Xuyên Không Trọng Sinh
-
55: Áp Lực Rất Lớn
EDITOR: YUKI
BETA: HARA
-o0o-
Sau khi Harry và Ron biết chuyện, điều đầu tiên bọn họ làm là chạy tới Phòng Y Tế với sắc mặt tái nhợt.
Bọn họ nhìn thoáng qua Pansy dâng nằm ở trên giường, không biết nên nói cái gì mới đúng.
"Chúng ta nên bàn bạc một chút, đúng chứ?" Draco đắp chăn lại cho Alice đang ngủ, "Chuyện này không giống như năm nhất.
Lúc năm nhất, hắn ta không nhắm vào chúng ta, hắn chỉ muốn Hòn Đá Phù Thủy, nhưng lúc này thì không hề giống......!tử xà lang thang bên ngoài, có thể sẽ gϊếŧ chết học sinh."
"Chúng ta phải giải quyết nó" Harry hít một hơi thật sâu.
"Mình sẽ nói cho các học sinh Slytherin về chuyện của tử xà, yêu cầu bọn họ tốt nhất là đừng tùy tiện ra ngoài, phải luôn mang theo một chiếc gương ở bên người —— ngoài ra, kẻ thù lớn nhất của nó là gà trống.
Các cậu đi nói cho học sinh Gryffindor, rồi đem tin tức này lan truyền khắp bốn học viện." Draco bình tĩnh nói, "Buổi tối hôm nay, tổ chức GS năm thứ hai chính thức hoạt động, mục tiêu là huấn luyện."
"Đây không phải là cậu muốn đi thám hiểm căn phòng bí mật chứ?!" Ron đè thấp giọng nói.
"Đừng lo, mình sẽ không làm những chuyện mà mình không nắm chắc." Draco mỉm cười, "Mình sẽ không lấy mạng sống của học sinh ra làm trò đùa."
Harry và Ron liếc nhìn nhau.
"Draco, em gái của cậu......!Ý mình nói là, cuốn sổ nhật ký?" Ron hỏi một cách ấp úng.
"Alice đã nói cho mình cuốn sổ nhật ký ở đâu, khi quay lại mình sẽ xử lý nó.
Gần đây Hogwarts không được an toàn, mình muốn viết thư cho ba mẹ, nói với ba mẹ là Alice sẽ tốt hơn nếu được trở về nhà." Draco vuốt ve mái tóc bạch kim của Alice, "Tóc của con bé đã dài hơn một chút, nếu mẹ thấy, bà sẽ rất vui—— bà vẫn luôn hy vọng Alice để tóc dài, nhưng con bé cứ tự cắt tóc mình."
Harry và Ron không thể xen ngang vào, lông mi của Alice khẽ run rẩy.
"Chiến đấu với tử xà, chúng ta sẽ cần rất nhiều đồ vật......!Động vật phát sinh rất nhiều tình huống khẩn cấp......" Draco hơi bực bội, "Cái tên Salazar kia......"
Hình như chỉ trong một đêm, con quái vật trong căn phòng bí mật đã được xác định là tử xà, mọi thứ được lan truyền rất nhanh, giống như có người đã biết rõ tất cả sự thật vậy.
Bọn học sinh đều hoảng sợ, họ cùng nhau đi ra ngoài, mỗi người ai nấy đều bắt đầu mang theo một chiếc gương bên người.
Thậm chí có một số học sinh Slytherin đặt hàng những chiếc gương to và đặt ở những góc có độ nguy hiểm rất cao, ngoài ra họ mua rất nhiều gà trống và gửi nuôi ở chỗ của Hagrid.
Bên trong lưới trên đồng cỏ có rất nhiều con gà trống oai vệ, sáng sớm mỗi ngày đều lần lượt nghe thấy tiếng gà gáy —— chuyện này khiến cho một số học sinh khác dần yêu thích học sinh nhà Slytherin.
Sau khi bình tĩnh lại thì Alice từ chối về nhà, cho dù Draco có khuyên như thế nào thì cô nàng cũng kiên trì ở lại, ngoài ra cô còn yêu cầu được gia nhập tổ chức GS.
Draco thấy cô nàng có vẻ không phải là nhất thời tùy hứng, anh suy nghĩ chốc lát, rốt cuộc vẫn đồng ý yêu cầu của cô nàng.
"Em rất dũng cảm.
Alice, anh rất tự hào." Draco cười, "Tuy nhiên anh phải nói, nếu em gia nhập GS, vậy thì anh sẽ không coi là em gái mà chăm sóc em, anh sẽ coi em giống như những người khác, coi em như một người chiến binh, nếu em không thể chịu đựng được mà nói......"
Alice nhìn hắn bằng đôi mắt màu xám, "Tôi không thể yếu đuối mãi được."
"Em là con gái, chiến đấu là chuyện của con trai." Draco thấy lời Alice có chút không hợp lý, liền nói.
Alice chán ghét loại cách nói này.
Đây là lần đầu tiên Draco biết em gái của mình là một người đấu tranh vì quyền lợi của phụ nữ.
Alice bị cách nói này của hắn làm nghẹn một lúc lâu cũng không lấy lại tinh thần được.
Cô nàng đem cuốn sổ nhật ký đưa cho Draco, "Ngươi muốn làm như thế nào?" Giọng nói của cô nàng cứng ngắc, "Tôi đã từng đốt nó, nhưng có vẻ như rất khó để hủy nó.
Tôi đốt rất lâu, nhưng chỉ đốt được một góc nhỏ của trang giấy."
Draco không nói lời nào, hắn nghĩ, hắn nên thử dùng chất ăn mòn cực mạnh trước.
Sau khi Alice ở lại Phòng Y Tế thêm hai ngày nữa, cô nàng cuối cùng cũng hoàn toàn thoát khỏi di chứng của bạo động pháp lực và được bà Pomfrey cho phép có thể xuất viện.
Vào ban đêm, khi đa số học sinh đều đang mơ giấc mộng đẹp ở trong ký túc xá, thì Draco lại đang ngồi trước lò sưởi, các thành viên GS lần lượt bước ra khỏi phòng ngủ của mình và tập trung ở phòng sinh hoạt chung.
Nhóm học sinh năm nhất khi được thông báo thì tâm trạng nửa tò mò, nửa lo lắng, vừa sợ hãi vừa kích động đi theo ở phía sau.
Leo hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Draco thuần thục mở ra lối đi bí mật sau bức tranh rất lớn trong phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin.
Dường như bọn học sinh năm hai đã thấy nhiều nên không có phản ứng gì, chỉ có bọn học sinh năm nhất thấy vô cùng kinh ngạc.
Alice đi theo phía sau Draco, tò mò nhìn con đường bí mật chưa từng nghe nói qua này.
Bọn họ đi dọc theo con đường bí mật đến Phòng Yêu Cầu, Harry, Ron và Hermione đã chờ ở chỗ đó.
"Lần nào các ngươi cũng đến chậm hết." Ron hơi oán giận nói.
"Đó là do các người không chịu ngồi yên, đến quá sớm.
Chúng tôi đến đúng giờ mà!" Blaise nói.
Nhóm học sinh năm nhất vừa đến thì tò mò tìm kiếm vết sẹo trong truyền thuyết trên trán của Harry, làm cậu đành phải quay mặt đi và không nhìn bọn họ.
"Mình nghĩ trong lần huấn luyện đầu tiên, Blaise và Theodore đã nói mục đích thành lập GS, có đúng không?" Draco lạnh nhạt nói, Alice hơi ngạc nhiên, cô chưa bao giờ nhìn thấy hắn nghiêm khắc như thế này.
Leo nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên huấn luyện......!Slytherin một ngàn năm sau đã tệ hại như vậy?! Salazar Slytherin cảm thấy áp lực rất lớn......
Kẻ điên lão biếи ŧɦái gì đó......!Thích đồng tính......!Thích bạn bè tốt nhất, cũng là, biếи ŧɦái sao?
Leo rũ đôi mắt xuống, tiếp tục lắng nghe.
"Tôi cũng không nói nhiều về thành tích huy hoàng lúc trước của chúng ta.
Các cậu cũng đã chứng minh bản thân là học sinh xuất sắc của Slytherin.
Tôi không có nhìn lầm, cũng không hề thất vọng, trên thực tế, tôi cảm thấy tự hào vì các cậu." Draco nghiêm túc nói, nhóm học sinh năm hai nở một nụ cười.
"Nhưng lúc này kẻ thù của chúng ta không chỉ là một người ......!Các cậu không thể đoán được tâm lý của nó, thăm dò cũng sẽ không ra hành vi của nó —— nó có răng nọc chứa đầy kịch độc, vảy rất dày và khả năng trời sinh không chịu ảnh hưởng của phép thuật, đôi mắt của nó sẽ gây tử vong nếu nhìn thẳng vào nó."
Vẻ mặt của nhóm học sinh năm hai bắt đầu trở nên nghiêm trọng, phần lớn học sinh năm nhất đều lộ ra vẻ mặt lo lắng sợ hãi, chỉ có hai người trông vô cùng bình tĩnh —— là Leo và Alice.
"Đối với nọc độc của tử xà, thì nước mắt của phượng hoàng mới có thể giải độc.
Có một loại độc dược dạng khí có thể khiến phượng hoàng rơi nước mắt —— một ít dược liệu để điều chế loại độc dược rất khó kiếm —— có lẽ mất khoảng một tháng mới có thể điều chế thành công loại độc dược đó......!Trong khoảng thời gian đó, tôi sẽ dạy mọi người một ít bùa chú dùng để bảo vệ bản thân —— nếu các cậu không phải là những kẻ ngu ngốc đến mức cảm giác được nguy hiểm mà vẫn đứng yên tại chỗ."
"Khi các cậu học xong bùa chú mới, tôi sẽ cho các cậu tiến vào hình thức thực chiến."
Sau khi hắn nói xong, hắn lại nhìn về phía học sinh năm nhất với vẻ mặt non nớt.
Đôi mắt của hắn lần lượt nhìn vẻ mặt của mọi người, ngay cả Alice cũng phải đứng thẳng người.
"Các ngươi là người được chọn trong tất cả các học sinh đã thể hiện hết tài năng, ngàn dặm mới tìm được một học sinh ưu tú có thiên phú rất cao." Draco nói, "Tôi hy vọng các ngươi có thể trở thành niềm kiêu ngạo mới của Slytherin, khi các ngươi trưởng thành, sẽ trở thành cây trụ của Slytherin, ánh sáng của giới Phù thủy tương lai.
Chuyện này yêu cầu các ngươi càng phải ưu tú hơn so với người thường, các ngươi cần phải xem xét sâu xa hơn, suy nghĩ nhiều hơn so với người thường."
Nhóm học sinh năm nhất hô hấp dồn dập, có vẻ vô cùng kích động.
"Ở chỗ này, các ngươi sẽ học được rất nhiều bùa chú mà các ngươi chưa từng nghe nói qua, không cần sợ hãi và lo lắng.
Đây là những bùa chú đơn giản và thực dụng." Draco mỉm cười, "Khi các ngươi đã chứng minh được bản thân với mọi người, các ngươi có thể huấn luyện cùng nhau với năm hai.
Ngoài ra, các ngươi cần phải nhớ kỹ —— đừng khiêu khích châm ngòi về Phù thủy Thuần Huyết và hỗn huyết, không cần coi học sinh của ba Nhà khác như kẻ thù."
Hắn nhìn xung quanh một vòng, "Nếu có người không đồng ý, mỗi tháng sẽ có một lần được khiêu chiến với thủ tịch, hoan nghênh chỉ giáo."
Draco hơi khom lưng một cách kiêu ngạo, kiêu ngạo nhưng lại rất ưu nhã.
Trong nháy mắt kia Leo ở trên người thiếu niên kia nhìn thấy được bóng dáng của Godric, mở to hai mắt một cách sợ hãi.
"Vốn dĩ ban đầu nên tách các ngươi ra để luyện tập, nhưng hiện tại là thời điểm đặc biệt.
Các ngươi cần phải thành thạo ít nhất ba câu bùa chú dò xét, hai câu thần chú thoát hiểm......!Cùng với huấn luyện làm sao để tránh đi đôi mắt của tử xà và cách tấn công nó một cách hữu hiệu." Draco nghiêm túc nói, "Nội dung của buổi tối hôm nay là một câu bùa chú dò xét, nó có thể nói cho các ngươi biết chỗ mà các ngươi muốn dò xét có cất giấu cái gì, diện tích bao lớn, là động vật hay là thực vật, là đang di chuyển hay là đứng yên...... Cardiplus — Ovihila —— nhớ kỹ, cần phải phát âm từ plus rõ ràng, từ la phải kéo dài trong vòng từ một đến ba giây."
"Nếu hôm nay các ngươi có thể thành thạo sử dụng câu bùa chú này, vậy thì các ngươi có thể không cần mang theo gương ở bên người." Draco uy nghiêm nhìn xung quanh một vòng.
Mọi người đều nóng lòng muốn thử, tràn đầy chờ mong nhìn hắn, chỉ chờ ra lệnh một tiếng là bắt đầu học tập.
Alice yên lặng cúi đầu lẩm bẩm, nhưng cô nàng không hiểu —— Draco học được những bùa chú cao cấp đó ở chỗ nào?
Dường như tất cả mọi người đều nghĩ rằng đây là bùa chú của gia tộc Malfoy, nhưng Alice biết rõ điều đó không phải.
Draco cũng không cấm những học sinh học được bùa chú không được dạy cho những người khác, nhưng họ không thể tiết lộ sự tồn tại của GS —— sau khi bọn họ ký tên trên danh sách thành viên của GS, tất cả hành vi tiết lộ bí mật đều sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc ——
Rất nhanh các học sinh đã sử dụng thành thạo các loại bùa chú dò xét —— thậm chí có một lần Neville thật sự phát hiện một sinh vật rất dài rất lớn có hình dạng con rắn đang trườn ra từ phía sau bức tường bên cạnh cậu ấy......
Một bộ phận học sinh kiên trì cho rằng đó không phải là xà quái, một bộ phận học sinh kiên trì cho rằng đó chắc chắn là xà quái.
Neville ngoại trừ bị sợ hãi ở ngoài, cũng không có bị thương, nhưng kể từ đó cậu ấy cũng không dám hành động một mình nữa.
Các giáo sư dường như cũng cảm nhận được trạng thái khẩn trương của bọn học sinh, trường học bắt đầu an bài các giáo sư đưa đón học sinh lên lớp —— có giáo sư ở bên cạnh chắc đa số học sinh đều sẽ cảm thấy an toàn —— đương nhiên, ngoại trừ giáo sư Snape và giáo sư Lockhart......
Người trước làm bọn học sinh cảm thấy áp lực rất lớn, người sau làm bọn học sinh chịu rất nhiều áp lực vì hắn ta.
HẾT CHƯƠNG 56
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook