Khởi Minh vùi đầu vào lòng ngực ấm áp, an toàn của Quân Du, êm ái đến nổi y mơ màng nhớ lại chuyện trước kia của mình, mơ 1 giấc mơ tủi hờn của bản thân trước kia.


Cái ngày mà y không thể nào quên được, A cha, a phụ của mình, vào năm y 7 tuổi đột ngột, song vong trong kì săn bắn nọ, người cậu ruột thịt duy nhất của y ,chính là a cha của bọn Khải thương.


Lúc ấy người cậu này vừa mới lấy chồng, chưa có mụn con nào, nên dùng hết tình yêu thương cho y, ác mộng bắt đầu khi, 3 năm sau Khải thương chào đời.


Cuộc sống heo chó không bằng của khởi minh bắt đầu, từ được cưng chiều nâng niu, khởi minh bị bắt học cách đảm đang việc nhà, giỏi dang việc bếp.


Đứa nhỏ 10 tuổi, gánh 10 xô nước lớn hơn trọng lượng của bản thân, cho người ta tắm gội, chưa hết, mỗi ngày phải chăn dê chăn cừu kiếm tiền mua đồ chơi dỗ dành Khải thương.


Tối đến nếu nấu cơm không tốt sẽ bị cho nhịn đói, đúng kiểu hành hạ mẹ ghẻ con chồng!


Trời không lấy đi tất cả của y, năm 13 tuổi khởi Minh rất ưu tú, năng động hoạt náo đến nổi có thể bẻ đôi sừng hưu, theo phong tục dành cho thư tử trưởng thành tộc man di.



Y cùng các thư tử khác vào rừng thuần sói, không mai là bấy giờ đang là mùa sinh sản của lũ sói, bọn chúng lúc này hung hãng hơn bao giờ hết.


Số thư tử bị thương rất nặng khá nhiều, thân thủ tốt như khởi minh ,cũng không trách khỏi bị sói mẹ cào 1 vết thương lớn trên lưng, nhịn đau, y ôm 2 con sói con vừa dứt sữa chạy nhanh thoát thân.


2 con sói này chính là ngao tuyết, bạch nha sau này, y trở về cảm thấy nên trước chữa trị, rồi mới làm nghi lễ nhận ngự thú theo lệ tộc, sai lầm lớn nhất của y chính là giao sói của mình cho người khác trông hộ.


Trong lúc khởi minh đang đau đớn trị thương, khải thương chiếm lấy bạch nha, vỗ ngực nói không cho y, y sẽ nhịn cơm đến chết, 3 tuổi Khả Á không chịu thua kém anh trai.


Đô đô cái miệng nhỏ, y y a a, ôm ngao tuyết khẳng định chủ quyền, 2 anh em họ ôm chặt 2 con sói không bỏ, mọi người trong nhà khuyên thế nào cũng không chịu buông tay.


A cha La Đắc Kha Mị, người cậu ruột tàn nhẫn của khởi minh, thấy con mình quá yêu quý lũ sói ,đau lòng bọn họ khóc nháo, ông nghĩ ra 1 kế sách, khiến cuộc đời khởi minh không thể nào ngốc đầu lên được nữa.


Luật thuần sói, nếu chủ nhân của con sói nọ, không có khả năng nuôi dưỡng nó , ví dụ như tàn phế hay ốm nặng gì đó, con sói này sẽ thuộc về người xứng đáng, nào đó trong gia tộc người chủ.


Nhân dịp khởi minh do thuốc trị thương có tác dụng phụ, ngủ sớm hơn thường ngày, Kha Mị ông ta nhẫn tâm, bỏ vào liều y con rắn độc gây tê liệt đôi chân, thấy nó cắn y rồi mới thỏa lòng rời đi như chẳng hề liên quan đến ông.


Buổi sáng thức dậy, chân không có cảm giác thì có cảm nhận gì đây...


Chính là cả thế gian như sụp đỗ hoàn toàn rồi, không còn ai đau y, không còn đôi sói y vất vả có được, ngay cả đôi chân lành lặng trước kia cũng không còn.


Khởi minh thu mình vào túp liều rách của y 3 ngày liền, chờ đau thương, hoang mang vơi đi phần nào, y mới bò dậy tìm cách chữa chân cho mình.


Càng hy vọng bao nhiêu, kết quả thu được càng làm y thất vọng bấy nhiêu, y dần chết tâm với việc tìm thuốc trị chân, khởi minh chuyển tất cả uất hận của bản thân sang kẻ hại mình.



Ai sẽ là kẻ được lợi nhiều nhất khi y tàn phế, nghĩ bằng đầu gối cũng biết ,chính là người cậu thân yêu của y rồi, từ thuở đó đến nay.


Khởi minh chuyên cần đi theo đại tế ti học y, chính là tìm cơ hội bào chế kịch độc, chờ thời cơ trả mối hận lòng.

Khởi minh từ sáng đến tối ru rú trong liều y dược chẳng chịu gặp ai, gia đình kha mị thấy có lỗi với y nên cũng mặc y muốn làm gì thì làm.

Chất độc không màu không vị, giết người vô hình của y vẫn chưa luyện thành, thì cái tên hùng tử đáng ghét này xuất hiện, khiến cho y cảm thấy, chân của mình chắc chắn sẽ khỏi, nếu anh chịu chữa.


Khởi Minh mơ đến đoạn Quân Du vẻ mặt hốt hoảng, pha chút vội vàng ôm Khải thương đến chỗ đại tế ti chữa trị, y liền tức giận đến mắt trợn trừng tỉnh ngủ luôn.


- ngô~~~ ngươi... ngươi đang mò cái gì thế hả?


Khởi Minh đỏ mặt, nói năng lấp bắp, y cảm nhận ngón tay quân du đang ở nơi tư mật của y, như đang xoa nhẹ, như đang sờ soạn chỗ ấy vậy.


- ngủ cũng ngủ rồi, thẹn thùng làm chi nữa, tuy tôi rất dịu dàng thân ngươi, nhưng lần đầu tiên nên cẩn thận 1 chút, nằm yên để tôi chà lau xoa bóp cho, không ngoan bị đau eo thì đừng trách.


Quân Du đã ngủ người thì thập phần có trách nhiệm, nói chuyện với khởi minh giọng điệu cũng ôn nhu, trầm ấm hơn nhiều.



Tự dưng anh lật mặt 180 độ, cười đẹp đến muốn mạng, khởi minh ngại không biết làm sao, nhắm chặt mắt lại, vùi đầu rút vào trong ngực anh làm tổ.


- ái chà~ coi bộ tôi vẫn chưa tận lực nhể, hay là chúng ta làm thêm vài hiệp nữa nga?


Nói là làm, Quân Du đem khởi minh dính chặt trong ngực kéo ra, môi lưỡi giao nhau trước, 2 tay không rảnh rỗi, mò từng thớ thịt của y, anh và y giao hoan ôm chặt lấy nhau, 2 cơ thể không ngừng va chạm.


- các người đang làm gì đấy!


Khải thương vừa mới tỉnh lại, cơ thể rất yếu nhưng vẫn muốn đích thân đến cảm tạ quân du, gia đình y sợ y chưa đến nơi đã gục ngã giữa đường.


Nên 1 nhà 4 người Khải thương cùng nhau đến liều y dược, nơi anh đang nghỉ ngơi xem anh ra sao, đương nhiên chủ của liều trại, đại tế ti cũng cùng theo họ.


Quân Du, khởi minh làm chưa đến 1 hiệp đã bị quấy rầy, Khải thương nhìn thấy cảnh này, hét to giận dữ, sức khỏe yếu không chịu nổi y liền ngất lịm đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương