Xuyên Không Thành Vua Chúa
-
Chương 19: Chim sẻ biến thành phượng hoàng
"Hoàng... Hoàng Thượng..." Lan Phi mắc cỡ đỏ mặc định từ chối, lên giường thì ngoại trừ chuyện đó còn chuyện gì để bàn nữa?
Bây giờ là ban ngày cũng thôi đi, nhưng kéo theo cả Hạnh Nhi nữa thì… nhớ tới chuyện song phi gì gì đó mà Hoàng Thượng đã nói tối qua, nàng liền mắc cỡ, hai má đỏ bừng, tim đập loạn xạ.
Diệp Khôn trông vậy mà cũng giỏi thật, trên giường bận tối mặt tối mũi nhưng vẫn có thể nói ra những dự định trong lòng, những dự định này là chiêu thức kiếm tiền do anh linh động nghĩ ra được trong khi chủ trì chuyện triều chính trên điện Kim Loan.
Đương nhiên, Lan Phi cũng chịu ủy khuất phần nào nhưng Hạnh Nhi thì lại một bước bay lên cành cao, từ chim sẻ biến thành phượng hoàng.
Hoàng Thượng thực sự thay đổi rồi, ngoại trừ những việc hoang dâm vô độ là vẫn còn giống trước ra thì ít nhất cũng đã trở thành một thánh quân, vậy là Đại Chu có hi vọng rồi.
Lan Phi vô cùng vui mừng, nàng cùng Hạnh Nhi dịu dàng hầu hạ Hoàng Thượng hết mình.
Đại tổng quản nội thị giám Tô Xuân Vinh đang đứng hầu bên ngoài nghe thấy tiếng gào, tiếng rên các thể loại, không khỏi lắc đầu cười gượng, nói Hoàng Thượng đã thay đổi rồi sao? Hình như đã thay đổi thật, nhưng bản tính hoang dâm này vẫn như cũ, chẳng thay đổi chút nào, không những thế còn táo tợn hơn, giữa ban ngày ban mặt mà coi như không, đã vậy hình như còn có thêm Hạnh Nhi nữa, một rồng hai phượng, quả nhiên là hoang đàng cùng cực.
Ông ta vội vã gọi tiểu thái giám ghi chép lại, Hoàng Thượng đã sủng hạnh phi tử hay cung nga vào giờ nào, ở đâu, tất cả đều phải được ghi chép lại, để biết được các nàng có thể mang long chủng hay không, đây là quy củ được truyền lại trong cung, một điều cũng không được vi phạm, nhưng Hoàng Thượng lại không quan tâm.
Hoàng Thượng ở bên trong cùng Lan Phi và Hạnh Nhi vui vầy, hoang đường hồ đồ thì cũng thôi, nhưng đang trong lúc chiến đấu say sưa lại ra một đạo thánh chỉ khiến ông ta nhất thời không phản ứng kịp, sững sờ một lát mới hiểu ra.
Đám văn võ bá quan vừa ra khỏi cung, về nhà chưa được bao lâu, thì các đại thần phái chủ chiến liền tổ chức tiệc tiễn biệt cho Võ Công Hầu Thường Thanh Sơn Thường Hầu gia sắp xuất chiến, cũng như nội các thủ phụ Trương Đình Đăng sắp đến nước Kim để cầu hòa, nhưng không ngờ trong cung đột nhiên truyền đến tin tức, Hoàng Thượng sắc phong Hạnh Nhi làm Chiêu Dung nên thiết yến chúc mừng Hạnh Chiêu Dung trong cung.
Theo tin tức đáng tin được truyền trong nội bộ thì Hạnh Chiêu Dung rất được Hoàng Thượng sủng ái, tiệc mừng lần này là tổ chức riêng cho nàng, ngay cả Lệ phi được Hoàng Thượng sủng ái nhất cũng không có tư cách, nên Lan Phi luôn bị Hoàng thượng ngó lơ là thì lại càng khỏi phải nói.
Hoàng Thượng tổ chức tiệc mừng cho một Chiêu Dung đột nhiên được sắc phong, là một chuyện chưa từng có trong hoàng triều Đại Chu của họ Diệp.
Hạnh Nhi chỉ là thị nữ thiếp thân của Lan Phi, không biết nàng ta đã dùng chiêu gì lại có thể mê hoặc Hoàng Thượng, chim sẻ ngoắt cái đã thành phượng hoàng, giá trị con người tăng vọt, một bước lên mây.
Những đại thần có đầu óc đều sững sờ, hành động này của Hoàng Thượng rõ ràng là rất sủng ái Hạnh Chiêu Dung, sợ rằng Lệ phi sắp thất sủng đến nơi rồi, hậu cung hiện vẫn chưa sắc phi Đông Cung nương nương, lẽ nào hành động này của Hoàng Thượng đang ám chỉ muốn lập Hạnh Chiêu Dung làm Hoàng hậu?
Hạnh Chiêu Dung chỉ là một tỳ nữ, thân phận thấp kém nên theo quy củ thì không thể được lập làm hoàng hậu, nhưng nếu muốn thay đổi thân phận của Hạnh Chiêu Dung cũng không phải là không có cách, ví dụ như để Hạnh Chiêu Dung nhận Nội các Thủ phụ Trương Các Lão hoặc Võ Công Hầu Thường Hầu Gia làm nghĩa phụ, thì chẳng phải địa vị thân phận của nàng ta liền trở nên cao quý sao?
Chuyện này vốn dĩ cũng chẳng phải là chuyện phức tạp gì nhưng lại khiến cho các đại thần phức tạp hóa mọi chuyện lên.
Mặc kệ tương lai Hạnh Chiêu Dung có thể đặt chân vào Đông Cung hay không thì hiện tại nàng ta cũng rất được Hoàng Thượng sủng ái, vì vậy phải nịnh bợ nàng ta không những thế phải nịnh bợ hết lòng.
Kết quả là, những đại thần tâm tư linh hoạt nghe được Hạnh Chiêu Dung đặc biệt yêu thích vàng bạc liền vội vã uống cho xong rượu tại bữa tiệc tiễn chân của Trương Các Lão và Thường Hầu Gia, nịnh hót vài câu rồi mang theo lễ vật các loại vào cung chúc mừng Hạnh Chiêu Dung.
Vừa vào đến cung, các đại thần đều trợn tròn mắt, giữa hội trường rộng rãi, trang trọng, bữa tiệc trông thì có vẻ xa hoa, nhưng tất cả là đồ chay, rau cỏ xanh lè, thêm vài món điểm tâm, và chút rượu nhạt, nước trà cùng hoa quả.
Bữa… Bữa tiệc này có phải là quá giản dị rồi không? Hoàng Thượng đang bán thứ gì trong hồ lô của mình vậy?
Trong lòng các đại thần buồn bực vô cùng, những người lanh lẹ liền liên tưởng đến sự khác lạ của Hoàng Thượng hai ngày nay và cảm thấy hôm nay sợ rằng thật sự có biến rồi.
Hạnh Chiêu Dung trang điểm xinh đẹp, yểu điệu, quyến rũ ngồi bên cạnh Hoàng Thượng, liên tục mời rượu các đại thần, và nhận lời chúc mừng của bọn họ.
Thời nay người ta uống rượu thay nước, cả trai lẫn gái đều biết uống rượu, chỉ là có người tửu lượng cao, có người tửu lượng thấp mà thôi, nữ nhân thì tửu lượng không cao nên chỉ cần nhấp môi một chút lấy lệ là được, chính vì vậy tuy Hạnh Chiêu Dung liên tục mời rượu, nhưng Hoàng Thượng lại là người thay nàng ta uống.
Lệ phi từng độc sủng giữa ba ngàn cung phi trước kia cũng không có được vinh quang cỡ này đủ thấy Hoàng Thượng sủng ái Hạnh Chiêu Dung bực nào.
Các đại thần đều đang phỏng đoán tâm tư của Hoàng Thượng, hành động này của Hoàng Thượng phải chăng là đang ám chỉ điều gì đó không? Phải chăng là đang muốn bọn họ ủng hộ hắn lập Chiêu Dung làm hoàng hậu?
Rượu của thời đại này khác một trời một vực với rượu ở tương lai nên dù Diệp Khôn tửu lượng tốt đến mấy cũng khó mà chống đỡ khi phải liên tục cụng chén với các đại thần, chẳng bao lâu anh liền say, được cung nữ dìu vào bên trong nghỉ ngơi, chỉ để lại một mình Hạnh Chiêu Dung, thay mình chủ trì yến hội.
Đây cũng là một ngoại lệ, ngay cả Lệ phi từng độc sủng giữa ba ngàn cung phi cũng không được ưu ái như vậy, các đại thần nhạy bén lại càng chắc chắn rằng Hoàng Thượng có ý định sắc lập Hạnh Chiêu Dung làm Hoàng hậu.
Hoàng hậu nương nương, mẫu nghi thiên hạ tương lai không thể không nịnh được, hơn nữa còn phải ra sức mà nịnh nọt, kết quả là, Hoàng Thượng vừa đi được một lúc, đám đại thần liền nhao nhao đứng dậy, nối đuôi nhau chúc mừng Hạnh Chiêu Dung, ca công tụng đức, liên tục tuôn ra những lời nịnh bợ khiến người khác phải buồn nôn, và các lễ vật cũng nối đuôi nhau được dâng lên.
Hạnh Chiêu Dung bình thản nhận lấy, các cung nữ và các tiểu thái giám đứng hầu bên cạnh luôn tay nhận lấy quà tặng mà các đại thần dâng lên, sau đó mang lễ vật vào nội cung.
Bên trong cung Càn Thanh, Diệp Khôn đang cười toe tét gác hai tay sau đầu, nằm dựa vào đống chăn lụa được xếp đống trên giường, nhìn các cung nữ, thái giám kiểm kê lễ vật.
Tất cả không là tranh chữ, đồ cổ xa xỉ thì cũng là vàng bạc, trang sức, châu báu, những đại thần này một khi đã ra tay đúng là hào phóng, tặng nhiều nhất là Nội Các Thủ Phụ Trương Đình Đăng, phần lễ vật của ông ta mà gom lại cũng được mười vạn lượng bạc.
Dĩ nhiên, cũng có một số thanh quan không tặng lễ mà chỉ chúc trên đầu môi, trong danh sách tặng quà không có tên bọn họ, kỳ thực cũng không thể trách bọn họ keo kiệt, muốn bọn họ bỏ ra mấy trăm lượng bạc rất khó, cho dù có bỏ ra thì cũng không bằng ai nên thôi thà khỏi tặng.
Số tiền được tặng nhanh chóng được thống kê, tương đương với gần bảy mươi vạn lượng bạc trắng, danh sách tặng lễ vật được Diệp Khôn thu lại.
Các đại thần tặng lễ vật xong, thì yến tiệc cũng nhanh chóng tàn, Hạnh Chiêu Dung mặt mũi rạng người vừa bước vào liền bị Diệp Khôn ôm chầm lấy.
"Hạnh Nhi, nàng đã vì Trẫm mà lập được công lớn, Trẫm phải thưởng cho nàng thật hậu hĩnh mới được." Diệp Khôn bật cười, chỉ giở một chiêu nhỏ thôi liền có thể kiếm được gần bảy mươi vạn lượng bạc, nếu làm như vậy vài lần thì…. Ha ha.
"Hoàng Thượng..." Hạnh Nhi mắc cỡ rúc vào lòng hắn, thứ gọi là phần thưởng của Hoàng Thượng dĩ nhiên là chuyện đó rồi…
Bây giờ là ban ngày cũng thôi đi, nhưng kéo theo cả Hạnh Nhi nữa thì… nhớ tới chuyện song phi gì gì đó mà Hoàng Thượng đã nói tối qua, nàng liền mắc cỡ, hai má đỏ bừng, tim đập loạn xạ.
Diệp Khôn trông vậy mà cũng giỏi thật, trên giường bận tối mặt tối mũi nhưng vẫn có thể nói ra những dự định trong lòng, những dự định này là chiêu thức kiếm tiền do anh linh động nghĩ ra được trong khi chủ trì chuyện triều chính trên điện Kim Loan.
Đương nhiên, Lan Phi cũng chịu ủy khuất phần nào nhưng Hạnh Nhi thì lại một bước bay lên cành cao, từ chim sẻ biến thành phượng hoàng.
Hoàng Thượng thực sự thay đổi rồi, ngoại trừ những việc hoang dâm vô độ là vẫn còn giống trước ra thì ít nhất cũng đã trở thành một thánh quân, vậy là Đại Chu có hi vọng rồi.
Lan Phi vô cùng vui mừng, nàng cùng Hạnh Nhi dịu dàng hầu hạ Hoàng Thượng hết mình.
Đại tổng quản nội thị giám Tô Xuân Vinh đang đứng hầu bên ngoài nghe thấy tiếng gào, tiếng rên các thể loại, không khỏi lắc đầu cười gượng, nói Hoàng Thượng đã thay đổi rồi sao? Hình như đã thay đổi thật, nhưng bản tính hoang dâm này vẫn như cũ, chẳng thay đổi chút nào, không những thế còn táo tợn hơn, giữa ban ngày ban mặt mà coi như không, đã vậy hình như còn có thêm Hạnh Nhi nữa, một rồng hai phượng, quả nhiên là hoang đàng cùng cực.
Ông ta vội vã gọi tiểu thái giám ghi chép lại, Hoàng Thượng đã sủng hạnh phi tử hay cung nga vào giờ nào, ở đâu, tất cả đều phải được ghi chép lại, để biết được các nàng có thể mang long chủng hay không, đây là quy củ được truyền lại trong cung, một điều cũng không được vi phạm, nhưng Hoàng Thượng lại không quan tâm.
Hoàng Thượng ở bên trong cùng Lan Phi và Hạnh Nhi vui vầy, hoang đường hồ đồ thì cũng thôi, nhưng đang trong lúc chiến đấu say sưa lại ra một đạo thánh chỉ khiến ông ta nhất thời không phản ứng kịp, sững sờ một lát mới hiểu ra.
Đám văn võ bá quan vừa ra khỏi cung, về nhà chưa được bao lâu, thì các đại thần phái chủ chiến liền tổ chức tiệc tiễn biệt cho Võ Công Hầu Thường Thanh Sơn Thường Hầu gia sắp xuất chiến, cũng như nội các thủ phụ Trương Đình Đăng sắp đến nước Kim để cầu hòa, nhưng không ngờ trong cung đột nhiên truyền đến tin tức, Hoàng Thượng sắc phong Hạnh Nhi làm Chiêu Dung nên thiết yến chúc mừng Hạnh Chiêu Dung trong cung.
Theo tin tức đáng tin được truyền trong nội bộ thì Hạnh Chiêu Dung rất được Hoàng Thượng sủng ái, tiệc mừng lần này là tổ chức riêng cho nàng, ngay cả Lệ phi được Hoàng Thượng sủng ái nhất cũng không có tư cách, nên Lan Phi luôn bị Hoàng thượng ngó lơ là thì lại càng khỏi phải nói.
Hoàng Thượng tổ chức tiệc mừng cho một Chiêu Dung đột nhiên được sắc phong, là một chuyện chưa từng có trong hoàng triều Đại Chu của họ Diệp.
Hạnh Nhi chỉ là thị nữ thiếp thân của Lan Phi, không biết nàng ta đã dùng chiêu gì lại có thể mê hoặc Hoàng Thượng, chim sẻ ngoắt cái đã thành phượng hoàng, giá trị con người tăng vọt, một bước lên mây.
Những đại thần có đầu óc đều sững sờ, hành động này của Hoàng Thượng rõ ràng là rất sủng ái Hạnh Chiêu Dung, sợ rằng Lệ phi sắp thất sủng đến nơi rồi, hậu cung hiện vẫn chưa sắc phi Đông Cung nương nương, lẽ nào hành động này của Hoàng Thượng đang ám chỉ muốn lập Hạnh Chiêu Dung làm Hoàng hậu?
Hạnh Chiêu Dung chỉ là một tỳ nữ, thân phận thấp kém nên theo quy củ thì không thể được lập làm hoàng hậu, nhưng nếu muốn thay đổi thân phận của Hạnh Chiêu Dung cũng không phải là không có cách, ví dụ như để Hạnh Chiêu Dung nhận Nội các Thủ phụ Trương Các Lão hoặc Võ Công Hầu Thường Hầu Gia làm nghĩa phụ, thì chẳng phải địa vị thân phận của nàng ta liền trở nên cao quý sao?
Chuyện này vốn dĩ cũng chẳng phải là chuyện phức tạp gì nhưng lại khiến cho các đại thần phức tạp hóa mọi chuyện lên.
Mặc kệ tương lai Hạnh Chiêu Dung có thể đặt chân vào Đông Cung hay không thì hiện tại nàng ta cũng rất được Hoàng Thượng sủng ái, vì vậy phải nịnh bợ nàng ta không những thế phải nịnh bợ hết lòng.
Kết quả là, những đại thần tâm tư linh hoạt nghe được Hạnh Chiêu Dung đặc biệt yêu thích vàng bạc liền vội vã uống cho xong rượu tại bữa tiệc tiễn chân của Trương Các Lão và Thường Hầu Gia, nịnh hót vài câu rồi mang theo lễ vật các loại vào cung chúc mừng Hạnh Chiêu Dung.
Vừa vào đến cung, các đại thần đều trợn tròn mắt, giữa hội trường rộng rãi, trang trọng, bữa tiệc trông thì có vẻ xa hoa, nhưng tất cả là đồ chay, rau cỏ xanh lè, thêm vài món điểm tâm, và chút rượu nhạt, nước trà cùng hoa quả.
Bữa… Bữa tiệc này có phải là quá giản dị rồi không? Hoàng Thượng đang bán thứ gì trong hồ lô của mình vậy?
Trong lòng các đại thần buồn bực vô cùng, những người lanh lẹ liền liên tưởng đến sự khác lạ của Hoàng Thượng hai ngày nay và cảm thấy hôm nay sợ rằng thật sự có biến rồi.
Hạnh Chiêu Dung trang điểm xinh đẹp, yểu điệu, quyến rũ ngồi bên cạnh Hoàng Thượng, liên tục mời rượu các đại thần, và nhận lời chúc mừng của bọn họ.
Thời nay người ta uống rượu thay nước, cả trai lẫn gái đều biết uống rượu, chỉ là có người tửu lượng cao, có người tửu lượng thấp mà thôi, nữ nhân thì tửu lượng không cao nên chỉ cần nhấp môi một chút lấy lệ là được, chính vì vậy tuy Hạnh Chiêu Dung liên tục mời rượu, nhưng Hoàng Thượng lại là người thay nàng ta uống.
Lệ phi từng độc sủng giữa ba ngàn cung phi trước kia cũng không có được vinh quang cỡ này đủ thấy Hoàng Thượng sủng ái Hạnh Chiêu Dung bực nào.
Các đại thần đều đang phỏng đoán tâm tư của Hoàng Thượng, hành động này của Hoàng Thượng phải chăng là đang ám chỉ điều gì đó không? Phải chăng là đang muốn bọn họ ủng hộ hắn lập Chiêu Dung làm hoàng hậu?
Rượu của thời đại này khác một trời một vực với rượu ở tương lai nên dù Diệp Khôn tửu lượng tốt đến mấy cũng khó mà chống đỡ khi phải liên tục cụng chén với các đại thần, chẳng bao lâu anh liền say, được cung nữ dìu vào bên trong nghỉ ngơi, chỉ để lại một mình Hạnh Chiêu Dung, thay mình chủ trì yến hội.
Đây cũng là một ngoại lệ, ngay cả Lệ phi từng độc sủng giữa ba ngàn cung phi cũng không được ưu ái như vậy, các đại thần nhạy bén lại càng chắc chắn rằng Hoàng Thượng có ý định sắc lập Hạnh Chiêu Dung làm Hoàng hậu.
Hoàng hậu nương nương, mẫu nghi thiên hạ tương lai không thể không nịnh được, hơn nữa còn phải ra sức mà nịnh nọt, kết quả là, Hoàng Thượng vừa đi được một lúc, đám đại thần liền nhao nhao đứng dậy, nối đuôi nhau chúc mừng Hạnh Chiêu Dung, ca công tụng đức, liên tục tuôn ra những lời nịnh bợ khiến người khác phải buồn nôn, và các lễ vật cũng nối đuôi nhau được dâng lên.
Hạnh Chiêu Dung bình thản nhận lấy, các cung nữ và các tiểu thái giám đứng hầu bên cạnh luôn tay nhận lấy quà tặng mà các đại thần dâng lên, sau đó mang lễ vật vào nội cung.
Bên trong cung Càn Thanh, Diệp Khôn đang cười toe tét gác hai tay sau đầu, nằm dựa vào đống chăn lụa được xếp đống trên giường, nhìn các cung nữ, thái giám kiểm kê lễ vật.
Tất cả không là tranh chữ, đồ cổ xa xỉ thì cũng là vàng bạc, trang sức, châu báu, những đại thần này một khi đã ra tay đúng là hào phóng, tặng nhiều nhất là Nội Các Thủ Phụ Trương Đình Đăng, phần lễ vật của ông ta mà gom lại cũng được mười vạn lượng bạc.
Dĩ nhiên, cũng có một số thanh quan không tặng lễ mà chỉ chúc trên đầu môi, trong danh sách tặng quà không có tên bọn họ, kỳ thực cũng không thể trách bọn họ keo kiệt, muốn bọn họ bỏ ra mấy trăm lượng bạc rất khó, cho dù có bỏ ra thì cũng không bằng ai nên thôi thà khỏi tặng.
Số tiền được tặng nhanh chóng được thống kê, tương đương với gần bảy mươi vạn lượng bạc trắng, danh sách tặng lễ vật được Diệp Khôn thu lại.
Các đại thần tặng lễ vật xong, thì yến tiệc cũng nhanh chóng tàn, Hạnh Chiêu Dung mặt mũi rạng người vừa bước vào liền bị Diệp Khôn ôm chầm lấy.
"Hạnh Nhi, nàng đã vì Trẫm mà lập được công lớn, Trẫm phải thưởng cho nàng thật hậu hĩnh mới được." Diệp Khôn bật cười, chỉ giở một chiêu nhỏ thôi liền có thể kiếm được gần bảy mươi vạn lượng bạc, nếu làm như vậy vài lần thì…. Ha ha.
"Hoàng Thượng..." Hạnh Nhi mắc cỡ rúc vào lòng hắn, thứ gọi là phần thưởng của Hoàng Thượng dĩ nhiên là chuyện đó rồi…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook