Xùy Xùy, Các Nam Chính Mau Tránh Ra
-
Chương 3: Suy tính cho tương lai
Sau khi cánh
cửa phòng bệnh khép lại, cô không tài nào chợp mắt nổi. Có lẽ sự xuất
hiện của Dạ Tích Phàm chính là lời cảnh báo cho cô biết rằng nơi này
nguy hiểm hơn rất nhiều so với những gì cô đang nghĩ.
Có lẽ cô đã quá ngây thơ khi nghĩ rằng bản thân có thể sống yên thân mà quên mất mình là một nữ phụ không hơn không kém cùng với mớ bồng bông mà nguyên chủ để lại.
Thật ra hoàn cảnh của nữ phụ này phức tạp rất nhiều so với một người luôn sống trong yên bình hai mươi mấy năm như cô. Cô ta mồ côi cả cha lẫn mẹ khi chỉ mới mười tuổi, hiện tại người giám hộ của cô ta chính là một người anh họ. Theo như miêu tả trong nguyên tác thì người này yêu thương cô ta hết mực, yêu tới nỗi cô ta muốn gì là cho đó bất kể vô lý tới đâu, chính vì thế mới nuôi ra được một nữ phụ kiêu ngạo ngang ngược. Điều đáng nói là sau cái đêm ba mẹ cô ta mất thì tính cách cô ta dường như thay đổi hoàn toàn, từ một tiểu thư đáng yêu hiểu chuyện thành một cô bé ngang ngược, lớn hơn một chút lại mang danh hám trai.
Nhưng cô bé này cũng chẳng ngang tàng được bao lâu. Ngày vị anh họ đáng kính của cô mang nữ chính về chính lời kết thúc cho những ngày tháng tươi đẹp của cô. Sự kiêu ngạo của cô làm nền cho sự ngoan hiền hiểu chuyện của nữ chính, tính cách ngang tàng của cô càng làm sự kiên cường như cỏ dại của nữ chính càng tỏa sáng. Cô gái nhỏ bắt đầu ghen tị, vì sao nữ chính vừa xuất hiện đã chiếm hết mọi ánh sáng của cô, nhưng sự ghen tị bắt đầu đạt tới đỉnh điểm khi cô gái kia thân thiết với Dạ Tích Phàm, thế là một hồi âm mưu được mở ra để rồi cuối cùng cô lại bị chính những âm mưu của mình hại chết.
Sau khi đọc xong cuốn tiểu thuyết này cô cũng không mấy quan tâm về nữ phụ này, nhưng giờ nghĩ lại mới thấy, có quá nhiều bí ẩn xung quanh chuyện này.
Tại sao cô bé ngoan hiền chỉ trong một đêm đã quay ngoắc 180 độ? Tại sao một người kiêu ngạo như cô lại ganh tị với một lí do rất củ chuối là lấy hết ánh hào quang gì đó như tác giả nói? Sau khi tiếp xúc với Dạ Tích Phàm cô lại phát hiện ra tình cảm của thân thể này không hề tha thiết như lời tác giả miêu tả, ít nhất là sẽ không vì anh ta mà vứt hết tôn nghiêm đi lập kế hãm hại người khác, bằng chứng là khi gặp lại Dạ Tích Phàm, thân thể này thậm chí còn có chút đề phòng anh ta một cách rất bản năng.
Vậy vì nguyên nhân gì mà cô gái này lại đi hãm hại nữ chính để rồi chết thảm?
Hơn nữa còn một vấn đề rất lớn... một người dưng nước lã như vị anh họ kia sao lại yêu thương cô bé này như thế?
Thật nhiều chuyện đan xen vào nhau khiến cô không tài nào giải đáp được, thân thể này có nhiều bí mật hơn cô tưởng.
Thật sự rất đau đầu, nguyên chủ ơi là nguyên chủ, tại sao mới có tí tuổi đầu mà đã có nhiều bí mật tới vậy làm gì chứ! Tôi còn muốn làm sâu gạo, còn muốn đùa mĩ nam a~
Mà nhắc mĩ nam mới nhớ, cô còn chưa biết khuôn mặt của cô bé này tròn dẹt ra sao, dù sao cũng không thể mang một cái mặt như miếng lạp xưởng chạy ra đường đùa mĩ nam phải không nào?
Chạy vội vào nhà vệ sinh, đứng trước gương, cô không thể thốt ra được lời nào.
OMG, bà tác giả này chém gió hơi quá tay rồi, cái mặt thế này mà đi nói thành tục không chịu được, rồi gì mà diêm dúa, cô thấy nếu khuôn mặt này mà tục với diêm dúa thì hoa hậu thế giới còn xấu hơn Thị Nở, rõ ràng bà tác giả đang ganh tị với sắc đẹp của con người ta mà!
Hài lòng với khuôn mặt hiện tại, đùa sao, nếu còn không hài lòng nữa thì cô muốn trở thành hoa hậu thế giới luôn à. Bạn nữ nào đó rất không tiết tháo yy về một tương lai tươi sáng với mĩ nam đẹp trai phong độ cùng giấc mơ sâu gạo của mình.
Nhưng nghĩ tới chuyện nào đó, bạn nữ đành ngậm ngùi dẹp khuôn mặt đáng khinh qua một bên, cô còn cái hôn ước với tên Dạ đen tối nữa a~
Suy tính một chút cái nào, hiện tại đang là mở đầu của cuốn tiểu thuyết, khoảng chưa tới ba tháng nữa thì nữ chính xuất hiện, khi đó bạn Dạ đen tối sẽ gặp nữ chính trong một buổi dạ tiệc do công ti của anh họ kia tổ chức, bị hấp dẫn bởi tính tình quật cường không ham tiền tài của bạn nữ chính nên bạn Dạ đen tối quyết định tiến tới, dù sao thì so sánh giữa một tiểu thư đỏng đảnh với một cô gái ngoan cường không ham tiền tài thì ai cũng chọn vế sau.
Thế là Dạ đen tối quyết định tiến tới tìm hiểu con gái nhà người ta, khi đó cô chỉ cần xúc tiến tiến độ của bọn họ, cho Dạ đen tối chết mê chết mệt nữ chính, như vậy hắn sẽ tự từ hôn, vậy thì cô không lo bị lột mặt nạ, mà còn không phải cưới tên Dạ đen tối kia, một công đôi việc!
Nghĩ tới những ngày tháng tốt đẹp sau này, bạn nữ nào đó rất không có tiết tháo cười mĩ mãn với những suy tính trẻ con của mình, mĩ mãn trèo lên giường ngủ, trong mơ còn không ngừng cười tới ngoắc miệng.
Cô không biết rằng mọi chuyện không hề đơn giản như những gì cô nghĩ, cô đang bị cuống vào một âm mưu lớn không có hồi kết, kẻ thắng làm vua, đó là nguyên tác sống trong xã hội từ xưa tới nay, vậy ai làm vua ai làm giặc còn chưa thể biết được.
..................................................
Trong một căn phòng tối, người đàn ông nhìn vào màn hình máy tính, khuôn mặt của người nọ bị bóng tối che khuất.
Một cơn gió vút qua, rèm cửa sổ bay lên không trung tạo thành một đường cong tuyệt đẹp.
"Nó sao rồi." người đàn ông bỗng nhiên mở miệng, giọng nói của người nọ khẽ tới mức dường như lọt thỏm trong không trung.
"Thưa chủ nhân, cô ta chỉ bị chấn thương nhẹ." từ trong bóng tối truyền tới một giọng nói, trầm thấp như tu la tới từ địa ngục.
"Hừ, chưa chết sao, nhưng không sao, nếu nó chết rồi thì còn gì là thú vị nữa, ta còn chưa chơi chán đâu!" người đàn ông cười khẩy, trong giọng nói tràn ngập khinh bỉ.
"Cậu lui xuống đi, tiếp tục theo dõi."
Một cơn gió vút qua, trong phòng không còn bất cứ tiếng động nào khác ngoài tiếng lách cách của bàn phím.
Có lẽ cô đã quá ngây thơ khi nghĩ rằng bản thân có thể sống yên thân mà quên mất mình là một nữ phụ không hơn không kém cùng với mớ bồng bông mà nguyên chủ để lại.
Thật ra hoàn cảnh của nữ phụ này phức tạp rất nhiều so với một người luôn sống trong yên bình hai mươi mấy năm như cô. Cô ta mồ côi cả cha lẫn mẹ khi chỉ mới mười tuổi, hiện tại người giám hộ của cô ta chính là một người anh họ. Theo như miêu tả trong nguyên tác thì người này yêu thương cô ta hết mực, yêu tới nỗi cô ta muốn gì là cho đó bất kể vô lý tới đâu, chính vì thế mới nuôi ra được một nữ phụ kiêu ngạo ngang ngược. Điều đáng nói là sau cái đêm ba mẹ cô ta mất thì tính cách cô ta dường như thay đổi hoàn toàn, từ một tiểu thư đáng yêu hiểu chuyện thành một cô bé ngang ngược, lớn hơn một chút lại mang danh hám trai.
Nhưng cô bé này cũng chẳng ngang tàng được bao lâu. Ngày vị anh họ đáng kính của cô mang nữ chính về chính lời kết thúc cho những ngày tháng tươi đẹp của cô. Sự kiêu ngạo của cô làm nền cho sự ngoan hiền hiểu chuyện của nữ chính, tính cách ngang tàng của cô càng làm sự kiên cường như cỏ dại của nữ chính càng tỏa sáng. Cô gái nhỏ bắt đầu ghen tị, vì sao nữ chính vừa xuất hiện đã chiếm hết mọi ánh sáng của cô, nhưng sự ghen tị bắt đầu đạt tới đỉnh điểm khi cô gái kia thân thiết với Dạ Tích Phàm, thế là một hồi âm mưu được mở ra để rồi cuối cùng cô lại bị chính những âm mưu của mình hại chết.
Sau khi đọc xong cuốn tiểu thuyết này cô cũng không mấy quan tâm về nữ phụ này, nhưng giờ nghĩ lại mới thấy, có quá nhiều bí ẩn xung quanh chuyện này.
Tại sao cô bé ngoan hiền chỉ trong một đêm đã quay ngoắc 180 độ? Tại sao một người kiêu ngạo như cô lại ganh tị với một lí do rất củ chuối là lấy hết ánh hào quang gì đó như tác giả nói? Sau khi tiếp xúc với Dạ Tích Phàm cô lại phát hiện ra tình cảm của thân thể này không hề tha thiết như lời tác giả miêu tả, ít nhất là sẽ không vì anh ta mà vứt hết tôn nghiêm đi lập kế hãm hại người khác, bằng chứng là khi gặp lại Dạ Tích Phàm, thân thể này thậm chí còn có chút đề phòng anh ta một cách rất bản năng.
Vậy vì nguyên nhân gì mà cô gái này lại đi hãm hại nữ chính để rồi chết thảm?
Hơn nữa còn một vấn đề rất lớn... một người dưng nước lã như vị anh họ kia sao lại yêu thương cô bé này như thế?
Thật nhiều chuyện đan xen vào nhau khiến cô không tài nào giải đáp được, thân thể này có nhiều bí mật hơn cô tưởng.
Thật sự rất đau đầu, nguyên chủ ơi là nguyên chủ, tại sao mới có tí tuổi đầu mà đã có nhiều bí mật tới vậy làm gì chứ! Tôi còn muốn làm sâu gạo, còn muốn đùa mĩ nam a~
Mà nhắc mĩ nam mới nhớ, cô còn chưa biết khuôn mặt của cô bé này tròn dẹt ra sao, dù sao cũng không thể mang một cái mặt như miếng lạp xưởng chạy ra đường đùa mĩ nam phải không nào?
Chạy vội vào nhà vệ sinh, đứng trước gương, cô không thể thốt ra được lời nào.
OMG, bà tác giả này chém gió hơi quá tay rồi, cái mặt thế này mà đi nói thành tục không chịu được, rồi gì mà diêm dúa, cô thấy nếu khuôn mặt này mà tục với diêm dúa thì hoa hậu thế giới còn xấu hơn Thị Nở, rõ ràng bà tác giả đang ganh tị với sắc đẹp của con người ta mà!
Hài lòng với khuôn mặt hiện tại, đùa sao, nếu còn không hài lòng nữa thì cô muốn trở thành hoa hậu thế giới luôn à. Bạn nữ nào đó rất không tiết tháo yy về một tương lai tươi sáng với mĩ nam đẹp trai phong độ cùng giấc mơ sâu gạo của mình.
Nhưng nghĩ tới chuyện nào đó, bạn nữ đành ngậm ngùi dẹp khuôn mặt đáng khinh qua một bên, cô còn cái hôn ước với tên Dạ đen tối nữa a~
Suy tính một chút cái nào, hiện tại đang là mở đầu của cuốn tiểu thuyết, khoảng chưa tới ba tháng nữa thì nữ chính xuất hiện, khi đó bạn Dạ đen tối sẽ gặp nữ chính trong một buổi dạ tiệc do công ti của anh họ kia tổ chức, bị hấp dẫn bởi tính tình quật cường không ham tiền tài của bạn nữ chính nên bạn Dạ đen tối quyết định tiến tới, dù sao thì so sánh giữa một tiểu thư đỏng đảnh với một cô gái ngoan cường không ham tiền tài thì ai cũng chọn vế sau.
Thế là Dạ đen tối quyết định tiến tới tìm hiểu con gái nhà người ta, khi đó cô chỉ cần xúc tiến tiến độ của bọn họ, cho Dạ đen tối chết mê chết mệt nữ chính, như vậy hắn sẽ tự từ hôn, vậy thì cô không lo bị lột mặt nạ, mà còn không phải cưới tên Dạ đen tối kia, một công đôi việc!
Nghĩ tới những ngày tháng tốt đẹp sau này, bạn nữ nào đó rất không có tiết tháo cười mĩ mãn với những suy tính trẻ con của mình, mĩ mãn trèo lên giường ngủ, trong mơ còn không ngừng cười tới ngoắc miệng.
Cô không biết rằng mọi chuyện không hề đơn giản như những gì cô nghĩ, cô đang bị cuống vào một âm mưu lớn không có hồi kết, kẻ thắng làm vua, đó là nguyên tác sống trong xã hội từ xưa tới nay, vậy ai làm vua ai làm giặc còn chưa thể biết được.
..................................................
Trong một căn phòng tối, người đàn ông nhìn vào màn hình máy tính, khuôn mặt của người nọ bị bóng tối che khuất.
Một cơn gió vút qua, rèm cửa sổ bay lên không trung tạo thành một đường cong tuyệt đẹp.
"Nó sao rồi." người đàn ông bỗng nhiên mở miệng, giọng nói của người nọ khẽ tới mức dường như lọt thỏm trong không trung.
"Thưa chủ nhân, cô ta chỉ bị chấn thương nhẹ." từ trong bóng tối truyền tới một giọng nói, trầm thấp như tu la tới từ địa ngục.
"Hừ, chưa chết sao, nhưng không sao, nếu nó chết rồi thì còn gì là thú vị nữa, ta còn chưa chơi chán đâu!" người đàn ông cười khẩy, trong giọng nói tràn ngập khinh bỉ.
"Cậu lui xuống đi, tiếp tục theo dõi."
Một cơn gió vút qua, trong phòng không còn bất cứ tiếng động nào khác ngoài tiếng lách cách của bàn phím.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook