Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải Robot
-
Quyển 2 - Chương 29: Mục tiêu
Dạ Sở Hiên nhấc mắt nhìn qua.
- Ba đứa muốn ra ngoài?
- Vâng ạ. - Vũ Anh Anh cười tươi.
Dạ Sở Hiên gõ đều ngón tay, trầm ngâm. Anh quay ghế, hình như là trở về công việc.
- Này...
- Đợi anh 5 phút.
- Ồ...
Mahddi đứng phía sau Dạ Sở Hiên. Cô vừa mới tới. Lúc ba đứa nhóc đi vào là lúc cô với anh đang thảo luận về việc sản xuất mẫu robot mới. Lúc này cô có thể nhìn thấy màn hình máy tính trước mặt Dạ Sở Hiên, nhưng hoàn toàn không hiểu nó nói cái gì hay anh đang làm gì.
Kết thúc một loạt thao tác bằng một câu lệnh, Dạ Sở Hiên lại trầm ngâm.
- Phí Điềm.
Lã Phí Điềm ở một phía với màn hình máy tính nhìn qua.
- Vane B có lỗi sao?
- Không. Em đã kết nối nó với Vane A và phần mềm S.
- Mở khóa.
- Em không khóa.
Dạ Sở Hiên nhíu mày.
- Hủy bộ máy đột nhập đi. Phá nát càng tốt.
Lã Phí Điềm dường như nhận ra được điều gì đó. Anh vội vàng trở về màn hình, lập tức mở phần mềm. Sau ba phút, anh thở phào.
- Xong rồi.
- Chỉnh lại thời gian. Lập tức khởi động phần mềm S.
- Sao cơ? - Lã Phí Điềm kinh ngạc đến há hốc.
Dạ Sở Hiên dựa lưng vào ghế không trả lời.
- Ba đứa có thể đi. Có 8 tiếng, sau 8 tiếng lập tức quay về. Đã rõ chưa?
Dạ Sở Kỳ nhận thức, thấy được nhất định là có vấn đề. Thường thì Dạ Sở Hiên chỉ nói thẳng cho phép hay không, và rất ít khi không cho phép. Anh chưa bao giờ quy định thời gian trở về cả.
- Rõ rồi.
Đáp một tiếng, Vũ Anh Anh lôi hai người bên cạnh đi. Cửa phòng đóng lại, Dạ Sở Hiên thở dài.
- Chị có việc để làm rồi Mahddi.
- Hả?
Dạ Sở Hiên uống nước. Ánh sáng le lói chiếu vào qua cánh cửa của căn phòng rộng lớn kín đáo. Đèn tự động nhấp nháy.
- Lúc trưa tôi có nhận tin từ phía kia, đã cải tiến thành nhà máy xong. Chị sẽ là người quản lý ở đó. Tất nhiên, nếu chị muốn tôi cũng không ngại cử NR-001 hoặc DP-002 đi cùng để giúp chị. Tôi cũng có chút lưu ý, ở đó có một số robot khá đặc biệt.
Mahddi nhíu mày.
- Ý cậu là gì?
Dạ Sở Hiên lắc đầu.
- Tới đó thì chị sẽ biết thôi.
- Ồ.
Im lặng một lúc lâu, Dạ Sở Hiên thở dài.
- Chị phải nhanh chóng đến đó, Blue cần lớn mạnh hơn nữa.
Mahddi nhíu mày, nhưng không nói gì. Lã Phí Điềm gõ tay lên bàn.
- "Kế Hoạch S" khởi động rồi. Nhưng anh thật sự muốn tiếp tục kế hoạch này à?
Mắt Dạ Sở Hiên tối đi.
- Lần này tự anh sẽ lo vụ này. Cậu với những người còn lại không cần chú ý tới nó nữa. Đặc biệt là Y Y.
Lã Phí Điềm nhíu mày.
- Lời này của anh là có ý gì?
- Ý trên mặt chữ.
- Em không đồng ý!
- ....
Dạ Sở Hiên im lặng một lúc lâu. Anh lấy trong túi ra một viên tài liệu.
- Tùy cậu.
Lã Phí Điềm có vẻ tức giận. Anh đứng dậy, rời đi. Dạ Sở Hiên nhìn theo, cũng không có ý định làm gì hay nói gì. Anh đem viên tài liệu vứt ra phía sau cho Mahddi.
- Đây là tài liệu chị cần. Chiều nay lập tức xuất phát đi, tôi cần hiệu quả, quá trình không phải vấn đề.
Mahddi nhìn viên tài liệu với vẻ tò mò. Cô đem nó cất vào túi.
- Vậy, cậu rốt cuộc có âm mưu gì?
- Đoán xem.
Dạ Sở Hiên đưa qua một ánh mắt. Lời nói không mặn không nhạt, nhưng hàm ý không nên xen vào để tránh hậu quả khó lường. Mahddi trầm ngâm suy nghĩ.
- Có thể cho tôi biết mục tiêu cậu nhắm tới không?
Dạ Sở Hiên thu lại ánh mắt.
- Công Hội.
Mắt Mahddi thoáng qua vẻ bàng hoàng. Một loạt hình ảnh hiện qua trước mắt cô. Cô cúi đầu buồn rầu.
- Cậu không thể bỏ qua à?
Dạ Sở Hiên liếc mắt nhìn qua. Trong ánh mắt đen tối đó của anh sâu sắc đến không thấy được rốt cuộc cất giữ loại tâm tư gì.
- Nếu là chị, có thể à?
Mahddi im lặng không biết nên trả lời như thế nào. Dạ Sở Hiên thở dài, anh nhìn vô định.
- Chẳng qua bây giờ tôi chỉ là bảo vệ mà thôi.
- Bảo vệ?
- Tấn công là cách phòng thủ tốt nhất.
- ...
Căn phòng nhất thời rơi vào trong an tĩnh.
- Ba đứa muốn ra ngoài?
- Vâng ạ. - Vũ Anh Anh cười tươi.
Dạ Sở Hiên gõ đều ngón tay, trầm ngâm. Anh quay ghế, hình như là trở về công việc.
- Này...
- Đợi anh 5 phút.
- Ồ...
Mahddi đứng phía sau Dạ Sở Hiên. Cô vừa mới tới. Lúc ba đứa nhóc đi vào là lúc cô với anh đang thảo luận về việc sản xuất mẫu robot mới. Lúc này cô có thể nhìn thấy màn hình máy tính trước mặt Dạ Sở Hiên, nhưng hoàn toàn không hiểu nó nói cái gì hay anh đang làm gì.
Kết thúc một loạt thao tác bằng một câu lệnh, Dạ Sở Hiên lại trầm ngâm.
- Phí Điềm.
Lã Phí Điềm ở một phía với màn hình máy tính nhìn qua.
- Vane B có lỗi sao?
- Không. Em đã kết nối nó với Vane A và phần mềm S.
- Mở khóa.
- Em không khóa.
Dạ Sở Hiên nhíu mày.
- Hủy bộ máy đột nhập đi. Phá nát càng tốt.
Lã Phí Điềm dường như nhận ra được điều gì đó. Anh vội vàng trở về màn hình, lập tức mở phần mềm. Sau ba phút, anh thở phào.
- Xong rồi.
- Chỉnh lại thời gian. Lập tức khởi động phần mềm S.
- Sao cơ? - Lã Phí Điềm kinh ngạc đến há hốc.
Dạ Sở Hiên dựa lưng vào ghế không trả lời.
- Ba đứa có thể đi. Có 8 tiếng, sau 8 tiếng lập tức quay về. Đã rõ chưa?
Dạ Sở Kỳ nhận thức, thấy được nhất định là có vấn đề. Thường thì Dạ Sở Hiên chỉ nói thẳng cho phép hay không, và rất ít khi không cho phép. Anh chưa bao giờ quy định thời gian trở về cả.
- Rõ rồi.
Đáp một tiếng, Vũ Anh Anh lôi hai người bên cạnh đi. Cửa phòng đóng lại, Dạ Sở Hiên thở dài.
- Chị có việc để làm rồi Mahddi.
- Hả?
Dạ Sở Hiên uống nước. Ánh sáng le lói chiếu vào qua cánh cửa của căn phòng rộng lớn kín đáo. Đèn tự động nhấp nháy.
- Lúc trưa tôi có nhận tin từ phía kia, đã cải tiến thành nhà máy xong. Chị sẽ là người quản lý ở đó. Tất nhiên, nếu chị muốn tôi cũng không ngại cử NR-001 hoặc DP-002 đi cùng để giúp chị. Tôi cũng có chút lưu ý, ở đó có một số robot khá đặc biệt.
Mahddi nhíu mày.
- Ý cậu là gì?
Dạ Sở Hiên lắc đầu.
- Tới đó thì chị sẽ biết thôi.
- Ồ.
Im lặng một lúc lâu, Dạ Sở Hiên thở dài.
- Chị phải nhanh chóng đến đó, Blue cần lớn mạnh hơn nữa.
Mahddi nhíu mày, nhưng không nói gì. Lã Phí Điềm gõ tay lên bàn.
- "Kế Hoạch S" khởi động rồi. Nhưng anh thật sự muốn tiếp tục kế hoạch này à?
Mắt Dạ Sở Hiên tối đi.
- Lần này tự anh sẽ lo vụ này. Cậu với những người còn lại không cần chú ý tới nó nữa. Đặc biệt là Y Y.
Lã Phí Điềm nhíu mày.
- Lời này của anh là có ý gì?
- Ý trên mặt chữ.
- Em không đồng ý!
- ....
Dạ Sở Hiên im lặng một lúc lâu. Anh lấy trong túi ra một viên tài liệu.
- Tùy cậu.
Lã Phí Điềm có vẻ tức giận. Anh đứng dậy, rời đi. Dạ Sở Hiên nhìn theo, cũng không có ý định làm gì hay nói gì. Anh đem viên tài liệu vứt ra phía sau cho Mahddi.
- Đây là tài liệu chị cần. Chiều nay lập tức xuất phát đi, tôi cần hiệu quả, quá trình không phải vấn đề.
Mahddi nhìn viên tài liệu với vẻ tò mò. Cô đem nó cất vào túi.
- Vậy, cậu rốt cuộc có âm mưu gì?
- Đoán xem.
Dạ Sở Hiên đưa qua một ánh mắt. Lời nói không mặn không nhạt, nhưng hàm ý không nên xen vào để tránh hậu quả khó lường. Mahddi trầm ngâm suy nghĩ.
- Có thể cho tôi biết mục tiêu cậu nhắm tới không?
Dạ Sở Hiên thu lại ánh mắt.
- Công Hội.
Mắt Mahddi thoáng qua vẻ bàng hoàng. Một loạt hình ảnh hiện qua trước mắt cô. Cô cúi đầu buồn rầu.
- Cậu không thể bỏ qua à?
Dạ Sở Hiên liếc mắt nhìn qua. Trong ánh mắt đen tối đó của anh sâu sắc đến không thấy được rốt cuộc cất giữ loại tâm tư gì.
- Nếu là chị, có thể à?
Mahddi im lặng không biết nên trả lời như thế nào. Dạ Sở Hiên thở dài, anh nhìn vô định.
- Chẳng qua bây giờ tôi chỉ là bảo vệ mà thôi.
- Bảo vệ?
- Tấn công là cách phòng thủ tốt nhất.
- ...
Căn phòng nhất thời rơi vào trong an tĩnh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook