Phượng Nhiễm một chân đá văng cửa ra, "Tìm được người bỏ nước ép đào vào ly của em rồi."
Tôi thấy không có ai muốn nhắm vào tôi ngoại trừ Tô Tiêm Tiêm, còn ngốc nghếch đáng yêu như vậy nữa chứ.
Không ngờ thật sự là núi cao còn có núi cao hơn, à không, này mịa nó nào phải núi, rõ ràng là một gò đất nhỏ, tôi không vấp ngã mà là tự mình lún trước.
"Anh mang người tới đây."
Phượng Nhiễm nói rồi tránh ra một bên, sau đó một người phụ nữ ngũ quan diễm lệ, trang điểm tinh xảo, eo thon chân dài, dáng người quyến rũ xuất hiện.
A, chị gái xinh đẹp.
Chị gái xinh đẹp đánh giá tôi từ trên xuống dưới, khịt mũi khinh thường, "Cô chính là Tô Ninh?"
Không hổ danh là chị gái xinh đẹp, ngay cả làm cái vẻ khinh thường cũng đẹp như vậy.
Tôi lại có thể.
Cần cái gì mà móng heo bự[1], chị gái xinh đẹp không mlem hơn à?!!
Tôi hoài nghi tên Phượng Nhiễm khẳng định là mắt mù, bằng không chị gái xinh xắn như vậy lại không cần, cứ đỏ mắt trông mong chờ đợi phụ nữ có chồng.
Tuy rằng người phụ nữ có chồng này vừa xinh xắn đáng yêu hào phóng dịu dàng, khoan đã khoan đã.

Chị ấy vừa hỏi gì ấy nhỉ, ồ, phải, hỏi tôi có phải là Tô Ninh không, này thì đương nhiên, không phải Tô Ninh chẳng lẽ là mèo đen ding dong[2]?
Tôi gật đầu lia lịa, "Em nè, chị gái nhỏ tìm em có chuyện gì à?"

Lãnh Diệp, Phượng Nhiễm đồng thời quay đầu nhìn tôi, động tác đồng đều, ánh mắt đều như nhìn bệnh nhân tâm thần, tựa như chim liền cánh, tâm linh tương thông.
Tôi nhìn trái phải, "Hai người thân nhau nhỉ."
Lãnh Diệp, Phượng Nhiễm: "Không có."
Hai người đồng thanh nói, nói xong liếc nhau, từ trong mắt đối phương nhìn ra một tia kinh thường, sau đó liền nhất trí xoay đầu.
Ha, bọn đàn ông.
"Mấy người kêu tôi tới rốt cuộc để làm gì?"
Chị gái xinh đẹp nghiêng đầu, vén mớ tóc loà xoà bên tai, thờ ờ nhìn tôi.
Chậc chậc chậc hào quang này, khí chất này, sự điềm tĩnh này, nghĩ, phải nghĩ cho ra.
Chị gái xinh đẹp như vậy tại sao không có ai thích? Không ai tới thì để tôi!
"Không có việc gì nha, không có gì, cái kia, chính là --" biểu cảm tôi đông cứng lại, giọng trở nên nặng nề:
"Em có người bạn bị ung thư, trước khi nhắm mắt xuôi tay muốn có số WeChat của chị."
Lãnh Diệp / Phượng Nhiễm:???
Tôi tiếp tục biểu diễn, "Kỳ thật hôm nay em tới đây là để tìm chị."
"Tìm tôi?" Chị gái xinh đẹp nhíu mày, a, thật là đẹp quá đi mất! Mẹ ơi con muốn cưới chỉ!!!
"Ừm" tôi dùng sức gật đầu, "Em có một người bạn thân nhất --"
"Bạn nào?" Lãnh Diệp vô tình xen ngang,
Phượng Nhiễm cũng thò qua, "Đúng vậy, Ninh Ninh, người đó tên gì, hai ngươi quen nhau lúc nào?"
Đm, tôi thầm trợn mắt, lau đi giọt nước mắt không tồn tại, "Một tuần trước gặp khi mua bánh bạch tuộc, tên là Giang Tầm, hai người không quen biết đâu."
Tôi tiến lên hai bước nắm lấy tay chị gái, "Giang Tầm là bạn tốt nhất của em, cậu ấy đã ngưỡng mộ chị từ lâu, tự thấy thân phận hèn mọn nên không dám mơ tưởng nửa phần, ngày hôm qua đột nhiên phát hiện ra mắc bệnh ung thư, sống không được mấy tháng, em không đành lòng thấy cậu ấy như vậy, lúc này mới nghĩ tới tham gia tiệc tối nay để xin số WeChat của chị, coi như......!Coi như là món quà chia tay cho cậu ấy."
Lãnh Diệp, Phượng Nhiễm: "......"
Vừa nói, tôi vừa lén nhìn chị gái nhỏ, chỉ thấy chị ấy khóc đến kinh động lòng người, "Hu hu hu~"
Hì hì, kế hoạch thành công √
"Chị gái nhỏ đừng buồn, cậu ấy còn sống được mấy tháng nữa mà."
Chị gái nhỏ nghe tôi nói xong khóc còn lợi hại hơn, "Hu hu hu, cậu ấy chỉ có thể sống không quá một tháng."
???
Chị gái nghe cái quỷ gì thế?!! Giang Tầm xin lỗi, tôi khẳng định sẽ không tức giận với anh nữa, bảo đảm lần sau sẽ giúp anh vo nhiều thêm vài viên.

"Hu hu hu, bây giờ chúng ta đi gặp cậu ấy đi, cậu ấy ở bệnh viện nào? Bảo tài xế đưa chúng ta đi." Chị gái xinh đẹp nắm lấy cổ tay tôi, kéo tôi đi ra ngoài.
Tôi:!!!
"Cơ thể Giang Tầm không tốt, chúng ta đột ngột tới như vậy sẽ dọa đến cậu ấy, trực tiếp đưa WeChat cho em là được, chị cùng cậu ấy tâm sự hẳn cậu ấy sẽ rất vui --"
"Ừ ha, còn có thể gọi video mà!" Chị gái xinh đẹp vỗ hai tay một cái, sau đó đỡ vai tôi lắc lắc, "Tô Ninh em gọi cho cậu ấy đi, chúng ta trực tiếp gọi video."
Không phải, sao chị lại không làm theo kịch bản thế?
Tôi bị lắc đến choáng váng đầu óc, còn kích thích hơn ngồi tàu lượn siêu tốc, "Chị......!Chị buông tay, Giang Tầm không thích như vậy......"
"Không thích cái gì?"
"Đương nhiên là không thích đột nhiên bị --" từ từ, sao giọng nói này quen vậy, còn có cả nhàn nhạt hương vị mì đậm đà quen thuộc giòn bên ngoài, dẻo bên trong.
!!!
"Ồ? Thì ra cô hiểu rõ về tôi như vậy."
Tôi cứng đờ quay đầu lại, đối diện vẻ cười như không cười của Giang Tầm.

Tôi ngu người luôn rồi, trong đầu chỉ quanh quẩn một câu: Có nhân tất có quả, quả báo của cô chính là tôi, trời xanh tuyệt sẽ không để cô sống tốt.
"Đây là?" Chị gái xinh đẹp nhìn tôi dò hỏi.
"Giang Tầm" không đợi tôi mở miệng, Giang Tầm đã cười đáp lại.
"Cậu không phải bị ung thư sao?" Chị gái xinh đẹp mở to đôi mắt hạnh nhân diễm lệ, khuôn mặt nho nhỏ tràn đầy nghi hoặc.
"À, cô nói việc này à." Giang Tầm nhướng mày, dừng một chút rồi hơi cong khoé miệng, "Là gã bác sĩ lang băm chuẩn đoán sai, đúng không, Tô Ninh?"
Tôi......!Tôi đành khuất phục trước tư bản độc ác.
Đệch, hu hu hu, ngàn không nên vạn không nên, không nên nguyền rủa người ta bị ung thư, lật xe còn bị chôn trong đất.

Tôi sai rồi, sai thật rồi, lẽ ra tôi nên sớm nghĩ ra giả thiết ngột ngạt này -- Bên cạch nữ chính đều là đại gia, bản thân cô ấy cũng là một mỹ nữ.
Nhìn ba người kia trò chuyện vui vẻ gần đó, tôi thấy rằng mình đã nhìn thấu quy luật của thế giới này, tôi cái gì cũng chẳng có, chỉ có mỡ với 9000 vạn.
"Ninh Ninh, em say rồi hả?"
Chị gái xinh đẹp nghiêng đầu nhìn tôi, hì hì hì, chị ấy gọi tôi là Ninh Ninh, hì hì hì, tôi còn có chị gái xinh đẹp mà.
Tôi ôm chặt chị gái xinh đẹp, nhìn chiếc váy đen dài, mái tóc đen đôi môi đỏ, vòng eo, xương quai xanh......
Oaaaa, thơm quá, mềm quá, muốn cắn một miếng quá.
Khi môi tôi chỉ còn cách gương mặt của chị gái xinh đẹp một centimet, thằng khứa nào đó đã véo sau gáy tôi nhấc bổng ra..
Tổ cha nó, bà đây sao có thể nhịn được?!!
Ha ha, bà chính là người biết võ, bắt lấy cổ tay, vặn người, cúi đầu, sau đó, ném mạnh đứa đó chà trên mặt đất.
Nhanh chóng đá chân lên, đánh bay đầu chó của hắn.
Xin lỗi nha, mấy thứ trên đều do tôi tưởng tượng ra, sự thật là, tôi bị người ta đè trên mặt đất.
~~~~~
[1] Móng heo bự: thường được cái cô gái dùng để công kích những người đàn ông hay thay lòng, nói lời không giữ lấy lời.
[2] Mèo đen dung dong là con mèo khá nổi trên bilibili.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương