Xuyên Nhanh: Nam Thần Mau Tới Đây
-
Chương 12: Anh trai tổng tài yêu em chứ? (10)
Cho nên từ giờ cô phải tìm cách tạo cơ hội để dính lấy Hàn Chính Vũ, có như vậy thì mới có cơ hội xoát giá trị hảo cảm.
Cho nên...
Cô vì muốn xoát độ hảo cảm mà lựa chọn tự ngược mình sao? Đừng nói với bản hệ thống là ký chủ có máu M nhé.
Hệ thống: [Bốp... Bốp... Bốp, ký chủ cô đã đoán đúng rồi đó.] Aiz, nó là một hệ thống tốt bụng, vì vậy nó phải vỗ tay để cổ vũ ký chủ. Ký chủ cố lên.
Bạch Vi Vi: "Ngươi có thể đứng một bên giả chết, không nói gì được không? Hệ thống phế vật."
Hệ thống: [...] Nó cảm thấy bản thân bị tổn thương nghiêm trọng, bản hệ thống cần được an ủi a~.
Đột nhiên hệ thống nói: [Ký chủ cô có ngửi thấy mùi gì lạ lạ không?]
Bạch Vi Vi trầm mặc một hồi, "Ân, tôi có ngửi thấy, mùi thật sự quá khó ngửi."
Hệ thống: [...]
Bốc mùi bởi vì sau khi Bạch Vi Vi xảy ra tai nạn xe thì không hề tắm rửa qua, ở bệnh viện hộ sĩ nhiều lắm cũng chỉ giúp cô lau mình. Từ khi về nhà chỉ thấy đói bụng, Bạch Vi Vi cũng không có sức lực mà tự mình tắm, cho nên tính ra thì ít nhất hơn một tuần rồi cô chưa tắm rửa gì cả.
Bạch Vi Vi nhìn về phía phòng tắm, mặc kệ như thế nào cũng phải tắm sạch sẽ đã, cô không chấp nhận được mùi vị này nữa rồi. May mắn Hàn Chính Vũ không phải người quá sạch sẽ, bằng không sao có thể ôm cô, không dùng chân đá cô ra đã là may mắn rồi. Bạch Vi Vi cố sức từ trên giường đứng dậy, sau đó đỡ vách tường chậm rãi đi vào phòng tắm.
Bạch Vi Vi mở nước nóng, vừa muốn cởi quần áo, liền dừng lại.
Hệ thống: [Ký chủ sao vậy?]
Sắc mặt Bạch Vi Vi chuyển hồng, cắn răng nói: "Ngươi không thể che chắn ánh mắt sao? Ta tắm ngươi cũng phải nhìn?"
Liền tính là một hệ thống cứng nhắc không phải con người nhưng cô cũng không muốn bị nhìn.
Hệ thống: [...]
Sau đó hệ thống sâu kín mà nói: [Ok, tôi sẽ che chắn tầm nhìn bảo đảm riêng tư của ký chủ, cô tắm hết khoảng bao nhiêu thời gian.]
Bạch Vi Vi mặt không đổi sắc, "Hai giờ."
Hệ thống: [Cô không sợ da bị nhăn sao?]
Bạch Vi Vi: "Tháo trang sức, gội đầu, dưỡng da, tẩy da chết, tắm rửa, bảo dưỡng toàn thân, hai tiếng tôi còn sợ ít nga."
Hệ thống trầm mặc một chút mới nói: [Cô không phải đang giả vờ mất trí sao? Mất trí sẽ nhớ tẩy da chết và bảo dưỡng?]
Bạch Vi Vi suy nghĩ một hồi, sau đó nói: "Vậy một giờ."
Hệ thống nói: [Thật là một ký chủ phiền toái, ta tự động đóng cửa một giờ, một giờ sau lại mở lại, miễn cho nhìn phải thứ gì cay mắt, gặp lại sau, ký chủ.]
Cái gì mà cay mắt?
Sắc mặt Bạch Vi Vi đen lại nhưng chưa kịp nói gì thì hệ thống đã tự động bế quan.
Cô bắt đầu cởi quần áo, sau đó cố sức mà tắm rửa cho mình, bởi vì miệng vết thương không thể chạm vào nước, cô đành phải nỗ lực tránh đi miệng vết thương đem chính mình rửa sạch sẽ.
Chờ đến khi tẩy rửa xong, Bạch Vi Vi mệt tới mức không muốn động, thân khỏe khỏe mạnh thật quan trọng a~~~.
Trước kia cô chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải vất vả chỉ để tắm như vậy.
Bạch Vi Vi nhìn thời gian, một giờ sắp đi qua, cô lập tức bắt đầu mặc quần áo, miễn cho hệ thống rác rưởi trở về nhìn đến bộ dáng không mặc quần áo của cô. Chính là mặc đồ đến một nửa, trước mắt Bạch Vi Vi toàn một màu đen.
Không phải chứ.
Di chứng do đói bụng mấy ngày rốt cuộc hiển lộ ra, cô thế nhưng bị tuột huyết áp. Bạch Vi Vi gian nan kéo khóa của chiếc áo khoác rộng thùng thình, cô hiện tại chính là trơn bóng cái gì đều không có mặc. Cô cũng không hề có ý nghĩ để người hầu nhìn thấy bản thân như vậy. Chính là Bạch Vi Vi vẫn quá đánh giá cao chính mình, quần áo vừa mới phủ lên cơ thể còn chưa kịp mặc vào, cả người liền trực tiếp hướng trên mặt đất mà ngã xuống, đầu đập vào sàn nhà, cứ như vậy mà ngất đi.
Vòi hoa sen như cũ vẫn nhỏ giọt trên sàn nhà, mà người nằm trên mặt đất đã hoàn toàn không còn phản ứng, mái tóc đen rối tung trên sàn nhà che đi hơn nửa khuôn mặt non mịn tái nhợt của cô.
Cho nên...
Cô vì muốn xoát độ hảo cảm mà lựa chọn tự ngược mình sao? Đừng nói với bản hệ thống là ký chủ có máu M nhé.
Hệ thống: [Bốp... Bốp... Bốp, ký chủ cô đã đoán đúng rồi đó.] Aiz, nó là một hệ thống tốt bụng, vì vậy nó phải vỗ tay để cổ vũ ký chủ. Ký chủ cố lên.
Bạch Vi Vi: "Ngươi có thể đứng một bên giả chết, không nói gì được không? Hệ thống phế vật."
Hệ thống: [...] Nó cảm thấy bản thân bị tổn thương nghiêm trọng, bản hệ thống cần được an ủi a~.
Đột nhiên hệ thống nói: [Ký chủ cô có ngửi thấy mùi gì lạ lạ không?]
Bạch Vi Vi trầm mặc một hồi, "Ân, tôi có ngửi thấy, mùi thật sự quá khó ngửi."
Hệ thống: [...]
Bốc mùi bởi vì sau khi Bạch Vi Vi xảy ra tai nạn xe thì không hề tắm rửa qua, ở bệnh viện hộ sĩ nhiều lắm cũng chỉ giúp cô lau mình. Từ khi về nhà chỉ thấy đói bụng, Bạch Vi Vi cũng không có sức lực mà tự mình tắm, cho nên tính ra thì ít nhất hơn một tuần rồi cô chưa tắm rửa gì cả.
Bạch Vi Vi nhìn về phía phòng tắm, mặc kệ như thế nào cũng phải tắm sạch sẽ đã, cô không chấp nhận được mùi vị này nữa rồi. May mắn Hàn Chính Vũ không phải người quá sạch sẽ, bằng không sao có thể ôm cô, không dùng chân đá cô ra đã là may mắn rồi. Bạch Vi Vi cố sức từ trên giường đứng dậy, sau đó đỡ vách tường chậm rãi đi vào phòng tắm.
Bạch Vi Vi mở nước nóng, vừa muốn cởi quần áo, liền dừng lại.
Hệ thống: [Ký chủ sao vậy?]
Sắc mặt Bạch Vi Vi chuyển hồng, cắn răng nói: "Ngươi không thể che chắn ánh mắt sao? Ta tắm ngươi cũng phải nhìn?"
Liền tính là một hệ thống cứng nhắc không phải con người nhưng cô cũng không muốn bị nhìn.
Hệ thống: [...]
Sau đó hệ thống sâu kín mà nói: [Ok, tôi sẽ che chắn tầm nhìn bảo đảm riêng tư của ký chủ, cô tắm hết khoảng bao nhiêu thời gian.]
Bạch Vi Vi mặt không đổi sắc, "Hai giờ."
Hệ thống: [Cô không sợ da bị nhăn sao?]
Bạch Vi Vi: "Tháo trang sức, gội đầu, dưỡng da, tẩy da chết, tắm rửa, bảo dưỡng toàn thân, hai tiếng tôi còn sợ ít nga."
Hệ thống trầm mặc một chút mới nói: [Cô không phải đang giả vờ mất trí sao? Mất trí sẽ nhớ tẩy da chết và bảo dưỡng?]
Bạch Vi Vi suy nghĩ một hồi, sau đó nói: "Vậy một giờ."
Hệ thống nói: [Thật là một ký chủ phiền toái, ta tự động đóng cửa một giờ, một giờ sau lại mở lại, miễn cho nhìn phải thứ gì cay mắt, gặp lại sau, ký chủ.]
Cái gì mà cay mắt?
Sắc mặt Bạch Vi Vi đen lại nhưng chưa kịp nói gì thì hệ thống đã tự động bế quan.
Cô bắt đầu cởi quần áo, sau đó cố sức mà tắm rửa cho mình, bởi vì miệng vết thương không thể chạm vào nước, cô đành phải nỗ lực tránh đi miệng vết thương đem chính mình rửa sạch sẽ.
Chờ đến khi tẩy rửa xong, Bạch Vi Vi mệt tới mức không muốn động, thân khỏe khỏe mạnh thật quan trọng a~~~.
Trước kia cô chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải vất vả chỉ để tắm như vậy.
Bạch Vi Vi nhìn thời gian, một giờ sắp đi qua, cô lập tức bắt đầu mặc quần áo, miễn cho hệ thống rác rưởi trở về nhìn đến bộ dáng không mặc quần áo của cô. Chính là mặc đồ đến một nửa, trước mắt Bạch Vi Vi toàn một màu đen.
Không phải chứ.
Di chứng do đói bụng mấy ngày rốt cuộc hiển lộ ra, cô thế nhưng bị tuột huyết áp. Bạch Vi Vi gian nan kéo khóa của chiếc áo khoác rộng thùng thình, cô hiện tại chính là trơn bóng cái gì đều không có mặc. Cô cũng không hề có ý nghĩ để người hầu nhìn thấy bản thân như vậy. Chính là Bạch Vi Vi vẫn quá đánh giá cao chính mình, quần áo vừa mới phủ lên cơ thể còn chưa kịp mặc vào, cả người liền trực tiếp hướng trên mặt đất mà ngã xuống, đầu đập vào sàn nhà, cứ như vậy mà ngất đi.
Vòi hoa sen như cũ vẫn nhỏ giọt trên sàn nhà, mà người nằm trên mặt đất đã hoàn toàn không còn phản ứng, mái tóc đen rối tung trên sàn nhà che đi hơn nửa khuôn mặt non mịn tái nhợt của cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook