Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình
-
Chương 34: Lý Thanh lo lắng (thượng)
"Không chỉ như thế, từ khi Lưu nhị nương đem công thức lương da giao ra, nàng tuy rằng không bán lương da, thế nhưng nàng lại bắt đầu bán cái gì cánh gà rán,chân gà rán, món đồ gì cũng được hoan nghênh, không nói quá hơn một tháng có thể kiếm lời 60 lượng bạc, " Hoàng Tam tức giận bất bình nói.
"Nghe ngươi nói như vậy Lưu nhị nương kia đúng là đáng giá để ngươi nhọc lòng."
"Đó là đương nhiên, hơn nữa ta nghĩ trong tay Lưu nhị nương nhất định còn có những thực đơn khác, nếu như đều lấy ra vậy ta không phải là phát tài sao, ha ha ha "
Nhìn Hoàng Tam đắc ý, chim hoàng oanh tuy rằng không thích, thế nhưng cũng đồng ý Lưu nhị nương đúng là một người không đơn giản.
"Được rồi, lần này ta giúp ngươi, thế nhưng..."
"Biết, biết, yên tâm đi, ta nhất định sẽ không quên phần của ngươi. " Hoàng Tam lòng không cam tâm tình nguyện nói.
Nghe được đáp án mình muốn, chim hoàng oanh thoả mãn gật gù, nhìn chim hoàng oanh đắc ý, Hoàng Tam không khỏi cáu giận "Hừ, sẽ có ngày ngươi phải khóc. "
Lưu Lam một đường chạy về nhà, sau khi về đến nhà, Lưu Lam đầu tiên đi đến Nguyên nương gia, vừa vặn lúc này Trương Tiểu Thúy đã đi rồi, chuyện trong nhà tương đối nhiều, Nguyên nương cũng không có ra ngoài, nếu không cũng không tìm được Nguyên nương.
Lưu Lam thở hồng hộc, không lo đến bản thân, nước mắt đầy trên mặt, nhẫn nhịn tiếng khóc, đem chuyện nhị nương bị quan binh mang đi cùng sự tình trên trấn nói ra, Nguyên nương cùng Lưu Lý thị bị chuyện này dọa đến sắc mặt đều trắng.
Tuy rằng nhị nương an ủi Lưu Lam nói không có chuyện gì, thế nhưng Lưu Lam cũng biết, chuyện này cũng không phải dễ dàng giải quyết, chỉ là vì an ủi nhị nương, Lưu Lam làm bộ không có nói, hiện tại đến nhà, Lưu Lam rốt cục không kiên trì được lớn tiếng khóc lên.
Lưu Lý thị cùng Nguyên nương thấy vậy trong lòng càng thêm không chắc chắn.
"Đại tỷ, ngươi nói chúng ta hiện tại phải làm gì a?" Lưu Lam thấy dáng vẻ Nguyên nương hoang mang lo sợ thì bực mình.
Nghe Lưu Lam nhắc nhở, Nguyên nương lúc này mới phản ứng được, "Ta, ta trước tiên đi xem nhị nương, nhị nương chủ ý nhiều, nói không chừng đã có biện pháp?"
Lưu Lam biết Nguyên nương không trông cậy nổi, hiện tại cũng chỉ đành nghe trước một chút ý kiến của nhị nương.
Nguyên nương cũng không dám làm lỡ, lập tức lên đường (chuyển động thân thể) đi tới huyện nha.
Đến huyện nha, Nguyên nương dùng một chút tiền để vào ngục thăm nhị nương.
Trong nhà lao rất mờ, rất yên tĩnh, khiến người ta đi vào thì có một loại cảm giác bị đè nén, Nguyên nương tuy rằng đã tới một lần, thế nhưng tới nơi này lần nữa, Nguyên nương vẫn không thoải mái, có chút sợ sệt.
Nhị nương bị giam tại một gian khá gần cuối, nhị nương vào đây đã cùng bổ đầu chào hỏi, bên trong lao cũng vẫn tính là khá sạch sẽ, trên mặt đất bày ra một ít cỏ khô, mà nhị nương đang ngồi trên cỏ khô, nhắm mắt lại cũng không biết đang suy nghĩ gì?
Nghe thấy âm thanh nhị nương mở mắt ra, vừa nhìn thấy là Nguyên nương, nhị nương khẽ mỉm cười "Đại tỷ ngươi tới rồi, "
Nhìn nhị nương còn có thể cười được, Nguyên nương đột nhiên nghĩ đến nếu như hiện tại bên trong là chính mình, như vậy mình nhất định không cười nổi, nhìn nhị nương mỉm cười ung dung, Nguyên nương vốn là lo lắng cũng nhẹ nhõm không ít,
"Nhị nương, chuyện này rốt cuộc là như thế nào a? Bọn họ nói ngươi bán đồ ăn có vấn đề, tỷ tỷ đánh chết cũng không tin." Nguyên nương một mặt kiên định nhìn nhị nương,
Vào lúc này, nhị nương rất cảm động, tuy rằng bình thường tiện nghi tỷ tỷ này của mình, nhu nhược làm không được việc, thế nhưng nàng lại tin tưởng mình, điều này làm cho nhị nương trong lòng ấm áp rất nhiều.
Nhị nương suy nghĩ một chút nói "Đại tỷ, ta nghĩ chuyện này nhất định là có người cố ý, "
"Cái gì? Cố ý, tại sao?" Nghe có người cố ý hãm hại nhị nương, Nguyên nương một mặt kinh ngạc không dám tin tưởng.
Nhị nương động viên nói "Cái này cũng là chính ta nghĩ tới thôi, nếu thật là có người cố ý hãm hại ta, như vậy ta hiện tại chí ít còn sẽ không sao, bởi vì đối phương nhất định là muố cùng ta bàn điều kiện."
Nguyên nương nghe hiểu, gật gù, muội muội của nàng từ khi sửa đổi, phảng phất biến thành người khác, nếu nàng nói sự việc không có gì thì chính mình cũng nên tin tưởng nàng.
"Vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Có muốn hay không ta đi tìm Tiền sư gia?" Nguyên nương trưng cầu nhìn nhị nương.
"Trước tiên không cần, phiền phức nhân gia cũng không được, vẫn là đợi thêm hai ngày nói sau đi, " các nàng cùng Tiền sư gia cũng không có giao tình nhiều, phiền phức nhân gia đúng là không được. Nguyên nương gật gù, sau đó rời đi, trước khi đi lại cho quản ngục một ít tiền, để quản ngục chăm sóc thật tốt cho nhị nương.
Quản ngục nhận tiền đáp ứng, nhìn thấy những điều này, nhị nương đối với Nguyên nương trước đây từng có một ít ý kiến cũng biến mất, mặc kệ như thế nào tỷ tỷ vẫn rất đau mình.
Lưu Lam đem cụ thể tình tiết vừa mới nói cho Lưu Lý thị, thời điểm hai người đang phiền não, trong lúc đó cửa phòng Lưu Lý thị bị một luồng rất lớn khí lực đẩy ra, Lưu Lý thị đang nổi nóng, nhìn thấy có người không lễ nghi đối với mình như thế, phải cố gắng giáo huấn người đến.
Không nghĩ tới người đến lập tức vọt tới trước mắt Lưu Lam, khóc lớn tiếng nói: "Ca ca, ca ca, ta nghe người trong thôn nói thê chủ bị bắt vào trong lao, thật sao? Thật sao?"
Nhìn Lý Thanhbởi vì lo lắng mà rơi lệ không ngừng, Lưu Lam có chút hối hận, muội muội mình bị bắt, chính mình lại quên nói cho em rể một tiếng, thực sự là bất cẩn rồi.
Liền Lưu Lam hổ thẹn nói: "Đúng, "
"Ô ô..." Rốt cục nghe được đáp án, thế nhưng đáp án này hầu như để Lý Thanh tan vỡ, hắn vừa nãy đang cùng tam hỉ gia còn có nam nhân nhà khác nói chuyện, đột nhiên có người chạy đến trước mặt mình nói có người tại trên trấn nhìn thấy nha dịch đem nhị nương bắt đi.
Nghe được tin tức này, Lý Thanh phản ứng đầu tiên là không tin, bởi vì nàng tin tưởng thê chủ, thê chủ hiện rất tốt, làm sao sẽ phạm tội bị bắt đi đây?
Nhưng người đến lần nữa nói người kia tận mắt thấy, hơn nữa Lưu Lam đã về nhà, không tin tự mình đi hỏi a, Lý Thanh rốt cục ngồi không yên, liền vội vội vàng vàng về đến nhà, nhưng là Lưu Lam không ở, Lý Thanh lập tức chạy đến Nguyên nương gia.
Bất an trong lòng càng ngày càng mãnh liệt, cho nên không lo được lễ nghi liền hướng gian phòng Lưu Lý thị chạy vào, này nếu như bình thường, đánh chết Lý Thanh cũng không làm được, thế nhưng nghĩ đến nhị nương có khả năng gặp nguy hiểm, Lý Thanh cái gì cũng đều không nhớ ra được.
Lưu Lý thị thấy là Lý Thanh, trong lòng tức giận, hiện tại trong lòng khó chịu, cái nhà lão nhị làm sao còn vào lúc này cho mình thêm phiền, chính là muốn giáo huấn Lý Thanh một chút, không nghĩ tới Lý Thanh không đợi Lưu Lý thị mở miệng, chính mình trước hướng về Lưu Lam hỏi.
Hiện tại chính tai nghe Lưu Lam nói, Lý Thanh cũng không nhịn được nữa, hướng về phía Lưu Lam gấp gáp hỏi: "Tại sao? Tại sao các nàng muốn bắt thê chủ của ta đi? Tại sao?"
Lưu Lam nhìn Lý Thanh một tiếng lại một tiếng phảng phất giống như tố cáo hỏi, không biết sao, trong lòng có chút đau lòng,vốn hắn cho rằng em rể này cũng không phải thật tâm yêu thích muội muội mình, dù sao muội muội mình đã từng đối xử tệ với hắn như vậy.
Nhưng xem bộ dáng hôm nay của Lý Thanh, mình thật giống như hiểu lầm hắn, xem ra hắn thật sự thích muội muội mình, bất quá ngẫm lại cũng không kỳ quái, muội muội của mình từ sau khi thay đổi xác thực là so với trước đây cường hơn nhiều, quả thực chính là hai người.
"Nghe ngươi nói như vậy Lưu nhị nương kia đúng là đáng giá để ngươi nhọc lòng."
"Đó là đương nhiên, hơn nữa ta nghĩ trong tay Lưu nhị nương nhất định còn có những thực đơn khác, nếu như đều lấy ra vậy ta không phải là phát tài sao, ha ha ha "
Nhìn Hoàng Tam đắc ý, chim hoàng oanh tuy rằng không thích, thế nhưng cũng đồng ý Lưu nhị nương đúng là một người không đơn giản.
"Được rồi, lần này ta giúp ngươi, thế nhưng..."
"Biết, biết, yên tâm đi, ta nhất định sẽ không quên phần của ngươi. " Hoàng Tam lòng không cam tâm tình nguyện nói.
Nghe được đáp án mình muốn, chim hoàng oanh thoả mãn gật gù, nhìn chim hoàng oanh đắc ý, Hoàng Tam không khỏi cáu giận "Hừ, sẽ có ngày ngươi phải khóc. "
Lưu Lam một đường chạy về nhà, sau khi về đến nhà, Lưu Lam đầu tiên đi đến Nguyên nương gia, vừa vặn lúc này Trương Tiểu Thúy đã đi rồi, chuyện trong nhà tương đối nhiều, Nguyên nương cũng không có ra ngoài, nếu không cũng không tìm được Nguyên nương.
Lưu Lam thở hồng hộc, không lo đến bản thân, nước mắt đầy trên mặt, nhẫn nhịn tiếng khóc, đem chuyện nhị nương bị quan binh mang đi cùng sự tình trên trấn nói ra, Nguyên nương cùng Lưu Lý thị bị chuyện này dọa đến sắc mặt đều trắng.
Tuy rằng nhị nương an ủi Lưu Lam nói không có chuyện gì, thế nhưng Lưu Lam cũng biết, chuyện này cũng không phải dễ dàng giải quyết, chỉ là vì an ủi nhị nương, Lưu Lam làm bộ không có nói, hiện tại đến nhà, Lưu Lam rốt cục không kiên trì được lớn tiếng khóc lên.
Lưu Lý thị cùng Nguyên nương thấy vậy trong lòng càng thêm không chắc chắn.
"Đại tỷ, ngươi nói chúng ta hiện tại phải làm gì a?" Lưu Lam thấy dáng vẻ Nguyên nương hoang mang lo sợ thì bực mình.
Nghe Lưu Lam nhắc nhở, Nguyên nương lúc này mới phản ứng được, "Ta, ta trước tiên đi xem nhị nương, nhị nương chủ ý nhiều, nói không chừng đã có biện pháp?"
Lưu Lam biết Nguyên nương không trông cậy nổi, hiện tại cũng chỉ đành nghe trước một chút ý kiến của nhị nương.
Nguyên nương cũng không dám làm lỡ, lập tức lên đường (chuyển động thân thể) đi tới huyện nha.
Đến huyện nha, Nguyên nương dùng một chút tiền để vào ngục thăm nhị nương.
Trong nhà lao rất mờ, rất yên tĩnh, khiến người ta đi vào thì có một loại cảm giác bị đè nén, Nguyên nương tuy rằng đã tới một lần, thế nhưng tới nơi này lần nữa, Nguyên nương vẫn không thoải mái, có chút sợ sệt.
Nhị nương bị giam tại một gian khá gần cuối, nhị nương vào đây đã cùng bổ đầu chào hỏi, bên trong lao cũng vẫn tính là khá sạch sẽ, trên mặt đất bày ra một ít cỏ khô, mà nhị nương đang ngồi trên cỏ khô, nhắm mắt lại cũng không biết đang suy nghĩ gì?
Nghe thấy âm thanh nhị nương mở mắt ra, vừa nhìn thấy là Nguyên nương, nhị nương khẽ mỉm cười "Đại tỷ ngươi tới rồi, "
Nhìn nhị nương còn có thể cười được, Nguyên nương đột nhiên nghĩ đến nếu như hiện tại bên trong là chính mình, như vậy mình nhất định không cười nổi, nhìn nhị nương mỉm cười ung dung, Nguyên nương vốn là lo lắng cũng nhẹ nhõm không ít,
"Nhị nương, chuyện này rốt cuộc là như thế nào a? Bọn họ nói ngươi bán đồ ăn có vấn đề, tỷ tỷ đánh chết cũng không tin." Nguyên nương một mặt kiên định nhìn nhị nương,
Vào lúc này, nhị nương rất cảm động, tuy rằng bình thường tiện nghi tỷ tỷ này của mình, nhu nhược làm không được việc, thế nhưng nàng lại tin tưởng mình, điều này làm cho nhị nương trong lòng ấm áp rất nhiều.
Nhị nương suy nghĩ một chút nói "Đại tỷ, ta nghĩ chuyện này nhất định là có người cố ý, "
"Cái gì? Cố ý, tại sao?" Nghe có người cố ý hãm hại nhị nương, Nguyên nương một mặt kinh ngạc không dám tin tưởng.
Nhị nương động viên nói "Cái này cũng là chính ta nghĩ tới thôi, nếu thật là có người cố ý hãm hại ta, như vậy ta hiện tại chí ít còn sẽ không sao, bởi vì đối phương nhất định là muố cùng ta bàn điều kiện."
Nguyên nương nghe hiểu, gật gù, muội muội của nàng từ khi sửa đổi, phảng phất biến thành người khác, nếu nàng nói sự việc không có gì thì chính mình cũng nên tin tưởng nàng.
"Vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Có muốn hay không ta đi tìm Tiền sư gia?" Nguyên nương trưng cầu nhìn nhị nương.
"Trước tiên không cần, phiền phức nhân gia cũng không được, vẫn là đợi thêm hai ngày nói sau đi, " các nàng cùng Tiền sư gia cũng không có giao tình nhiều, phiền phức nhân gia đúng là không được. Nguyên nương gật gù, sau đó rời đi, trước khi đi lại cho quản ngục một ít tiền, để quản ngục chăm sóc thật tốt cho nhị nương.
Quản ngục nhận tiền đáp ứng, nhìn thấy những điều này, nhị nương đối với Nguyên nương trước đây từng có một ít ý kiến cũng biến mất, mặc kệ như thế nào tỷ tỷ vẫn rất đau mình.
Lưu Lam đem cụ thể tình tiết vừa mới nói cho Lưu Lý thị, thời điểm hai người đang phiền não, trong lúc đó cửa phòng Lưu Lý thị bị một luồng rất lớn khí lực đẩy ra, Lưu Lý thị đang nổi nóng, nhìn thấy có người không lễ nghi đối với mình như thế, phải cố gắng giáo huấn người đến.
Không nghĩ tới người đến lập tức vọt tới trước mắt Lưu Lam, khóc lớn tiếng nói: "Ca ca, ca ca, ta nghe người trong thôn nói thê chủ bị bắt vào trong lao, thật sao? Thật sao?"
Nhìn Lý Thanhbởi vì lo lắng mà rơi lệ không ngừng, Lưu Lam có chút hối hận, muội muội mình bị bắt, chính mình lại quên nói cho em rể một tiếng, thực sự là bất cẩn rồi.
Liền Lưu Lam hổ thẹn nói: "Đúng, "
"Ô ô..." Rốt cục nghe được đáp án, thế nhưng đáp án này hầu như để Lý Thanh tan vỡ, hắn vừa nãy đang cùng tam hỉ gia còn có nam nhân nhà khác nói chuyện, đột nhiên có người chạy đến trước mặt mình nói có người tại trên trấn nhìn thấy nha dịch đem nhị nương bắt đi.
Nghe được tin tức này, Lý Thanh phản ứng đầu tiên là không tin, bởi vì nàng tin tưởng thê chủ, thê chủ hiện rất tốt, làm sao sẽ phạm tội bị bắt đi đây?
Nhưng người đến lần nữa nói người kia tận mắt thấy, hơn nữa Lưu Lam đã về nhà, không tin tự mình đi hỏi a, Lý Thanh rốt cục ngồi không yên, liền vội vội vàng vàng về đến nhà, nhưng là Lưu Lam không ở, Lý Thanh lập tức chạy đến Nguyên nương gia.
Bất an trong lòng càng ngày càng mãnh liệt, cho nên không lo được lễ nghi liền hướng gian phòng Lưu Lý thị chạy vào, này nếu như bình thường, đánh chết Lý Thanh cũng không làm được, thế nhưng nghĩ đến nhị nương có khả năng gặp nguy hiểm, Lý Thanh cái gì cũng đều không nhớ ra được.
Lưu Lý thị thấy là Lý Thanh, trong lòng tức giận, hiện tại trong lòng khó chịu, cái nhà lão nhị làm sao còn vào lúc này cho mình thêm phiền, chính là muốn giáo huấn Lý Thanh một chút, không nghĩ tới Lý Thanh không đợi Lưu Lý thị mở miệng, chính mình trước hướng về Lưu Lam hỏi.
Hiện tại chính tai nghe Lưu Lam nói, Lý Thanh cũng không nhịn được nữa, hướng về phía Lưu Lam gấp gáp hỏi: "Tại sao? Tại sao các nàng muốn bắt thê chủ của ta đi? Tại sao?"
Lưu Lam nhìn Lý Thanh một tiếng lại một tiếng phảng phất giống như tố cáo hỏi, không biết sao, trong lòng có chút đau lòng,vốn hắn cho rằng em rể này cũng không phải thật tâm yêu thích muội muội mình, dù sao muội muội mình đã từng đối xử tệ với hắn như vậy.
Nhưng xem bộ dáng hôm nay của Lý Thanh, mình thật giống như hiểu lầm hắn, xem ra hắn thật sự thích muội muội mình, bất quá ngẫm lại cũng không kỳ quái, muội muội của mình từ sau khi thay đổi xác thực là so với trước đây cường hơn nhiều, quả thực chính là hai người.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook