Xuyên Không Trọng Sinh
-
23: Lễ Giáng Sinh Là Ngày Cả Nhà Đoàn Viên
EDITOR: YUKI
BETA: BĂNG
-o0o-
Harry không muốn ở chung với Ron.
Nghĩ tới nghĩ lui, Harry lại chạy tới phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin.
Khi cậu dựa theo cách Draco dạy để kích hoạt con rắn nhỏ kia, nhìn vào đôi mắt đỏ hồng của nó, cửa phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin liền mở ra.
Gương mặt Draco vui vẻ nhìn cậu.
"Harry! Giáng sinh vui vẻ!"
Harry miễn cưỡng mỉm cười.
"Giáng sinh vui vẻ."
Draco nhìn cậu, lo lắng hỏi, "Cậu làm sao vậy?"
Harry phát hiện đối với Draco, có rất nhiều chuyện khó nói hết được, cậu uể oải ngồi xuống chiếc ghế sô pha mềm mại trong phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin, "Mình cãi nhau với Ron......"
Draco biết bạn bè cãi nhau người lớn không nên nhúng tay vào —— Từ từ hắn đã hoàn toàn tự xem bản thân mình thành người lớn rồi sao!! —— Hắn đành phải trìu mến sờ sờ đầu tóc rối xù của Harry, "Ngoan a, ngoan a."
Hắn đem đầu của Harry ấn xuống trên vai của mình, "Cha đỡ đầu ở đây, ngoan."
Harry dựa vào mà không nói tiếng nào.
Ở thời điểm cực kỳ mệt mỏi, có một bến cảng vừa an toàn vừa ấm áp thật sự khiến cho cả người đều trở nên mềm mại.
"Cậu thật sự là Godric Gryffindor?"
Harry nằm ở trên sô pha, đầu nằm trên đầu gối của Draco —— Nima đừng hỏi vì sao cậu lại có tư thế này!
"Ừ." Draco đang xem lá thư Narcissa gửi, "Là thật."
Harry thở dài, "Được rồi, coi như là cậu nói thật đi."
Cậu nằm yên tĩnh, nhìn trần nhà phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin, đó là điêu khắc nửa vòng tròn thủy tinh trong suốt, có thể thấy được sóng nước thấp thoáng, trên trần nhà có dây xích mắc đèn lục quang.
"Lúc học năm thứ hai mình đã từng tới đây một lần." Harry nói, "Khi đó, nơi này vừa hẹp vừa dài, tầng hầm ngầm thấp bé, trần nhà cùng vách tường đều là những cục đá thô ráp dựng thành, chỉ có một cái lò sưởi trong tường đẹp như một bức tượng điêu khắc hoàn mỹ."
"Thật là kỳ lạ, bây giờ nhìn nơi này trở nên đẹp hơn nhiều như vậy, chẳng lẽ là mình nhớ lầm rồi sao?"
"Đó là vì ở mỗi nhà đều có bùa chú ngụy trang của từng người." Draco mỉm cười ôn hòa giải thích, "Cậu có phát hiện không nếu để người ngoài không biết gì hết nhìn thì sẽ không tìm được cửa vào của bốn nhà, đều rất khó tìm thấy chúng? Đây là bởi vì một ngàn năm trước, nhóm Muggle nơi nơi săn lùng phù thủy, đương nhiên là, những hình phạt giống như lửa thiêu cũng không thể gây ra tổn thương quá lớn đối với các phù thủy, nhưng có một số người có thể làm được —— Những người đó thuộc về giáo hội.
Người của giáo hội và phù thủy đều có cùng một sức mạnh, nhưng thứ sức mạnh này được sử dụng bằng phương thức và chú ngữ khác nhau."
"Khi Hogwarts còn chưa hoàn thiện ma pháp phòng ngự, lâu đài này đã từng nhiều lần bị công kích."
Harry tròn mắt, giống như không thể tưởng tượng ra cảnh đó.
"Nhưng cũng rất may mắn tuy rằng hệ thống phòng ngự của toàn bộ lâu đài còn chưa hoàn thiện, nhưng chỗ ở của các học sinh được ưu tiên dùng ma pháp phòng ngự mạnh nhất.
Đầu tiên chính là vẻ ngoài —— Không phải người của Hogwarts, thì vĩnh viễn cũng không thể từ vẻ bề ngoài mà tìm ra nơi khác biệt —— Cho dù có thể tìm được, cũng không thể nhìn thấy bộ dạng thật của căn phòng đó —— Lần đó chắc chắn không phải cậu vào phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin theo cách bình thường? Dùng phương thức không được chấp nhận tiến vào thì sẽ kích hoạt ma pháp phòng ngự."
"A......" Harry nghĩ nghĩ, "Dùng thuốc đa dịch chắc cũng không phải là phương thức bình thường đúng không?"
"Đương nhiên là không rồi." Draco cảm thấy rất có hứng thú hỏi, "Các cậu làm gì mà cần dùng đến thuốc đa dịch?"
"Chỉ là tò mò thôi." Harry nói cho có lệ, nhưng cậu rất quan tâm đến kết quả của cuộc chiến.
"Sau đó thì sao? Sau đó các người làm sao đánh đuổi họ đi?"
Draco trầm mặc một chút, "Không.
Chúng ta không có đánh đuổi họ đi.
Chúng ta tự ở trong phòng sinh hoạt chung của mình một khoảng thời gian, chờ bọn họ tự động rời đi."
"Số lượng người của chúng ta quá ít.
Mỗi nhà cùng lắm cũng chỉ có mười mấy người, cộng thêm các giáo sư, cũng chỉ hơn một trăm người, mà giáo hội —— Bọn họ có tới mấy ngàn người.
Huống chi bọn học sinh là quý tộc, bọn họ không có lý do gì mà không yêu quý mạng sống của bản thân, huống chi giáo hội kỳ thật cũng không thể hoàn toàn phá hủy được Hogwarts."
Harry có vẻ hơi thất vọng, nhưng rất nhanh cậu phát hiện ra rằng nếu như cậu muốn, cậu còn có thể biết thêm nhiều chuyện khác nữa.
"Như vậy, từ khi nào, Hogwarts bắt đầu nhận máu lai và Muggle?"
"Muggle thuần chủng không có khả năng có ma lực." Draco sửa đúng lại từ ngữ của Harry, "Không có phù thủy xuất thân từ Muggle, mọi người đều là máu lai, chẳng qua là qua vài thế hệ hoặc cách mấy niên đại vẫn không thức tỉnh ma lực, cho nên mới cho rằng bản thân là Muggle."
Draco nghĩ về câu hỏi của Harry, "Mình nhớ rõ khoảng thời kia giáo hội không giống như lúc trước cứ cách hai ba ngày là đến xâm lấn lâu đài, điều này khiến cho chúng ta có một thời gian để lấy sức và làm Hogwarts trở nên càng an toàn hơn.
Bỗng nhiên có một ngày giáo hội truyền ra một tin tức, muốn xử lý một đám "trẻ con ma quỷ"—— đó là xưng hô khinh miệt mà bọn họ dành để nói về phù thủy."
"Những đứa trẻ đó nhỏ nhất cũng chỉ mới có ba tuổi —— Cha mẹ tụi nó phát hiện nó có thể làm ngọn nến bay lên, lớn nhất là mười một tuổi —— Nó có thể bỗng nhiên biến ra được một ngọn lửa."
"Hufflepuff cho rằng chúng ta không thể mặc kệ —— Số lượng phù thủy thật sự quá ít, thiếu đến mức mà tổn thất dù chỉ một người cũng không thể gượng dậy nổi —— Những đứa trẻ đó đều là hy vọng của thế giới phép thuật, cuối cùng chúng ta quyết định cùng đi với nhau."
"Slytherin cũng đi?"
"Đúng vậy, Salazar cũng đi." Draco xoa xoa mái tóc rối xù của Harry, "Mình biết cậu đang nghĩ gì.
Salazar không có khủng bố đến như vậy, tin mình đi.
Cậu biết không, lần đầu tiên mình đọc Hogwarts: Một Lịch Sử, ở trên đó có viết, một ngàn năm trước, có một vị phù thủy vĩ đại, mái tóc vàng của hắn so với mặt trời càng lóa mắt hơn, đôi mắt màu lam của hắn so với nước biển càng trong suốt hơn, hắn có gương mặt cực kỳ đẹp trai, giống một vị thần từ trên trời đi xuống nhân gian, nổi danh cùng với gương mặt cực kỳ đẹp trai, còn có sức mạnh của hắn —— Hắn đã từng một thân một mình gϊếŧ chết một con rồng, có tất cả các bảo vật phong phú trên thế giới, hắn là bạn bè với tinh linh, là bạn bè với kỳ lân, hắn thuần khiết và thiện lương, vì chính nghĩa mà anh dũng phấn đấu, tính cách dịu dàng, là người tình trong mộng của phái nữ —— Lúc đó mình suy nghĩ, một ngàn năm trước có nhân vật này sao? Tại sao mình chưa bao giờ nghe nói qua? Kết quả cuối cùng trên đó viết —— Người này, chính là một trong bốn nhà sáng lập, Godric Gryffindor......"
Draco lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Harry nhịn không được cười lớn.
"Sau đó chúng ta cứu những đứa trẻ đó và đem trở về, nhưng chúng ta lại không biết nên cho bọn chúng ở đâu.
Rất nhiều học sinh không muốn ở cùng với bọn trẻ, phù thủy giới quý tộc cũng không muốn thừa nhận bọn trẻ là phù thủy."
"Gia tộc Slytherin vốn có tiếng là cổ hủ và cố chấp, Salazar cũng không thể không theo.
Mũ phân loại đã phân xong học viện cho các sinh, Hufflepuff đã tiếp nhận một nhóm học sinh vốn nên thuộc về Slytherin.
Có lẽ ở một ngàn năm sau nghe thấy điều này đều cảm thấy rất hoang đường, nhưng ở một ngàn năm trước, Hufflepuff và Slytherin đều ưu tú không thể phân biệt hơn kém, hơn nữa trình độ đối lập của bọn họ giống như Gryffindor và Slytherin của hiện tại vậy.
Slytherin cảm thấy tức giận khi các học sinh máu lai nhà Hufflepuff vốn được cho rằng nên ở nhà Slytherin, Hufflepuff lại nghĩ rằng Slytherin cứng ngắc và ngạo mạn —— Salazar cùng Huff cũng rất đau đầu về chuyện đó."
Harry há to miệng.
Draco mỉm cười nhìn cậu.
"Lúc đó, Gryffindor ở đâu?" Harry hỏi.
"À, Gryffindor tương đối hướng về phía Slytherin.
Bởi vì đa số học sinh nhà Gryffindor đều là quý tộc, nhưng sau đó lại có thêm nhiều phù thủy máu lai, mà sau đó phần lớn phù thủy quý tộc đều đã tốt nghiệp, không khí của Hogwarts cũng vì điều này mà thay đổi, phù thủy thuần huyết không thể không thừa nhận sự tồn tại và địa vị của phù thủy máu lai."
Nhưng Slytherin vẫn có rất ít phù thủy máu lai, không nhiều lắm chỉ có mấy người máu lai, đều là con riêng bên ngoài của các quý tộc, khi đó Hufflepuff càng thêm cười nhạo Slytherin.
"Đây đúng là một chuyện rất đáng châm chọc, nhưng Salazar cũng không có cách nào."
Draco bất đắc dĩ nói.
"Nhưng mà ba nhà khác thì càng ngày càng có nhiều học sinh máu lai, Slytherin dần dần trở thành nơi nuôi dưỡng thuần huyết, các quý tộc càng lúc càng gây áp lực lớn, so với lúc trước càng nghiêm cấm không cho phép máu lai vào Slytherin.
Cũng từ lúc đó, Slytherin và ba nhà khác bắt đầu xuất hiện rạn nứt, đây không phải là chuyện mà Salazar có thể khống chế được, phù thủy thuần huyết từ nhỏ luôn được gia tộc dạy dỗ theo tư tưởng là các phù thủy máu lai luôn luôn kém một bậc so với họ.
Phù thủy máu lai thì lại cho rằng phù thủy thuần huyết không có tư cách đứng trên người khác, quan hệ của thuần huyết và máu lai càng lúc càng có ngăn cách lớn, phân biệt đối xử càng lúc càng nghiêm trọng.
Salazar thân là người thừa kế gia tộc Slytherin, y không thể không giữ gìn ích lợi của phù thủy thuần huyết, nhưng mà Rowena, Huff thậm chí là mình, đều bắt đầu vì phù thủy máu lai mà tranh thủ thêm càng nhiều ích lợi —— Khi đó hẻm Xéo do quý tộc khống chế, bọn họ không mở ra cho máu lai, phù thủy máu lai thậm chí không thể mua bất cứ thứ gì ở thế giới phù thủy, cuối cùng là các phù thủy máu lai tự giao dịch với nhau, hình thành nên hẻm Knockturn."
"Chúng ta không thể nhìn học sinh của mình bị xa lánh như vậy được, vì thế mà Salazar cảm thấy rất khổ sở nhưng y cũng không có cách.
Mà lúc đó chúng ta cũng không thể giúp y được —— Y xem gia tộc của y quan trọng hơn bất cứ thứ gì, dường như là muốn đem tín ngưỡng giữ gìn thuần huyết khắc sâu vào trong xương cốt, cái này làm y mệt mỏi hơn so với bất kỳ ai —— Mình rất bực bội vì y cho rằng sự đối lập của thuần huyết và máu lai là do chính y gây ra, vì vậy chúng ta đã cãi nhau rất nhiều lần.
Nhưng mình vẫn không thuyết phục được y.
Tên ngốc đầu gỗ!"
Draco lộ ra vẻ mặt vừa thẫn thờ vừa tức giận.
Harry hoàn toàn rối mù khi nghe xong.
Cơm trưa và cơm tối do gia tinh cung kính bưng đến, ngồi trong căn phòng ấm áp giữa mùa đông lạnh lẽo, Harry nằm trên sofa mềm mại trong phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin và cầm lấy dĩa bánh kem, thoải mái đến mức không muốn động đậy.
Draco đang sắp xếp lại quà tặng và viết thư cho cha mẹ.
Harry nhìn khắp nơi, thấy trong phòng sinh hoạt chung có một cái gương thật lớn, cậu đặt dĩa bánh kem xuống và đứng một mình trước gương, đột nhiên hỏi, "Draco, cậu biết gương Ảo ảnh sao?"
HẾT CHƯƠNG 24
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook