Xuyên Không: Thiếu Gia Vô Dụng Lột Xác
-
Chương 40: 40: Ai Gây Sự Với Cậu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vương Xung nổi giận, lập tức sai người mở video giám sát lên xem.
Nhưng hình ảnh kế tiếp lại khiến Vương Xung tê cả da đầu, sởn tóc gáy!
Trong video, tám công nhân thiệt mạng kia từ từ đứng dậy, đi về phía ngọn núi lớn giữa bóng đêm.
Vương Xung tự nhận mình từng vào nam ra bắc, trải qua biết bao nhiêu sóng to gió lớn.
Nhưng khi gặp chuyện kỳ quái như thế này, ông ta cũng không khỏi run lên vì sợ hãi.
Không do dự chút nào!
Sáng sớm hôm sau ông ta lại đi đến chợ bách hoá Giang Ninh, muốn tìm vị cao nhân gặp ngày hôm qua để mua thêm một lá bùa trừ tà.
Nhưng ai ngờ ông ta chờ từ sáng đến tận bây giờ vẫn không tìm được! Ngay khi ông ta đang bực mình thì Vân Cảnh Sơ gọi điện tới!
Ôm tâm lý đánh người mua vui, ông ta đích thân dẫn người tới Xuyên Tương Các, định thư giãn một chút để giải toả tâm trạng.
..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
..
Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Nếu không trong những tình huống bình thường, ông ta sẽ không bao giờ để ý tới loại người tầm thường cho Vân Cảnh Sơ đâu!
Một trong mười thanh niên ưu tú nhất thành phố Kim Lăng thì sao? Sinh viên xuất sắc của trường đại học Kim Lăng thì thế nào?
Theo ông ta thấy thì chỉ toàn mấy đứa đạo đức giả thôi, chẳng có chút thực.
lực nào cả.
“Ai gây sự với cậu, chỉ cho tôi xeml”
Vương Xung lạnh giọng hỏi.
Nghe vậy, Vân Cảnh Sơ chẳng những không giận mà ngược lại còn mừng thầm trong lòng.
Xem ra hôm nay tâm trạng của chủ tịch Vương không được tốt lắm!
Nóng tính kiểu này được, tôi thích!
Theo như Vân Cảnh Sơ nghĩ.
Chủ tịch Vương càng nóng tính, Lâm Phong sẽ càng thảm!
Trong đầu anh ta đã tưởng tượng ra cảnh chốc nữa Lâm Phong kêu cha gọi mẹt
Những người khác trong phòng cũng có thể nhìn ra tâm trạng của Vương Xung lúc này đang rất tệ, bởi vậy họ đều nhìn Lâm Phong bằng ánh mắt thương hại, thầm chia buồn cho Lâm Phong.
“Là cậu ta, chính là cậu ta!”
Vân Cảnh Sơ sầm mặt, đưa tay phải ra chỉ về phía Lâm Phong.
Mọi người nghe vậy thì vội tránh ra để Vương Xung dễ nhìn thấy Lâm Phong hơn.
Vương Xung dời mắt nhìn sang.
Sau khi nhìn thấy Lâm Phong đứng đằng sau đám đông, ông ta ngạc nhiên, ông ta choáng váng, ông ta muốn ngất ngay tại chỗ!
Ngay sau đó, một niềm sung sướng dâng lên trong lòng.
Đúng là đi mòn giầy sắt tìm không thấy, chẳng tốn công sức lại tới tay mà!
Ông ta đợi ở chợ cả buổi mà không thấy cao nhân đâu, ai ngờ lại gặp được cậu ấy ở đây!
Lúc này.
Mắt Vương Xung hơi đỏ.
Cảm giác này rất giống cảm giác ấm ức khó nói thành lời khi đứa con trai bị bắt nạt ở ngoài, về nhà được gặp cha mình!
Ông ta đường đường là trùm Kim Lăng, bám váy đàn bà suốt mười năm, vất vả lắm mới có được như ngày hôm nay, ấy vậy mà chưa được hưởng phúc đã gặp.
phải chuyện Hoàng đại tiên và xác chết biết đi!
Chuyện này bảo ai có thể chịu được?
“Đừng nhìn nữa, người cậu ta nói là tôi đây! Ông có thể ra tay được ri Lúc này Lâm Phong lên tiếng.
Giọng anh rất khẽ, gương mặt điển trai tựa như ao tù nước đọng, không nhìn ra được chút thay đổi nào, rõ ràng là không để Vương Xung vào mắt.
“Lâm Phong, mẹ nó cậu vẫn còn dám dõng dạc à? Cậu biết người bên cạnh tôi là ai không hả? Thằng rác rưởi nhà cậu quả nhiên không biết trời cao đất dày là gì”.
Vương Xung nổi giận, lập tức sai người mở video giám sát lên xem.
Nhưng hình ảnh kế tiếp lại khiến Vương Xung tê cả da đầu, sởn tóc gáy!
Trong video, tám công nhân thiệt mạng kia từ từ đứng dậy, đi về phía ngọn núi lớn giữa bóng đêm.
Vương Xung tự nhận mình từng vào nam ra bắc, trải qua biết bao nhiêu sóng to gió lớn.
Nhưng khi gặp chuyện kỳ quái như thế này, ông ta cũng không khỏi run lên vì sợ hãi.
Không do dự chút nào!
Sáng sớm hôm sau ông ta lại đi đến chợ bách hoá Giang Ninh, muốn tìm vị cao nhân gặp ngày hôm qua để mua thêm một lá bùa trừ tà.
Nhưng ai ngờ ông ta chờ từ sáng đến tận bây giờ vẫn không tìm được! Ngay khi ông ta đang bực mình thì Vân Cảnh Sơ gọi điện tới!
Ôm tâm lý đánh người mua vui, ông ta đích thân dẫn người tới Xuyên Tương Các, định thư giãn một chút để giải toả tâm trạng.
..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
..
Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Nếu không trong những tình huống bình thường, ông ta sẽ không bao giờ để ý tới loại người tầm thường cho Vân Cảnh Sơ đâu!
Một trong mười thanh niên ưu tú nhất thành phố Kim Lăng thì sao? Sinh viên xuất sắc của trường đại học Kim Lăng thì thế nào?
Theo ông ta thấy thì chỉ toàn mấy đứa đạo đức giả thôi, chẳng có chút thực.
lực nào cả.
“Ai gây sự với cậu, chỉ cho tôi xeml”
Vương Xung lạnh giọng hỏi.
Nghe vậy, Vân Cảnh Sơ chẳng những không giận mà ngược lại còn mừng thầm trong lòng.
Xem ra hôm nay tâm trạng của chủ tịch Vương không được tốt lắm!
Nóng tính kiểu này được, tôi thích!
Theo như Vân Cảnh Sơ nghĩ.
Chủ tịch Vương càng nóng tính, Lâm Phong sẽ càng thảm!
Trong đầu anh ta đã tưởng tượng ra cảnh chốc nữa Lâm Phong kêu cha gọi mẹt
Những người khác trong phòng cũng có thể nhìn ra tâm trạng của Vương Xung lúc này đang rất tệ, bởi vậy họ đều nhìn Lâm Phong bằng ánh mắt thương hại, thầm chia buồn cho Lâm Phong.
“Là cậu ta, chính là cậu ta!”
Vân Cảnh Sơ sầm mặt, đưa tay phải ra chỉ về phía Lâm Phong.
Mọi người nghe vậy thì vội tránh ra để Vương Xung dễ nhìn thấy Lâm Phong hơn.
Vương Xung dời mắt nhìn sang.
Sau khi nhìn thấy Lâm Phong đứng đằng sau đám đông, ông ta ngạc nhiên, ông ta choáng váng, ông ta muốn ngất ngay tại chỗ!
Ngay sau đó, một niềm sung sướng dâng lên trong lòng.
Đúng là đi mòn giầy sắt tìm không thấy, chẳng tốn công sức lại tới tay mà!
Ông ta đợi ở chợ cả buổi mà không thấy cao nhân đâu, ai ngờ lại gặp được cậu ấy ở đây!
Lúc này.
Mắt Vương Xung hơi đỏ.
Cảm giác này rất giống cảm giác ấm ức khó nói thành lời khi đứa con trai bị bắt nạt ở ngoài, về nhà được gặp cha mình!
Ông ta đường đường là trùm Kim Lăng, bám váy đàn bà suốt mười năm, vất vả lắm mới có được như ngày hôm nay, ấy vậy mà chưa được hưởng phúc đã gặp.
phải chuyện Hoàng đại tiên và xác chết biết đi!
Chuyện này bảo ai có thể chịu được?
“Đừng nhìn nữa, người cậu ta nói là tôi đây! Ông có thể ra tay được ri Lúc này Lâm Phong lên tiếng.
Giọng anh rất khẽ, gương mặt điển trai tựa như ao tù nước đọng, không nhìn ra được chút thay đổi nào, rõ ràng là không để Vương Xung vào mắt.
“Lâm Phong, mẹ nó cậu vẫn còn dám dõng dạc à? Cậu biết người bên cạnh tôi là ai không hả? Thằng rác rưởi nhà cậu quả nhiên không biết trời cao đất dày là gì”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook