Xuyên Không Về Làm Nữ Phụ
-
Chương 17
Niên Niên về nhà, liền thấy má Trương chạy lại đưa cho cô một lá thư, nói:
-Nhị tiều thư, đại tiểu thư dặn dò tôi đưa cho tiểu thư thiệp mời của nhà họ Triều này, đúng 7 giờ tối nay đến tham dự buổi tiệc thay cho đại tiểu thư.
Niên Niên gật đầu. Má trương lại hỏi tiếp:
-Nhị tiểu thư, cô có cần tôi chuẩn bị đồ giúp không?
Niên Niên:
-Má Trương, bà đặt giúp cháu một chiếc váy, không quá hở hang, màu sắc tươi sáng, hợp với lứa tuồi của cháu một chút.
Má Trương gật đầu, vội đi đặt ngay. Sau khoảng hai tiếng chuẩn bị, Niên Niên đi ra khỏi phòng, má Trương cảm thán:
-Ôi, Nhị tiểu thư, bộ váy này thật hợp với cô, mặc rất vừa vặn, rất đẹp.
Niên Niên mỉm cười. Cô mặc chiếc váy hai dây màu tím nhạt. Dây bên phải gắn một chiếc nơ nho nhỏ, ở giữa ngực áo gắn thêm một con bướm tím, dù không hờ hang nhưng lại tôn lên nước da trắng nõn nà của nguyên chủ. Nhìn chiếc váy có vẻ tầm thường thế thôi, nhưng khi Niên Niên khoác lên, lại mang vẻ giản dị mà thuần túy, tao nhã.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~DPCTG~~~~~~~~~~~~~~~~~
Niên Niên bước vào ngôi nhà họ Triều, khách đến cũng đã đông đủ. Đây là tiệc mừng thọ của bà Triều Thiên, tên Vương Nhã. Triều Thiên cũng ở trong cái dàn hậu cung đó.
Niên Niên bước đến chỗ bà, miệng nở nụ cười cuốn hút:
-Bà ơi, cháu chào bà.
Vương Nhã thấy Nguyệt Giản, mừng rỡ đáp:
-A, Tiểu Giản, bà không ngờ con cũng tới. À, chị hai con đâu, sao không thấy vậy?
-Dạ, chị hai con bận việc, nên không thể tới được, vì vậy con mới đi thay chị. Bà đừng giận tụi con nhé.
Vương Nhã cười "haha"":
-Không giận không giận, bà nhớ Tiểu Giản lắm, được gặp cháu là bà vui lắm rồi.
Sau đó có một bác quản qua đến nói thị thầm vào tai Vương Nhã gì đoa, Niên Niên thấy bà vui vẻ, gật đầu 2, 3 cái. Niên Niên bỗng cảm thấy lạnh cả sống lưng, hình như có điều gì đó không ổn.
-Nhị tiều thư, đại tiểu thư dặn dò tôi đưa cho tiểu thư thiệp mời của nhà họ Triều này, đúng 7 giờ tối nay đến tham dự buổi tiệc thay cho đại tiểu thư.
Niên Niên gật đầu. Má trương lại hỏi tiếp:
-Nhị tiểu thư, cô có cần tôi chuẩn bị đồ giúp không?
Niên Niên:
-Má Trương, bà đặt giúp cháu một chiếc váy, không quá hở hang, màu sắc tươi sáng, hợp với lứa tuồi của cháu một chút.
Má Trương gật đầu, vội đi đặt ngay. Sau khoảng hai tiếng chuẩn bị, Niên Niên đi ra khỏi phòng, má Trương cảm thán:
-Ôi, Nhị tiểu thư, bộ váy này thật hợp với cô, mặc rất vừa vặn, rất đẹp.
Niên Niên mỉm cười. Cô mặc chiếc váy hai dây màu tím nhạt. Dây bên phải gắn một chiếc nơ nho nhỏ, ở giữa ngực áo gắn thêm một con bướm tím, dù không hờ hang nhưng lại tôn lên nước da trắng nõn nà của nguyên chủ. Nhìn chiếc váy có vẻ tầm thường thế thôi, nhưng khi Niên Niên khoác lên, lại mang vẻ giản dị mà thuần túy, tao nhã.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~DPCTG~~~~~~~~~~~~~~~~~
Niên Niên bước vào ngôi nhà họ Triều, khách đến cũng đã đông đủ. Đây là tiệc mừng thọ của bà Triều Thiên, tên Vương Nhã. Triều Thiên cũng ở trong cái dàn hậu cung đó.
Niên Niên bước đến chỗ bà, miệng nở nụ cười cuốn hút:
-Bà ơi, cháu chào bà.
Vương Nhã thấy Nguyệt Giản, mừng rỡ đáp:
-A, Tiểu Giản, bà không ngờ con cũng tới. À, chị hai con đâu, sao không thấy vậy?
-Dạ, chị hai con bận việc, nên không thể tới được, vì vậy con mới đi thay chị. Bà đừng giận tụi con nhé.
Vương Nhã cười "haha"":
-Không giận không giận, bà nhớ Tiểu Giản lắm, được gặp cháu là bà vui lắm rồi.
Sau đó có một bác quản qua đến nói thị thầm vào tai Vương Nhã gì đoa, Niên Niên thấy bà vui vẻ, gật đầu 2, 3 cái. Niên Niên bỗng cảm thấy lạnh cả sống lưng, hình như có điều gì đó không ổn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook