Xuyên Đến Đại Lục Thú Nhân
-
Quyển 1 - Chương 18: Bị nhìn thấy hết?
Sau một canh giờ tìm kiếm Tiểu Vy một cách điên cuồng, Louis vẫn chưa thấy bóng dáng cô đâu.
Cho đến khi ngửi thấy mùi hương của cô, hắn đi theo rồi phát hiện một vũng máu to, có vẻ là máu của một ấu tế hươu nhưng xác và thân thể đã biến mất.
Đây là nơi hắn đã đi hái thanh quả cho tiểu đệ thì gặp Ma Thần, có vẻ đây chính là con hươu xui xẻo trở thành món ăn trưa cho nó.
Louis đăm chiêu nhìn vũng máu, nhưng liệu con vật nào có thể ăn đến không còn sót lại xương.
Đột nhiên hắn nghĩ đến một lần Tiểu Vy có xin hắn xương của con thỏ nhưng không biết để làm gì.
Chẳng lẽ cô đã lấy xương của nó?
Dù không chắc chắn nhưng đâu có thể là dấu vết của cô để lại, hắn không thể lựa chọn, nếu như tìm thấy cô quá muộn thì...
Louis nhanh chóng đi theo mùi tanh nồng của máu thì đến chỗ của đáng lẽ ra là xác của Ma Thần- bây giờ bãi thịt bầy nhầy bốc mùi hôi thối kinh khủng, đây cũng là thành quả của cô sao?
Cái mùi mà ngửi thường thôi cũng khiến người ta ói, huống chi hình thể thú của hắn lại thính như vậy hỏi xem hắn có thể chịu được không?
Louis chạy lẹ, thối quá a...
Đi một lúc lại đến một hồ nước lớn, nhưng vẫn không thấy bóng dáng cô.
Bỗng nhiên tầm mắt của hắn hướng đến chỗ con Cự Long đang uống nước, thân thể to lớn, lớp vẩy cứng như đá.
Dự cảm không lành đã kéo Louis đến gần nó và đập vào hắn là một chiếc ruy băng đỏ phất phới trên vẩy của nó.
Đó... là chiếc ruy băng của Tiểu Vy mà.
Hắn vẫn nhớ nó vì màu đỏ và hình dáng kì lạ của nó ở trên mái tóc cô, sao lại ở trên vẩy của con Cự Long này được.
Sự tức giận đã khiến Louis mất lí trí, hắn lao về phía con Cự Long khiến nó ngã xuống hồ nước.
Bị đánh bất ngờ, Cự Long tức giận nhìn con hổ lớn phía trên rồi bò lên bờ, nước hồ bắn tung tóe khắp nơi.
Da của Cự Long rất cứng vì vậy cắn không có tác dụng.
Vậy thì thế này thì sao...
Louis một lần nữa đẩy con Cự Long xuống mặt nước nước rồi lặng lẽ đáp xuống đất đến gần rìa hồ.
Bị đánh ngã hai lần xuống nước con, Cự Long điên cuồng định đánh tới thì ánh mắt đầy tia máu của Louis giống như một tử thần.
"Chết đi."
____________________________
Cuộc thủy chiến của Tiểu Vy đã đến hồi kết thì một sức mạnh to lớn hướng đến hồ nước khiến cô rùng mình.
Đây là ma thuật hệ sấm sét.
Chết tiệt, Tiểu Vy chửi, một người hệ mộc như cô sao có thể chịu được hệ sét trong nước được, phải nhanh chóng bơi lên.
May mắn vừa bơi lên, một luồng sáng từ trên trời đánh xuống nước.
Sau khi lên bờ cô lần theo dấu vết nơi ma lực phát ra thì thấy một con hổ lông vàng và một con... khủng long?
Sao tự nhiên lại cảm thấy hình ảnh này có chút kì lạ a.
Nhìn nhìn con "khủng long" đang nằm chết tươi, nổi lềnh phềnh trên mặt nước, rồi vàng sắc mặt có vẻ... không tốt lắm.
Ừm, cô hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi.
Nhanh chóng đi đến chỗ con hổ, gọi: "Louis."
Nghe thấy có người gọi tên mình, Louis quay về phía giọng nói phát ra thì thấy người mà hắn đang tìm kiếm.
Chưa kịp nói gì cô đã cười nói với hắn như bình thường: "Ai da, không ngờ lại bắt anh phải đi tìm tôi đấy. Thực sự gây phiền phức cho anh rồi. Để cảm ơn tối nay tôi sẽ mời anh một bữa thật ngon nha."
Louis không phải là người có tâm hồn ăn uống mạnh liệt gì, nhưng nghe cô nói vậy cùng với việc hắn đi săn cả ngày mà phải đi tìm cô cũng cảm thấy dạ dày có chút cồn cào.
Và dáng vẻ của cô hiện tại quả thực... mê người, khiến hắn sôi sục máu, muốn "ăn" luôn cả cô...
Louis đỏ mặt, quay ra hướng khác để khỏi nhìn cảnh nóng, tay hổ chỉ chỉ cô. Tiểu Vy cũng cảm thấy có gì đó là lạ thấy hắn làm hàng động như vậy cũng nhìn xuống, phát hiện khăn tắm trên người... rơi.
Trước lúc xuống hồ cô vẫn luôn hờ phòng, cởi quần áo nhưng vẫn nhớ quấn một tắm khăn bên người, vừa nãy lên bờ vẫn còn sao giờ lại...
Chợt Tiểu Vy hét lên một tiếng, ngồi xổm xuống cố gắng che đi bộ phận... cần phải che (nhưng đã bị Louis nhìn thấy hết) rồi thao thao bất tuyệt hướng về phía người kia mà chửi: "LƯU MANH... KHỐN NẠN... BIẾN THÁI... NGƯƠI ĐANG NHÌN CÁI GÌ VẬY HẢ!!!"
Louis cũng nhàn rỗi, ngồi nghe cô chửi bới mình cả buổi cũng không nói năng vì... không hiểu cô nói gì, mà hắn cũng không tiện hỏi nên thôi đi.
Cuối cùng, Tiểu Vy cũng dừng công việc chửi rủa người khác lại, ủ rũ lấy bộ đầm trong ba lô ra rồi mặc vào, dĩ nhiên suốt quá trình Louis bị đá ra xa nhưng vẫn trong khoảng cách có thể bảo vệ cô.
Cho đến khi ngửi thấy mùi hương của cô, hắn đi theo rồi phát hiện một vũng máu to, có vẻ là máu của một ấu tế hươu nhưng xác và thân thể đã biến mất.
Đây là nơi hắn đã đi hái thanh quả cho tiểu đệ thì gặp Ma Thần, có vẻ đây chính là con hươu xui xẻo trở thành món ăn trưa cho nó.
Louis đăm chiêu nhìn vũng máu, nhưng liệu con vật nào có thể ăn đến không còn sót lại xương.
Đột nhiên hắn nghĩ đến một lần Tiểu Vy có xin hắn xương của con thỏ nhưng không biết để làm gì.
Chẳng lẽ cô đã lấy xương của nó?
Dù không chắc chắn nhưng đâu có thể là dấu vết của cô để lại, hắn không thể lựa chọn, nếu như tìm thấy cô quá muộn thì...
Louis nhanh chóng đi theo mùi tanh nồng của máu thì đến chỗ của đáng lẽ ra là xác của Ma Thần- bây giờ bãi thịt bầy nhầy bốc mùi hôi thối kinh khủng, đây cũng là thành quả của cô sao?
Cái mùi mà ngửi thường thôi cũng khiến người ta ói, huống chi hình thể thú của hắn lại thính như vậy hỏi xem hắn có thể chịu được không?
Louis chạy lẹ, thối quá a...
Đi một lúc lại đến một hồ nước lớn, nhưng vẫn không thấy bóng dáng cô.
Bỗng nhiên tầm mắt của hắn hướng đến chỗ con Cự Long đang uống nước, thân thể to lớn, lớp vẩy cứng như đá.
Dự cảm không lành đã kéo Louis đến gần nó và đập vào hắn là một chiếc ruy băng đỏ phất phới trên vẩy của nó.
Đó... là chiếc ruy băng của Tiểu Vy mà.
Hắn vẫn nhớ nó vì màu đỏ và hình dáng kì lạ của nó ở trên mái tóc cô, sao lại ở trên vẩy của con Cự Long này được.
Sự tức giận đã khiến Louis mất lí trí, hắn lao về phía con Cự Long khiến nó ngã xuống hồ nước.
Bị đánh bất ngờ, Cự Long tức giận nhìn con hổ lớn phía trên rồi bò lên bờ, nước hồ bắn tung tóe khắp nơi.
Da của Cự Long rất cứng vì vậy cắn không có tác dụng.
Vậy thì thế này thì sao...
Louis một lần nữa đẩy con Cự Long xuống mặt nước nước rồi lặng lẽ đáp xuống đất đến gần rìa hồ.
Bị đánh ngã hai lần xuống nước con, Cự Long điên cuồng định đánh tới thì ánh mắt đầy tia máu của Louis giống như một tử thần.
"Chết đi."
____________________________
Cuộc thủy chiến của Tiểu Vy đã đến hồi kết thì một sức mạnh to lớn hướng đến hồ nước khiến cô rùng mình.
Đây là ma thuật hệ sấm sét.
Chết tiệt, Tiểu Vy chửi, một người hệ mộc như cô sao có thể chịu được hệ sét trong nước được, phải nhanh chóng bơi lên.
May mắn vừa bơi lên, một luồng sáng từ trên trời đánh xuống nước.
Sau khi lên bờ cô lần theo dấu vết nơi ma lực phát ra thì thấy một con hổ lông vàng và một con... khủng long?
Sao tự nhiên lại cảm thấy hình ảnh này có chút kì lạ a.
Nhìn nhìn con "khủng long" đang nằm chết tươi, nổi lềnh phềnh trên mặt nước, rồi vàng sắc mặt có vẻ... không tốt lắm.
Ừm, cô hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi.
Nhanh chóng đi đến chỗ con hổ, gọi: "Louis."
Nghe thấy có người gọi tên mình, Louis quay về phía giọng nói phát ra thì thấy người mà hắn đang tìm kiếm.
Chưa kịp nói gì cô đã cười nói với hắn như bình thường: "Ai da, không ngờ lại bắt anh phải đi tìm tôi đấy. Thực sự gây phiền phức cho anh rồi. Để cảm ơn tối nay tôi sẽ mời anh một bữa thật ngon nha."
Louis không phải là người có tâm hồn ăn uống mạnh liệt gì, nhưng nghe cô nói vậy cùng với việc hắn đi săn cả ngày mà phải đi tìm cô cũng cảm thấy dạ dày có chút cồn cào.
Và dáng vẻ của cô hiện tại quả thực... mê người, khiến hắn sôi sục máu, muốn "ăn" luôn cả cô...
Louis đỏ mặt, quay ra hướng khác để khỏi nhìn cảnh nóng, tay hổ chỉ chỉ cô. Tiểu Vy cũng cảm thấy có gì đó là lạ thấy hắn làm hàng động như vậy cũng nhìn xuống, phát hiện khăn tắm trên người... rơi.
Trước lúc xuống hồ cô vẫn luôn hờ phòng, cởi quần áo nhưng vẫn nhớ quấn một tắm khăn bên người, vừa nãy lên bờ vẫn còn sao giờ lại...
Chợt Tiểu Vy hét lên một tiếng, ngồi xổm xuống cố gắng che đi bộ phận... cần phải che (nhưng đã bị Louis nhìn thấy hết) rồi thao thao bất tuyệt hướng về phía người kia mà chửi: "LƯU MANH... KHỐN NẠN... BIẾN THÁI... NGƯƠI ĐANG NHÌN CÁI GÌ VẬY HẢ!!!"
Louis cũng nhàn rỗi, ngồi nghe cô chửi bới mình cả buổi cũng không nói năng vì... không hiểu cô nói gì, mà hắn cũng không tiện hỏi nên thôi đi.
Cuối cùng, Tiểu Vy cũng dừng công việc chửi rủa người khác lại, ủ rũ lấy bộ đầm trong ba lô ra rồi mặc vào, dĩ nhiên suốt quá trình Louis bị đá ra xa nhưng vẫn trong khoảng cách có thể bảo vệ cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook