Xuyên Nhanh Thần Chủ Đại Nhân Chờ Một Chút
-
4: Khuynh Quyền Nam Vương 3
Quyền Khuynh vội lắc đầu‘’Tư nhi muốn đi theo cha cơ.’’‘’Không được, đây là chuyện quốc gia đại sự.’’Huyền Từ dứt khoát từ chối.‘’Cha….’’Quyền Khuynh dùng hết tất cả kỹ thuật diễn xuất của mình, rặn ra được vài giọt nước mắt.‘’Con muốn đi cùng cha cơ.
Cha nỡ lòng nào bỏ Tư nhi một mình sao?’’Quyền Khuynh nước mắt đầm đìa.Thấy con gái bảo bối khóc, Huyền Từ sao có thể đành lòng.‘’Ngoan, cha không nỡ nhưng đây là chuyện quốc gia đại sự…..’’Quyền Khuynh phát huy kĩ thuật diễn xuất như diễn viên chuyên nghiệp của mình khóc đến khóc không ngừng được, khiến người khác nhìn vào hận không thể bảo vệ cho cô.‘’Nào, đừng khóc.
Tư nhi ngoan.’’Quyền Khuynh vẫn khóc không ngừng…..Mẹ nó, không phải cô không muốn ngừng mà là ngừng không được.
Dùng quá kĩ thuật rồi, chết tiệt.Thấy con gái khóc đến thương tâm, Huyền Từ đành phải chiều theo cô‘’Con gái muốn thế nào? Cha đều nghe con.’’‘’Cha….Con, con muốn đi theo cha.’’Quyền Khuynh thút thít.‘’Được, cha cho con đi theo.
Tư nhi ngoan nào, đừng khóc.’’‘’Thật sao?’’‘’Thật, cha xin bệ hạ dẫn con theo.’’Huyền Từ đúng là giữ lời.
Ngày hôm sau hắn xin hoàng đế cho Quyền Khuynh đi cùng.
Huyền Từ vừa là quốc sư vừa là công thần, hoàng đế cũng rất coi trọng ông ta, chuyện nhỏ này liền đồng ý.Một tuần sau, Quyền Khuynh cùng Huyền Từ khởi hành đến Hoa TửQuyền Khuynh bước đến xe ngựa, kế bên cô là tiểu nha hoàn Sương Châu.Quyền Khuynh không bước lên xe ngựa mà lại nhảy lên con ngựa làm Sương Châu sợ đến hồn bay phách lạc‘’Tiểu thư cẩn thận.’’Mấy ngày nay tiểu thư nhà cô rất kì lạ.
Ngày xưa tiểu thư ở trong phòng luyện thư pháp, học nữ tắc cầm kỳ thi họa đều có đủ.
Mấy ngày nay, tiểu thư như biến thành con người khác đi trèo cây lại còn hay chạy đi chơi cùng các tiểu hoàng tử nữa.
Tiểu thư y như một người khác ấy nếu không phải gương mặt tiểu thư vẫn như vậy cô còn nghĩ người này không phải là tiểu thư.‘’Tiểu thư lên xe ngựa đi.
Trên lưng ngựa rất nguy hiểm lỡ chẳng may ngựa chạy phanh không kịp sẽ làm tiểu thư bị thương.’’‘’Không sao, ta biết cưỡi ngựa.’’Đừng đùa.
Đi liên tục năm ngày mà bắt cô ngồi lì trong đó, muốn cô liệt sao? Khinh thường cô không biết cưỡi ngựa sao.
Minh vương Quyền Khuynh cô đây từ lúc một trăm tuổi đã là tay đua ngựa chuyên nghiệp, khắp tam giới chỉ kém hai vị là ma quân đại nhân và thần chủ đại nhân thôi.[ Ký chủ thay đổi nhiều như vậy dễ bị phát hiện.]Hệ thống sợ hãi phát ra một cái thông báo.Ta có thay đổi sao? Vẫn là dựa theo kịch bản mà…[ Ký chủ, phải gọi là cô như người khác luôn chứ không phải thay đổi nữa đâu.
Cô như vậy dễ bị phát hiện lắm đó.
Cô lên xe ngựa đi.
]Hừ, ta biết rồi.Quyền Khuynh đang cùng hệ thống nói chuyện, Sương Châu đã quỳ trên mặt đất.Quyền Khuynh sửng sốt‘’Ngươi làm gì vậy?’’‘’Tiểu thư, ta cầu xin người lên xe ngựa đi mà!’’Sương Châu đã quyết định nếu Quyền Khuynh không lên xe ngựa quyết sẽ không đứng lên.Ai ngờ, Sương Châu vừa nói xong.
Quyền Khuynh đã từ trên ngừa nhảy xuống sau đó bước lên xe ngựa ngồi.Sương Châu cũng có chút ngạc nhiên….Không ngờ tiểu thư lại dễ nói như vậy.
Vẫn là tiểu thư tốt.Sương Châu vui vẻ ngồi lên ngựa bắt đầu đánh xe..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook