thu cũng dường như cảm nhận được tín nhiệm của ca ca mình, ngày một cẩn thận hơn, mau chóng dẫn Tân Phương Phương đi qua từng đoạn đường lớn nhỏ.

Tân Phương Phương nhìn những cảnh vật lướt qua mình, đôi mắt từ từ hạ xuống, che đi cảm xúc phức tạp đang hiện hữu bên trong.

Lòng nàng có dự cảm chẳng lành, chỉ là Tân Phương Phương quyết định theo đến cùng, phía sau có Lâm Khắc, nếu như có gì xảy đến, nàng tin Lâm Khắc sẽ về báo lại với phụ thân.

Quả nhiên không lâu sau, Tinh Thu dừng lại ở một hẻm nhỏ không bóng người.

Vẻ mặt Tinh Thu thay đổi, buông Tân Phương Phương ra, đồng thời đẩy người vào sâu trong hẻm.

Bị đẩy vào, Tân Phương Phương có chút lơ ngơ giữ thăng bằng, rồi đưa mắt nhìn xung quanh, sau dừng lại ở trên nét mặt nghiêm túc của Tinh Thu.

Nàng hơi nghiêng đầu, ngờ vực hỏi: "Thu Thu, đây là?"

"Cộc Lan, đến bước đường này rồi thì còn ngây ngô gì nữa? Hay lừa ta như vậy rất thú vị." Tinh Thu nhếch miệng, vừa thốt ra lời vừa để lộ ra bộ mặt thất vọng về Tân Phương Phương.

Tân Phương Phương nghe Tinh Thu nói ra những lời oán ai, không chỉ giọng điệu và khuôn mặt, còn cả ánh mắt, Tinh Thu tựa như đều biết hết.

Có điều hành động ấy không khiến Tân Phương Phương ngửa mặt thật, ngược lại giả vờ khó hiểu hỏi: "Ta lừa người cái gì? Tinh Thu à, ta rất không hiểu hôm nay người làm sao đó, có phải ta làm gì sai, mất lòng người?"

"Tân Phương Phương, ngươi diễn kịch thật đạt! So sánh với Tân Cầm Nhi ngu ngốc kia đúng là thông mình hơn." Tinh Thu không kiêng dè đem Tân Cầm Nhi ra chế giễu trước mặt Tân Phương Phương, cố tình khích bác, mục đích cho nàng mất kiềm chế thừa nhận mọi thứ.

Nhưng cảm xúc Tân Phương Phương vẫn bình thản mà đón tiếp, nàng vờ ngơ ngác chớp mắt, bật cười giảng hòa, "Được rồi, mặc dù ta không hiểu gì, nhưng có lẽ ta làm sai, Tinh Thu, đừng thế này được không?"

Ngoài miệng không nhắc, thực chất trong lòng nàng sớm suy tính một việc, giờ cái người mất bình tâm là Tinh Thu chứ không phải nàng, ả mặc dù phát giác sự việc, có thể do xem trọng bằng hữu mới quen là nàng rồi nên sự thật phơi bày hiện tại làm nội tâm ả rối loạn không tin nổi.

Biết đâu được chỉ cần tiếp tục tránh né, thể hiện thân thiết giả tạo, một liều công kích Tinh Thu trông thấy sẽ càng thêm ai oán, nói ra sự việc đằng sau!

Như vậy hôm nay kết thúc cũng đáng.

Tân Phương Phương bên này nghĩ suy kế sách sao cho vừa ý vẹn toàn, Tinh Thu bên kia chẳng hề hay biết gì, mụ mị nghe những lời nàng nói, nghe đến nỗi lòng tràn ngập ghê tởm.

Ghê tởm tại sao trên thế gian có một người nói dối không đỏ mặt, biết tất thảy mọi thứ lộ rồi, cũng không thừa nhận.

Lớp mặt nạ dày đến độ bỏ qua muội muội mình bị sỉ nhục!

Tinh Thu càng nghĩ càng không nhịn được thốt lên: "Tân Phương Phương à, ngươi quả nhiên chẳng tầm thường chút nào, ta biết ngươi tiếp cận ta là muốn biết tin tức, hôm nay ta toại nguyện cho ngươi." Tinh Thu dừng lại đôi chút, rồi đem tất cả thứ bản thân biết nói ra...

"Ta và ca ca vốn dĩ không muốn lừa Tân Cầm Nhi, nhưng vào một ngày có người tới nói muốn ca ca ta hại Tân Cầm Nhi, gián tiếp dẫn dụ ngươi ra ngoài."

Người kia nói nếu hoàn thành hai huynh muội họ sẽ có thưởng, có thể đường đường chính chính rời khỏi Nam Quán cùng một số ngân lượng, hoặc là một địa vị cao hơn ở Nam Quán, không ai tùy tiện hiếp đáp huynh muội họ.

Tinh Thu không biết rõ năng lực của người kia, người biết chỉ có Tinh Thược, và Tinh Thược đồng ý, Tinh Thu đơn giản theo ca ca mình.

Bản thân phần nào cũng mong có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Chả qua Tinh Thu vẫn biết mục đích cuối là làm Tân Phương Phương lộ diện.

Tân Phương Phương, nữ tử này Tinh Thược kể lại là người kì quặc, hỗn độn một mảnh, nữ tử không giống một tiểu thư khuê các, rất hay dùng con gián để dọa mọi người xung quanh.

Khả năng đóng kịch tốt như thật.

Không phải do được dặn dò nhắc trước lẫn phản ứng khi tiếp cận con gián vừa rồi, thì chắc Tinh Thu không nghĩ rằng bản thân bị lừa gạt.

Tuy rằng đây là vị tỉ tỉ vì muội muội mình đòi lại công đạo, tiếc cái hành động chẳng quang minh lỗi lạc.

Nghĩ cũng phải, muội muội không đường hoàng, tỉ tỉ nào thể tử tế hơn, thâm tâm rốt cuộc không mấy đẹp đẽ.

Bản thân ấy vậy từng nghĩ về sau cùng kẻ đó, quá đỗi nực cười, quá đỗi ngu ngốc!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương