Xuyên Không Được Thú Nhân Cưu Mang
-
4: Thú Nhân Giống Cái
XUYÊN KHÔNG ĐƯỢC THÚ NHÂN CƯU MANG
TÁC GIẢ: KHUYẾT DƯỠNG ĐÍCH KIM NGƯ
EDIT: YANNIE
ĐĂNG TẢI DUY NHẤT TẠI W.
A.
T.
T.
P.
A.
D: yanniemaiyewotp1310
Chương 4
"Bộ lạc cách nơi này không xa chỉ cần bay hai ba cái liền tới." Celtic cười lộ ra hàm răng trắng nhìn cậu tới mức cực kỳ từ ái như cha già.
"Ngươi còn biết bay sao?" Bạch Mục kinh ngạc, bất quá thực mau liền bình tĩnh lại, yêu quái mà biết bay chắc cũng là điều bình thường đi.
"Trời! Ngươi chẳng lẽ không biết Bách Nghi Tư trên đại lục thú nhân đều là sẽ biết bay?" Celtic dùng thái độ kì quặc nhìn chằm chằm Bạch Mục.
"Chuyện đó, ta có rất nhiều chuyện đã quên mất, ngươi có thể giải thích cho ta thú nhân là gì không?" Bạch Mục nhớ lại mấy quyển tiểu thuyết mình đọc qua, hình như con người và thú nhân đều giống nhau, nhưng thú nhân thì có vài điểm nạnh hơn.
"Thú nhân chính là có thể ở hình thú và hình người thay đổi bất cứ lúc nào, lại còn có sức mạnh để bảo vệ giống cái.
Còn có một loại chính là chỉ có thể duy trì hình người, thân thể tương đối gầy yếu giống ngươi chính là giống cái." Celtic đồng tình nhìn Bạch Mục, đáng thương cho tiểu gia hỏa cái gì cũng không nhớ.
"Khoan đã, ngươi nói ta là giống cái?" Bạch Mục bắt lấy trọng điểm.
"Đúng vậy, giống ngươi như vậy nhỏ nhỏ gầy gầy, không thể biến thành hình thú chính là giống cái.
Ở Bách Nghi Tư đại lục giống cái tương đối ít ỏi, ở mỗi bộ lạc đều được yêu thương, chăm sóc." Celtic hứng thú bừng bừng phổ cập kiến thức cho Bạch Mục.
Bạch Mục nghe xong đầu óc hỗn độn, cái gì ta mà là giống cái á, cả nhà ngươi mới là giống cái.
Mình đường đường là một nam nhân, tuy cơ thể hơi yếu nhưng cũng không phải xem thành nữ nhân chứ.
Thì ra tên quái vật tốt với mình như vậy thì ra xem mình là giống cái.
Còn dám nói mình nhỏ con, ta đây cao 1m75 lận đó vậy mà trong mắt tên này mình chỉ được xem là một giống cái, tức chết mình mà.
"Celtic, ta nói với ngươi cái này ta không phải giống cái".
Bạch Mục dùng giọng điệu nghiêm túc sợ tên này lại nhầm lẫn.
Celtic nghe xong dùng vẻ mặt thương hại nhìn Mục Bạch, thật đáng thương mà ngay cả chính mình là giống cái cũng không nhớ.
Thôi dù gì giống cái này bị bệnh không nên kích thích, chờ về bộ lạc tìm đại vu xem mới yên tâm.
"Ừm." Đối với Celtic mà nói, muốn thừa nhận một giống cái mảnh mai thành thú nhân cường tráng có chút khó khăn, hắn ậm ừ trả lời Mục Bạch.
ĐĂNG TẢI DUY NHẤT TẠI W.
A.
T.
T.
P.
A.
D: yanniemaiyewotp1310
Sau khi chỉ rõ sự nhầm lẫn của Celtic, Bạch Mục lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
" Đúng rồi, ở Bách Ngu Tư đại lục này ngoại trừ Dực Sư tộc của ngươi còn có chủng tộc gì nữa không?".
Hiện tại hiểu rõ tình cảnh của mình, cậu đã thực sự xuyên đến một nơi yêu quái chạy đầy đất, à không thú nhân chạy đầy đất mới đúng.
"Trừ bỏ Dực Sư tộc còn có Dực Báo tộc, Dực Hổ tộc, Dực Lang tộc......" Celtic kể tên từng tộc mà hắn biết.
Bạch Mục trong lòng âm thầm líu lưỡi, sao toàn các bộ lạc ăn thịt không vậy.
Đã ăn thịt còn tặng kèm thêm đôi cánh.
Không biết ai thương yêu ban tặng họ như vậy.
"Các ngươi nơi này thú nhân đều sẽ bay à?"
"Cũng không có, trong biển có Nhân Ngư tộc không bay được, mà ngươi không cần lo Dực Sư tộc bọn ta là bộ lạc mạnh nhất ở đại lục".
Kể xong xuôi Celtic không quên khen ngợi bộ lạc của mình.
Hai ngày sau, Bạch Mục do bị mất máu quá nhiều đã điều trị khỏi bệnh.
Cũng tranh thủ Celtic ra ngoài đi săn mà vào không gian quan sát.
Trong không gian có rất nhiều đồ vật có ích nào là chuồng gà, vịt nhiều loại gia súc như trâu, ngựa linh tinh.
Ở nhà chính bên trong có một phòng bếp, phòng khách, ba căn phòng ngủ, một cái nhà kho.
Nhìn sơ qua rất gọn gàng ngăn nắp.
Bạch Mục còn ở trong xe chính mình ở cốp sau tìm được một cái ba lô leo núi, nhìn cái ba lô trong lòng Bạch Mục có một cổ chua xót âm ỉ, lúc trước vì vội vàng chạy về để tạo bất ngờ cho Tử Duệ, sau khi xuống sân bay quăng hành lý vào cốp chạy thẳng đến siêu thị định nấu cho gã món ngon ai dè xuyên qua cái ba lô hồi còn du lịch lại là đồ đồng hành với cậu.
Bạch Mục còn nhìn thấy thêm chiếc xe chở than cũng ở nơi này.
Cậu chui vào buồng lái phát hiện khá nhiều đồ tốt nào là cờ lê, kìm, đinh, vít và nhiều món khác.
Sau này có lẽ cần dùng tới.
Bạch Mục còn phát hiện ở đây còn có dòng suối, cậu đưa tay ra thử phát hiện là suối nước nóng rất thích hợp để tắm rửa.
Cậu cởi đồ ra xuống suối ngâm mình một lát sau đó thay đồ cầm ba lô leo núi ra ngoài.
Celtic đi săn trở về mang theo con mồi, liền nhìn đến trong sơn động nhiều thêm một cái bao gì đó quái dị, mà Bạch Mục trên người lại mặc vào cái bộ đồ kỳ quái khi hắn lần đầu gặp cậu, bất quá cậu mặc đẹp là được.
Bạch Mục thấy hắn đánh giá mình rồi nhìn ba lô, cười gượng giải thích: "Đây là ta mang theo khi rơi xuống rừng rậm, hôm nay sau khi ngươi đi săn nhàm chán quá nên ta đến phụ cận đi dạo, vô tình nhặt được."
"Rừng rậm rất nguy hiểm, ngươi về sau không cần đi một mình.
Nếu muốn đi cứ nói với ta, ta chở ngươi đi".
Celtic biết, cái bao này chắc chắn không phải ở phụ cận, trên bao có mùi của Bạch Mục, nếu rơi ở phụ cận hắn sẽ phát hiện.
Nhưng cậu không nói nên hắn cũng không hỏi.
Buổi tối lại tiếp tục ăn canh thịt, thịt nướng và một ít trái cây, bọn họ đã liên tục hai ngày đều mấy món này, cậu bây giờ nhìn nod thôi đã ngán tận họng rồi.
"Celtic, ngày mai ngươi dẫn ta đến bộ lạc của các ngươi đi".
Bạch Mục nghĩ thầm chắc người ở bộ lạc Celtic cũng tốt tính như hắn.
"Thật hả? Ngươi đồng ý cùng ta tới bộ lạc sao?." Đang chăm chú nướng thịt, nghe cậu nói Celtic cực kỳ vui vẻ.
Bạch Mục rốt cuộc quyết định cùng mình đi trở về.
"Đúng vậy." Bạch Mục thấy Celtic cười ngu như con nít, chỉ là đồng ý đi tới bộ lạc thôi mà làm gì như trúng mười tờ vé số vậy.
Celtic lại không nghĩ như vậy, hắn lúc này trong lòng vui sướng, Bạch Mục đáp ứng cùng hắn cùng nhau đi trở về, đó có phải hay không nói hắn tiếp thu hắn.
Hai người đều có mỗi suy nghĩ khác nhau trãi qua một đêm.
Sáng sớm hôm sau, hai người thu dọn hành lý, Celtic biến thành hình thú một con sư tử siêu to khổng lồ, hơn nữa ngay hai chân trước còn mọc ra thêm hai đôi cánh lớn.
Celtic nằm sấp xuống để Bạch Mục để bò lên lưng hắn.
Bạch Mục nhìn cái tư thế nằm sấp thật cạn lời nhìn thế nào vẫn không biết đường bò lên.
ĐĂNG TẢI DUY NHẤT TẠI W.
A.
T.
T.
P.
A.
D: yanniemaiyewotp1310
Celtic nhìn thấy cậu khó khăn, hắn dùng cái đuôi quấn quanh eo cậu rồi cuốn lên đặt lên lưng, đợi cậu ổn định rồi chậm rãi bay lên.
Bạch Mục thấy Celtic bay lên trời mà sợ hãi nắm chặt lông của hắn chỉ sợ lơ là một cái là rớt cái bịch xuống đất.
Celtic biết cậu sợ nên bay rất chậm để cậu dần thích ứng.
Nghe được hơi thở của cậu không còn dồn dập mới bay nhanh hơn.
Ngồi ở trên lưng Celtic, Bạch Mục nhìn xuống dưới một vùng đất mênh mông xanh ngát, sâu sắc cảm nhận mình không còn ở nơi mình đã sinh ra mà là một nơi mới mẻ khác, phấn đấu tiến về phía trước thôi không nghĩ về quá khứ nữa.
Tác giả có lời muốn nói: Ngày hôm qua phát sốt không có viết xong nên hôm nay đăng bù 2 chương.
Lời editor: muốn nghĩ tết lẹ quá đi ????
..........
08/01/23 - 09h44.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook