Xuyên không vào thế giới của Twilight
-
Chương 26
Từ phía sau căn nhà nhỏ xinh ấy xuất hiện một chàng trai. Khỏi phải giới thiệu tôi cũng biết đây là ai rồi.
Đó là Jacob Black - người mà tôi vô tình đụng độ ở Italia ấy.
- Là cô? - Jake ngạc nhiên hỏi.
- Ai thế Jake? - thêm một giọng nói nữa vang lên. Đó là một giọng nữ nghe rất dễ chịu và êm tai.
Và rồi tôi thấy Renesmee xuất hiện.
- Xin chào, tôi là Esther Susan. Chúng ta đã gặp nhau ở Italia rồi nhớ chứ
- Cô là... cô gái của ma cà rồng đúng không?- vẻ mặt Nessie kiểu như đã nhớ ra tôi rồi.
Khoan đã. Cô gái của ma cà rồng? Tôi á?
- À... à hình như có hiểu lầm gì rồi. - tôi kìm giọng giải thích
- Tại sao cô lại đến đây? Đám Volturi sai cô đến à? - Jake lớn giọng nói. Đồng thời đứng chắn trước Nessie. Ra vẻ đề phòng tôi
Tôi thấy thế vội vàng xua tay cố gắng giải thích
- Tôi... Tôi vô tình đi lạc đến đây thôi. Còn... còn tôi với Alec chỉ có quan hệ "bạn quẩy" thôi.
Jake cau mày lại còn Nessie thì bật cười.
Ủa, tôi có nói gì sai sao?
- Vừa nhìn đã biết cô với Alec đó quan hệ không đơn giản rồi - Nessie mỉm cười bảo tôi
Nụ cười trên gương mặt tôi đông cứng lại. Còn cứng hơn cả khay nước đá nữa.
Do tôi chỉ là con người yếu đuối nên được Nessie mời vào nhà uống nước.
Căn nhà bên ngoài cũng xinh bên trong thì lại càng xinh gấp bội. Nội thất đơn giản nhưng lại trông rất vừa mắt không một chút cầu kì.
- Hai người... sống ở đây sao? - tôi hỏi thăm
- Đúng thế! - Nessie vừa mời tôi dùng trà vừa nói.
- Trông hai người thật hạnh phúc nhỉ - tôi đây là đang ngọt ngào lấy lòng chủ nhà. Nhưng họ hạnh phúc thiệt mà
- Cảm ơn cô. À mà... nói ra có hơi kì nhưng cô có thể cho tôi... sờ mặt cô được không? - Nessie ấp úng hỏi
Sờ mặt sao? A! Tôi nhớ rồi. Đó là cách để Nessie giao tiếp với người khác. Nhìn như là cô ấy sẽ hình thấy được kí ức của người khác thì phải.
- Được thôi. Không thành vấn đề
Khi đọc tiểu thuyết tôi đã thử tưởng tượng cảm giác khi được Nessie giao tiếp sẽ như thế nào. Cuối cùng bây giờ cũng được trải nghiệm.
Khi cô ấy chạm vào mặt tôi. Cảm giác của tôi là... Sao không cảm thấy gì ấy nhỉ?
Sau khi "giao tiếp" xong Nessie mỉm cười tinh nghịch nói với tôi
- Thế mà cô bảo không có quan hệ gì
- Hả? - tôi hoang mang. Cô ấy đang đề cập về vấn đề gì nhỉ?
- Không có gì. À cô quen biết với một người sói đúng chứ?
- Đúng rồi. Tên anh ấy là Brian Wilson. Nghe bảo là anh ấy là sói đơn độc - tôi thành thật trả lời.
- Vậy để tôi nhờ Jake liên lạc với anh ta để đưa cô về nhé! - Nessie thân thiệm đề nghị.
- Thế thì tốt quá. Cảm ơn cô nha!
Đó là Jacob Black - người mà tôi vô tình đụng độ ở Italia ấy.
- Là cô? - Jake ngạc nhiên hỏi.
- Ai thế Jake? - thêm một giọng nói nữa vang lên. Đó là một giọng nữ nghe rất dễ chịu và êm tai.
Và rồi tôi thấy Renesmee xuất hiện.
- Xin chào, tôi là Esther Susan. Chúng ta đã gặp nhau ở Italia rồi nhớ chứ
- Cô là... cô gái của ma cà rồng đúng không?- vẻ mặt Nessie kiểu như đã nhớ ra tôi rồi.
Khoan đã. Cô gái của ma cà rồng? Tôi á?
- À... à hình như có hiểu lầm gì rồi. - tôi kìm giọng giải thích
- Tại sao cô lại đến đây? Đám Volturi sai cô đến à? - Jake lớn giọng nói. Đồng thời đứng chắn trước Nessie. Ra vẻ đề phòng tôi
Tôi thấy thế vội vàng xua tay cố gắng giải thích
- Tôi... Tôi vô tình đi lạc đến đây thôi. Còn... còn tôi với Alec chỉ có quan hệ "bạn quẩy" thôi.
Jake cau mày lại còn Nessie thì bật cười.
Ủa, tôi có nói gì sai sao?
- Vừa nhìn đã biết cô với Alec đó quan hệ không đơn giản rồi - Nessie mỉm cười bảo tôi
Nụ cười trên gương mặt tôi đông cứng lại. Còn cứng hơn cả khay nước đá nữa.
Do tôi chỉ là con người yếu đuối nên được Nessie mời vào nhà uống nước.
Căn nhà bên ngoài cũng xinh bên trong thì lại càng xinh gấp bội. Nội thất đơn giản nhưng lại trông rất vừa mắt không một chút cầu kì.
- Hai người... sống ở đây sao? - tôi hỏi thăm
- Đúng thế! - Nessie vừa mời tôi dùng trà vừa nói.
- Trông hai người thật hạnh phúc nhỉ - tôi đây là đang ngọt ngào lấy lòng chủ nhà. Nhưng họ hạnh phúc thiệt mà
- Cảm ơn cô. À mà... nói ra có hơi kì nhưng cô có thể cho tôi... sờ mặt cô được không? - Nessie ấp úng hỏi
Sờ mặt sao? A! Tôi nhớ rồi. Đó là cách để Nessie giao tiếp với người khác. Nhìn như là cô ấy sẽ hình thấy được kí ức của người khác thì phải.
- Được thôi. Không thành vấn đề
Khi đọc tiểu thuyết tôi đã thử tưởng tượng cảm giác khi được Nessie giao tiếp sẽ như thế nào. Cuối cùng bây giờ cũng được trải nghiệm.
Khi cô ấy chạm vào mặt tôi. Cảm giác của tôi là... Sao không cảm thấy gì ấy nhỉ?
Sau khi "giao tiếp" xong Nessie mỉm cười tinh nghịch nói với tôi
- Thế mà cô bảo không có quan hệ gì
- Hả? - tôi hoang mang. Cô ấy đang đề cập về vấn đề gì nhỉ?
- Không có gì. À cô quen biết với một người sói đúng chứ?
- Đúng rồi. Tên anh ấy là Brian Wilson. Nghe bảo là anh ấy là sói đơn độc - tôi thành thật trả lời.
- Vậy để tôi nhờ Jake liên lạc với anh ta để đưa cô về nhé! - Nessie thân thiệm đề nghị.
- Thế thì tốt quá. Cảm ơn cô nha!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook