Xuyên Nhanh Sổ Tay Cứu Vớt Vai Ác Hắc Hóa
24: Thế Giới Thứ Nhất 24


Không ngoài dự đoán, thành tích của Diêm Lê vẫn đứng đầu lớp như cũ.

Tính thêm cuối học kỳ trước, cộng thêm bài kiểm tra hàng tháng và bài kiểm tra giữa kỳ trong học kỳ này, thì đây đã là lần thứ tư liên tiếp cậu đứng hạng nhất rồi.

Chủ nhiệm lớp nhị ban vui vẻ hỏng rồi, mỗi khi đi ra ngoài gặp giáo viên của các lớp khác thì sống lưng cũng thẳng tắp lên.

Diêm Lê nhận được nhiều đồ ăn vặt như vậy, ngoài khuôn mặt ngày càng thu hút người nhìn kia ra, thì cũng có quan hệ rất lớn với thành tích ấn tượng của cậu.

Học kỳ đầu tiên của năm thứ ba trung học kết thúc với việc Diêm Lê lại một lần nữa nhận được 200 kim tiền học bổng.

……Kỳ nghỉ đông của năm lớp mười hai rất ngắn ngủi, chỉ có hơn hai mươi ngày.

Mấy ngày tết, hầu như tất cả người hầu trong Ôn gia đều được nghỉ, chỉ chừa lại mấy người đầu bếp nước ngoài và người hầu phụ trách dọn dẹp vệ sinh.

Diêm Lê đương nhiên cũng sẽ về nhà ăn tết, từ ngày ba mươi đến mùng sáu đều không cần phải tới Ôn gia làm việc.


Đương nhiên, so với về nhà thì cậu càng nguyện ý ở lại trong Ôn gia hơn, có thể kiếm thêm chút tiền.

Bởi vì công việc kinh doanh của Ôn gia rất bận, nên hàng năm cha Ôn và mẹ Ôn đều sống trong căn nhà ở gần công ty, để đỡ phải mất công trở về biệt thự một chuyến.

Cho nên trong dịp lễ tết cũng là khoảng thời gian hiếm hoi để gia đình sum họp với nhau.

Sau Tết, đám người hầu trong Ôn gia cũng lần lượt trở lại Ôn gia làm việc.

Mà trong số đó, Diêm Lê lại mang theo một thân đầy thương tích tới.

Quần áo mùa đông rất dày,nên vết thương trên người đã được che lại, nhưng lại không che đi được những vết hằn trên cổ và những vết bầm tím trên mặt của cậu.

Mẹ Trương liếc mắt một cái đã nhìn thấy miệng vết thương của cậu, “Ai u, đây là đánh nhau với tên côn đồ nào rồi sao? Sao lại bị thương thành như vậy?”Diêm Lê cài lại cúc trên quần áo làm việc, nói: “Không ảnh hưởng tới tôi làm việc.

”“Đây cũng không phải là chuyện có ảnh hưởng tới công việc hay không.

Cậu bị thương cũng quá nặng rồi……”“Tôi đi tìm nhị tiểu thư, xem cô ấy có thể để cho bác sĩ trong nhà kê chút thuốc cho cậu hay không.

”Diêm Lê mấp máy miệng, muốn nói gì đó.

“Không tốn tiền.

”Cậu vì thế mà không lên tiếng nữa.

Một lát sau, Ôn Nguyễn mang theo thần sắc vội vàng đi ra khỏi phòng ngủ.

“Bị thương ở đâu?”Diêm Lê xoay người, còn chưa kịp trả lời thì Ôn Nguyễn đã kinh ngạc mà che miệng lại.


“Trời ạ, bị thương cũng quá nặng rồi.

Mẹ Trương, mau mời bác sĩ trong nhà tới đây đi.

”Diêm Lê trước đây bởi vì dinh dưỡng không đủ, cho nên màu da vốn dĩ đã rất tái nhợt.

Bây giờ người đã có chút da thịt, màu da mặc dù nhìn khỏe mạnh hơn rất nhiều, nhưng mà cũng trắng hơn so người người bình thường rất nhiều.

Lúc này, vết bầm tím lớn che kín nửa khuôn mặt phía bên phải và vết đỏ tím tái trên cổ của cậu càng nhìn càng thấy ghê người.

“Được được, tôi sẽ đi mời ngay.

”“Cậu ngồi ở phòng khách dưới lầu trước đi, hôm nay không cần làm việc……”Diêm Lê lại muốn nói gì đó.

“Tiền lương vẫn sẽ trả đủ.

”Cậu lại yên lặng mà ngậm miệng lại.

Nói xong những lời vừa rồi, Ôn Nguyễn mới kinh ngạc phát hiện mình đã nói cái gì.


Hình như hơn nửa năm nay, bất tri bất giác cô ta hoàn toàn đã bị Ôn Lung và Diêm Lê dắt mũi rồi……Sao lại thế này! Cô ta trước đây không phải là loại người cả đầu óc đều nghĩ tới tiền a!“Khụ, tóm lại cậu cứ qua đó ngồi trước đi.

”Diêm Lê gật đầu, sau đó đi xuống thang lầu, bước tới sô pha trong đại sảnh lầu một của Ôn gia rồi tìm một góc ngồi xuống.

Con ngươi màu đen xinh đẹp của cậu hiện lên một tia mờ mịt.

Cậu của trước đây, cũng sẽ yên tâm mà tiếp nhận ý tốt không rõ nguyên nhân này như vậy sao?Có thể sao?Hình như sẽ không.

Vậy thì vì sao bây giờ lại có thể? Là bởi vì…… thói quen sao?Cậu nhớ tới thái độ của học sinh trong lớp và thầy giáo trong nửa năm qua đối với cậu, hình như đã thay đổi rất nhiều.

Dường như những nhục nhã và chán ghét của trước đây không biết bắt đầu từ khi nào, bây giờ đã không còn xuất hiện ở trong thế giới của cậu nữa rồi.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương