Xương Rồng Đợi Mưa
-
Chương 9
Các chàng trai cũng ở chung một phòng,căn phòng lấy màu xanh dương và trắng làm chủ đạo,Ba chiếc giường lớn nằm ở ba góc,cạch đó lài cái bàn
con.Giữa phòng là bộ sofa nhung đen như nhắc mọi người rằng đây là phòng của nam.Trong phòng chia thêm hai phòng nhỏ, một phòng tắm và một phòng thông thẳng ra ban công.Cạnh hóc tường lại có một cái tủ lạnh nhỏ chứa
đủ các loại nước cùng bia.
Cùng nhau sắp xếp lại hành trang của mình,có lẽ là nam nên bọn họ khá kiệm lời,tuy nhiên họ vẫn biết rằng trong thời gian ở nơi này họ buộc phải có một loại ăn ý hoàn hảo để trải qua ba tháng dài mà không dài ngắn mà không ngắn kia.
Sao khi sắp xếp xong,mọi người tập trung tại vườn,nơi này có hai cái đu quay và một bộ bàn ghế gỗ nhìn có vẻ đã cũ rồi.
- Chán chết được,ngày đầu tiên mà bỏ chúng ta tự túc thế này hả?.....
Tô Nguyên mặt buồn rười rười mà than trách,đáp lại lời ai oán kia Ngô Quốc Hào bỗng nói vào:
-Hay chúng ta ra ngoài chơi đi,ở đây cũng không làm gì,đến tối mới có vũ hội chào đón chúng ta thì hãy về,mọi người thấy sao?
-Mọi người cứ đi chơi trước đi,tôi cần phải gặp một vài người trước rồi sẽ liên lac4 với mọi người sau.
-Tịnh Yên à,cậu định đánh lẻ hai người hả?
Vừa nghe Tịnh Yên nói xong dao dao đã nhảy vào,nhưng chắt cô cũng quên rằng có anh chàng nào đó đang nghĩ cách được đi riêng với cô thì bị cô chặt mất bước đi.Lương Cảnh Âu trừng mắt nhìn cô như tiếc không bịt kín miệng được cái miệng nhỏ nhắn của cô lại vậy.
Nhận ra cái nhìn đầy ẩn ý của lương Cảnh Âu,Dao Dao rét lạnh sống lưng thầm nghĩ: “mình chết chắt rồi” sao đó cười cười nói tiếp:
-Tịnh Yên à,cậu cứ đi đi, không sao đâu,xong việc thì gọi cho bọn mình vậy hjhj
-Vậy thế nhé,bye gặp lại sau.
Tịnh Yên mỉm cười sao đó bước từng bước nhẹ nhàng ra khỏi khu vườn nhỏ.Hồ Vỹ vẫn yên lặng quan sát cô.Khi biết cô muốn gặp ai đó anh chợt lo sợ.anh biết bạn trai cũ của tịnh Yên đang học tại nơi này,anh biết cô đã chịu tổn thương thế nào,anh sợ cô không thể quên đi tên khốn kia để yêu anh.Sau đó Hồ Vỹ cũng rời khỏi khu vườn như mình chưa đến.Có thể bị người khác cho rằng anh là kẻ điên chỉ đuổi theo một cô gái lạnh lùng vô tâm vô phế mà bỏ đi cả đàn oanh yến cũng được.Hay nói anh ngu cũng chẳng sao,anh chỉ biết mình yêu cô gái ấy,thế đủ rồi
SAu khi Tịnh Yên cùng Hồ Vỹ rời đi,mọi người cũng rời khỏi vườn bắt đầu công cuộc dạo chơi của mình,họ đi đến nơi họ thích,ăn nhiều món ăn,thưởng thức sự tài hoa của nghệ sĩ đường phố để lưu lại không khí lẵng mạng của nước Pháp
- Kia chẳng phải là Tịnh Yên sao? Cô ấy làm gì ở đó? Cảnh Âu,anh có biết hai người kia là ai không
Dao Dao bất chợt thấy Tịnh Yên trong một nhà hàng mang phong cách cổ điển,Tịnh Yên cười,cô cười nhẹ nhàng khiến người khác nhìn mà muốn nâng niu.Mái tóc dài thỉnh thoảng bay bay theo ngọn gió,nhìn cô mong manh như thể chỉ chớp mắt đã không còn thấy được cô.Hồ Vỹ ngồi một góc khác trong nhà hàng.Anh nhìn thấy Tịnh Yên gặp hai người một nam một nữ đã trung niên kia,nhìn cô nở nụ cười ngọt ngào,thinh thoảng sẽ đỏ mặt rồi cuối đầu e lệ,anh bỗng muốn bắt cô về,cột chặt cô bên cạch mà không muốn ai thấy được cô ngọt ngào thế nào.
Lương Cảnh Âu và những người khác theo cánh tay Dao Dao nhìn đến.không nhìn thì thôi nhìn rồi Lương Cảnh Âu trỗi dậy sự tò mò.Anh biết hai người ngồi cùng Tịnh Yên là ai,nhưng sao họ lại quen biết nhau chứ?
-Đó là vợ chồng Peter,ông ta là vị bá tước tài ba mà ai cũng muốn gặp.Chỉ là họ không thích ồn ào và sự dối trá của đời nên rất ít người biết đến gương mặt của bọn họ,hầu như thông tin đại chúng không thể nào điều tra ra đời sống của đôi vợ chồng này.Anh củng chỉ trong một lần tình cờ mới gặp họ thôi.
-Trời ạ! Tịnh Yên quá khủng bố rồi,cô ấy biết người của hoàng gia Pháp cơ đấy..
Tô Nguyên trợn lớn mắt nhìn,Ngô Quốc Hào và Hồng Như cũng khá bất ngờ trước tin tức Lương Cảnh Âu vừa nói,chỉ riêng Dao Dao là người duy nhất vẫn bình tĩnh quan sát hai người ngồi củng Tịnh Yên thôi.Có lẽ cô nên đoán ra người mà Tịnh Yên muốn gặp từ đầu rồi chứ.
-Dao Dao,cậu biết họ đúng không?
Hồng Như hỏi vừa hay lôi kéo mọi người mang ánh mắt vừa nghi ngờ vừa tò mò nhìn về phía Dao Dao.
-Vợ chồng Peter là ba mẹ nuôi của Tịnh Yên vào hơn mười năm trước,khi Tịnh Yên vừa tròn 8 tuổi.
Từng đôi mắt trợn to hết cỡ chưa thể tiêu hóa được lời của Dao Dao.Quá kinh khủng đi.
Cùng nhau sắp xếp lại hành trang của mình,có lẽ là nam nên bọn họ khá kiệm lời,tuy nhiên họ vẫn biết rằng trong thời gian ở nơi này họ buộc phải có một loại ăn ý hoàn hảo để trải qua ba tháng dài mà không dài ngắn mà không ngắn kia.
Sao khi sắp xếp xong,mọi người tập trung tại vườn,nơi này có hai cái đu quay và một bộ bàn ghế gỗ nhìn có vẻ đã cũ rồi.
- Chán chết được,ngày đầu tiên mà bỏ chúng ta tự túc thế này hả?.....
Tô Nguyên mặt buồn rười rười mà than trách,đáp lại lời ai oán kia Ngô Quốc Hào bỗng nói vào:
-Hay chúng ta ra ngoài chơi đi,ở đây cũng không làm gì,đến tối mới có vũ hội chào đón chúng ta thì hãy về,mọi người thấy sao?
-Mọi người cứ đi chơi trước đi,tôi cần phải gặp một vài người trước rồi sẽ liên lac4 với mọi người sau.
-Tịnh Yên à,cậu định đánh lẻ hai người hả?
Vừa nghe Tịnh Yên nói xong dao dao đã nhảy vào,nhưng chắt cô cũng quên rằng có anh chàng nào đó đang nghĩ cách được đi riêng với cô thì bị cô chặt mất bước đi.Lương Cảnh Âu trừng mắt nhìn cô như tiếc không bịt kín miệng được cái miệng nhỏ nhắn của cô lại vậy.
Nhận ra cái nhìn đầy ẩn ý của lương Cảnh Âu,Dao Dao rét lạnh sống lưng thầm nghĩ: “mình chết chắt rồi” sao đó cười cười nói tiếp:
-Tịnh Yên à,cậu cứ đi đi, không sao đâu,xong việc thì gọi cho bọn mình vậy hjhj
-Vậy thế nhé,bye gặp lại sau.
Tịnh Yên mỉm cười sao đó bước từng bước nhẹ nhàng ra khỏi khu vườn nhỏ.Hồ Vỹ vẫn yên lặng quan sát cô.Khi biết cô muốn gặp ai đó anh chợt lo sợ.anh biết bạn trai cũ của tịnh Yên đang học tại nơi này,anh biết cô đã chịu tổn thương thế nào,anh sợ cô không thể quên đi tên khốn kia để yêu anh.Sau đó Hồ Vỹ cũng rời khỏi khu vườn như mình chưa đến.Có thể bị người khác cho rằng anh là kẻ điên chỉ đuổi theo một cô gái lạnh lùng vô tâm vô phế mà bỏ đi cả đàn oanh yến cũng được.Hay nói anh ngu cũng chẳng sao,anh chỉ biết mình yêu cô gái ấy,thế đủ rồi
SAu khi Tịnh Yên cùng Hồ Vỹ rời đi,mọi người cũng rời khỏi vườn bắt đầu công cuộc dạo chơi của mình,họ đi đến nơi họ thích,ăn nhiều món ăn,thưởng thức sự tài hoa của nghệ sĩ đường phố để lưu lại không khí lẵng mạng của nước Pháp
- Kia chẳng phải là Tịnh Yên sao? Cô ấy làm gì ở đó? Cảnh Âu,anh có biết hai người kia là ai không
Dao Dao bất chợt thấy Tịnh Yên trong một nhà hàng mang phong cách cổ điển,Tịnh Yên cười,cô cười nhẹ nhàng khiến người khác nhìn mà muốn nâng niu.Mái tóc dài thỉnh thoảng bay bay theo ngọn gió,nhìn cô mong manh như thể chỉ chớp mắt đã không còn thấy được cô.Hồ Vỹ ngồi một góc khác trong nhà hàng.Anh nhìn thấy Tịnh Yên gặp hai người một nam một nữ đã trung niên kia,nhìn cô nở nụ cười ngọt ngào,thinh thoảng sẽ đỏ mặt rồi cuối đầu e lệ,anh bỗng muốn bắt cô về,cột chặt cô bên cạch mà không muốn ai thấy được cô ngọt ngào thế nào.
Lương Cảnh Âu và những người khác theo cánh tay Dao Dao nhìn đến.không nhìn thì thôi nhìn rồi Lương Cảnh Âu trỗi dậy sự tò mò.Anh biết hai người ngồi cùng Tịnh Yên là ai,nhưng sao họ lại quen biết nhau chứ?
-Đó là vợ chồng Peter,ông ta là vị bá tước tài ba mà ai cũng muốn gặp.Chỉ là họ không thích ồn ào và sự dối trá của đời nên rất ít người biết đến gương mặt của bọn họ,hầu như thông tin đại chúng không thể nào điều tra ra đời sống của đôi vợ chồng này.Anh củng chỉ trong một lần tình cờ mới gặp họ thôi.
-Trời ạ! Tịnh Yên quá khủng bố rồi,cô ấy biết người của hoàng gia Pháp cơ đấy..
Tô Nguyên trợn lớn mắt nhìn,Ngô Quốc Hào và Hồng Như cũng khá bất ngờ trước tin tức Lương Cảnh Âu vừa nói,chỉ riêng Dao Dao là người duy nhất vẫn bình tĩnh quan sát hai người ngồi củng Tịnh Yên thôi.Có lẽ cô nên đoán ra người mà Tịnh Yên muốn gặp từ đầu rồi chứ.
-Dao Dao,cậu biết họ đúng không?
Hồng Như hỏi vừa hay lôi kéo mọi người mang ánh mắt vừa nghi ngờ vừa tò mò nhìn về phía Dao Dao.
-Vợ chồng Peter là ba mẹ nuôi của Tịnh Yên vào hơn mười năm trước,khi Tịnh Yên vừa tròn 8 tuổi.
Từng đôi mắt trợn to hết cỡ chưa thể tiêu hóa được lời của Dao Dao.Quá kinh khủng đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook