Xuyên Nhanh Nhiệm Vụ Cải Mệnh
4: Thế Giới Thứ Nhất 2


Nói vậy nhưng trong lòng Kiều Oánh cũng hơi chột dạ.

Mọi người đều biết Trần Hoành rất quan tâm tới Tô Ngọc Nhi, đối xử ân cần đặc biệt.

Nếu không thì sao những người khác lại đỏ mắt chỉ muốn công kích cô ta khi có dịp chứ? Nhất là khi Trần Hoành không có mặt ở đây.Một lúc sau, cô gái tóc ngắn ngập ngừng lại xích gần lại đây giống như là có chút lúng túng, dè dặt nói:“Ngọc Nhi à…” Cô ta ngập ngừng một lúc lại nói tiếp.

“Không phải mình muốn nói khó nghe nhưng chuyện của mấy người Thời La… Lúc cậu ở cùng bọn họ không phát hiện ra gì sao? Chỉ việc nghĩ đến chuyện đoàn có người bị lây nhiễm, bản thân nằm trên thực đơn của kẻ khác thật khó chịu.

Những người khác thật sự cũng cảm thấy như vậy.

Nên lúc nãy có oán trách cậu.

Chẳng qua mình nghĩ kỹ rồi.


Thật sự mọi người lúc nào cũng ở với nhau, nếu có người hóa zombie thì cả bọn cũng gặp nguy hiểm.”“Được rồi.

Mình hiểu mà.” Bạch Chỉ Nhi lạnh nhạt đáp.

“Mình thực sự không biết gì cả, cũng không thấy có điểm nào khác thường.

Lúc nào nhóm nữ cũng phụ trách công tác hậu cần và canh gác.

Về cơ bản không có tiếp xúc gần với zombie.”Ngừng lại một chút, cô liếc mắt quan sát thái độ của người ở đây, cô lại nói tiếp:“Mình là người tiếp xúc gần với họ nhất, mình cũng có khả năng lây nhiễm.

Mình rời đi là tất nhiên.

Mình cũng không muốn kéo chân mọi người.

Nên tự bản thân mình muốn đi thôi.

Anh Trần Hoành có về thì mọi người cứ báo lại như vậy, anh ấy là người lấy đại cục làm trọng, anh sẽ hiểu ý mình thôi.”Những người có mặt ở đây đa số là sinh viên đại học Q đến thành phố M tham quan chụp ảnh ở rừng sinh thái để để hoàn thành yêu cầu của môn học.

Khi chuyến đi của họ còn chưa kết thúc thì mạt thế bùng nổ.

Bọn họ muốn quay về thành phố Q.Quãng đường từ thành phố M đến thành phố Q nếu đi bằng xe du lịch thông thường thì mất một đêm.


Nhưng thời kỳ này đâu có dễ đi lại như trước, trên đường đi gặp không biết bao nhiêu zombie và người chạy nạn.Đoàn người hơn năm mươi sinh viên của bọn họ lúc này chỉ còn hơn hai mươi người.

Giáo viên hướng dẫn và một nửa các bạn học đã xấu số đã chết trong miệng zombie, chuyện này khiến những người còn lại rơi vào khủng hoảng tâm lý.Trần Hoành là hội trưởng hội học sinh đã đứng lên chỉ huy, sau dại dịch vài ngày anh ta phát hiện bản thân mình có dị năng nhờ vậy đã thành công vực dậy tinh thần của mọi người.

Mọi người cùng chí hướng muốn cùng nhau quay về thành phố tìm người thân.Mạt thế đã được nửa tháng.

Những người sống sót lúc này đã rất chật vật.

Thức ăn và nước uống của họ đã cạn từ hai ngày trước.

Vì vậy Thới An mới đề xuất ý kiến dắt theo các bạn nam vào trấn nhỏ thám thính, đến lúc này đã qua hai ngày nhưng vẫn chưa về.

Mọi người ở đây đều là phái nữ, do không rõ tình hình bên ngoài.

Sức yếu gan nhỏ nên chỉ dám ngồi chờ.Hừ, theo cốt truyện thì đoàn của Trần Hoành gặp được đoàn của nữ chính đơn bị zombie vây lấy trong ở kho hàng, họ hội hợp với nhau sát cánh chiến đấu.Lý Tương Như là phái nữ nhưng lại xông pha vào nguy hiểm khiến người khác rất nể phục.

Mọi người đều là người có tri thức nên từ cách ăn nói lẫn tư tưởng cũng rất hợp nhau, ít nhất về mặt ngoài là vậy, vì thế chẳng mấy chốc họ giống như vừa gặp đã thân.Lúc này hẳn là anh ta đang ư ư a a với nữ chính rồi.


Làm gì còn tâm trí nhớ tới mấy người ở đây nữa.

Nhưng chuyện này nói ra hẳn không ai tin.Ba người bạn cùng phòng của thân thể này biến thành zombie, cấu xé người khác trước mặt cô làm cô chết đứng tại chỗ, may là được người khác kéo ra.

Nếu không thì cũng thành miếng mồi của zombie rồi.Vừa nãy những cô gái này dịch xa ra như vậy là sợ cô cũng bị lây nhiễm.

Có lẽ trong lòng họ cũng âm thầm phán ra án tử cho cô.

Nhưng lại ngại uy thế của Hội trưởng nên không dám đề xuất.Hẳn là hơn hai ngày nữa Trần Hoành sẽ dẫn theo nữ chính quay lại đây đón mọi người.

Chỉ là… Cô lại nhìn về những người lạnh nhạt đằng kia..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương