Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy
Chương 299: 299: Nhớ Lại

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Đêm nay đối với bộ lạc Dực Hổ mà nói nhất định là một đêm vui mừng, không nói lần này thành công chấm dứt ngày trao đổi, Kathy rốt cục hoài thai tiểu ấu tể, nhìn Abby cười thấy răng không thấy mắt từ đó có thể thấy được hắn mới lần đầu tiên làm a ba trái tim ngây ngất cỡ nào, duy nhất làm cho Liễu Thư cảm giác không tốt lắm chính là Allen uống rượu.

Hắn trước kia thời điểm ở bộ lạc cũng uống qua rượu nho, nhưng khi đó kỹ thuật của Liễu Thư còn chưa có đi lên, ủ rượu nho cũng không đủ vị, hương vị cũng chỉ như nước trái cây, đợi cho kỹ thuật của cô thuần thục rồi, nhưng thú nhân cũng không ở nhà, cho nên hôm nay coi như là lần đầu uống Allen đến rượu nho có chứa độ cồn, lần đầu tiên tiếp xúc, cũng khó trách thú nhân bưu hãn cũng bị uống ngã.

Nhưng Liễu Thư khổ rồi, Allen uống say khướt, một người lớn như vậy cô làm sao kéo trở về chứ, đây là, chẳng qua cũng không phải là vấn đề nan giải, đợi thời điểm đến nửa đêm sắp về sáng, bởi vì mọi người cao hứng đều uống nghiêng ngã, duy chỉ còn hai người chính là Phách Nhĩ cùng Đạt Nhĩ, như thế vừa vặn có thể giúp cô đưa người trở về, vì thế cô ôm hai tiểu tử kia ngủ chảy nước miếng ở trong lòng cô đi về trước, muốn nhanh chóng dàn xếp tốt, đợi Allen trở về, còn phải chiếu cố con ma men này nữa.

Liễu Thư sớm đi về trước, gột rửa lau khô hai đứa Lotter Leila nhét vào trong ổ chăn, xong rồi sau lại đun nước ấm tại phòng bếp, cũng tìm bộ quần áo sạch sẽ cho Allen, một thân kia của hắn nếu không gột rửa căn bản cũng không có cách nào ngủ được.


Đợi thu xếp xong, bên ngoài cũng vang lên động tĩnh chắc là hai người bọn họ đã đưa Allen trở lại, vội vàng đi ra ngoài nghênh đón, chỉ là vừa thấy lại làm cho cô sửng sốt.

Đưa Allen trở về là đúng là một mình Phách Nhĩ, chẳng qua thú nhân khí lực lớn, một mình Phách Nhĩ nâng Allen trở về cũng dư dả, cho dù người sau say đến đi đường đều ngã trái ngã phải y cũng có thể nâng cho hắn an ổn, hơn nữa còn là cái loại vững vàng ấy.

Liễu Thư cũng chỉ là hơi sững sờ một chút, nháy mắt hoàn hồn, liền đi lên muốn hỗ trợ, nhưng bị Phách Nhĩ tránh qua, cười cười với cô, thú nhân giọng điệu ôn hòa nói: "Cậu ấy rất nặng rất nặng, một mình anh có thể, em đừng làm.

" Nói xong liền nâng người vào phòng.

"Nga.

" Sửng sốt, gật gật đầu, Liễu Thư đi vào theo, hai đứa nhỏ ngủ bên trong phòng ngủ chính, tự nhiên là không thể vào, chỉ chỉ gian phòng bên cạnh nói: "Nâng đến nơi đây thôi.


"
Phách Nhĩ cũng không phải lần đầu tiên đến trong nhà Liễu Thư, trước kia cũng đến đã làm khách, nâng Allen đi vào, nhìn đến giường bên trong, có chút hiểu rõ, nhưng vẫn mặt không đổi sắc nâng Allen lên trên giường, xong rồi xoay người nói: "Một mình em khẳng định làm bất động cậu ấy, có cần anh giúp em gì không?"
Liễu Thư do dự xuống cuối cùng lắc đầu, cười cười nói: "Không cần, để tôi tự làm làm được.

" Nói xong liền bưng bồn nước ấm ở bên ngoài lại đây, vắt khăn lau cho Allen.

Rượu phẩm Allen cũng không tệ lắm, say choáng váng hồ hồ nhưng cũng không làm ầm ĩ cái gì, mắt nửa mở nửa khép trong miệng lầm bầm mấy từ, cũng là nghe không rõ ràng lắm, thỉnh thoảng vung cánh tay một chút, chỉ khi nào Liễu Thư cầm, hắn liền thành thật bất động, bộ dạng muốn bao nhiêu nhanh nhẹn thì có bấy nhiêu ngoan, Liễu Thư nhìn mà nhịn không được nở nụ cười, lúc này thú nhân ở trong mắt cô chính là một con mèo lớn đang làm nũng bán manh.


Nhìn chăm chú vào này một màn, Phách Nhĩ khẽ động khóe miệng, một nụ cười chua sót hiện lên, há to miệng muốn nói gì đó, cuối cùng cái gì cũng không nói ra miệng, cước bộ nhẹ nhàng liền đi ra ngoài, đồng thời cũng đóng cửa lại.

hắn đi im ắng cũng không muốn khiến người chú ý.

Nhưng cái này lại
.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương