Không lâu sau, sinh nhật Mạnh Dục Nhiên sắp đến rồi.

Nó sinh ngày 3 tháng 11, là chòm sao Bò Cạp điển hình.

Cá tính, không chịu thua, am hiểu mưu lược, tuyệt không hành động theo cảm tính hoặc phán đoán dựa trực giác, cho nên khi không đang gặp xui xẻo, bất kể là tình trạng tài chính hay phương diện tình cảm không thuận lợi, đều có thể làm cho tinh thần họ hoàn toàn tan rã, thất chí thất vọng.

Trong nguyên văn, nó cũng đúng thật là như thế.

Nhưng mà hiện tại, nó cũng chỉ mới là thằng nhóc mười ba tuổi, thiếu niên ôm cặp sách đi học trung học mà thôi.

Mạnh Dục Nhiên vẫn biểu hiện bản thân là người khá thành thục về tâm trí nhưng lại không biểu đạt cảm thụ nội tâm tốt.

Càng hiểu thằng bé, liền càng dễ dàng bị nó hấp dẫn......

Lâm Y Y rất thích hai nhãi con trong nhà, mặc dù thằng nhóc nhà mình tính cách hơi kỳ lạ, nhưng cô tất nhiên cũng có tâm lý bênh vực người mình.

Con cái nhà mình, vĩnh viễn đều là tốt nhất!

"Nhất định phải làm sinh nhật thật long trọng cho Tiểu Nhiên mới được!"

Lâm Y Y vỗ tay quyết định.

Có một lần sinh nhật Mạnh San San, cô còn mời đám bạn bè nhà trẻ của nó đến đây ăn mừng.

Hơn ba mươi đứa con nít, đứng đầy trong cả căn biệt thự......

Cuối cùng cũng có thể nói là làm cực kỳ thành công.

Vấn đề duy nhất là, việc sửa sang trang hoàng trước đó và việc dọn dẹp lại sau đó quả thật là tốn không ít sức.

Khi hai thiên tài dọn dẹp là thím Trương và Tiểu Trần tất bật tới lui thu xếp lại xong căn biệt thự cho nó trở lại với trạng thái ban đầu, cũng mất đến hai ba ngày. Có thể nói là vì mấy tiếng vui vẻ ăn chơi nhất thời mà dọn dẹp muốn hỏa táng tràng.

Lần này Lâm Y Y quyết định trưng cầu ý kiến một chút : "Hay là chúng ta bao mấy bàn khách sạn, tìm công ty chuyên tổ chức sự kiện hay tiệc tùng gì đó để họ sắp xếp luôn, cho các con mời các bạn học cùng lớp hay thầy cô giáo gì đó đến tham gia, ắt hẳn là náo nhiệt một phen?"

Sinh nhật của mình được người nhà coi trọng, cho dù Mạnh Dục Nhiên mặt ngoài đoan đoan chính chính thật nghiêm trang đi nữa, trong lòng thật ra còn rất cao hứng.

Đây chứng tỏ là có người để ý nó, quan tâm nó......

Nó cũng không phải là người không biết phân biệt tốt xấu, ngoài miệng chưa nói, nhưng trong lòng lại biết được rõ ràng.

Nhưng mà, nó vẫn nỗ lực ức chế tâm tình tốt đẹp, bộ dáng vẫn thoạt nhìn không chút nào để ý : "Sao cũng được, cần gì làm cho phiền toái chứ."

Nó nói xong, lập tức tới lượt Lâm Y Y phản đối: "Không được! Sinh nhật con trai của mẹ, sao có thể tùy tiện làm cho qua được, khẳng định phải làm thật hoành tráng, cho con của mẹ trải qua một sinh nhật khó quên mới được!"

Mạnh Dục Nhiên không nói.

Vẻ mặt biểu tình"Thật phiền toái", "Thôi mẹ muốn làm gì cũng được" ......

Hoàn toàn không thể hiện được nội tâm đang đắc ý muốn nhếch đuôi lên của nó, hận không thể nhón chân xoay vòng vòng tại chỗ, tốt nhất còn có thể khoe ra trước mặt nhân dân lao động cả nước cùng Lục Minh Triết một phen, khóe miệng rung rung.

Lúc này, nó lại quỷ dị mà nhận thấy được cái thằng nhóc đó còn rất thú vị!

Phải nói, thật không hổ là hai chú cháu sao ?

Lục Tầm luôn luôn giữ tinh thần ủng hộ ý kiến Lâm Y Y, chưa từng thấy qua hắn nói gì ngược lại.

Lần này cũng y như vậy.

Hắn còn kích động móc ra mấy danh thiếp của mấy khách sạn năm sao ở Nam Thành, tỉ mỉ ngồi phân tích cho Y Y ưu khuyết trong đó, quả thực giống như là chọn vị trí tổ chức hôn lễ của mình thì đúng hơn, độ nhiệt tình không thể không thấy được.

Mạnh Dục Nhiên tuy rằng rất không thích cái ông họ Lục này,nhưng mà người ta lần này cũng rất có lòng nha......

Thôi nó liền cố mà đồng ý vậy, không hất bát nước lạnh vào ông ta đi!

Vì thế,mọi chuyện được quyết định thật nhanh chóng.

Lục Tầm phụ trách quyết định khách sạn, Lâm Y Y cũng tìm được một công ty tổ chức sự kiện thích hợp, danh tiếng công tác cũng không tệ, bàn bạc tổ chức như thế nào, hành động thực mau.

Mạnh Dục Nhiên tuy rằng vẫn ghét bỏ mấy chuyện ăn sinh nhật lộn xộn này, hơn nữa cũng hoàn toàn không cảm thấy mở tiệc sinh nhật thì có gì thú vị, nhưng nhìn thấy những người khác vì chuyện của nó bận rộn đến xoay vòng quanh, vẫn hơi ngượng ngùng tiếp nhận, lại nhịn không được lộ ra với các bạn.

r: ngày 3 tháng 11, sinh nhật tao, khách sạn Hilton .

Phát một tin nhắn vô cùng ngắn gọn trong nhóm WeChat, nhưng liếc mắt một cái là có thể hiểu có ý gì rồi!

Thực ra mấy thằng bạn chí cốt của nó đã sớm biết sinh nhật nó sắp đến rồi, còn lén lút thương lượng nhau sau lưng nó là nên tổ chức ăn mừng với nó như thế nào, thậm chí ngay cả quà tặng cũng bắt đầu chọn lựa.

Đương nhiên, vì để cho nhân vật chính một niềm vui bất ngờ, ba đứa nó một chữ cũng không lộ ra!

Kiệt ca xã hội: Oa, nói vậy là mày mời tụi tao đó hả?

Bingbang: Tổ chức bên chỗ khu du lịch phía Đông Hồ đúng không ? Lái xe qua đó cũng mất 50 phút, chỗ thì đẹp đó, chỉ tội hơi quá xa thôi!

Tạ Ninh: Cũng được, dù sao ngày hôm sau cũng là ngày nghỉ, không sợ.

Mạnh Dục Nhiên xoay đầu hỏi Lâm Y Y: "Đám Tử Kiệt nói tụi nó qua chỗ khách sạn chắc đi về luôn cũng mất hai tiếng."

Hoàn cảnh khách sạn tuyệt đối không cần phải nói, nhưng vấn đề chính là không tổ chức ở nội thành thì phiền toái như vậy đó!

Điểm này, Lâm Y Y cũng sớm để ý tới, nhưng nếu cô đã quyết định chọn địa điểm này thì chứng tỏ đây không phải là vấn đề lớn.

"Thì cứ giống như lần sinh nhật San San vậy, con cứ mời các bạn trước đi, tới lúc đó mẹ mướn một chiếc xe du lịch to đến đón là xong."

Mạnh Dục Nhiên: "......"

Có cần phải bao một chiếc xe du lịch không?

Nó căn bản không muốn mời quá nhiều người mà!

Ngay sau đó, nó vẫn trả lời lại trong nhóm WeChat: Mẹ tao bao chiếc xe du lịch phụ trách đưa đón, khỏi lo.

Mấy thằng bạn nghe xong, không hẹn mà tập thể cùng im lặng một chút.

Trận này cũng đủ lớn nha!

Thật không hổ danh là phú nhị đại......

Không đúng, phú tam đại chứ!

Tóm lại, thật không hổ là Mạnh Dục Nhiên!

Kết quả ngày hôm sau, Mạnh Dục Nhiên vừa vào trong lớp họp, tập thể 40 đứa học sinh trong lớp tự nhiên đồng loạt xoay đầu lại nhìn nó.

Mạnh Dục Nhiên: "......"

Đột nhiên cảm giác có gì đó không ổn!

Hắn nhìn về phía đồng bạn Tử Kiệt đang ngồi cùng bàn.

Tử Kiệt mặt mày chột dạ, dúi đầu vào trong sách......

Sống chết không dám ngẩng đầu lên nhìn nó.

Cậu em à, cậu có biết là hành vi của cậu đã chứng minh là cậu có liên quan rồi không!

Cũng không chỉ là mình nó, còn có Lý Việt Bân cũng vậy.

Giờ phút này lại chột dạ rúc vào trong một góc như vậy......

Tối hôm qua nghe được thằng bạn mình tổ chức mừng sinh nhật trong làng du lịch,Tử Kiệt liền cùng Lý Việt Bân hai thằng miệng rộng, bô bô nói cho mấy đứa bạn cùng lớp.

Một mình vui vẻ không bằng tập thể đều được ăn mừng sao......

Đám thiếu niên cứ cảm thấy không thể quang minh chính đại một mình ăn mảnh, phải đoàn kết với tất cả các bạn bè trong lớp chứ!

Ngay cả mẹ của Mạnh Dục Nhiên cũng đã bảo nó phải "Đoàn kết yêu thương nhau" sao?

Bọn nó chỉ là nghe lời người lớn thôi!

Mạnh Dục Nhiên vừa đẹp trai, lại vừa học giỏi......

Bọn nó một hàng bốn người, đi đến đâu cũng lọt vào tiêu điểm của mọi người.

Còn có mấy bạn học ở lớp khác cũng không ít lần lén tới lớp bọn nó nhìn trộm Mạnh Dục Nhiên, có thể thấy được thằng nhãi đó được hoan nghênh đến mức nào!

Nếu không phải nó cứ một mực lạnh lùng cao ngạo như vậy, làm rất nhiều nữ sinh đều không tự chủ được mà đánh lên trống rút lui, nói không chừng hiện tại bạn gái đã đổi hết mấy lượt.

Đây là một cơ hội khó được để tạo mối quan hệ với Mạnh Dục Nhiên......

Các bạn học đều rất muốn tham gia tiệc sinh nhật của nó!

Tóm lại, đối mặt với ánh mắt chờ mong của tất cả mọi người, mặc kệ đi học hay là tan học, mặc kệ là ở phòng học vẫn là trong phòng WC, chỉ cần gặp được nó, tất cả đều một bộ muốn nói lại thôi, ngượng ngùng xoắn xít.

Mọi người muốn mở lời trước nhưng rồi lại không dám nói, sợ mở miệng dò hỏi lại bị nó cự tuyệt......

Một ngày như vậy cứ trôi qua, Mạnh Dục Nhiên trợn trắng mắt cảm thấy quá vô lực.

Cuối cùng thật sự không có biện pháp, đành phải chủ động mời bạn học......

Nó có thể làm sao bây giờ?

Nó cũng thực tuyệt vọng a!

Nhưng khi nó hắn đem danh sách mời là tất cả các bạn trong lớp rụt rè đưa lên, Lâm Y Y lại vô cùng cao hứng.

Cô mạnh mẽ vỗ vỗ vai nó: "Thật không hổ là con trai mẹ, ai cũng yêu mến nha!"

Mạnh Dục Nhiên vốn không phải muốn mời nhiều người như vậy: "......"

Nó mà ai gặp cũng yêu cái quỷ ấy!

Tất cả thuần túy cũng chỉ là vì nó có hai thằng bạn tính tình hoạt bát rộng rãi, mỗi ngày ở trong trường tung tăng nhảy nhót các loại, ai cũng giao tiếp, quan hệ với cũng tốt......

Không phải có câu nói nói, vật họp theo loài, người phân theo nhóm sao?

Có hai thằng bạn trần tục như vậy, ngay cả nó vốn lạnh lùng xa cách cũng bị kéo xuống khỏi đàn thần!

Mọi người hiện tại đều sửa lại cái thái độ e ngại khi đối mặt với Mạnh Dục Nhiên cái loại nhìn người bằng lỗ mũi này, chợt bỗng nhiên cảm thấy Mạnh Dục Nhiên mới đúng thật là học bá bình dân.

Nhưng mà, chỉ có như như vậy còn chưa xong.

Chờ đến ngày hôm sau, hai bạn học của lớp bên cạnh chạy tới, đặc biệt trong đó một đứa chơi cùng trong đội bóng rổ, quan hệ với đám Tử Kiệt cũng không tồi, cũng đánh vài trận bóng chung với Mạnh Dục Nhiên, miễn cưỡng còn có thể tính là bạn, nó bị bạn cùng lớp túm lấy đi qua lớp của Mạnh Dục Nhiên dò hỏi chuyện tiệc sinh nhật......

Dù sao khách sạn cũng lớn như vậy rồi, thêm mấy đứa, à không, thêm mấy chục đứa nữa chắc cũng không quá lắm chứ nhỉ ?

Học sinh ở cái lứa tuổi này đều đa phần thích xem náo nhiệt, huống chi vẫn là tiệc sinh nhật của soái ca học bá trong trường bọn nó chứ......

Thật vất vả có một cơ hội quang minh chính đại có thể ăn nhậu chơi bời, làm sao buông tha dễ dàng?

Nó dù sao cũng mời cả lớp luôn rồi, lại thêm mấy người chắc cũng không đến nổi bỏ thêm sức lực gì!

Huống chi, mới trong vòng một ngày mà mọi người đều hỏi thăm rõ ràng, người ta còn bao một chiếc xe du lịch phụ trách đưa đón, thật là chịu chi nga!

Số lượng người tham gia càng ngày càng nhiều, càng ngày càng không thể khống chế......

Sau cùng, một chiếc xe du lịch cũng không đủ!

Tự nhiên cảm thấy sự tình trở nên càng ngày càng phiền toái, nghĩ tới nghĩ lui đều phải trách cái ông họ Lục kia!

Nếu không phải hắn đề nghị đi khách sạn gì đó làm tiệc sinh nhật, sao nó phải mỗi ngày đi tới chỗ nào cũng bị người mắt lớn mắt nhỏ nhìn chằm chằm tới nhìn chằm chằm, đến đi đứng đều cảm thấy không được tự nhiên chứ?

Đúng, đều do hắn!

Lục Tầm vẻ mặt vô tội:????

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương