Xuyên Đến Thanh Lâu Thành Đầu Bảng
Chương 22: Lạc thú trong xe ngựa (H, khẩu giao)

Editor: Sunie

Phạm Vệ Lăng mở to miệng ngậm lấy đầu v* và một phần của bầu vú, liếm láp gặm cắn, giống như đang thưởng thức một món điểm tâm ngọt tinh mỹ. Hắn nới lỏng đai lưng, áo trên lập tức buông lỏng ra, lộ ra bờ vai rộng và eo hẹp, cơ ngực cũng vô cùng chắc nịch, lồng ngực cứng rắn chèn ép phía trên, dán sát vào bộ ngực mềm mại của nàng. Hắn kéo bàn tay nhỏ của nàng đến gần cây côn th*t to lớn giữa hai chân. Vừa chạm vào, Thẩm Uyển đã cực lực muốn lùi lại, nhiệt độ cuồn cuộn ở côn th*t cứng rắn của hắn rất lợi hại.

"Cứng quá..." Thẩm Uyển không nhịn được cảm thán.

Phạm Vệ Lăng nắm chặt bàn tay của nàng, cọ xát trên côn th*t, dục vọng gặm nhấm làm hắn có chút mê ly, khàn giọng hỏi: "Có thể dùng miệng không?"

Khuôn mặt Thẩm Uyển đỏ bừng, lắc đầu, mặc dù nàng được Hồng Trần dạy dỗ rất tốt, nhưng rốt cuộc cũng không tiếp đãi những khách nhân khác ngoài hắn ra, còn chưa từng khẩu giao cho người khác, không có bất kì kinh nghiệm thực chiến nào, huống chi kích cỡ của nam nhân này thật là kinh người...

"Ta... Không, không..." Ánh mắt Thẩm Uyển lay động, không dám nhìn vẻ mặt giống như "Sói đói vồ mồi" của hắn, muốn ăn tươi nuốt sống nàng.

Áo trong của Phạm Vệ Lăng rộng thùng thình, bị côn th*t nhô lên giống như một cái lều vải lớn được dựng lên, hai mắt hắn đỏ hoe ra lệnh: "Làm đi!"

Thẩm Uyển cắn răng, nam nhân này muốn tới thật! Ai sợ ai? Lại không phải chưa từng "Hầu hạ".

Hơn nữa nàng còn phải dựa vào cây đại thụ là hắn, đương nhiên phải hầu hạ hắn thật tốt, hắn mới có thể hầu hạ lại mình tốt được.

Thẩm Uyển giống như bỗng nhiên thay đổi tính tình, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tà mị, đưa hai ngón tay ra, kẹp lấy côn th*t của hắn, vuốt ve lên xuống.

"Công tử không buông thiếp ra, thiếp làm sao hầu hạ người chứ?"

Phạm Vệ Lăng buông bàn tay khác của nàng ra, ngồi ngay ngắn ở trên xe, tách hai chân ra, hai tay khoanh trước ngực, bày ra dáng vẻ "Chờ nàng".

Thẩm Uyển nửa quỳ ở giứa háng của hắn, kéo chiếc quần đùi trong cùng của hắn xuống, nháy mắt cây côn th*t cương cứng kia liền bắn ra, cả cây côn th*t sưng to dâng trào, vừa vặn đánh vào khuôn mặt nhỏ của Thẩm Uyển, côn th*t màu tím đen tạo thành sự tương phản rõ rệt với da thịt trắng nõn. Âm mao ở háng của hắn vừa đen vừa dày, phát ra hormone giống đực của hắn.

Thẩm Uyển chưa bao giờ nhìn côn th*t ở khoảng cách gần thế này, cho dù đang sắm vai phóng đãng, cũng khó có thể che giấu sự kinh ngạc của mình, đôi mắt cũng trợn tròn. Phạm Vệ Lăng luôn tự tin với kích cỡ của mình, thoáng nhìn biểu cảm kinh ngạc của nàng, hắn lộ ra nụ cười nghiền ngẫm, ưỡn thẳng lưng, quy đầu to lớn chỉa vào khóe miệng của nàng.



Bỗng nhiên gần sát làm Thẩm Uyển kinh hãi, suy nghĩ của nàng vẫn rất hiện đại, giữa những người yêu nhau làm chuyện như vậy chỉ cần ngươi tình ta nguyện, đó là đời sống tình dục và để điều hòa tình cảm của hai người, nhưng hai người bọn họ nhiều nhất cũng chỉ xem như là kim chủ và nữ nhân có thân phận được bao nuôi.

Đó là giao dịch!

May mà côn th*t của Phạm Vệ Lăng không có mùi tanh hôi, hạ miệng cũng không khó đến thế. Nàng nắm lấy hành thân, ngửa đầu, cái miệng nhỏ mở ra, thử ngậm lấy, nhưng kích cỡ của hắn quá to, quy đầu lại lớn, cái miệng nhỏ chỉ có thể hơi ngậm lấy một phần của quy đầu.

"Hít! Hừ a..." Phạm Vệ Lăng thốt lên chẳng thành tiếng, hắn cũng là lần đầu tiên được khẩu giao. Hắn biết Thẩm Uyển có tâm tư nhỏ của riêng nàng, lợi dụng cũng được, cân nhắc cũng được, đêm đó khi nàng nhét ngân phiếu vào trong tay hắn, tâm của hắn đã không thể tự mình làm chủ nữa.

Miệng nhỏ của Thẩm Uyển đã căng đến cực hạn, nước bọt trộn lẫn với chất lỏng trơn bóng ứa ra ở mã mắt, khiến nàng chỉ có thể miễn cưỡng ngậm lấy quy đầu. Ngực Phạm Vệ Lăng phập phồng kịch liệt, trái tim ở trong lồng ngực đập thình thịch không ngừng, lý trí cũng càng bay càng xa, hắn đè đầu Thẩm Uyển, quy đầu to lớn lấp đầy toàn bộ khoang miệng của nàng, ngay cả hô hấp cũng trở nên có chút khó khăn.

Cái miệng nhỏ của Thẩm Uyển ngậm chặt côn th*t, đột nhiên bị siết chặt, kích thích khiến Phạm Vệ Lăng không nhịn được đi vào sâu hơn.

"Ô... Ưm... Ô ô..." Thẩm Uyển nức nở, cả miệng đều bị nhét đến đầy, âm thanh yếu ớt giống như một con mèo nhỏ đang thoi thóp.

Phạm Vệ Lăng nặng nề thở hổn hển, miệng của nàng quá nhỏ, dính sát vào trên côn th*t, khoang miệng ẩm ướt làm hắn không nhịn được tiến vào, hắn vội vàng thúc giục: "Nhanh lên!"

Trong miệng nàng tiết ra rất nhiều nước bọt, làm ướt côn th*t, hai tay Thẩm Uyển nắm lấy, thử dùng cách nuốt xuống mà Hồng Trần đã dạy cho nàng.

Hắn không nghĩ tới, cái miệng của Thẩm Uyển lại có bản lĩnh tốt như vậy, miệng nhỏ bọc quy đầu di chuyển nhịp nhàng, cái lưỡi đánh vòng dọc theo quy đầu, khoái cảm tàn phá từ hạ thể truyền khắp toàn thân, giọng nói của Phạm Vệ Lăng cũng hơi run: "Hít! A... Ừ... Hừ hừ..."

Vừa cúi đầu, đã có thể nhìn thấy Thẩm Uyển ngậm côn th*t của mình, cái miệng nhỏ như quả anh đào mở lớn ra, đôi môi đỏ dính sát vào côn th*t màu tím đen. Hình ảnh dâm mĩ như thế kích thích thần kinh thị giác của hắn, hắn không tự giác đẩy hông về phía trước, nàng ngậm nó càng sâu hơn, quy đầu suýt nữa đẩy đến cổ họng của nàng.

Trên trán Phạm Vệ Lăng nổi đầy gân xanh, huyết khí vọt đến toàn thân, khoái cảm cực hạn như vậy, khiến hắn như đặt mình vào một màn sương thần tiên.

"Ô... Ưm... Ư a..." Thẩm Uyển càng ngày càng thuần thục hơn, cũng bắt đầu hưởng thụ quá trình này, côn th*t ra vào trong miệng, chất lỏng dư thừa chảy ra từ kẽ hở bên miệng, theo cằm rơi ở trên xe ngựa, còn một phần thì được nàng nuốt xuống. Nàng dùng sức liếm mút côn th*t, đầu lưỡi vòng quanh côn th*t không ngừng đánh vòng, trên côn th*t màu tím đen dính đầy nước bọt.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương