Du Nhiên nghỉ ngơi trong chốc lát rồi chuẩn bị cho lịch khám. Hiểu Linh luôn tập luyện buổi sáng mỗi ngày, nên hắn dứt khoát chuyển lịch khám thường nhật cho bệnh nhân vào buổi chiều. Vốn đã cảm thấy rất nguy cơ khi một người như Lăng Hạo Ninh 24/24 ở bên cạnh Hiểu Linh. Con người này đặc biệt giảo hoạt, nhiều gương mặt, đối với những hộ khách khó tính, quái tính nhất còn có thể chinh phục được. Du Nhiên sợ tâm của cô sẽ bị tên kia câu đi mất nhân lúc hắn không để ý. Đặc biệt đợt này không khí giữa hai người họ có phần hài hòa. Vì thế, dạo này sau khi giám sát Hiểu Linh tập luyện xong, hắn liền mặt dày ở lại la liếm chơi cùng Nhóc con và ăn bữa cơm trưa. Mỗi khi không có Cố chủ tịch và Cố Thừa Minh ở nhà, tên kia sẽ mặt dày ngồi ăn cùng cô ấy với mỹ danh: ăn cơm một mình sẽ rất nhàm chán. Hắn không thể để Lăng Hạo Ninh như ý được. Hiểu Linh giờ đi chậm đã rất vững vàng, chỉ khoảng nửa tháng nữa là hoàn toàn khôi phục. Du Nhiên cũng dặn cô vài ngày tới thu xếp qua bệnh viện kiểm tra tổng thể thêm lần nữa. Cuối tháng này, nhân dịp 30/4- Tết Thống Nhất, Du gia dự định mở một cuộc đấu giá từ thiện quyên góp tiền mổ tim cho trẻ em. Lúc đó hẳn là có thể mời Hiểu Linh tham dự được rồi.

Vừa chuẩn bị xong thì có tiếng y tá gõ cửa bên ngoài:

- Bác sĩ Du xong chưa ạ?

Du nhiên thong thả đáp:

- Tôi ra ngay đây.

Du Nhiên ra khỏi phòng thì đã thấy một đội người chờ sẵn. Một nữ y tá đưa danh sách khám bệnh cho Du Nhiên rồi báo cáo:

- Đây là danh sách các bệnh nhân nặng cần được thăm khám trước, list sau đó là các bệnh nhân được chỉ định cho bác sĩ Du chủ trị. Chiều tối hôm qua ca gãy xương kia đã khá ổn định. Tuy tình trạng không nặng, nhưng Âu Dương tiên sinh yêu cầu phòng bệnh riêng và do bác sĩ Du chủ trị. Bệnh nhân là nữ minh tinh tên Hàn Như Tuyết, 22 tuổi. Các xét nghiệm cho thấy tình trạng bình thường, ghi nhận tự khai cũng không có dị ứng với thứ gì.


Du Nhiên nhìn list bệnh nhân rồi bắt đầu làm việc.

Như Tuyết chán chết nằm nghịch điện thoại xem tin tức. Ngày hôm qua vẫn là một ngày kinh hoàng với cô. Chiều qua, cô và Nhã Luân ca có một cảnh quay chung phải treo dây lên cao chừng 3m. Đó là một cảnh hỗn chiến. Bất ngờ, một tiếng Phựt vang lên, Nhã Luân ca mất thăng bằng chúi đầu xuống. Như Tuyết khi đó cũng chẳng nghĩ ngợi gì, lập tức vươn tay ra giữ chặt lấy tay Nhã Luân. Nhưng sợi dây cap của cô cũng không chịu được trọng tải của hai người. Cô cũng không rõ chuyện gì sảy ra tiếp theo, chỉ thấy thiên dời địa chuyển, khi hoàn hồn đã thấy cả hai người nằm sóng xoài trên mặt đất và sự đau đớn từ chân truyền thẳng lên não. Ngay sau đó, Như Tuyết được đưa vào viện kiểm tra và kết luận bị gãy chân. Cũng may vết gãy không quá tồi tệ, không xuất hiện tình trạng vỡ mảnh nhỏ, nên không cần phẫu thuật can thiệp, chỉ bó bột thông thường. Do xảy ra tai nạn tại trường quay, nên việc cô bị thương vẫn được bảo mật. Theo cô vào viện lúc đó chỉ có tiểu trợ lý, sau đó là anh quản lý nhận được tin báo cũng vào theo. Dặn dò cô không cần lộ ra với fan, chờ đến khi công ty và đoàn phim thống nhất ngôn luận sẽ công bố. Khi đó, cô có thể đăng bài, làm video thông báo cho fan sau. Nhân cơ hội này công ty đòi đoàn làm phim một khoản, cũng là điểm để PR cho cô và phim mới. Buổi trưa ăn cơm bệnh viên, tuy khá ngon nhưng không hợp khẩu vị cô lắm. Nên Hàn Tuyết phân phó tiểu trợ lý đi mua đồ, một mình nằm nghịch điện thoại. Ngồi đọc đi đọc lại mấy tin nhắn của Nhã Luân ca mà môi vô thức mỉm cười, tâm thật ngọt. Từ nhỏ, Nhã Luân ca đã rất dịu dàng ôn nhu chăm sóc, không như Bác Minh ca luôn khi dễ cô đến khóc. Lớn lên, vì gia đình chuyển đi nơi khác mà bọn họ mất liên lạc. Không ngờ duyên phận thật kỳ diệu, hai người lại gặp nhau trong đoàn làm phim này. Nhã Luân ca đã là ảnh đế, Như Tuyết nhìn thấy nhiều trên màn ảnh nhưng thật sự không dám nhận, sợ người ta nói cô thấy người sang bắt quàng làm họ, đu bám ảnh đế để cọ nhiệt độ. Không ngờ Nhã Luân ca lại chủ động nhận cô khiến Như Tuyết thụ sủng nhược kinh, lại cũng đón nhận không ít ánh mắt ghen tỵ.

Bộ phim điện ảnh Như Tuyết đang quay lần này dự đoán sẽ hỏa bạo ngay từ khi công bố đạo diễn và dàn diễn viên chính. Đạo diễn là quỷ tài Hoắc Kiến Hào, nam chính ảnh đế Âu Dương Nhã Luân, nữ chính ảnh hậu Đường Yên. Như Tuyết ở vòng casting may mắn lọt vào mắt xanh của đạo diễn được nhận một vai nữ tam. Nữ tam là thánh nữ của Ma giáo nhưng bản tính lại thánh thiện, ôn nhu chưa làm hại ai bao giờ. Nữ tam phải lòng nam chủ nhưng lại vì nam chủ mà gặp họa diệt môn. Yêu hận tình thù. Rồi cuối cùng chết trong tay nữ chính.

Trong suốt khoảng thời gian này, không ít lần Như Tuyết được sự chỉ đạo riêng của đạo diễn Hoắc nên kỹ diễn tăng tiến rất nhiều. Một con người bị giới showbiz nhận xét là lắm tài nhiều tật, vô cùng khó tính. Nhưng Như Tuyết lại cảm thấy người này rất tốt. Suốt mấy tháng, mối quan hệ của bọn họ dần khăng khít thành bạn bè. Ngày hôm qua là một trong những cảnh quay cuối cùng của cô rồi, nên cũng không quá lo lắng tai nạn này ảnh hưởng tới tiến độ phim.

Đang mải mê xem tin tức các fan, tiếng cửa mở ra làm Hàn Tuyết giật mình nhìn ra. Tim cô đập thình thịch khi nhìn thấy nam nhân đầu tiên bước vào. Anh ta thật quá soái, khí chất thong dong tự tại, ôn hòa nhưng cũng không kém phần cao quý của công tử thế gia. Cùng là ôn nhu, nhưng Nhã Luân ca và người này lại hai khí chất hoàn toàn khác biệt làm cô không thể rời mắt.

Du Nhiên tiến vào phòng bệnh VIP chuẩn bị tái khám cho Hàn Như Tuyết. Đuôi lông mày bất giác giật giật khó chịu khi bị nhìn một cách si mê như sắp tan chảy từ phía bệnh nhân. Lại thêm một nhan khống. Hắn vốn đã quá quen thuộc với những ánh mắt như vậy, liền cảm thấy chỉ cần không quá mạo phạm thì cũng nên mặc kệ. Cho đến khi gặp một người nhan khống như Hiểu Linh thì nhận thức của hắn hoàn toàn thay đổi. Rõ ràng là yêu thích nhìn hắn cực kỳ, nhưng đôi mắt đó lại thanh minh đơn thuần giống như đang ngắm một cảnh đẹp chứ không phải ngắm người. Khụ... được rồi. Có lẽ với Hiểu Linh, người đẹp hay cảnh đẹp thì đều như nhau cả. Nhưng ánh mắt đó khiến người ta vô cùng thoải mái. Nếu bắt gặp cô ấy đang nhìn mà hỏi: anh soái không? Cô ấy sẽ rất chân thành gật đầu đáp lại: rất soái. Hỏi tiếp: soái như thế nào? chỗ nào soái? Hiểu Linh có thể tỉ mỉ kể ra những nét mà cô ấy cho là đẹp. Khen một nam nhân ngay đối diện nhưng mặt không đỏ, tim không đập nhanh chắc chỉ có thể là cô ấy. Có điều, cô gái này không chỉ thích ngắm hắn. Mỹ nhân ai đến đều không từ chối, nam nữ đều được. Thậm chí, không phải là người cũng được. Du Nhiên rốt cuộc hiểu được Hạo Ninh tại sao nghiến răng nghiến lợi khi nói về độ háo sắc của Hiểu Linh.

Dứt mình ra khỏi suy nghĩ miên man về Hiểu Linh, Du Nhiên đẩy đẩy gọng kính rồi phân phó y tá đo huyết áp, kiểm tra các chỉ số cơ bản. Hắn nhìn xem chụp phim x-quang để nhìn vết gãy, bắt đầu kiểm tra vết thương. Tối hôm qua bệnh nhân được đưa vào chỉ mới nẹp thông thường mà chưa tiến hành bó bột. Không phải bệnh viện không muốn làm ngay, chỉ là nếu người đại diện chỉ định bác sĩ chủ trị, thì mọi quyền hạn liên quan đến bệnh nhân sẽ gần như 90% do bác sĩ ấy quyết định. Bệnh nhân cũng không có nguy hiểm đến tính mạng nên cố định lại vết gãy là ổn. Du Nhiên hỏi:


- Xin chào Hàn tiểu thư, tôi tên Du Nhiên- bác sĩ chủ trị của cô ở đây. Hôm nay cô cảm thấy thế nào? Thuốc giảm đau vẫn đều đặn uống sau 6h mỗi lần chứ?

Hàn Như Tuyết máy móc gật đầu. Du bác sĩ tiến đến gần giường bệnh thôi cũng khiến cô cảm thấy tim đập nhanh đến khó thở. Khí tức ôn hòa mà bá đạo xâm chiếm toàn bộ không gian quanh cô khiến cảm thấy cả người nóng bừng. Quá kíƈɦ ŧɦíƈɦ rồi.

- Du ... bác sĩ. Tôi cảm thấy ổn, thuốc giảm đau vẫn uống đều.

- Được rồi, bây giờ chúng tôi sẽ tiêm thuốc tê cho cô để tiến hành bó bột. Cũng may vết gãy rất gọn, chỉ cần cố định hơn 3 tháng là có thể tập đi lại được mà không cần phẫu thuật cấy đinh. Theo báo cáo thì Hàn tiểu thư không có hiện tượng dị ứng?

Du Nhiên muốn xác nhận lại một lần nữa các thông tin trên báo cáo của y tá. Hàn Như Tuyết gật đầu:

- Ân... tôi không dị ứng với thứ gì cả.


Du Nhiên gật đầu rồi cầm lấy một ống tiêm thuốc tê, bắt đầu làm việc. Tiêm xong một ống, anh chờ khoảng 5 phút, không thấy xuất hiện vấn đề gì thì tiêm thêm ống thứ hai. Thuốc tê có tác dụng, Du Nhiên cũng tiến hành bó bột. Đột nhiên, tiếng y tá theo dõi bảng điều khiển nói:

- Bác sĩ Du, huyết áp và nhịp tim của bệnh nhân tăng bất thường.

Du Nhiên dừng tay, ngoái nhìn bảng điều khiển nhíu mày. Nhịp tim và huyết áp tại sao tăng bất thường? Hắn kiểm tra lại da bệnh nhân thì phát hiện những mảng đỏ tấy nổi dần. Là hiện tượng sốc phản vệ? Du Nhiên lập tức phân phó:

- Chuẩn bị thuốc chống phản vệ, kiểm tra lại toàn bộ thành phần thuốc tê ban nãy xem có thành phần đặc hiệu nào dễ gây kích ứng.

Du Nhiên quay sang hỏi Hàn Như Tuyết một lần nữa:

- Cô chắc chắn mình không dị ứng với thứ gì chứ.

Hàn Như Tuyết cắn cắn môi, không nói rồi bất ngờ ngất lịm khiến cả phòng bệnh nháo nhác hồi sức cấp cứu. Lông mày Du Nhiên nhíu chặt, tình huống quái quỷ gì vậy? Đang định phân phó người tìm người thân của bệnh nhân để hỏi thêm tình hình thì may mắn thay tiểu trợ lý của Hàn Như Tuyết trở lại. Du Nhiên lúc này lạnh mặt, giọng ẩn ẩn uy hiếp hỏi:

- Nói... minh tinh nhà các cô bị dị ứng thứ gì? Cô ta đang có hiện tượng sốc phản vệ. Nếu không nói ra nguyên nhân, chúng tôi không thể cứu được.


Cô bé trợ lý nhìn thấy khung cảnh rối loạn trong phòng, lại nghe tiếng nói lạnh lùng của Du Nhiên thì sợ thiếu điều khụy xuống, run rẩy nói:

- Hàn... Hàn tỷ... bị... bị dị ứng lông thú nặng. Chỉ... chỉ cần ở gần, chạm phải hoặc hít phải một chút cũng có thể bị khó thở, tim đập nhanh, phát ban... Cái... cái này...không phải ai cũng biết... xin.. xin anh....

Nói đến dị ứng lông thú, Du Nhiên một giây trước là ngây người, một giây sau là tức giận bùng nổ giật phăng chiếc ống nghe đeo trên cổ, chạy lại điện thoại bàn bấm số gọi, chỉ trong giây lát đầu kia đã có người nhấc máy. Du Nhiên nói:

- Bác sĩ Trần, anh qua ngay phòng bệnh VIP số 08 thay tôi hồi sức ca này. Bệnh nhân có tiền sử dị ứng lông thú mà không báo. Sáng nay tôi qua Cố gia có tiếp xúc với mèo bên đó. Tôi không thể tiếp tục ở phòng bệnh này giám sát được.

Nhận được lời xác nhận từ đầu dây bên kia, Du Nhiên buông ống nghe rồi trực tiếp rời phòng bệnh. Mấy y tá đi cùng cũng đã rõ chuyện gì sảy ra. Nếu biết được dị nguyên thì đơn giản rồi. Thật khiến người ta mệt mỏi.

Du Nhiên bực bội trở về phòng tắm rửa để loại bỏ lông thú. Dù không muốn nhưng trách nhiệm của hắn không thể chối bỏ. Cái tên Hàn Như Tuyết đã được vào sổ đen của hắn. Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng hắn chủ trị cho nữ nhân ngu xuẩn này.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương