Xuyên Nhanh Trở Thành Bà Mẹ Tốt
-
36: - 66
Editor: Mây aka Tiên Vân
15|12|2021
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 65.
"Được." Ân Âm mở tủ quần áo ra, ánh mằt quét qua bộ đồ ngủ.
Thân là đại minh tinh, phòng để quần áo của Ân Âm cũng rất là lớn, đại đa số đều là quần áo làm theo đơn đặt hàng.
Cầm một cái váy ngủ, cô đi về phía phòng tắm.
Nghe được tiếng cửa đóng lại, Tô Mạch nhẹ nhàng thở ra, hắn muốn tiếp tục đọc sách, nhưng bên cạnh lại truyền đến tiếng nước, không làm cho hắn cách nào tĩnh tâm được.
Hắn đưa đầu ngón tay lên bóp bóp lông mày.
Thành thật mà nói, mọi chuyện phát sinh hôm nay đối với Tô Mạch giống như một giấc mơ.
Hắn cảm nhận sâu sắc sự thay đổi của Ân Âm, nhất là đối với Đô Đô, bộ dang quan tâm bảo vệ cũng không phải là làm bộ.
Nếu như cò thể, hắn hy vọng Ân Âm mãi mãi như hôm nay.
Nhưng là, Ân Âm đối với Đô Đô có thể thay đổi một chút, vậy còn hắn thì sao?
Tô Mạch cụp xuống lông mi thon dài, cũng không rõ.
Từ lúc còn học cấp 2, Ân Âm đã là nữ thần của hắn.
Hắn cố gắng phấn đấu, muốn tiến vào giới giải trí, ngoài việc yêu thích diễn xuất, cũng có một phần lớn nguyên nhân là hắn muốn gần thần tượng hơn, tốt nhất là có thể hợp tác cùng cô.
Nhưng không nghĩ tới bộ phim đầu tiên của hắn lại được đóng chung với cô, vầ sau trời xui đất kiến hai người ở bên nhau một đêm rồi có Đô Đô, cho tới bây giờ đã kết hôn bốn năm, Đô Đô cũng đã ba tuổi.
Tô Mạch vẫn luôn yêu Ân Âm, bất luận cha Tô, mẹ Tô khuyên như thế nào, hắn cũng sẽ không ly hôn với Ân Âm.
Ngay từ đầu Tô Mạch đã biết, Ân Âm kết hôn với hắn nguyên nhân phần lớn là Đô Đô cần một người cha, hắn nghĩ không sao cả.
Tô Mạch tin tưởng chân thành cũng sẽ làm hao mòn sắt đá, một ngày nào đó Ân Âm sẽ thích hắn.
Nhưng cô lại quá mức quan tâm sự nghiệp, thời gian trở về càng lúc càng ít, không nói tới hắn, thời giannơ bên cạnh Đô Đô dường như cũng không có.
Trong bốn năm chờ đợi, lòng tin tràn đầy của Tô Mạch dần trở nên bất an, nhất là khi bọn họ không thể công khai, nhưng lại thường xuyên nhìn thấy những scandal của cô, làm hắn lo được lo mất.
Trong bốn năm qua, Ân Âm chỉ thỉnh thoảng trở về, số lần cùng phòng cũng ít, hắn có thể cảm giác được Ân Âm cũng không nhiệt tình cho lắm.
Mà trước đó cô cũng nói rằng, không muốn sinh thêm con, sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp.
Tô Mạch ngồi teên giường, hai đầu lồng mày lại u sầu thêm mấy phần.
-
Trong phòng tắm, Ân Âm đang tăơm rửa, tiếng nước ào ào rơi xuống, cô cũng đang nghĩ tới Tô Mạch.
Theo ký ức đời trước, ở thời điểm này Tô Mạch đã xuất hiện một ít biểu hiện của bệnh trầm cảm.
Chỉ là bản thân hắn không biết, cũng vô hình che giấu rất khá, đợi đến khi Ân Âm biết chuyện, thì hai người cũng đã ly hôn được một tháng, Tô Mạch bị trầm cảm nặng mà nhảy lầu tự sát.
Đời này dù thế nào cũng không thể để Tô Mạch lại mắc bệnh trầm cảm.
Nguyên nhân hắn mắc bệnh là do Ân Âm, Tô Mạch yêu cô một cách hèn mọn, không được đáp lại, càng ngày lo được lo mất.
Cũng chỉ có Ân Âm mới có thể triệt để trị tận gốc bệnh của hắn.
Với lại, nếu có thể, trẻ em sẽ phát triển tốt hơn trong môi trường có cha mẹ yêu thương.
Cô tắm rửa xong, trong lòng cũng có quyết định.
Cô tắt máy ngước nóng rồi mặc quần áo vào.
Cửa nhà tắm vừa mở ra, Tô Mạch nghe được âm thanh liền lấy lại tinh thần.
Hắn ngẩng đầu nhìn, người phụ nữ mặc váy ngủ từ trong nhà tắm đi ra, mang theo một thân hơi nước mờ nhạt.
Chiếc váy ngủ mềm mại tuy rộng rãi nhưng cũng không che được thân hình lồi lõm của cô.
Váy dài đến gối, nhưng cô có dáng người cao gầy, lộ ra một bắp chân dài thẳng tắp, da thịt trắng như tuyết.
Bởi vì tẩy trang nên khuôn mặt xinh đẹp thiếu đi mấy phần diễm lệ, lại nhiều hơn mấy phần mộc mạc, nhưng vẫn quyến rũ như cũ.
Mái tóc xoăn dài có chút ẩm ướt, cô ngước mắt lên, đôi mắt lười biếng đẹp đến hồn xiêu phách lạc.
Tô Mạch có chút kinh ngạc, không chú ý sách trong tay liền rơi xuống đất, phát ra một tiếng vang giòn.
Hết chương 65.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
( Truyện chỉ được đăng tải ở truyenwiki1.com @__S_K_Y__s và Mê đọc truyện Gác Nhỏ Nhà Mây vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor ra chap nhanh :3 )
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Mây: Chương này có cảnh nóng đó :))))
Chương 66.
Tô Mạch cảm thấy xấu hổ không thể giải thích được, nghe được tiếng cô cười khẽ hai tai dần trở nên đỏ lên, cuối cùng chỉ có thể vội vàng xuống giường nhặt sách lên cất kỹ.
Vừa cất xong, trong ngực liền xuất hiện một cái máy sấy tóc.
"Sấy tóc giúp em." Ân Âm ngồi trên ghế sô pha nói.
"Hả?" Tô Mạch sững sốt một chút, lập tức lầy lại phản ứng.
"Được rồi."
Đây là lần đầu tiên Tô Mạch sấy tóc cho cô.
Ban đầu kết hôn, Tô Mạch cũng muốn sấy tóc cho cô, hắn cảm thấy chồng giúp vợ sấy tóc không phải chuyện gì lớn, nhưng mà Ân Âm lại từ chối, cô nói mình có thể tự làm.
Một lần khác Tô Mạch muốn giúp cô sấy tóc, Ân Âm liền nói một câu "Anh rảnh rỗi như vậy sao", về sau việc sấy tóc cũng không có nhắc nữa.
Bây giờ Ân Âm lại chủ động kêu hắn giúp cô sấy tóc, khóe môi hắn không nhịn được giương lên.
Ân Âm cũng nhớ tới việc sấy tóc này, nói ra một câu, nguyên chủ là một cô gái thần kinh thô lại công thêm việc là tính tình thẳng thắn.
Cô cũng không hoàn toàn có ý ghét bỏ Tô Mạch.
Khởi động mấy sấy, bàn tay thon dài như ngọc của Tô Mạch chạm vào tóc Ân Âm.
Là một nữ minh tinh, toàn thân trên dưới đều được bảo dưỡng, tóc cũng là một phần trong số đó, bản thân tóc của Ân Âm cũng rất tốt, dày và mềm mại.
Không có bất kỳ nút thắt hay tách rời nào, Tô Mạch sờ vào cảm giác yêu thich không buông được.
Bởi vì mới gội đầu, nên vẫn còn mùi thơm thoang thoảng truyền tới.
Hất mái tóc dài ra có thể nhìn thấy được cái cổ trắng nõn, đẹp đến không thể dời mắt của cô.
"Xong rồi." Sấy tóc xong, Tô Mạch lại có chút không biết làm thế nào.
"Đi ngủ thôi."
Ân Âm nằm dài trên giường, Tô Mạch cũng theo cô nằm xuống, đèn trong phòng đã tắt, chỉ còn ngọn đèn bàn bên cạnh giường toát ra màu cam ấm áp dịu dàng.
"Chờ đã." Tô Mạch vừa định đưa tay muốn tắt đèn, liền bị người bên cạnh gọi lại, một giây sau bóng người mềm mại lăn tới, tay vòng qua cổ hắn.
Tô Mạch cúi đầu, bắt gặp ánh mắt của người trong ngực, nháy liền cứng đờ.
Ân Âm ngẩng đầu, hôn vào môi mỏng của hắn.
Tô Mạch ôm vòng eo tinh tế mềm mại của cô, nội tâm mang theo xúc động.
Dưới ánh đèn màu cam ấm áp, những con sóng đỏ lăn tăn, với những âm thanh nhỏ, vẻ e ấp của người phụ nữ còn có sự thấp thỏm của người đàn ông.
"Tô Mạch, bây giờ đừng gọi em là Ân Âm." Giọng nói kiều mị mạnh mẽ cất lên.
"Vậy gọi là gì? Vợ?." Giọng nói người đàn ông trầm ấm có chút bất định.
"Có nhớ lần đầu tiên gặp mặt, anh gọi em là gì không?"
"Nhớ kỹ! Chị Ân Âm, chị Ân Âm....." Đôi môi mỏng của người đàn ông không ngừng tràn ra cái tên, giọng nói nhẹ nhàng mà lưu luyến, mang theo sâu lắng và yêu thương.
-
Sau trận may mưa mệt nghỉ, Tô Mạch nhìn người phụ nữ ngủ say trong ngực mình, nội tâm dâng lên vô vàn thỏa mãn, dường như mảnh ghép trong lòng đang được lấp đầy.
Hắn cúi đầu hôn lên vầng tráng mịn màng, thấp giọng nói: "Chị Ân Âm, anh yêu em." Trước khi kết hôn, em là nữ thần của anh, là người mà anh theo đuổi, anh thích em.
Sau khi kết hôn, em là vợ của anh, là mẹ của con anh, là người mà quãng đời còn lại anh muốn che chở, anh yêu em.
-
"Ba ba, mẹ đâu?" Sáng hôm sau, Tô Nguyên Gấm đến giờ rời giường, lập tức chạy đi tìm mẹ.
Tô Mạch trên giường vội vàng và nhẹ nhàng đem cậu đi ra ngoài, "Mẹ hôm qua mệt mỏi, còn đang ngủ."
Tô Nguyên Gấm nhìn thấy mẹ còn đang ở đây, nhẹ nhàng thở ra, lập tức nghĩ tới cái gì đó hốc mắt có chút chua xót, cậu giật giật góc áo của Tô Mạch, nhỏ giọng nói: "Ba ba biết hôm nay là ngày gì không?"
"Biết nha, là sinh nhật Đô Đô nhà ta."
Cậu nhóc cúi đầu, lông mi có chút rung động, ngập ngừng nói: "Nhưng mà mẹ lại không biết." Trước đó cậu bé gọi điện thoại cho Ân Âm, chính là muốn nói cho cô biết, sinh nhật của cậu sắp tới, hy vọng mẹ có thể trở về mừng sinh nhật với cậu.
Hết chương 66.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Mây: hóng thịt hẻ, nước canh cũng hông có đâu, lêu lêu ????
Ta nói đang edit khúc ôm hôn tự nhiên cúp điện, có điện edit mới thấy thịt vụn cũng hông có.
Mà ta nói hai ông bà nhà này làm mình muốn lấy chồng dễ sợ, ông Tô Mạch là gu tui luôn mấy má.
Và anh chị đã làm cho mình có niềm tin là chồng tương lai mình còn học mẫu giáo, cấp 1 hay cấp 2 ấy :))))))))
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ❤❤❤
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook