Editor: QR – diendanlequydon

Cuối cùng đến tận khi trời đã tối, Sư Cuồng mới bắn tinh, từng đợt tinh dịch bắn vào khiến cho bụng nhỏ của Hải Bối Nhi phồng lên, giống như đang mang thai, Sư Cuồng còn không cho Hải Bối Nhi lấy tinh dịch ra, cứ như vậy vừa đi vừa chảy xuống quay về bộ lạc.

Bởi vì thú nhân giống cái thưa thớt, cho nên ngẫu nhiên tới một phát với giống đực không phải bạn lữ của mình cũng không có người nào nói ngươi vượt tường, hơn nữa như vậy cũng chứng minh sức quyến rũ của giống cái, nhưng mà nếu thật sự để như vậy quay về bộ lạc không biết sẽ bị những giống cái đó cười đến lúc nào.

Nhưng mà còn may, được nửa đường thì gặp được Hổ Hùng.

Hổ Hùng là thú nhân nổi danh có sức lực mãnh thú trong bộ lạc, gặp thú nhân của Sư tộc có sức mạnh tương đồng đương nhiên là một tia chớp mang theo tia lửa, ngay cả khi ánh mắt va chạm cũng nồng nặc mùi thuốc súng, Hải Bối Nhi nhìn thấy mà trái tim nhảy bùm bùm.

“Hổ Hùng! Ta muốn về nhà ngủ, mệt mỏi quá!” Mềm mại, lén lút làm nũng với Hổ Hùng, Hải Bối Nhi mẫn cảm biết Sư Cuồng không đơn giản, hơn nữa cảm giác không giống như những thú nhân bình thường, ngay cả trên người mấy giống đực nhà mình cũng không tìm thấy khí tức cường đại như vậy, cho nên nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, vẫn là nhanh chóng về nhà ngủ thôi, mệt chết đi được!

Vốn dĩ tiểu giống cái nhà mình bị một giống đực xa lạ không biết từ đâu tới đây nhúng chàm, hơn nữa hình như giống đực này còn rất mạnh, có khả năng hắn cũng đánh không lại nhưng mà hắn vô cùng phẫn nộ, nói như thế nào nhỉ? Có lẽ chính là không tự tin đi, sợ Hải Bối Nhi coi trọng rồi chạy theo người ta, cho nên khi Hải Bối Nhi thấy hắn, chuyện trước tiên là làm nũng với hắn, chuyện này làm hắn vô cùng vô cùng vui mừng và đắc ý!

Xem đi, tiểu giống cái nhà mình vẫn hướng về mình như thế, không bị giống đực chán ghét này câu đi!

Một nhà vui mừng một nhà ưu, Sư Cuồng chính là một mình ưu thương, cho dù mạnh mẽ cũng không thể tiếp thu được chuyện lúc nãy giống cái này mới làm tình với mình xong, chớp mắt đã vô tình vô nghĩa với mình, ngay cả liếc cũng không liếc mình một cái! Lại còn dùng giọng nói mềm mại, yếu đuối dễ nghe làm nũng với giống đực kia! Hắn vẫn còn nhớ rõ lúc hoan ái giống cái này còn có điểm không tình nguyện đâu!

Trong mắt Sư Cuồng bốc lên ánh lửa, nếu giống cái này là của hắn thì tốt rồi, nàng sẽ làm nũng với hắn, hơn nữa hắn vừa lòng nhất vẫn là thân thể của nàng!

Lúc trước Sư Cuồng đều được người ta tâng bốc, chỗ nào gặp được giống cái coi hắn là người trong suốt như vậy. Vốn dĩ chỉ là làm một lần hiện tại lại nhiều thêm một chút dục vọng chiếm hữu đơn thuần nhưng mà rất nhiều thời điểm loại dục vọng chiếm hữu này sẽ chậm rãi biến chất, biến thành cảm tình nhất định.

Cũng là thú nhân giống đực, Hổ Hùng vừa nhìn lập tức biết cái giống đực xa lạ này nổi lên tâm tư với giống cái nhà mình, nhưng mà bây giờ cũng không phải là lúc, quan trọng nhất vẫn là bàn bạc thống nhất mặt trận với Lang Kỳ và Kim Bằng. Vốn dĩ đã là lang nhiều thịt thiếu, lại thêm một người phân thịt, sau này phúc lợi sẽ càng thiếu, phúc lợi thiếu mới là trọng điểm!

Đương nhiên, hiện tại Hải Bối Nhi hoàn toàn không để bụng Sư Cuồng muốn như thế nào, nàng chỉ muốn về nhà ngủ.

Sau khi đoàn người trở lại bộ lạc, Lang Kỳ, Hổ Hùng và Kim Bằng mở một hội nghị rất quan trọng về vấn đề phân phối thịt, còn  Sư Cuồng trực tiếp đi bái phỏng hiến tế, đến tận ngày hôm sau bọn họ mới biết được thân phận của Sư Cuồng.

Hải Bối Nhi về đến nhà ngã đầu lập tức ngủ mất, nàng mặc kệ nhóm giống đực thảo luận như thế nào, dù sao không có hại với nàng là được nhưng mà tất cả mọi người đều đã quên còn có một nhân vật quan trọng.

Tuy rằng lúc trước hắn ngây thơ mờ mịt, cái gì cũng không biết, nhưng mà nhìn thấy mấy lần, à không, là một đoạn thời gian xem đông cung sống, có chút ngo ngoe rục rịch động dục.

Nói cho cùng hiện tại là mùa xuân không phải sao!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương