Xuyên Nhanh: Nam Thần Lặng Lẽ Thích Ta
Chương 2: Bá Tổng Tiểu Khả Ái (2)

Edit:Ochibi

Trợ lý cũng không biết Lệ Đình đã phái người mang tiểu minh tinh tuyến mười tám đi.

Nhưng khi Boss xem nét mặt Tiên Tảo Tảo, hắn âm thầm nghiền ngẫm, nói không chừng tiểu minh tinh này là do Boss an bài?

Oa, không hổ là Boss!

Trợ lý tự giác hiểu hết thảy, thấy Boss nhà mình lúc tuổi trẻ càng thêm sùng bái, đáng tiếc hắn quay đầu thấy được ánh mắt khát máu của Boss, mà tầm mắt kia, như cũ hướng về tiểu minh tinh tuyến mười tám.

Trợ lý sau lưng phát lạnh, chờ hắn thấy rõ ràng hình tình sau Tiên Tảo Tảo, trong khoảnh khắc chỉ kịp thở dài đến tận cổ họng!

"Tiểu minh tinh nếm một tí không?" Trần Cường đưa cho Tiên Tảo Tảo điếu thuốc, hắn là người trong bàn cờ hôm nay.

Tiên Tảo Tảo còn đang nhìn chằm chằm đối tượng công lược, kết quả trước mắt thấy một một cây bậc lửa thuốc lá nữ sĩ, thậm chí vì phòng ngừa cô tránh né, quần áo cũng bị người kia kéo lấy.

"Hử?" Tiên Tảo Tảo nhìn về phía người kia, đôi mắt dưới mũ chớp chớp.

Đây là thuốc lá sao, cô trước kia chưa từng gặp qua, nghe nói hút thuốc sẽ nghiện, không biết thật hay giả nữa.

"Có được bỏ thêm một ít vào", hệ thống nhắc nhở.

Tiên Tảo Tảo nghe vậy run lên, cô nhìn Trần Cường, một ít bỏ thêm vào đó cô hiểu, là đồ vật gây nghiện có độc.

Người này thật hư mà, muốn cho cô nghiện rồi làm hỏng nhiệm vụ của cô sao, cô đang muốn đánh người phải làm sao đây?

"Tích! Thỉnh ký chủ chú ý thiết lập tính cách kiều hoa." 001 lạnh như băng vang lên, làm Tiên Tảo Tảo ngo ngoe rục rịch thu tay nhỏ trở về.

Nhưng một phen động tác của cô, người ngoài lại nghĩ, cô bị cưỡng bách sợ hãi, nên đang run rẩy.

Trần Cường để sát vào Tiên Tảo Tảo, cười không có ý tốt, "Mời cô, đừng không biết điều."

Nói xong liền cầm lấy thuốc lá, cứng rắn nhét vào miệng Tiên Tảo Tảo.

"Tôi không cần," Tiên Tảo Tảo vội vàng đẩy hắn ra, thanh âm cô run rẩy như là sợ cực kỳ.

Có trời biết nắm tay cô nắm chặt, rất muốn đánh người, đáng tiếc chỉ có thể chịu đựng.

Hệ thống nói cô đánh người một chút, trừ đi 100 phân. Đáng thương cô hiện tại có 1000 phân, không dám lãng phí lên người tên tra nhân này.

"Trần ca tự mình mời cô, cô lại không cho người ta mặt mũi?" Đám người phía sau Trần Cường bắt đầu ồn ào.

Trần Cường nghe vậy, tươi cười cũng trầm xuống, thuốc lá mang theo lửa giận dữ đã tới bên miệng Tiên Tảo Tảo.

Tiên Tảo Tảo ngo ngoe rục rịch vươn móng vuốt ——

001: "Ký chủ chú ý, đối tượng công lược tiến đến đây, cô có thể xin đối tượng công lược giúp đỡ nha!"

Tiên Tảo Tảo lui về phía sau mấy bước chân, quả nhiên có tiếng xe lăn truyền đến, Tiên Tảo Tảo quay đầu nhìn, thấy khuôn mặt lạnh tuấn tú Lệ Đình.

Lệ Đình tiến đến chỗ Tiên Tảo Tảo, Trần Cường hiển nhiên cũng gặp được, hắn cười khẩy nói: “Lệ què, ngươi cần cái gì…… Chuyện?”

Trần Cường lời nói còn chưa ra hết miệng bắt đầu kêu rên.

Tiên Tảo Tảo mở to hai mắt nhìn, trong miệng Trần Cường bị trợ lý Lệ Đình nhét thuốc lá, là điếu vừa rồi hắn muốn muốn đút cho cô.

Mà ác hơn, trợ lý còn giúp Trần Cường khép miệng, nên Trần Cường mới chỉ có thể ngao ngao kêu, nước mắt chảy ra.

Người phía sau Trần Cường muốn xông lên, đều bị trợ lý nhẹ nhàng giải quyết.

"Sợ sao?"

Tiên Tảo Tảo đang xem kịch, bên tai truyền đến giọng nam nhân trầm thấp rất dễ nghe.

Tiên Tảo Tảo nghĩ nghĩ, Trần Cường gây tai họa cho không ít người, đối với việc hắn làm với nữ nhân khác so với cái này ác hơn nhiều, nên cô không cảm thấy quá phận, cũng không sợ hãi.

Nhưng cô là kiều hoa, Tiên Tảo Tảo chỉ là nhẹ nhàng cúi đầu, ánh mắt lại không nghe lời ngó nhìn hộp thuốc lá.

Di ~ chỉ vì thuốc lá, thiếu chút nữa khiến cô phạm sai lầm, Tiên Tảo Tảo nhịn không được run lên, toàn bộ hồ yêu đều thực nghĩ mà sợ.

Lệ Đình chú ý động tác của Tiên Tảo Tảo, trong lòng nhịn không được cười, nói với trợ lý: "Mộc Phong, thuốc lá trên người Trần tổng, một cái cũng đừng cho rơi xuống, không ấy lại nói ta chiêu đãi hắn không chu toàn.”

Giọng nói nam nhân nhàn nhạt, lại làm Trần Tổng và mấy người khác tức khắc kinh sợ, thân chảy mồ hôi lạnh, bọn họ sôi nổi nhìn về phía trợ lý của Lệ Đình.

Trợ lý lại đối với bọn họ làm như không thấy, thỉnh thoảng, trong ghế lô lại vang lên kêu rên.

Nên! Hết tức điên, cô cuối cùng không cần phạm sai lầm, Tiên Tảo Tảo thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Cô mới muốn ngẩng đầu, đối mặt với một đôi mắt thâm thúy, ẩn hàm ý cười, "Tôi giúp cô rồi, cảm tạ tôi đi."

Tiên Tảo Tảo sửng sốt:…… Ha?

11/11/2019

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương