Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du
-
Chương 54: Tuyết vụ boss – trung
Ô ~ rống ~~~~~~~~, một tiếng gầm rú bén nhọn, chấn động giá trị sinh mệnh của ta thì giảm 300 điểm, ta thật sự là muốn hỏi ngươi, vì sao cứ nhìn chằm chằm ta đánh a! Dưới tình huống Ngạo Thiên thật lớn và Phiêu Nhứ đang không cần tránh né, đánh rất vui vẻ!
Bởi vì Ngạo Thiên là kiếm khách và triệu hoán sư hai loại nghề nghiệp, cho nên hắn lại triệu hồi ra 10 con quái cấp 100 tới giúp hắn công kích Tuyết vụ, đồng thời không quên sử dụng kỹ năng công kích của kiếm khách.
Phiêu Nhứ thì đem đàn tranh lấy ra xa xa, ngồi xuống bắt đầu tấu đàn, sóng âm công kích cũng không thể khinh thường, đầu tiên là đánh lên khúc tăng uy lực phòng ngự công kích cho chúng ta, lại bắt đầu đánh lên khúc hàng ma, khiến cho giá trị sinh mệnh của Tuyết vụ cứ giảm đều, nhưng mà bởi vì giá trị sinh mệnh của nó thật sự là nhiều, đánh tới 10 phút, mới rớt có 20%. Ngất luôn, ta giận mà ngứa răng ngứa lợi, ta cho ngươi coi chiêu thức lợi hại của ta đây.
“Cửu Chuyển Thiên Lôi.” Ta lại lần thứ hai sử dụng ra chiêu này, sấm chớp bắt đầu rớt xuống, con quái kia đánh về phía ta, hắc hắc, ta vọt nè, ta trốn đây, ngươi đánh không được ta. Khi Cửu Chuyển Thiên Lôi toàn bộ rớt xuống hết, giá trị sinh mệnh của Tuyết vụ còn lại 4008900.
A ha ha ha ha ha, ta biết chiêu này ắt dùng được mà, huống chi là toàn bộ sét đánh đều bắn trúng vào Tuyết vụ, ai kêu nó cứ nhìn thẳng ta mà đánh tới ha, ta vây tròn tròn quanh nó, nó vậy mà cứ đứng bất động ở đó đánh ta, ai bảo nó ngốc như thế chứ.
Luật Ngao cũng ở bên cạnh Ngạo Thiên liên tục công kích, nó bây giờ ấy mà, bởi vì còn chưa có tiến hóa, vẫn duy trì cấp bậc tiên thú như cũ, không giống với Hỏa Vũ của ta, bắt đầu tiến hóa thành dạng thần thú rồi. Chỉ bất quá là, thời gian tiến hóa thành thần thú phải cần 200 ngày a, nói cách khác, ta hiện tại có hơn 100 ngày chưa gặp nó rồi, thực sự là sao lại thấy tưởng niệm thế chứ. Lúc trước tiến hóa tiên thú cũng chỉ tốn 100 ngày mà thôi. (thần: cái gì? Hỏi ta vì sao Luật Ngao tiến hóa chậm như vậy ư? Đầu tiên, tiến hóa hình sủng vật muốn tiến hóa là muốn xem quan hệ trình độ mật thiết của chủ nhân. Cái thứ hai mới là xem đẳng cấp. Cuối cùng, Luật Ngao không có thời gian tiến hóa, Ngạo Thiên ngược đãi sủng vật ~~~~. ps: điểm ấy mới là then chốt vì sao tới nay mà Luật Ngao chưa tiến hóa.)
“Nguyệt bảo bảo, cậu khỏe chứ!” Phiêu Nhứ có chút lo lắng bên thì đánh đàn tranh bên thì hỏi ta.
“Vẫn ổn vẫn ổn, may là ta chạy trốn mau, công kích của nó cả đám bắn trúng ta. Ack… …” Vui quá hóa buồn trong truyền thuyết đã xuất hiện rồi, bởi vì quá đắc ý, mà ta thì sơ suất, bị băng kiếm thuật của Tuyết vụ thú vừa vặn đánh phải.
“Nguyệt.” Ngạo Thiên lo lắng quá phát sinh một tiếng rên rỉ thống khổ, nhưng tháng cùng sống với nhau này, khiến cho trái tim của hắn đối với ta không còn băng lãnh, một sợi dây nào đó trong cõi u minh đã đem hắn cột vào vững vàng với ta, khiến cho hắn hô lên xưng hô thân mật như vậy với một người.
Ta đang tiếp tục tránh né thì nghe thấy tiếng Nguyệt kia, ta khinh công một cái bắn lên, thiếu chút thì khiến ta lại trúng công kích của Tuyết vụ, nguy hiểm thật a ~~~~~, trong lòng ta âm thầm thở ra tiếng. Bất quá, Ngạo Thiên tên kia hôm nay có phải nối nhầm dây thần kinh không hở? Sao lại đột nhiên xưng hô thân mật với ta thế chứ??????
Phiêu Nhứ một bên đánh đàn tranh, một bên âm thầm cười trộm, hay nha hay nha, tiến triển này không tồi nga, ừ, còn chờ tiếp tục quan sát, không uổng công ta làm bóng đèn lâu như vậy, ư ~~~~, sai, là bà mối, là hồng nương(bà mai). Tiếp theo có thể để bọn họ hai người cùng bay rồi, nga ~~~~~~~ hohohohoho.
“Không việc gì, không việc gì. Một chút tiểu thương mà thôi, này không phải chữa.” Ta vung vung cánh tay bị thương, cười một cái thiệt là ngọt ngào a! Chỉ là vết thương nhỏ thôi, vậy mà giá trị sinh mệnh giảm cũng không ít a, thoáng cái một nghìn giá trị sinh mệnh của ta đã tiêu, này cũng quá kinh khủng rồi đi! May là ta có 19080 giá trị sinh mệnh. “Các ngươi cẩn thận một chút, công kích của quái này thương tổn mạnh lắm đó. Dù cho ta có phòng ngự 1040, cũng tổn thất nhiều máu như vậy.
“Ừ.” Ngạo Thiên nhẹ nhàng ừ cái, cuối cùng trả lời ta, công kích trên tay vẫn thẳng băng lao tới.
“Cửu U Minh Hỏa.” Kỹ năng hiếm có lên sân khấu rốt cục gặt hái lần thứ hai, trong thoáng chốc đất chỗ Tuyết vụ thú đứng ngầm toát ra ngọn lửa rừng rực, thiêu đốt nó, thỉnh thoảng lửa đó còn từ trên mặt đất vọt lên cao ba thước, Tuyết vụ thú bị lửa kia bao lấy bắn vào, thoáng chốc đã tổn thất 130467 giá trị sinh mệnh, lửa bao vây quanh nó còn thỉnh thoảng bốc lên, Tuyết vụ thú cứ thế mà liên tục bị thiêu đốt, giá trị sinh mệnh của nó liên tục giảm xuống 1000, 1000, cứ như vậy giằng co trong 15 phút, kỹ năng của Cửu U Minh Hỏa qua hết thời gian hạn định, giá trị sinh mệnh của Tuyết vụ thú chỉ còn lại 173393 điểm giá trị sinh mệnh. Đáng tiếc ta hai tiếng đại hình công kích đã qua, cho nên không có cách nào khác lần thứ hai sử dụng, chỉ có thể dùng mỗi lần công kích 300 – 500 chậm rãi tiêu hao giá trị sinh mệnh của nó.
Rống ~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tuyết vụ thú bị cường đại công kích xong, phẫn nộ rống giận lên, đồng thời toàn thân bộc phát ra một hào quang sắc trắng, bị nó rống giận giá trị sinh mệnh của mấy người chúng ta thoáng cái lại giảm không ít, thừa thời gian quái rống xong còn chưa rống tiếng thứ hai, chúng ta lại đem giá trị sinh mệnh bổ đầy, đem các loại trạng thái thêm tốt hết, khi Tuyết vụ thú lần thứ hai xuất hiện ở trước mặt chúng ta, nó toàn thân biến thành sắc vàng kim, thoạt nhìn càng thêm thần khí.
Này sẽ không là…
Mê vụ sâm lâm boss
Tuyết vụ thú cuồng bạo
Đẳng cấp: 193
Gía trị sinh mệnh: 170356
Kỹ năng: băng kiếm thuật(xác suất đóng băng, đã bị công kích làm cho vỡ vụn), sương mù dày đặc, rống giận, hoa mắt choáng váng, kịch độc, đóng băng (không theo công kích mà vỡ ra, thời gian là 10 giây)
Qủa nhiên… …
Ta không nói gì nhìn Tuyết vụ thú đẳng cấp lại cách ta một khoảng lớn, nga không, là Tuyết vụ thú cuồng bạo, ngất luôn, kỹ năng lại nhiều rồi, trời ơi.
Ngạo Thiên và Phiêu Nhứ đồng dạng biết được, từ trong mắt bọn họ tản mát ra tia sáng kiên định, chính là đánh rớt nó, tuyệt không lùi bước. Ta nói nè, nó không công kích các ngươi, mà là công kích ta đó, 55555555, ai tới thương ta đây?????
Một trận sương mù kéo tới, khiến ta ngay cả tay mình cũng không thấy rõ, ta biết, boss kia lại nhìn vào ta rồi, cũng không quản nó sẽ theo đó mà công kích, ta vội bay lên không trung, hừ hừ, ta cũng không tin sương mù của ngươi ngay cả trên không đều bị ảnh hưởng. Qủa nhiên, bay đến trên cao 200 mét thì, sương mù kia liền biến mất, thế nhưng phía dưới vẫn như cũ trắng xóa một mảnh, ta, ta, ta hướng đâu mà công kích đây? Ta im lặng nhìn một mảnh sương trắng kia.
Quên đi, quên đi, tùy tiện công kích đi.
“Kỳ tích ánh sáng.” Một mảnh quang mang từ trên không trung rớt xuống mảnh sương trắng kia.
Kỳ tích ánh sáng
Phạm vi tính công kích, đồng thời thân là kỹ năng kỳ tích, nhưng tính chất xác suất là dưới ánh sáng đó thì bổ sung máu cho bạn trong đội.
“Tinh lọc ánh sáng.” Không biết cái tinh lọc ánh sáng này đối với sương mù kia có tác dụng không nga, ta ôm tâm tính thử một lần coi sao, liền bắn nó xuống.
Sương mù này rõ ràng phai mờ chút, có thể mơ mơ hồ hồ nhìn ra boss kia và Ngạo Thiên, bóng dáng của Phiêu Nhứ. Hừ hừ, ta xem ngươi ẩn giấu thế nào đây.
“Phong trảm thiên tế.”
Nhìn con số -230 mơ hồ hiện lên, ta kêu một cái đắc ý a. Ta bay cao như thế, ta xem ngươi làm thế nào đánh được ta.
“Thủ hộ của thần.”
Nhìn boss kia không có coi ta là mục tiêu công kích, cứ thẳng công kích Ngạo Thiên, ta đương nhiên phải giúp Ngạo Thiên tăng mạnh phòng ngự rồi. Thủ hộ của thần, bất luận công kích hệ vật lý hay là công kích hệ ma pháp, đều có thể phòng ngự 60% công kích, tính chất xác suất coi như nghiêm phạt, phản xạ 60% người công kích.
Boss kia thấy băng kiếm thuật của mình đa số bị Thủ hộ của thần phòng ngự ở đó, bản thân nó lại cũng có lúc bị công kích của mình phản xạ lại, tức giận đến rống lên lần hai, đáng tiếc coi như là Thủ hộ của thần cũng vô pháp bảo vệ cho Ngạo Thiên, Ngạo Thiên và Phiêu Nhứ hai người song song bị sóng âm của boss công kích, ta ở không trung ngừng công kích, bổ sung đầy giá trị sinh mệnh cho hai người bọn họ.
Bởi vì Ngạo Thiên là kiếm khách và triệu hoán sư hai loại nghề nghiệp, cho nên hắn lại triệu hồi ra 10 con quái cấp 100 tới giúp hắn công kích Tuyết vụ, đồng thời không quên sử dụng kỹ năng công kích của kiếm khách.
Phiêu Nhứ thì đem đàn tranh lấy ra xa xa, ngồi xuống bắt đầu tấu đàn, sóng âm công kích cũng không thể khinh thường, đầu tiên là đánh lên khúc tăng uy lực phòng ngự công kích cho chúng ta, lại bắt đầu đánh lên khúc hàng ma, khiến cho giá trị sinh mệnh của Tuyết vụ cứ giảm đều, nhưng mà bởi vì giá trị sinh mệnh của nó thật sự là nhiều, đánh tới 10 phút, mới rớt có 20%. Ngất luôn, ta giận mà ngứa răng ngứa lợi, ta cho ngươi coi chiêu thức lợi hại của ta đây.
“Cửu Chuyển Thiên Lôi.” Ta lại lần thứ hai sử dụng ra chiêu này, sấm chớp bắt đầu rớt xuống, con quái kia đánh về phía ta, hắc hắc, ta vọt nè, ta trốn đây, ngươi đánh không được ta. Khi Cửu Chuyển Thiên Lôi toàn bộ rớt xuống hết, giá trị sinh mệnh của Tuyết vụ còn lại 4008900.
A ha ha ha ha ha, ta biết chiêu này ắt dùng được mà, huống chi là toàn bộ sét đánh đều bắn trúng vào Tuyết vụ, ai kêu nó cứ nhìn thẳng ta mà đánh tới ha, ta vây tròn tròn quanh nó, nó vậy mà cứ đứng bất động ở đó đánh ta, ai bảo nó ngốc như thế chứ.
Luật Ngao cũng ở bên cạnh Ngạo Thiên liên tục công kích, nó bây giờ ấy mà, bởi vì còn chưa có tiến hóa, vẫn duy trì cấp bậc tiên thú như cũ, không giống với Hỏa Vũ của ta, bắt đầu tiến hóa thành dạng thần thú rồi. Chỉ bất quá là, thời gian tiến hóa thành thần thú phải cần 200 ngày a, nói cách khác, ta hiện tại có hơn 100 ngày chưa gặp nó rồi, thực sự là sao lại thấy tưởng niệm thế chứ. Lúc trước tiến hóa tiên thú cũng chỉ tốn 100 ngày mà thôi. (thần: cái gì? Hỏi ta vì sao Luật Ngao tiến hóa chậm như vậy ư? Đầu tiên, tiến hóa hình sủng vật muốn tiến hóa là muốn xem quan hệ trình độ mật thiết của chủ nhân. Cái thứ hai mới là xem đẳng cấp. Cuối cùng, Luật Ngao không có thời gian tiến hóa, Ngạo Thiên ngược đãi sủng vật ~~~~. ps: điểm ấy mới là then chốt vì sao tới nay mà Luật Ngao chưa tiến hóa.)
“Nguyệt bảo bảo, cậu khỏe chứ!” Phiêu Nhứ có chút lo lắng bên thì đánh đàn tranh bên thì hỏi ta.
“Vẫn ổn vẫn ổn, may là ta chạy trốn mau, công kích của nó cả đám bắn trúng ta. Ack… …” Vui quá hóa buồn trong truyền thuyết đã xuất hiện rồi, bởi vì quá đắc ý, mà ta thì sơ suất, bị băng kiếm thuật của Tuyết vụ thú vừa vặn đánh phải.
“Nguyệt.” Ngạo Thiên lo lắng quá phát sinh một tiếng rên rỉ thống khổ, nhưng tháng cùng sống với nhau này, khiến cho trái tim của hắn đối với ta không còn băng lãnh, một sợi dây nào đó trong cõi u minh đã đem hắn cột vào vững vàng với ta, khiến cho hắn hô lên xưng hô thân mật như vậy với một người.
Ta đang tiếp tục tránh né thì nghe thấy tiếng Nguyệt kia, ta khinh công một cái bắn lên, thiếu chút thì khiến ta lại trúng công kích của Tuyết vụ, nguy hiểm thật a ~~~~~, trong lòng ta âm thầm thở ra tiếng. Bất quá, Ngạo Thiên tên kia hôm nay có phải nối nhầm dây thần kinh không hở? Sao lại đột nhiên xưng hô thân mật với ta thế chứ??????
Phiêu Nhứ một bên đánh đàn tranh, một bên âm thầm cười trộm, hay nha hay nha, tiến triển này không tồi nga, ừ, còn chờ tiếp tục quan sát, không uổng công ta làm bóng đèn lâu như vậy, ư ~~~~, sai, là bà mối, là hồng nương(bà mai). Tiếp theo có thể để bọn họ hai người cùng bay rồi, nga ~~~~~~~ hohohohoho.
“Không việc gì, không việc gì. Một chút tiểu thương mà thôi, này không phải chữa.” Ta vung vung cánh tay bị thương, cười một cái thiệt là ngọt ngào a! Chỉ là vết thương nhỏ thôi, vậy mà giá trị sinh mệnh giảm cũng không ít a, thoáng cái một nghìn giá trị sinh mệnh của ta đã tiêu, này cũng quá kinh khủng rồi đi! May là ta có 19080 giá trị sinh mệnh. “Các ngươi cẩn thận một chút, công kích của quái này thương tổn mạnh lắm đó. Dù cho ta có phòng ngự 1040, cũng tổn thất nhiều máu như vậy.
“Ừ.” Ngạo Thiên nhẹ nhàng ừ cái, cuối cùng trả lời ta, công kích trên tay vẫn thẳng băng lao tới.
“Cửu U Minh Hỏa.” Kỹ năng hiếm có lên sân khấu rốt cục gặt hái lần thứ hai, trong thoáng chốc đất chỗ Tuyết vụ thú đứng ngầm toát ra ngọn lửa rừng rực, thiêu đốt nó, thỉnh thoảng lửa đó còn từ trên mặt đất vọt lên cao ba thước, Tuyết vụ thú bị lửa kia bao lấy bắn vào, thoáng chốc đã tổn thất 130467 giá trị sinh mệnh, lửa bao vây quanh nó còn thỉnh thoảng bốc lên, Tuyết vụ thú cứ thế mà liên tục bị thiêu đốt, giá trị sinh mệnh của nó liên tục giảm xuống 1000, 1000, cứ như vậy giằng co trong 15 phút, kỹ năng của Cửu U Minh Hỏa qua hết thời gian hạn định, giá trị sinh mệnh của Tuyết vụ thú chỉ còn lại 173393 điểm giá trị sinh mệnh. Đáng tiếc ta hai tiếng đại hình công kích đã qua, cho nên không có cách nào khác lần thứ hai sử dụng, chỉ có thể dùng mỗi lần công kích 300 – 500 chậm rãi tiêu hao giá trị sinh mệnh của nó.
Rống ~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tuyết vụ thú bị cường đại công kích xong, phẫn nộ rống giận lên, đồng thời toàn thân bộc phát ra một hào quang sắc trắng, bị nó rống giận giá trị sinh mệnh của mấy người chúng ta thoáng cái lại giảm không ít, thừa thời gian quái rống xong còn chưa rống tiếng thứ hai, chúng ta lại đem giá trị sinh mệnh bổ đầy, đem các loại trạng thái thêm tốt hết, khi Tuyết vụ thú lần thứ hai xuất hiện ở trước mặt chúng ta, nó toàn thân biến thành sắc vàng kim, thoạt nhìn càng thêm thần khí.
Này sẽ không là…
Mê vụ sâm lâm boss
Tuyết vụ thú cuồng bạo
Đẳng cấp: 193
Gía trị sinh mệnh: 170356
Kỹ năng: băng kiếm thuật(xác suất đóng băng, đã bị công kích làm cho vỡ vụn), sương mù dày đặc, rống giận, hoa mắt choáng váng, kịch độc, đóng băng (không theo công kích mà vỡ ra, thời gian là 10 giây)
Qủa nhiên… …
Ta không nói gì nhìn Tuyết vụ thú đẳng cấp lại cách ta một khoảng lớn, nga không, là Tuyết vụ thú cuồng bạo, ngất luôn, kỹ năng lại nhiều rồi, trời ơi.
Ngạo Thiên và Phiêu Nhứ đồng dạng biết được, từ trong mắt bọn họ tản mát ra tia sáng kiên định, chính là đánh rớt nó, tuyệt không lùi bước. Ta nói nè, nó không công kích các ngươi, mà là công kích ta đó, 55555555, ai tới thương ta đây?????
Một trận sương mù kéo tới, khiến ta ngay cả tay mình cũng không thấy rõ, ta biết, boss kia lại nhìn vào ta rồi, cũng không quản nó sẽ theo đó mà công kích, ta vội bay lên không trung, hừ hừ, ta cũng không tin sương mù của ngươi ngay cả trên không đều bị ảnh hưởng. Qủa nhiên, bay đến trên cao 200 mét thì, sương mù kia liền biến mất, thế nhưng phía dưới vẫn như cũ trắng xóa một mảnh, ta, ta, ta hướng đâu mà công kích đây? Ta im lặng nhìn một mảnh sương trắng kia.
Quên đi, quên đi, tùy tiện công kích đi.
“Kỳ tích ánh sáng.” Một mảnh quang mang từ trên không trung rớt xuống mảnh sương trắng kia.
Kỳ tích ánh sáng
Phạm vi tính công kích, đồng thời thân là kỹ năng kỳ tích, nhưng tính chất xác suất là dưới ánh sáng đó thì bổ sung máu cho bạn trong đội.
“Tinh lọc ánh sáng.” Không biết cái tinh lọc ánh sáng này đối với sương mù kia có tác dụng không nga, ta ôm tâm tính thử một lần coi sao, liền bắn nó xuống.
Sương mù này rõ ràng phai mờ chút, có thể mơ mơ hồ hồ nhìn ra boss kia và Ngạo Thiên, bóng dáng của Phiêu Nhứ. Hừ hừ, ta xem ngươi ẩn giấu thế nào đây.
“Phong trảm thiên tế.”
Nhìn con số -230 mơ hồ hiện lên, ta kêu một cái đắc ý a. Ta bay cao như thế, ta xem ngươi làm thế nào đánh được ta.
“Thủ hộ của thần.”
Nhìn boss kia không có coi ta là mục tiêu công kích, cứ thẳng công kích Ngạo Thiên, ta đương nhiên phải giúp Ngạo Thiên tăng mạnh phòng ngự rồi. Thủ hộ của thần, bất luận công kích hệ vật lý hay là công kích hệ ma pháp, đều có thể phòng ngự 60% công kích, tính chất xác suất coi như nghiêm phạt, phản xạ 60% người công kích.
Boss kia thấy băng kiếm thuật của mình đa số bị Thủ hộ của thần phòng ngự ở đó, bản thân nó lại cũng có lúc bị công kích của mình phản xạ lại, tức giận đến rống lên lần hai, đáng tiếc coi như là Thủ hộ của thần cũng vô pháp bảo vệ cho Ngạo Thiên, Ngạo Thiên và Phiêu Nhứ hai người song song bị sóng âm của boss công kích, ta ở không trung ngừng công kích, bổ sung đầy giá trị sinh mệnh cho hai người bọn họ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook