Xuyên Qua Chi Nông Phụ Trang Nương
-
Chương 31: Hương Cao 2
Lê Mạt gật đầu, đẩy ba hộp hương cao lên trước mặt các nàng ấy: “Tẩu tử, đích thật là ta làm, ta cũng không nói lời dối gạt mọi người. Ta đang định bán cái này, tặng mọi người ba hộp, nếu mọi người dùng tốt thì cũng giúp ta đề cử cho những người khác.”
Dương Lan Hoa hơi ngượng ngùng: “Lê Mạt muội tử, nhưng hương cao này rất quý, ngươi thoáng cái đưa cho chúng ta ba hộp, quá lỗ rồi, thứ này sao có thể cho không được.”
Lê Mạt lắc đầu: “Tẩu tử, cái này là ta làm, cũng không phải bỏ nhiều tiền mới mua được, nếu như mọi người dùng thấy tốt thì giúp ta đề cử, đến lúc đó chẳng phải là ta kiếm được tiền sao.”
Lúc này Cầm Hoa lo lắng nói: “Tẩu tử, hương cao này của tẩu rất tốt, nhưng hương cao này quá đắt, người trong thôn chúng ta đoán chừng sẽ không nỡ bỏ tiền ra mua.”
Những người khác cũng đồng ý với Cầm Hoa, hương cao này không phải là thứ mà nông dân bọn họ có thể bỏ ra mua được.
Lê Mạt lập tức giải thích: “Giá tiền thứ này của ta sẽ không giống với trong cửa hàng son phấm, coi như mỗi ngày đều dùng cao hương này thì một hộp cũng có thể sử dụng được gần ba tháng. Ta bán mỗi hộp chỉ năm văn tiền, mỗi tháng đều không cần đến hai văn tiền, chẳng lẽ như vậy còn không có ai mua sao?”
“Cái gì? Muội tử, một hộp của muội lớn như thế mà chỉ bán năm văn tiền thôi sao? Cũng quá rẻ rồi, ở cửa hàng son phấn rẻ nhất cũng phải đến mười lăm văn tiền ấy chứ.” Lý Tiểu Phượng ở bên cạnh giật mình.
Lê Mạt: “Đích thật là năm văn tiền, bán cho nàng dâu nương tử trong thôn, ta không cầu kiếm nhiều, mỗi hộp kiếm một chút là được rồi.”
“Đồ tốt như vậy mà chỉ cần năm văn tiền, chắc chắn sẽ có người mua.” Lúc này Triệu thẩm cũng mở miệng.
Lê Mạt cười: “Vậy thẩm, hai vị tẩu tử, cả Cầm Hoa nữa, mọi người dùng xong thì giúp ta nói một chút với những người khác, có người cần thì bảo họ đến chỗ ta mua.”
Mấy người lập tức liên tục gật đầu đồng ý.
Lúc đầu Lê Mạt cho rằng phải qua mấy ngày mới có người hỏi thăm, không ngờ lúc chiều Cầm Hoa đã lập tức dẫn theo một tiểu nương tử tới nhà nàng.
“Tẩu tử, đây là Đào Tử, là tỷ muội tốt của ta, nàng ấy muốn mua hương cao của tẩu.” Cầm Hoa gới thiệu thiếu nữ đi theo bên cạnh nàng ấy cho Lê Mạt.
Lê Mạt nhìn về phía thiếu nữ kia, cười nói: “Mau vào ngồi, chúng ta ngồi nói chuyện.”
Đào Tử hơi thẹn thùng, gương mặt nhìn Lê Mạt hơi ửng đỏ, đây vẫn là lần đầu tiên nàng ấy nhìn thấy người xinh đẹp như vậy đấy, không nhịn được liếc mắt nhìn Lê Mạt một chút, rồi lại tiếp tục liếc nhìn thêm chút nữa.
Lê Mạt nhận ra ánh mắt lén lút ngó nghiêng của tiểu cô nương, cảm thấy buồn cười nhưng cũng không vạch trần, đi xuống bếp rót hai chén nước cho hai nàng.
“Tẩu tử, tẩu không cần phải vội, ta tới là dẫn Đào Tử đến mua hương cao của tẩu.” Cầm Hoa nói xong lại lập tức nói tiếp: “Hôm nay ta thoa hương cao của tẩu đi tìm Đào Tử chơi, Đào Tử ngửi được nói trên ngừi ta rất thơm, hì hì.” Cầm Hoanói xong lập tức phấn khích tới nỗi không nhịn được cười rộ lên.
Đào Tử bên cạnh cũng khẽ gật đầu, giọng nói vừa nhỏ lại tinh tế: “Tẩu tử, mùi thơm trên người Cầm Hoa thực sự rất thơm, ta cũng muốn mua hương cao của tẩu.”
Lê Mạt gật nhẹ đầu, bảo các nàng chờ một chút rồi vào phòng lấy một hộp hương cao ra, đưa cho Đào Tử: “Tới, đây là hương cao, muội có muốn thử một chút hay không?”
Đào Tử đã sớm động tâm, lần này Lê Mạt hỏi nàng ấy có muốn thử một chút hay không. Đào Tử lập tức ngượng ngùng gật đầu, quý trọng mở hộp ra, lập tức nhìn thấy màu hồng phần giống như son ở bên trong, rất đẹp.
Đào Tử chớp mắt mấy cái, hơi xấu hổ hỏi Lê Mạt: “Tẩu tử, cái này dùng thế nào?”
Lê Mạt đón lấy hộp, gẩy ra một chút xíu, kéo tay Đào Tử qua, bôi lên trên cổ tay nàng ấy: “Muội xem, chỉ cần một chấm nhỏ, sau đó bôi ở cổ tay hoặc ở trên cổ đều được, chỉ cần một chút xíu là có thể giữ được một ngày, không cần thoa nhiều.”
Dương Lan Hoa hơi ngượng ngùng: “Lê Mạt muội tử, nhưng hương cao này rất quý, ngươi thoáng cái đưa cho chúng ta ba hộp, quá lỗ rồi, thứ này sao có thể cho không được.”
Lê Mạt lắc đầu: “Tẩu tử, cái này là ta làm, cũng không phải bỏ nhiều tiền mới mua được, nếu như mọi người dùng thấy tốt thì giúp ta đề cử, đến lúc đó chẳng phải là ta kiếm được tiền sao.”
Lúc này Cầm Hoa lo lắng nói: “Tẩu tử, hương cao này của tẩu rất tốt, nhưng hương cao này quá đắt, người trong thôn chúng ta đoán chừng sẽ không nỡ bỏ tiền ra mua.”
Những người khác cũng đồng ý với Cầm Hoa, hương cao này không phải là thứ mà nông dân bọn họ có thể bỏ ra mua được.
Lê Mạt lập tức giải thích: “Giá tiền thứ này của ta sẽ không giống với trong cửa hàng son phấm, coi như mỗi ngày đều dùng cao hương này thì một hộp cũng có thể sử dụng được gần ba tháng. Ta bán mỗi hộp chỉ năm văn tiền, mỗi tháng đều không cần đến hai văn tiền, chẳng lẽ như vậy còn không có ai mua sao?”
“Cái gì? Muội tử, một hộp của muội lớn như thế mà chỉ bán năm văn tiền thôi sao? Cũng quá rẻ rồi, ở cửa hàng son phấn rẻ nhất cũng phải đến mười lăm văn tiền ấy chứ.” Lý Tiểu Phượng ở bên cạnh giật mình.
Lê Mạt: “Đích thật là năm văn tiền, bán cho nàng dâu nương tử trong thôn, ta không cầu kiếm nhiều, mỗi hộp kiếm một chút là được rồi.”
“Đồ tốt như vậy mà chỉ cần năm văn tiền, chắc chắn sẽ có người mua.” Lúc này Triệu thẩm cũng mở miệng.
Lê Mạt cười: “Vậy thẩm, hai vị tẩu tử, cả Cầm Hoa nữa, mọi người dùng xong thì giúp ta nói một chút với những người khác, có người cần thì bảo họ đến chỗ ta mua.”
Mấy người lập tức liên tục gật đầu đồng ý.
Lúc đầu Lê Mạt cho rằng phải qua mấy ngày mới có người hỏi thăm, không ngờ lúc chiều Cầm Hoa đã lập tức dẫn theo một tiểu nương tử tới nhà nàng.
“Tẩu tử, đây là Đào Tử, là tỷ muội tốt của ta, nàng ấy muốn mua hương cao của tẩu.” Cầm Hoa gới thiệu thiếu nữ đi theo bên cạnh nàng ấy cho Lê Mạt.
Lê Mạt nhìn về phía thiếu nữ kia, cười nói: “Mau vào ngồi, chúng ta ngồi nói chuyện.”
Đào Tử hơi thẹn thùng, gương mặt nhìn Lê Mạt hơi ửng đỏ, đây vẫn là lần đầu tiên nàng ấy nhìn thấy người xinh đẹp như vậy đấy, không nhịn được liếc mắt nhìn Lê Mạt một chút, rồi lại tiếp tục liếc nhìn thêm chút nữa.
Lê Mạt nhận ra ánh mắt lén lút ngó nghiêng của tiểu cô nương, cảm thấy buồn cười nhưng cũng không vạch trần, đi xuống bếp rót hai chén nước cho hai nàng.
“Tẩu tử, tẩu không cần phải vội, ta tới là dẫn Đào Tử đến mua hương cao của tẩu.” Cầm Hoa nói xong lại lập tức nói tiếp: “Hôm nay ta thoa hương cao của tẩu đi tìm Đào Tử chơi, Đào Tử ngửi được nói trên ngừi ta rất thơm, hì hì.” Cầm Hoanói xong lập tức phấn khích tới nỗi không nhịn được cười rộ lên.
Đào Tử bên cạnh cũng khẽ gật đầu, giọng nói vừa nhỏ lại tinh tế: “Tẩu tử, mùi thơm trên người Cầm Hoa thực sự rất thơm, ta cũng muốn mua hương cao của tẩu.”
Lê Mạt gật nhẹ đầu, bảo các nàng chờ một chút rồi vào phòng lấy một hộp hương cao ra, đưa cho Đào Tử: “Tới, đây là hương cao, muội có muốn thử một chút hay không?”
Đào Tử đã sớm động tâm, lần này Lê Mạt hỏi nàng ấy có muốn thử một chút hay không. Đào Tử lập tức ngượng ngùng gật đầu, quý trọng mở hộp ra, lập tức nhìn thấy màu hồng phần giống như son ở bên trong, rất đẹp.
Đào Tử chớp mắt mấy cái, hơi xấu hổ hỏi Lê Mạt: “Tẩu tử, cái này dùng thế nào?”
Lê Mạt đón lấy hộp, gẩy ra một chút xíu, kéo tay Đào Tử qua, bôi lên trên cổ tay nàng ấy: “Muội xem, chỉ cần một chấm nhỏ, sau đó bôi ở cổ tay hoặc ở trên cổ đều được, chỉ cần một chút xíu là có thể giữ được một ngày, không cần thoa nhiều.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook