Xuyên Không: Bất Tử
-
Chương 54: Giao Chiến!!
Ánh sáng bình minh lóe lên sau bức tường thành khổng lồ của Thiên Nguyên Thành.
Một khung cảnh bình thường như bao ngày khác, nhưng hôm nay có điều gì đó rất khác biệt trong không khí.
Có thể điều khác biệt đó là dấu hiệu của một trận chiến đang tới gần, hoặc chỉ là một kế hoạch hèn hạ của ai đó sắp bắt đầu.
Trong một biệt viện ở một ngóc ngách nào đó trong Thiên Nguyên Thành, những kẻ mang hình hài con người đang chuẩn bị hành động.
Con sói đầu đàn nhìn ánh mặt trời vừa lóe lên khỏi tường thành kia xác định thời gian rồi trầm giọng nói: "Hành động! Giết vào Kinh Thành."
Sau tiếng lệnh vừa dứt của hắn, những kẻ trong sân ngay lập tức hóa thành những lưu quang hướng về trung tâm của Thiên Nguyên Thành.
Phủ Thiên Vệ.
Phủ Thiên Vệ nằm ở phía sau cổng vào và cũng là nơi được xem là tấm khiên đầu tiên của Kinh Thành.
Nhiệm vụ của họ là giám sát và kiểm tra những người ra vào cổng chính của Kinh Thành.
Ở trong một tĩnh thất của Phủ Thiên Vệ, Lý Nguyên Phương đang tĩnh tâm tu luyện thì đột nhiên hắn cảm nhận được rất nhiều luồng linh khí ba động phía cổng kinh thành.
Hắn mở mắt thì thầm: "Cảm giác này?! Là yêu tộc?!" Rồi ngay lập tức dùng thần niệm liên hệ với các tướng quân.
"Có Yêu tộc đã xâm nhập vào Thiên Nguyên Thành và đang tiến về kinh thành, ngừng bế quan và chuẩn bị giao chiến." Một tia thần niệm mang theo thông điệp của hắn lan tỏa ra toàn bộ Kinh Thành như một con sống trên mặt nước.
Đáp lại lời của hắn là hàng loạt khí tức mạnh mẽ xung quanh kinh thành đồng loạt hiện lên.
Lý Nguyên Phương biến mất tại chỗ và xuất hiện trước cổng chính kinh thành.
Hắn nhìn số lượng khí tức yêu tộc đang xông thẳng phía mình thì thầm: "Làm sao lại có thể nhiều yêu tộc thế này vào được thành?"
Cùng lúc đó.
Nguyệt Ly điện.
Ngự Thiên Đế và Hoàng hậu Nguyệt Ly đồng loạt mở mắt khi đang tĩnh tọa tu luyện thì cảm nhận được khí tức của các tướng lãnh của mình phun trào.
Ngự Thiên Đế hỏi: "Đó là khí tức của Phủ Thiên Vệ, có chuyện gì sao?" Rồi nhắm mắt thả ra thần niệm của mình.
Trong phút chốc toàn bộ hình ảnh của Thiên Nguyên Thành điều nằm trong tầm mắt của hắn.
Và tất nhiên hắn cũng phát hiện lũ yêu tộc kia.
Lúc này Nguyệt Ly hoàng hậu lên tiếng bình thản nói: "Đó là Ngụ Phù."
Lúc này Ngự Thiên Đế mới phát hiện điểm bất thường của những tên đó, hắn cười nói: "Đã rất lâu rồi bọn chúng mới sử dụng thứ đó, có vẻ như bọn chúng đã có một kế hoạch tuyệt vời nào đó rồi."
Hắn nhìn hoàng hậu của mình rồi nói tiếp: "Nàng ở đây, để ta đi đón tiếp một chút khách nhân của mình."
Nguyệt Ly hoàng hậu gật đầu xòe tay ra, một trận đồ xuất hiện ở trong tay nàng, trận đồ bắt đầu xoay chuyển.
Ngự Thiên nhìn nàng rồi biến mất tại chỗ.
Nguyệt Ly hoàng hậu nhìn Ngự Thiên Đế biến mất nàng nắm tay lại, trận đồ cũng biến mất theo đó.
...
Con sói đầu đàn cũng là tướng lĩnh của Ngụ Lang Quân, dẫn quân lính của mình tới trước cổng kinh thành.
Hắn dừng lại giữ khoảng cách với cổng thành 2 dặm, không phải hắn không muốn đến gần hơn mà là hắn không thể.
Lý Nguyên Phương nhìn hắn ánh mắt thản nhiên nói: "Ta tưởng rằng là ai xa lạ, ai ngờ là người quen."
Tướng lĩnh Ngụ Lang Quân nhìn hắn cười nói: "Cũng một thời gian không gặp, có vẻ như ngươi mạnh hơn lúc trước nhiều đấy, họ Lý."
Lý Nguyên Phương hờ hững: "Ngươi có vẻ cũng gần đột phá Yêu Vương, tại sao không im lặng tìm chỗ trốn mà lại đâm đầu vào chỗ chết thế này?"
Phong Thương Lang vừa dùng tay kết ấn vừa nói: "Ta cũng muốn lắm, nhưng Vương có lệnh ta không thể làm trái." Khi vừa nói xong hắn cũng vừa hoàn thành kết ấn.
"Tế Trận • Nghịch Chuyển Nhị Hi"
Hắn vừa dứt lời, đồng loạt tia sáng đỏ lóe lên từ cơ thể của những binh lính của hắn.
Tiếp theo cơ thể máu thịt của bọn họ đồng loạt tụ họp lại với nhau, những mảng thịt còn sống nhúc nhích hòa quyện vào nhau tạo ra hai kết cấu cổng bằng thịt sống.
Ánh mắt Lý Nguyên Phương co rút lại trầm giọng nói: "Đó không phải là trận pháp của yêu tộc các ngươi, Yêu tộc các ngươi đang cấu kết với Ma tộc?".
Phong Thương Lang im lặng không đáp.
Hai cánh cổng nhỏ tạo ra từ máu thịt đó đồng loạt phát sáng và từ bên trong có hai người đang chậm rãi bước ra từ đó.
Lý Nguyên Phương thì thầm: "Yêu Đế!!" Rồi từ giới chỉ của mình lấy ra một thanh kiếm và một lá phù triện.
Khi hắn vừa định bóp nát hai món đồ đó thì một bàn tay chụp nhẹ vào vai hắn.
Ngự Thiên Đế bước lên trước nói: "Lý lão, ngài trở về trấn an các tướng sĩ đi, chỗ này giao lại cho ta."
Lý Nguyên Phương sững sờ một chút rồi cất hai món đồ đó vào giới chỉ khom lưng hành lễ: "Tuân lệnh, bệ hạ." Rồi quay người trở lại kinh thành trấn giữ.
Ngự Thiên Đế cười nhẹ nhìn hai tên Yêu Đế nói: "Thật không ngờ rằng lại gặp hai ngươi ở đây, trẫm tưởng gần các ngươi đã không còn dám bén mảng tới đây nữa rồi chứ.".
Xiên Thủ và Hắc Độc nhìn hắn ánh mắt kiêng kỵ, Xiên Thủ cưỡng ép nói: "Ngươi đừng kiêu ngạo, nếu không ngươi sẽ trả giá đắt đó."
Ngự Thiên Đế cười ha hả: "Trả giá đắt? Các ngươi có tư cách sao?"
Xiên Thủ tức giận hét lớn: "Đừng xem thường ta!!" Rồi xông về phía hắn.
Hắc Độc thấy đồng bọn mình liều lĩnh như thế hắn cũng không còn cách nào khác ngoài theo sau.
Trong tích tắc Xiên Thủ đã tới trước mặt Ngự Thiên Đế tức giận ra đấm.
Ngự Thiên Đế cười mỉm biến mất trước mặt hắn, tiếp theo Ngự Thiên Đế xuất hiện sau lưng hắn và ra cước.
Xiên Thủ đấm vào không khí, áp lực từ cú đấm khiến mặt đất vỡ toang ra theo hình nón trước mặt hắn.
Hắn cảm nhận được uy hiếp từ phía sau nên quay người đỡ cước đó, nhưng hắn vẫn bị đá bay về hướng kết giới của Kinh Thành.
Hắc Độc theo sau và quấn lấy Ngự Thiên Đế.
Xiên Thủ va chạm với kết giới của Kinh Thành, ngay khi va chạm hắn không do dự lấy một con dao khảm hắc ngọc từ giới chỉ ra khoét một lỗ trên kết giới, rồi hắn lấy một hộp gỗ ra đưa vào bên trong kết giới và bóp nát.
Ngự Thiên Đế chú ý tới tên đó đang đụng tay chân tới kết giới của Kinh Thành, hắn ra một cước mạnh đá bay Hắc Độc xuyên qua ngọn núi cao bên ngoài Thiên Nguyên Thành, rồi ngay lập tức xuất hiện bên cạnh Xiên Thủ đạp bay hắn cùng hướng với tên kia.
Ngự Thiên Đế nhìn thoáng qua hộp gỗ đã bể nát kia nhưng cũng không bận tâm lắm, rồi tiếp tục đùa giỡn với hai tên yêu tộc này.
Nhưng không ai biết rằng, trong khi bọn họ đánh nhau thì từ trong hộp gỗ, một sinh vật nhỏ bé chập chờn vỗ cánh chậm rãi bay về hướng Nguyệt Ly điện.
Ps:
Nếu các đạo hữu thắc mắc rằng tại sao mình giới thiệu cảnh giới Trảm Hồn và Yêu Đế cảnh cao như thế mà đánh nhau "Nhẹ nhàng" như thế.
Thì tại hạ giải thích rằng: Mình quên giới thiệu độ rộng lớn của Thiên Nguyên Thành rồi
Và hơn nữa bọn họ chỉ mới giãn gân cốt thôi mà.
Một khung cảnh bình thường như bao ngày khác, nhưng hôm nay có điều gì đó rất khác biệt trong không khí.
Có thể điều khác biệt đó là dấu hiệu của một trận chiến đang tới gần, hoặc chỉ là một kế hoạch hèn hạ của ai đó sắp bắt đầu.
Trong một biệt viện ở một ngóc ngách nào đó trong Thiên Nguyên Thành, những kẻ mang hình hài con người đang chuẩn bị hành động.
Con sói đầu đàn nhìn ánh mặt trời vừa lóe lên khỏi tường thành kia xác định thời gian rồi trầm giọng nói: "Hành động! Giết vào Kinh Thành."
Sau tiếng lệnh vừa dứt của hắn, những kẻ trong sân ngay lập tức hóa thành những lưu quang hướng về trung tâm của Thiên Nguyên Thành.
Phủ Thiên Vệ.
Phủ Thiên Vệ nằm ở phía sau cổng vào và cũng là nơi được xem là tấm khiên đầu tiên của Kinh Thành.
Nhiệm vụ của họ là giám sát và kiểm tra những người ra vào cổng chính của Kinh Thành.
Ở trong một tĩnh thất của Phủ Thiên Vệ, Lý Nguyên Phương đang tĩnh tâm tu luyện thì đột nhiên hắn cảm nhận được rất nhiều luồng linh khí ba động phía cổng kinh thành.
Hắn mở mắt thì thầm: "Cảm giác này?! Là yêu tộc?!" Rồi ngay lập tức dùng thần niệm liên hệ với các tướng quân.
"Có Yêu tộc đã xâm nhập vào Thiên Nguyên Thành và đang tiến về kinh thành, ngừng bế quan và chuẩn bị giao chiến." Một tia thần niệm mang theo thông điệp của hắn lan tỏa ra toàn bộ Kinh Thành như một con sống trên mặt nước.
Đáp lại lời của hắn là hàng loạt khí tức mạnh mẽ xung quanh kinh thành đồng loạt hiện lên.
Lý Nguyên Phương biến mất tại chỗ và xuất hiện trước cổng chính kinh thành.
Hắn nhìn số lượng khí tức yêu tộc đang xông thẳng phía mình thì thầm: "Làm sao lại có thể nhiều yêu tộc thế này vào được thành?"
Cùng lúc đó.
Nguyệt Ly điện.
Ngự Thiên Đế và Hoàng hậu Nguyệt Ly đồng loạt mở mắt khi đang tĩnh tọa tu luyện thì cảm nhận được khí tức của các tướng lãnh của mình phun trào.
Ngự Thiên Đế hỏi: "Đó là khí tức của Phủ Thiên Vệ, có chuyện gì sao?" Rồi nhắm mắt thả ra thần niệm của mình.
Trong phút chốc toàn bộ hình ảnh của Thiên Nguyên Thành điều nằm trong tầm mắt của hắn.
Và tất nhiên hắn cũng phát hiện lũ yêu tộc kia.
Lúc này Nguyệt Ly hoàng hậu lên tiếng bình thản nói: "Đó là Ngụ Phù."
Lúc này Ngự Thiên Đế mới phát hiện điểm bất thường của những tên đó, hắn cười nói: "Đã rất lâu rồi bọn chúng mới sử dụng thứ đó, có vẻ như bọn chúng đã có một kế hoạch tuyệt vời nào đó rồi."
Hắn nhìn hoàng hậu của mình rồi nói tiếp: "Nàng ở đây, để ta đi đón tiếp một chút khách nhân của mình."
Nguyệt Ly hoàng hậu gật đầu xòe tay ra, một trận đồ xuất hiện ở trong tay nàng, trận đồ bắt đầu xoay chuyển.
Ngự Thiên nhìn nàng rồi biến mất tại chỗ.
Nguyệt Ly hoàng hậu nhìn Ngự Thiên Đế biến mất nàng nắm tay lại, trận đồ cũng biến mất theo đó.
...
Con sói đầu đàn cũng là tướng lĩnh của Ngụ Lang Quân, dẫn quân lính của mình tới trước cổng kinh thành.
Hắn dừng lại giữ khoảng cách với cổng thành 2 dặm, không phải hắn không muốn đến gần hơn mà là hắn không thể.
Lý Nguyên Phương nhìn hắn ánh mắt thản nhiên nói: "Ta tưởng rằng là ai xa lạ, ai ngờ là người quen."
Tướng lĩnh Ngụ Lang Quân nhìn hắn cười nói: "Cũng một thời gian không gặp, có vẻ như ngươi mạnh hơn lúc trước nhiều đấy, họ Lý."
Lý Nguyên Phương hờ hững: "Ngươi có vẻ cũng gần đột phá Yêu Vương, tại sao không im lặng tìm chỗ trốn mà lại đâm đầu vào chỗ chết thế này?"
Phong Thương Lang vừa dùng tay kết ấn vừa nói: "Ta cũng muốn lắm, nhưng Vương có lệnh ta không thể làm trái." Khi vừa nói xong hắn cũng vừa hoàn thành kết ấn.
"Tế Trận • Nghịch Chuyển Nhị Hi"
Hắn vừa dứt lời, đồng loạt tia sáng đỏ lóe lên từ cơ thể của những binh lính của hắn.
Tiếp theo cơ thể máu thịt của bọn họ đồng loạt tụ họp lại với nhau, những mảng thịt còn sống nhúc nhích hòa quyện vào nhau tạo ra hai kết cấu cổng bằng thịt sống.
Ánh mắt Lý Nguyên Phương co rút lại trầm giọng nói: "Đó không phải là trận pháp của yêu tộc các ngươi, Yêu tộc các ngươi đang cấu kết với Ma tộc?".
Phong Thương Lang im lặng không đáp.
Hai cánh cổng nhỏ tạo ra từ máu thịt đó đồng loạt phát sáng và từ bên trong có hai người đang chậm rãi bước ra từ đó.
Lý Nguyên Phương thì thầm: "Yêu Đế!!" Rồi từ giới chỉ của mình lấy ra một thanh kiếm và một lá phù triện.
Khi hắn vừa định bóp nát hai món đồ đó thì một bàn tay chụp nhẹ vào vai hắn.
Ngự Thiên Đế bước lên trước nói: "Lý lão, ngài trở về trấn an các tướng sĩ đi, chỗ này giao lại cho ta."
Lý Nguyên Phương sững sờ một chút rồi cất hai món đồ đó vào giới chỉ khom lưng hành lễ: "Tuân lệnh, bệ hạ." Rồi quay người trở lại kinh thành trấn giữ.
Ngự Thiên Đế cười nhẹ nhìn hai tên Yêu Đế nói: "Thật không ngờ rằng lại gặp hai ngươi ở đây, trẫm tưởng gần các ngươi đã không còn dám bén mảng tới đây nữa rồi chứ.".
Xiên Thủ và Hắc Độc nhìn hắn ánh mắt kiêng kỵ, Xiên Thủ cưỡng ép nói: "Ngươi đừng kiêu ngạo, nếu không ngươi sẽ trả giá đắt đó."
Ngự Thiên Đế cười ha hả: "Trả giá đắt? Các ngươi có tư cách sao?"
Xiên Thủ tức giận hét lớn: "Đừng xem thường ta!!" Rồi xông về phía hắn.
Hắc Độc thấy đồng bọn mình liều lĩnh như thế hắn cũng không còn cách nào khác ngoài theo sau.
Trong tích tắc Xiên Thủ đã tới trước mặt Ngự Thiên Đế tức giận ra đấm.
Ngự Thiên Đế cười mỉm biến mất trước mặt hắn, tiếp theo Ngự Thiên Đế xuất hiện sau lưng hắn và ra cước.
Xiên Thủ đấm vào không khí, áp lực từ cú đấm khiến mặt đất vỡ toang ra theo hình nón trước mặt hắn.
Hắn cảm nhận được uy hiếp từ phía sau nên quay người đỡ cước đó, nhưng hắn vẫn bị đá bay về hướng kết giới của Kinh Thành.
Hắc Độc theo sau và quấn lấy Ngự Thiên Đế.
Xiên Thủ va chạm với kết giới của Kinh Thành, ngay khi va chạm hắn không do dự lấy một con dao khảm hắc ngọc từ giới chỉ ra khoét một lỗ trên kết giới, rồi hắn lấy một hộp gỗ ra đưa vào bên trong kết giới và bóp nát.
Ngự Thiên Đế chú ý tới tên đó đang đụng tay chân tới kết giới của Kinh Thành, hắn ra một cước mạnh đá bay Hắc Độc xuyên qua ngọn núi cao bên ngoài Thiên Nguyên Thành, rồi ngay lập tức xuất hiện bên cạnh Xiên Thủ đạp bay hắn cùng hướng với tên kia.
Ngự Thiên Đế nhìn thoáng qua hộp gỗ đã bể nát kia nhưng cũng không bận tâm lắm, rồi tiếp tục đùa giỡn với hai tên yêu tộc này.
Nhưng không ai biết rằng, trong khi bọn họ đánh nhau thì từ trong hộp gỗ, một sinh vật nhỏ bé chập chờn vỗ cánh chậm rãi bay về hướng Nguyệt Ly điện.
Ps:
Nếu các đạo hữu thắc mắc rằng tại sao mình giới thiệu cảnh giới Trảm Hồn và Yêu Đế cảnh cao như thế mà đánh nhau "Nhẹ nhàng" như thế.
Thì tại hạ giải thích rằng: Mình quên giới thiệu độ rộng lớn của Thiên Nguyên Thành rồi
Và hơn nữa bọn họ chỉ mới giãn gân cốt thôi mà.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook