Dứt khoát hoặc là không làm, đã làm phải làm cho xong, tiến hành kế hoạch này đến cùng.

Vợ chồng nhà họ Kim rất nhanh đã đi đến, sau lưng còn có hai cô con gái buổi sáng mới đến chúc tết, bởi vì là chuyện xấu, bọn họ không gọi hai con rể đến cùng.

Mẹ Kim vừa vào cửa đã đi về phía Kim Tú Châu, mắng cô là đồ không biết xấu hổ, sao có thể làm ra loại chuyện mất mặt này.

Kim Tú Châu đã mặc xong quần áo, đang đứng ở cửa nhà chính, nhìn bà ta trừng mắt xông đến chình mình, trốn thẳng đến sau lưng Giang Minh Xuyên đang ngồi trên ghế.

Giang Minh Xuyên ngồi nghiêm chỉnh ở đó, hai tay nắm chặt thành quyền khắc chế tính tình của mình.

Từ nhỏ đến lớn anh đã gặp qua vô số trắc trở, nhưng chưa bao giờ khiến anh muốn đào một cái động chui vào như lúc này, phát giác được động tác của Kim Tú Châu, anh mím thật chặt môi, ngẩng đầu liếc mắt nhìn qua đôi vợ chồng trung niên đang xông đến.


Ánh mắt anh lạnh như băng khiến cho những lời mắng chửi người của mẹ Kim nghẹn lại trong cổ họng không phát ra được, sau cùng chỉ hung hăng trừng mắt nhìn Kim Tú Châu.

Cho dù tức giận đến mấy, lúc này người hai nhà cũng không dám đem chuyện này làm lớn, nhà họ Phó còn muốn dựa vào sự hi sinh của đứa con trai thứ hai làm vẻ vang, nếu để người ta biết chuyện này, về sau còn không biết bị truyền thành bộ dáng gì, đám bà thím trong thôn có thể nói trắng thành đen.

Huống chi chuyện này chẳng phải chuyện trong sạch gì, nhà họ Phó còn có cháu trai, nhà họ Kim còn có con trai út, qua mấy năm nữa đều phải kết hôn cưới vợ, làm lớn chuyện này chỉ sợ ngay cả chuyện cưới hỏi cũng không thể bàn.

Nghĩ đến đây hai nhà cũng bắt đầu tính toán, mặc dù nói không thể làm lớn chuyện, nhưng nên ầm ĩ vẫn nên ầm ĩ, nhà họ Phó muốn nhà họ Kim trả lại hai trăm tệ lễ hỏi lúc trước, nhà họ Kim không đồng ý, nói con gái nhà mình ở nhà rất ngoan, vừa đến nhà bọn họ đã để xảy ra chuyện như vậy, là gia phong nhà bọn họ không tốt ảnh hưởng đến cô.

Dù sao sau cùng lẫn nhau chỉ trích đối phương, đều muốn đối phương đưa tiền.

Ầm ĩ đến cùng, phụ nữ hai nhà trực tiếp xắn tay áo lên, vốn dĩ cho rằng hai mẹ con nhà họ Phó đã đủ hung dữ, không nghĩ đến ba mẹ con nhà họ Kim lại càng hơn một bậc, trực tiếp đè hai mẹ con nhà họ Phó xuống đất véo, hai người đàn ông nhà họ Phó đều có dáng người nhỏ gầy, sợ chết trốn ở một bên kêu dừng tay, con dâu lại càng không quan tâm, còn che miệng ở bên cười trộm.


Trong nhà chính loạn thành một nùi.

Đến sau cùng vẫn là Giang Minh Xuyên ngồi ở trong góc không nhìn nổi, lấy 200 tệ từ trong ngực ra, mới giải quyết được chuyện này, mỗi nhà 100 tệ.

Hai nhà yên tĩnh trong chốc lát lại vì vứt bỏ Kim Tú Châu mà làm rùm beng, nhà họ Kim nói con gái đã gả ra ngoài như bát nước hất đi, bây giờ đã không còn là người nhà bọn họ.

Nhà họ Phó cũng không chịu nhận, nói Kim Tú Châu đã làm ra loại chuyện không biết xấu hổ như thế, ai biết con mà cô sinh có phải cháu gái ruột nhà bọn họ hay không, ở trong nhà ăn phí cơm của bọn họ.

Giang Minh Xuyên có chút không nghe nổi, sắc mặt lạnh lùng cắt ngang lời bọn họ.

“Tôi sẽ lấy cô ấy.

”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương