Xuyên Nhanh Các Nam Chủ Hình Như Đều Quấn Lấy Ta
Chương 78: Ngăn Cản Vị Hôn Phu Trở Thành Sát Nhân (2)

Truyện được đăng tại Dtruyen.com!

....

Dù ko muốn nhưng Khuynh Hạ vẫn bị bố mẹ cô kéo lên xe đi. Ngồi trên xe, cô thở dài nhìn qua cửa kính.

Cô vẫn còn đang tuổi ăn tuổi ngủ, tự nhiên đâu ra hôn phu? Chưa kể hắn còn đáng sợ nữa chứ! Cô muốn về nhà... =(

Chiếc xe dừng lại trước cổng biệt thự lớn với màu chủ đạo là trắng. Cô bước xuống đưa mắt nhìn xung quanh rồi lon ton bước vào. Mấy chị người hầu đeo tạp dề sau khi nhìn thấy cô ko nhịn được mà suýt ngất. Trong mắt họ, cô tựa như thiên sứ vậy, đáng yêu chết mất~ Chưa kể cô còn hưởng vẻ đẹp ngoại lai của mẹ nên tóc và mắt mới khác biệt đến vậy!

Hehe! Mấy chị xinh xinh muốn cưới ta kìa! Nên chọn chị nào bây giờ, hay là lấy hết nhỉ =)?

Cô nở nụ cười, đôi mắt cong cong lại, vẫy tay hướng về mấy chị người hầu nói: "Em chào mấy chị xinh xinh nha!"

Trái tim yếu đuối này của họ ko chịu nổi sự ngọt ngào này rồi! Aaaaaaa sắp chết vì mất máu cấp thôi!

Khuynh Hạ bước vào lễ phép chào hỏi ba mẹ Quân Niệm. Sau khi cô ngồi xuống bàn, ngay lập tức được mấy chị người tốt khi nãy đưa toàn bánh kẹo để trước mặt cô.

Bánh dâu nè, bánh bông lan trứng,.... còn có cả kem nữa! Ui nhìn ngon quá!

Mặc dù thèm nhỏ nước miếng nhưng mà dù sao cũng đang ở nhà nam chủ. Tịnh tâm, tịnh tâm!

Quân Niệm lúc này bước xuống tầng, chào hỏi ba mẹ cô xong hắn mới đưa mắt nhìn cô. Nhận thấy có người nhìn mình, cô ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt hắn, thấy vậy hắn liền nở nụ cười ôn nhu với cô.

Tên nam chủ này bị sao vậy? Tự nhiên nở nụ cười ghê rợn với cô làm gì? Sợ cô ăn hết bánh nhà hắn à? Mặc dù trông hắn đẹp thật nhưng mà bánh ngọt đẹp hơn :v

Khuynh Hạ ko nhìn hắn nữa, cúi đầu xuống cầm thìa xúc bánh cho vào miệng. Ngon quá~

Nhận ra miệng mình có dính chút kem, cô đưa lưỡi liếm liếm môi rồi tiếp tục ăn.



Quân Niệm nhìn cô nãy giờ liền hướng về phía ba mẹ hắn nói: "Mọi người cứ tiếp tục bàn việc, con đưa em ra vườn chơi một chút!"

Ủa alo? Cô đang ăn mà? Ko đi đâu hết!

Mặc dù ko chịu nhưng cô vẫn bị hắn xách đi. Cô chỉ đành hậm hực cùng hắn nắm tay đi ra vườn. Ai biểu hắn là nam chủ, cô cũng ko được phép giết nam chủ nếu ko thế giới sẽ sụp đổ.

Khu vườn trồng rất nhiều hoa, còn có cả xích đu trắng được đặt ở đó. Ở giữa là đài phun nước to cũng màu trắng với bức tượng nữ thần nâng chiếc bình đổ nước xuống.

Ở đây, phong cảnh cũng đẹp ghê!

Quân Niệm dịu dàng hỏi: "Bé ngoan! Chúng ta ra ngồi kia nhé?"

Cô ngẩng lên nhìn hắn rồi ngoan ngoãn gật đầu.

Sao nam chủ cao thế? Cô ngẩng lên nhìn hắn thôi cũng đủ gãy cổ rồi nè!

"Tiểu Niệm? Ngươi để ý nãy giờ hắn cứ cười cười với ta ý, làm ta nổi hết da lên rồi!"

"Nụ cười ôn nhu thế còn gì? Kí chủ còn chê nữa là hắn cười man rợ cho coi"

Ko khi cô và hệ thống đang khịa nhau thì hắn đang chăm chú nhìn cô. Hắn vừa nãy cúi xuống hỏi cô, vậy mà cô đứng vẫn chưa cao bằng hắn. Ngồi gần khiến hắn có thể nhìn thấy được hàng lông mi cong cong, đôi môi hồng hồng và cặp má có chút phúng phính kia.

Lập tức hắn có suy nghĩ muốn xoa đầu, bóp thử má cô. Hắn liền đưa tay lên đặt trên đầu cô rồi xoa xoa. Bàn tay hẵn được những sợ tóc vàng mềm mại đan xen vào kẽ tay, mang theo mùi hương thơm của sữa khiến động tác hắn khựng lại.

Hắn vùa rồi vây mà vô thức liền đưa tay lên xoa đầu cô?

Lúc này Khuynh Hạ vẫn đang tấu hề với hệ thống nên cô ko nhận ra hắn vừa xoa đầu mình. Thấy cô ko có phản ứng gì khác, hắn đưa tay muốn véo thử má.



Cô liền phản ứng lại thì đã thấy những ngón tay thon dài của hắn đang véo má cô, thậm chí còn bóp bóp thêm vài cái nữa.

"????" Nam chủ não tàn này sao dám bóp má cô? Má cô chỉ để mấy chị xinh xinh đụng vào thôi >:(

Còn hắn thì có chút ngỡ ngàng... Hóa ra má trẻ con luôn mềm vậy sao? Bóp thêm chút nữa mới được!

Bị hắn bóp cả hai bên má, cô khó chịu nói: "A ừn óp á e ữa ược ông? Au ắm" (Anh đừng bóp má em nữa, được ko? Đau lắm!)

Thấy đôi mắt cô ủy khuất, phủ lên tầng sương mờ. Miệng chu chu ra lên án hắn khiến tay hắn bất giác buông ra.

Hắn lúng túng, khó xử liền cười trừ: "Bé ngoan~ Anh là Quân Niệm, cứ gọi là anh Niệm. Còn bé tên gì?"

"Em họ Triệu, tên là Khuynh Hạ ạ! Còn nữa, em lớn rồi nên đừng gọi bé nữa!"

Trong mắt hắn, thấy cô đang tỏ ra mình lớn rồi khiến hắn có chút buồn cười.

"Được rồi! Vậy anh gọi e là Hạ Hạ nha?"

Sau đó hắn liền nói thêm: "Anh là chồng tương lai của Hạ Hạ nên sau này em phải gả cho anh đó!"

Định thao túng tâm lí cô với bộ mặt đẹp kia á? Ai lại nói chuyện đó với đứa trẻ mới 11 tuổi chứ?

"Anh hơn em 7 tuổi lận! Đến lúc em lớn lên thì anh già mất rồi :v?"

Hắn đáng thương hỏi cô: "Hạ Hạ chê anh già ư? Đau lòng quá~"

Cô ko phải là chê hắn già mà cảm thấy hắn não tàn thôi!

....

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương