Xuyên Nhanh Nữ Phụ Ác Độc Đều Bị Ta Ngược
45: Đạo Diễn Tổng Nghệ Hoàn - Thu Thập Oán Khí Và Mảnh Nhỏ Ký Ức


Thấy Mặc Yên, nếu ngày xưa Bạch Tuyết Liên luôn mang vẻ mặt dữ tợn hận không thể giết chết cô, thì hôm nay dáng vẻ của cô ta lại có vẻ rất bình tĩnh.

Nhưng Mặc Yên biết, vẻ bình tĩnh này chỉ là mặt ngoài, dù sao oán khí của bản thân Bạch Tuyết Liên đã cường đại đến mức có thể chống chọi với oán khí ngoại lai, oán hận của cô ta đối với Mặc Yên chỉ có nhiều chứ không có ít.
"Doãn Diệu Nhan, cô tới để chê cười tôi sao.

Tôi đã bị cô hại thành cái dạng này, cô vừa lòng chưa?" Bạch Tuyết Liên hết kiên nhẫn trước, cười như không cười mà nói.
"Đừng nói giống như cục diện hôm nay của cô đều do tôi làm ra, đây là do cô tự làm tự chịu." Sắc mặt Mặc Yên vẫn như thường, không dao động.
Bạch Tuyết Liên thấy Mặc Yên vẫn bày ra bộ dáng trước sau như một, chính là bộ dáng mà cô ta căm ghét, lửa giận trong lòng xông thẳng lên mặt.

Sự bình tĩnh duy trì mới được vài giây lại bị đánh vỡ, cô ta đột nhiên đập vào cửa kính, trong miệng phát ra tiếng rống giận, giống như dã thú bị nhốt đang muốn xé rách kẻ thù trước mắt, "A! Doãn Diệu Nhan! Cô sẽ không được chết tử tế! Tôi nguyền rủa cô! Không được chết tử tế!" Hai gã cảnh ngục phía sau gian nan khống chế cô ta.
Mặc Yên nghĩ đến người đàn ông trong xe còn đang chờ cô, quyết định tốc chiến tốc thắng.

Cô đứng lên, nhẹ nhàng giật giật ngón tay, một sợi thần thức lặng yên đi vào trong thân thể Bạch Tuyết Liên, tìm được oán khí ngoại lai đang đối kháng với oán khí của cô ta, bao bọc lấy nó, túm ra khỏi thân thể Bạch Tuyết Liên, đưa tất cả vào trong không gian của Mặc Yên.
Oán khí ngoại lai kia vừa mới chạm vào thân thể Mặc Yên, trước mắt Mặc Yên đột nhiên trở thành một mảnh mơ hồ.

Ngay sau đó lại xuất hiện một đoạn ngắn ký ức, tựa hồ như ở trên chiến trường, đánh nhau vô cùng kịch liệt, trên không trung tối tăm văng ra từng giọt máu nóng, thỉnh thoảng còn có những ánh sáng khác hiện lên, một người nặng nề hít thở, thân thể trên mặt đất bị tàn phá, một trận đau nhức từ trái tim truyền đến, Mặc Yên cảm giác được một loại bi thống từ đáy lòng, làm cô không thể thở nổi.
"Tiểu Yên Nhi, ngươi làm sao vậy?" Lông xù xù kinh hoảng.
Sau một lúc, Mặc Yên mới lạnh lùng nói: "Không có gì." Nói xong, cô liền xoay người rời đi, để lại Bạch Tuyết Liên đang rống giận khàn cả giọng cùng với âm thanh nguyền rủa.
Lúc ra khỏi cửa ngục giam, Mặc Yên đã sửa sang lại tâm tình.

Cô đột nhiên suy nghĩ cẩn thận một ít việc, đó chính là ký ức của cô xảy ra vấn đề, khả năng có quan hệ với đoạn ngắn ký ức thảm thiết trên chiến trường mà cô đã trông thấy lúc nãy.

Mà vẻ cảm kích của lông xù xù nhất định là giả, Mặc Yên thực ra vẫn luôn không rõ ràng lắm lai lịch của nó.


Cho nên, Mặc Yên vẫn không biết đến tột cùng là vì nguyên nhân gì khiến cho cô phải tiến vào các tiểu thế giới để thu hồi oán khí.

Hơn nữa, Thịnh Tử Tấn ngẫu nhiên xuất hiện lại được lông xù xù cho rằng có thể tín nhiệm, hẳn là chuyện đã được thiết kế tốt từ trước.

Cô không dám nghĩ, bởi vì Thịnh Tử Tấn đối xử với cô thật sự quá tốt.

Cô chưa bao giờ cảm thụ qua loại tốt đẹp này.

Nếu tất cả chỉ là giả, thì cô..
Vì không thể nghĩ ra được kế sách gì, nên cô chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Lông xù xù cũng không biết suy nghĩ trong lòng Mặc Yên, đương nhiên nó cũng hoàn toàn không biết oán khí ngoại lai sẽ đánh thức ký ức của Mặc Yên, cho nên cũng không để tâm đến sự khác thường lúc nãy, nên làm gì thì cứ làm cái đó.
Mặc Yên lên xe, Thịnh Tử Tấn sờ sờ đầu cô, cười nói: "Làm sao vậy, cứ mất hồn mất vía.

Em mau lên tinh thần đi, không phải em đã sớm chờ đợi lễ trao giải đêm nay hay sao?"
"Ừm." Mặc Yên kéo khóe miệng cười cười.
Thịnh Tử Tấn cảm nhận được cô vừa mới cứng đờ cùng với mất tự nhiên, trong lòng có chút nghi hoặc.

Bất quá hắn cho rằng Mặc Yên đang nghĩ tới đêm nay có khả năng sẽ nhận lấy giải thưởng nên trong lòng quá khẩn trương, vội vàng ôn nhu an ủi.
Lễ trao giải đúng giờ bắt đầu, bởi vì mấy năm gần đây, chương trình《 Thời gian nguy cơ 》 bỗng nhiên hot lên, đạt được ratings cao nhất trong các chương trình cùng thời điểm, cho nên Doãn Diệu Nhan giành được giải đạo diễn tổng nghệ xuất sắc nhất.
Mặc Yên mặc một bộ váy đỏ dài phết đất lên đài lãnh thưởng.

Sau khi bị người chủ trì trêu chọc vài câu, cô bắt đầu phát biểu cảm nghĩ sau khi đoạt giải.


Đầu tiên là chân thành biểu đạt sự cảm ơn, ngay sau đó lại nói đến gameshow này sẽ tiếp tục phát triển.

Cuối cùng, cô nói một đoạn chuyện ngoài lề, "Thời điểm tôi vừa mới quay chụp 《 Thời gian nguy cơ 》 mùa một, tôi cũng chỉ là một đạo diễn mới bước chân ra đời, không hiểu thế gian hiểm ác.

Tôi với Bạch Tuyết Liên từng có một đoạn ân oán rất sâu, có thể chư vị đang ngồi đây cùng với người xem trước TV vẫn còn nhớ mang máng về những việc này.

Gần đây, tin tức về Bạch Tuyết Liên lại xuất hiện, nhất định sẽ có người nhắc lại chuyện xưa.

Điều tôi muốn nói chính là, từ lúc ấy tôi đã bắt đầu cảm nhận được sự lợi hại của dư luận trên internet.

Tôi cũng đã từng trải qua chuyện này.

Đương nhiên, tôi cũng thừa nhận bản thân cũng đã từng lợi dụng dư luận.

Hôm nay, tôi nói những lời này cũng không phải bởi vì tôi là người thắng.

Mà là từ đáy lòng của tôi hy vọng thời điểm mọi người đọc được tin tức trên mạng có thể bình tĩnh đối mặt, không lấy thái độ chủ quan của chính mình để đưa ra bình luận, không mang theo bất kỳ thành kiến cá nhân nào, chỉ nên chú ý đến chuyện của bản thân.

Bởi vì ngôn ngữ bạo lực chính là vũ khí giết người vô hình! Tôi tin tưởng thông qua câu chuyện này, mọi người có thể hiểu rõ ý của tôi.

Cảm ơn!" Nói xong, cô liền cúi đầu xuống chào thật trang trọng, sau đó chậm rãi đi xuống đài.
Thịnh Tử Tấn ở dưới đài nhìn cô, khóe miệng nhẹ cong.


Thấy cô xuống dưới, hắn vội vàng đi lên trước vài bước đỡ lấy cô.
Trong nháy mắt, Mặc Yên đột nhiên sáng tỏ.

Hôm nay, thái độ của cô đối với Thịnh Tử Tấn cũng chưa chắc không phải là một loại thành kiến.

Chỉ bởi vì một ít chuyện không đầu không đuôi liền hoài nghi, xem nhẹ việc hắn đối xử với cô rất tốt.

Đôi mắt của cô liền nóng lên, mang theo nức nở nói với Thịnh Tử Tấn: "A Tấn, chúng ta kết hôn đi!"
Thịnh Tử Tấn buồn cười, lau lau khóe mắt cho cô, "Em đang cầu hôn anh sao? Cũng đã kích động đến khóc luôn rồi! Anh đành phải đáp ứng em vậy!"
Cứ như vậy, hai người liền nhanh chóng lãnh chứng.

Thời điểm người thân cùng bạn bè vừa mới biết chuyện này, hai người đã sớm chạy ra nước ngoài, nói là muốn kết hôn lữ hành.

Chờ bọn họ trở về đã là nửa năm sau.

Lương trợ lý nhận được tin tức, liền ngựa không ngừng vó mà chạy tới sân bay.

Thời điểm ông chủ nhà mình vừa xuống phi cơ liền phải mang hắn đến công ty, để tránh việc sau khi về đến nhà, ông chủ sẽ đắm chìm trong ôn nhu hương của bà chủ mà không muốn ra ngoài.
Thịnh Tử Tấn sống đến hơn 80 tuổi, cũng xem như trường thọ.

Cả đời bọn họ cũng không có con cái.

Cũng không phải Mặc Yên không có biện pháp sinh, mà là Thịnh Tử Tấn không muốn có con.

Theo lời hắn nói, Nhan Nhan đã bị công việc cùng nhiều chuyện khác làm cho vướng bận.

Vốn dĩ thời gian ở bên cạnh hắn cũng đã ít lắm rồi.


Nếu như có con, chẳng phải thời gian ở cạnh hắn còn ít hơn hay sao.

Mua bán lỗ vốn như vậy, hắn sẽ không làm.
Trước khi lâm chung, Thịnh Tử Tấn nắm chặt tay Mặc Yên, giọng nói đã không còn trong trẻo giống như lúc trẻ.

Chỉ là lời nói vẫn lộ ra nồng đậm tình yêu như cũ, phảng phất giống như mấy chục năm bên nhau cũng không có làm giảm bớt tình cảm của hắn dành cho Nhan Nhan.
"Nhan Nhan, em hãy nắm lấy tay của anh, ngàn vạn lần đừng buông ra.

Như vậy thì kiếp sau chúng ta sẽ có thể ở bên nhau từ đầu.

Mặc kệ là thân phận gì, anh cũng sẽ luôn ở bên cạnh em.

Chúng ta hứa đi!"
Nước mắt của Mặc Yên không ngăn được mà rơi xuống, rơi trên bàn tay đã già nua khô quắt của Thịnh Tử Tấn, "Em hứa, em sẽ không buông ra! Kiếp sau chúng ta lại gặp nhau!"
Nói xong, hai người liền nắm chặt đôi tay như vậy mà rời khỏi nhân thế cùng nhau.
Thần hồn của Mặc Yên trở lại không gian.
"Không phải ngươi muốn mang linh hồn của hắn đi sao?" Lông xù xù hỏi.
"Không cần." Mặc Yên đã kiểm tra, không có tìm được linh hồn của Thịnh Tử Tấn.

Chuyện này cũng đã chứng thực phỏng đoán của cô, sự xuất hiện của Thịnh Tử Tấn nhất định có quan hệ với chính mình.
Sửa sang lại tâm tình, Mặc Yên nói: "Đi đến thế giới tiếp theo!"
Hoàn thế giới 1
* * *
Ấy, ban đầu cứ tưởng Phó Thanh Trần với Lương trợ lý là một cặp cơ, còn ship nhiệt tình, tiếc ghê ‍‍
Hôm nay đăng cho full thế giới để còn đi tránh bão...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương