Edit: Ngọc Băng Linh

"Anh..."

Doãn Doãn khiếp sợ nhìn người đàn ông trên giường, lại quay đầu nhìn ly rượu đỏ tươi trên bàn, cổ họng chợt không ngừng run rẩy. Rốt cuộc, hiện tại cô nên làm gì bây giờ?

Trong phòng lớn như vậy cũng chỉ có cô với người đang tỏa ra hơi thở nguy hiểm này. Anh ta có một đôi mắt xanh dương thâm trầm, ánh mắt sắc bén như muốn gắt gao chiếm giữ linh hồn cô. Còn chưa đối diện với đôi mắt xanh dương kia, cô đã thấy da đầu ngứa ngáy mà cảm nhận cái nhìn chăm chú quét qua, bị ánh mắt của anh nhìn khắp người làm toàn bộ lông tơ của cô dựng đứng.

Doãn Doãn cảm thấy tay chân mình dần trở lên lạnh lẽo, cô không biết nên làm gì bây giờ! Trời ạ! Có ai tới cứu mình không?

Nhưng trước hết vẫn phải để cho anh ta uống xong ly rượu kia, nếu không sáng sớm ngày mai Doll và Hỏa Nhi nhất định sẽ cười nhạo cô vô dụng.

Biết đâu tửu lượng của anh ta cũng không tốt, uống xong ly rượu kia lại say. Tốt nhất là say đến bất tỉnh nhân sự, vậy thì mình muốn làm gì anh ta cũng được rồi, ít nhất là khỏi cần nhìn đôi mắt xanh dương làm tim người ta đập rộn ràng khiến toàn thân cô đột nhiên run rẩy kia, còn thiếu chút nữa đã bị sốc mà chết.

Sau khi trong lòng hiện lên cái mưu kế này, Doãn Doãn cố gắng ra lệnh cho bản thân không nên run rẩy, đem ly rượu đầy đến trước mặt chàng trai, nghĩ biện pháp để không phải thấy ánh mắt bên dưới, cô nâng ly rót vào cổ họng của anh ta.

Tốt nhất là anh ta nên giống như trong tính toán của cô, không đến mấy giây sẽ say đến bất tỉnh nhân sự, cô cũng khỏi phải chờ đợi lo lắng.

Rốt cuộc cô gái đáng chết này muốn làm gì đây? Đôi mắt xanh dương của Chức Hạo nhìn chằm chằm bàn tay nhỏ nanh đang nắm chặt ly rượu đỏ. Anh bị sợi dây trói chặt không thể động đậy, càng khoa trương hơn khi trong cơ thể anh giống như bị đổ xăng vào, lo lắng cô gái kia như cái bật lửa, một khi tới gần sẽ khiến anh như ngòi nổ đã bị châm lửa.

Mới vừa rồi không cẩn thận vì lời nói kia mà sưng to lên, hiện tại lại vì sợi tóc mềm mại của cô chạm vào thân thể mà châm lửa. Giờ phút này cô đang nằm trên ngực anh, sợi tóc rủ xuống trên mặt, trên cổ và ngực anh, gãi cho lòng anh ngứa ngáy khó nhịn, dương v*t Nhất Trụ Kình Thiên sẽ biến thành Trùng Thiên Pháo giống như bột mì đã lên men mà đứng thẳng.

Doãn Doãn còn chưa phát hiện thân thể Chức Hạo trở lên khác thường, tay run run bưng lấy ly rượu, mím môi thật chặt, không biết làm sao khi cơ thể không nghe sai khiến, ngón tay lạnh ngắt và một trái tim mãnh lệt run rẩy.

Doãn Doãn chỉnh lại tư thế thật tốt, nhận thấy tư thế nằm trên ngực sẽ không chạm phải ánh mắt của anh ta, liền miễn cưỡng đổ rượu vào trong miệng anh. Ai ngờ, cơ thể vừa mới chạm vào lồng ngực trần giống như lửa của anh, luồng hơi nóng bỏng từ bụng cô truyền đến hại thân thể cô mất trọng tâm ngã vào lồng ngực của anh, dập thật mạnh lên người anh.

Đỉnh đầu truyền đến một tiếng rên rỉ nho nhỏ, Doãn Doãn giật mình, rượu tràn ra một chút trên mặt của Chức Hạo. Lúc này, người nhát gan như cô lại càng sợ hơn, cô cúi thấp đầu, rất muốn rút lui không làm nữa.

Vừa nghĩ tới chàng trai nguy hiểm như ma quỷ này, đỉnh đầu lại truyền tới ánh mắt lạnh lẽo, một ý nghĩ sợ hãi đánh thẳng vào Doãn Doãn.

Làm sao bây giờ? Doãn Doãn để ly rượu xuống chạy tới cửa muốn mở cửa chạy đi, ai ngờ tay vừa run rẩy nắm chốt cửa, trong lòng chợt lạnh. Quả nhiên...

Cửa đã bị khóa lại rồi! Trời ạ! Nhất định là Doll và Hỏa Nhi cố ý làm như thế, họ rất hiểu cô, biết cô nhất định sẽ bỏ dở giữa chừng, nửa đường bỏ chạy.

Làm sao bây giờ?

Toàn thân Doãn Doãn mệt lả vô lực, đôi chân càng mỏi nhừ, cô không còn dũng khí lại gần cái giường có người đàn ông cả người tản mát ra hơi thở tà ma kia.

Trong lòng Chức Hạo không nhịn được khẽ rủa một lần lại một lần, cái cô gái đáng giận này rốt cuộc đang làm gì thế? Mới vừa rồi các cô cùng nói chuyện mà còn sắp xếp đâu đó mọi thứ nên cũng hiểu được khái quát. Biết cô nữ sinh nhỏ bé trước mắt này là Doãn Doãn, cái người mặc yếm đỏ là Hỏa Nhi, quả thực nhiệt tình như lửa, dáng người nóng bỏng có thể khiến đàn ông bình thường lập tức sống dậy. Người còn lại là Doll ngon lành như yogurt dâu tây, chẳng qua không hiểu tại sao, cái cô nữ sinh tên Doãn Doãn này lại có thể đốt lên dục hỏa sâu trong cơ thể anh?

Trời ạ! Cô gái nhỏ bé này còn muốn giày vò mình tới khi nào đây?

Đôi mắt xanh dương đói khát liếc về phía bàn tay đang cầm ly rượu, anh biết ly rượu kia đã bị bỏ thêm thuốc, nếu anh đoán không sai, đây có thể là một ly xuân dược loại mạnh chăng?

Vào giờ phút này anh lại thấy khát, anh muốn thấy cô cho anh uống ly rượu kia, như vậy đối với cô anh có thể muốn làm gì thì làm.

"Lấy.....Lấy rượu tới đây….."

Giọng nói trầm ấm khàn khàn lại không rõ truyền đến, Doãn Doãn đang dựa vào cạnh cửa giật mình, lúc này cô mới dám ngước mắt nhìn đến bên giường.

Gì cơ? Tên đàn ông có ánh mắt giống như Satan kia....Chẳng lẽ anh ta muốn uống rượu?

Doãn Doãn thấy được khát vọng trong đôi mắt xanh dương kia, anh ta đang yêu cầu mình cho uống rượu sao? Xong rồi, làm sao bây giờ? Mình.....Mình nên làm gì bây giờ? Trong lòng Doãn Doãn kêu gào, cô không dám tới gần anh....Làm sao bây giờ?

Đôi mắt lóng lánh của Doãn Doãn qua lại lưu chuyển giữa môi của anh và ly rượu kia, chờ đến không nhịn được Chức Hạo nặng nề thở dài, trong họng truyền tới một âm thanh khàn khàn.

"Cho tôi rượu.....Tôi muốn.....Cô….." Cơ thể anh nóng lên, nửa người dưới của anh chỉ muốn cô.

Doãn Doãn muốn bất tỉnh, anh ta nói anh muốn mình…..?

Đồ háo sắc!

Lông tơ toàn thân cô dựng đứng. Làm sao bây giờ? Không chỉ có chân cô mềm ra, ngay cả lòng bàn tay cũng xuất mồ hôi, kỳ quái nhất là "Nơi nào" đó của cô lại có cảm giác chảy ra nước, hại cô sợ là cô "bạn tốt" đến thì làm sao bây giờ? Bởi vì mỗi lần cô "bạn tốt" tới chỗ đó đều có nước chảy ra, tuy rằng bình thường "bạn tốt" không tới sớm như vậy, nhưng có thể cô quá khẩn trương mà đến trước thời gian trình diện, đến lúc đó.....

Cô thực sự quá khẩn trương! Lại bắt đầu suy nghĩ lung tung.....

Trước mắt là một chàng trai như sói nằm ở đó, cô rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?

Dù sao cửa cũng bị khóa, cô muốn trốn cũng không trốn thoát được. Một âm thanh được giấu sâu trong đáy lòng bắt đầu thuyết phục cô.

Con ngươi Doãn Doãn bất tri bất giác dừng lại trên cơ thể của người nọ.

Anh ta thật sự là một người đàn ông ngoại quốc rất đẹp trai, hoàn toàn phù hợp với điều kiện của một bạch mã hoàng tử, đem lần đầu tiên cho người đàn ông như thế này cũng không lỗ, có thể cả đời này của cô cũng chỉ có duy nhất một lần may mắn, nếu cô không nắm chặt cơ hội này, đến lúc đó nếu như hối hận......

Đúng rồi! Cô làm sao có thể quên nhược điểm của cô còn ở trên tay Hỏa Nhi cùng Doll, cho nên mới phải nhắc tới dũng khí khi cô cùng họ ký hiệp ước đến Nhật để thực hiện cuộc hành trình? Cô thầm mến một cậu bạn trai trong lớp đã lâu rồi, cũng từng viết thư tình cho anh, chỉ là cô vẫn không dám thừa nhận người mỗi ngày viết tình cho anh lại chính là mình.

Việc này vốn là chuyện rất kín đáo, lại bị cô bạn tốt nhất Hỏa Nhi phát hiện, vì vậy Hỏa Nhi chạy đi nói cho Doll, hai người cùng nhau mang chuyện này đến uy hiếp cô, còn nói muốn đem chuyện này lưu danh hậu thế, hỏi sau này cô làm sao có thể đối bạn trai thầm mến kia đây?

Bởi vì cô thư tình cô viết cho anh thật sự có đủ tình sắc, phong thư cuối cùng còn yêu cầu đem lần đầu tiên của mình dâng hiến cho anh. Từ đó có thể thấy, cô căn bản là một người có tư tưởng phóng khoáng, nhưng lại hành động như một cô gái bảo thủ.

Thật ra đáy lòng cô cũng uốn éo "Muốn" động, muốn thăm dò thân thể của chàng trai này, cũng từng ảo tưởng mình cùng người yêu xảy ra tình một đêm, nhưng chuyện tới trước mắt thì cô lại rút lui.

Tinh thần Doãn Doãn đột nhiên như được cảnh tỉnh, ngay lập tức đứng thẳng người ưỡn thẳng lưng, dường như đã quyết định đi đến bên giường tên đàn ông ngoại quốc đẹp trai kia.

Dù sao ngày mai vừa tỉnh lại,vì nhiệm vụ của anh đã hoàn thành nên sẽ bị đưa về quán “trai bao”, mà cô không chỉ có thể đạt được một phần thể nghiệm tình một đêm, cũng có thể báo cáo kết quả cho Hỏa Nhi và Doll. Quan trọng nhất là nếu hiện tại cô không làm, chờ đến khi anh ta khôi phục sức lực, cô cũng sẽ bị anh cường bạo, bởi vì ánh mắt của anh đã nói cho cô biết, cô là con mồi của anh. Cửa bị khóa lại, cô có hô cứu mạng cũng sẽ không có ai đến cứu cô, bởi vì Hỏa Nhi và Doll sẽ nghĩ cô hô cứu mạng là do đến cao triều!

Mặc dù cô chọn lầm bạn tốt, mặc dù trong lòng cô vẫn rất sợ, nhưng thời gian càng ngày càng cấp bách, chức năng ghi hình của máy quay phim đã được kích hoạt, nếu cô còn không hành động......Ngày mai sẽ phải giao đoạn băng trống không rồi.

Doãn Doãn giúp Chức Hạo uống nốt ly rượu xuân dược mạnh kia, vì đúng lúc khát nước, nên cô cũng uống một ít. Mặc dù cũng do một vị cay nồng khiến bản thân cô chưa bao giờ uống rượu lập tức bị sặc đến khó chịu, thế nhưng rượu vừa vào cổ, trong cơ thể cô liền ngưng tụ một luồng hơi nóng, hơi nóng này dọc theo cổ họng của cô đi xuống phía dưới, thẳng đến bụng của cô, sau đó bình thản tạo thành một đốm lửa xung quanh bụng của, sau đó ngay cả ánh cũng trở lên mạnh dạn hơn.

Cô cũng không hiểu nổi rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì, chỉ biết thân thể cô ngứa ngáy khó nhịn, cái này giống như hàng vạn con kiến chui vào gãi ngứa, khiến cho cơ thể cô không nhịn được mà uốn éo.

Đôi mắt màu xanh dương của Chức Hạo nhíu lại, vì kinh nghiệm dầy dặn nên ngay lập tức anh nhận ra cô gái nhỏ uống xong ly rượu kia thì thân thể sinh ra biến hóa.

Ông trời! Chính anh cũng sắp không khắc chế nổi nam tính kia bộc phát, tình dục dâng trào khiến chân tay anh như muốn thiêu đốt.

Nhưng cô gái nhỏ này tại sao còn không động thủ cơ chứ?

Con mắt màu xanh lam nhíu lại, Chức Hạo đã hiểu. Anh nghĩ đây nhất định là lần đầu tiên của cô.

Cô gái đáng yêu này khiến cho dục vọng của anh càng ngày càng sưng to, nhưng căn bản cô ấy cũng không hiểu gì về chuyện tình dục của nam nữ, cho nên cũng không biết làm sao để hấp dẫn anh.

Đáng chết! Cô đã thành công nhóm lên ngọn lửa dục của anh, nhưng bản thân lại mở to đôi mắt vô tội ngập nước nhìn anh chằm chằm, sau đó còn lộ ra dáng vẻ e lệ.

Ông trời! Thật là muốn giày vò người mà, làm sao bây giờ? Thân thể của anh đau đớn, anh muốn cô quá!

"Tôi....Anh... Tôi nên làm cái gì bây giờ?" Doãn Doãn ngây ngốc nhìn về phía anh hỏi.

"Cởi dây trói cho tôi." Bị trói khiến anh thật sự không cách nào đối với cô làm việc theo ý muốn.

"Được......" Doãn Doãn y lời làm theo.

Cơ thể khôi phục tự do, thế nhưng Chức Hạo cũng không muốn mình hành động trước.

"Hôn tôi!" Một âm thanh trầm ấm dễ nghe của phái nam vang lên.

"Anh nói......Hôn anh?" Doãn Doãn âm thầm nuốt nước miếng ừng ực, mặc dù toàn thân không ngừng nóng lên, khiến cô cảm thấy đầu óc mê muội, nhưng mình không nghe lầm đấy chứ. Anh ta bảo mình hôn anh ta?

"Hôn miệng tôi trước!"

Vì trong lúc nói chuyện với nhau, anh hiểu được Doãn Doãn cư xử với anh như vậy đều bởi vì tò mò quan hệ nam nữ. Mà nếu như anh đã bất hạnh trở thành vật thí nghiệm của ba cô gái này, anh cũng phải có nghĩa vụ để Doãn Doãn hiểu rõ quan hệ tốt đẹp giữa trai và gái, phải tiến hành theo trình tự bình thường.

Hôn môi là bước tiếp xúc thân mật đầu tiên.

"Tôi có thể hôn anh?" Doãn Doãn thận trọng hỏi Chức Hạo, đôi mắt to linh động lo lắng di chuyển, nuốt cái ực nước trong miệng, đôi mắt đen long lánh rơi vào trên môi của anh chàng đẹp trai.

Trời ạ! Vừa nghĩ việc hôn anh, toàn thân cô lập tức nóng lên!

"Cô bị nóng sao?" Liếm liếm đôi môi khô nứt, Chức Hạo thử hướng dẫn cô.

"Ừ. Anh thì sao?" Được rồi, vừa nãy không cẩn thận chú ý anh, lúc này Doãn Doãn mới phát hiện trên mặt Chức Hạo đang chảy đầy mồ hôi hột.

"Tôi......Nóng quá!" Vì không muốn làm cô sợ, Chức Hạo tận lực không đem dục vọng của mình biểu hiện ra.

"Vậy tôi đi rót nước cho anh uống!"

"Không cần, tôi chỉ muốn cô hôn tôi!" Gọi lại Doãn Doãn đang muốn nhảy xuống giường đi tìm nước, Chức Hạo phát ra tiếng rên rỉ khổ sở.

Tiếng rên rỉ này đã dọa Doãn Doãn sợ, "Anh làm sao vậy? Khó chịu chỗ nào sao?" Cô lo lắng chăm chú nhìn anh.

"Ừ! Vừa nãy cô cho tôi uống cái gì vậy? Khiến tôi giống như bị uống phải xuân dược, đúng không?"

"A!" Doãn Doãn không nhịn được thét chói tai, sau đó cô lập tức phát hiện mình không nên thét chói tai, vì vậy lại che kín miệng mình đang mở lớn, hoang mang sợ hãi nhìn Chức Hạo.

Tính nhẫn nại của Chức Hạo sắp bị cô gái nhỏ này tiêu diệt, anh hiện tại không cần cô ở đó la to nói lớn, anh muốn cô tới dập lửa, bằng không anh sẽ bị nổ tung chết mất!

"Mau!" Thình lình ánh mắt bén nhọn giống như đao phóng đến Doãn Doãn, đầu óc của cô lại mê man. Cô lập tức bò lên trên người Chức Hạo, động tác làm theo chỉ thị của anh.

Đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô dán lên đôi môi khô ráo của anh, lập tức cơ thể Chức Hạo mãnh liệt co rút, tim của anh đập gia tốc, bắp đùi không tự chủ cong lên, dọa sợ Doãn Doãn đang nằm trong ngực anh.

Bàn tay cùng hai chân Chức Hạo quấn thật chặt vào cơ thể nhỏ nhắn của Doãn Doãn.

"Ưmh......" Đột nhiên bị người khác quấn chặt lấy, đầu óc Doãn Doãn hoàn toàn hỗn độn như đống tương hồ.

Cái miệng nhỏ nhắn của cô bị người ta điên cuồng mút lấy, giống như đang hút toàn bộ dưỡng khí trong cơ thể cô.

Doãn Doãn lộ ra ánh mắt mê loạn luống cuống, đầu lưỡi của cô bị anh châm ngòi như vậy, luồng cảm giác tê liệt lập tức chui vào ngực của cô, nụ hoa trên ngực cũng theo đó mà đứng thẳng sưng to lên.

Chức Hạo vừa hôn môi Doãn Doãn, vừa dùng ánh mắt lửa nóng nhìn chăm chú vào nét mặt mê loạn của cô, khóe môi không tự chủ đi theo lửa nóng trong cơ thể nâng lên. Bàn tay to của anh trượt xuống trước ngực cô, xoa nắn lên nụ hoa kia.

"Anh...... Tại sao sờ ngực của tôi......" Nụ hoa nhạy cảm của Doãn Doãn lập tức cứng lại đứng thẳng lên.

Giờ phút này hai người cũng bởi vì thân mật tiếp xúc mà hô hấp tăng nhanh, hơi thở rối loạn lởn vởn xung quanh, cả phòng mờ mịt xạ hương.

Chức Hạo tham lam mút lấy hương thơm trong miệng Doãn Doãn, vừa bợ lấy khối tròn mềm mại đang dần dần săn chắc lại, dùng ngón tay dịu dàng xoa nắn.

Cảm giác đau đớn cùng với khoái cảm trêu chọc Doãn Doãn, dẫn dụ cô hưởng thụ một tầng cao trào khác.

Chức Hạo thở ra từng hơi từng hơi nóng trên cần cổ Doãn Doãn, cũng tỉ mỉ gặm cắn trên cổ của cô.

Doãn Doãn không thể hít thở, không hiểu tại sao cơ thể cô lại đau nhức , chỉ có thể không ngừng ưỡn ẹo cơ thể mong muốn có thể giải trừ nhiệt hỏa bên trong thân thể.

Bị anh không ngừng xoa bóp ngực, khiến cô thở gấp liên hồi, cũng sắp không chịu nổi việc anh mãnh liệt đòi hỏi.

Thế nhưng thứ mất hồn trước ngực cô lại bắt đầu nở rộ, cô không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn. Tiếng thở dốc kịch liệt dồn dập từ bờ môi cô phả ra, cực kỳ mê hoặc lòng người, khiến lửa dục trong anh lại lần nữa bộc phát.

"Bé yêu này, em muốn giày vò tôi mà." Âm thanh khàn khàn chôn dấu căng thẳng cực hạn.

"Tôi...... Anh đụng tôi như vậy rất thoải mái!"

Doãn Doãn không biết mình nên làm cái gì chỉ có thể bị động hưởng ứng, những hình ảnh mãnh liệt trước mắt này cũng không thể lưu lại trong đầu, chân tay cô vô lực, đầu óc trống rỗng, chỉ cảm thấy phải có được cái gì đó, nhưng lại không biết nên mở miệng thế nào, hơn nữa cô cũng không thể mở miệng được a!

Thật là xấu hổ muốn chết mà! Nếu như bị bạn tốt của cô nghe thấy, về sau cô làm thế nào mà sống đây?

Xong rồi. Hai gò má của cô lần nữa lại xuất hiện tầng ửng đỏ, bởi vì cô đột nhiên nhớ ra chuyện cô đang làm hiện đang được ghi hình lại.

Không biết trong đầu cô gái nhỏ phía dưới này đang suy nghĩ cái gì, Chức Hạo chỉ biết mình rất muốn đi vào cơ thể cô, hoàn toàn chiếm lấy cơ thể mảnh mai ngọt ngào của cô.

Tình dục mờ mịt tràn ngập trong phòng.

Chức Hạo hôn lên đôi môi Doãn Doãn, cực lực đòi hỏi thỏa mãn mong muốn trong lòng, môi anh nhẹ chạm lên môi cô, ở bên trong đầm nước ra sức mút cắn, bàn tay trượt xuống lưng của cô, cởi hết quần áo trên người cô.

Doãn Doãn cảm thấy toàn thân như bị thiêu đốt, cô nóng quá, khát quá, vừa vặn Chức Hạo không ngừng hôn cô, cô cũng theo bản năng vươn lưỡi liếm anh.

Chức Hạo không ngờ cô gái nhỏ này lại nhiệt tình như vậy, đáng chết lại dẫn ra dục vọng còn sót lại trong cơ thể anh, lửa dục bùng nổ, khiến dược liệu phát huy tác dụng.

Bàn tay mơn trớn từng đường cong mê người của cô, Chức Hạo đắm chìm trong xúc cảm trơn mềm từ đầu ngón tay truyền lại, anh âm thầm than thở, bàn tay không nhịn được dời xuống phía dưới.

Doãn Doãn chỉ cảm thấy có một đốm lửa đang bao lấy trên lưng của cô, trên cơ thể cô ngoại trừ nóng, bên ngoài lại thêm một tầng mồ hôi, hết lần này đến lần khác khi đôi bàn tay kia chạm vào lại hóa thành lửa nóng, thiêu đốt thân thể cô.

Cô không an phận di động thân thể, muốn có được nhiều hơn, nếu không cô sẽ nóng chết mất!

"Nóng quá...... Tại sao lại nóng như vậy chứ?" Doãn Doãn không nhịn được lầm bầm nói.

"Chờ một chút sẽ hết nóng......" Chức Hạo vừa trấn an cô, vừa gặm cắm vành tai cô.

"Ưmh.....Ngứa quá......" Bởi vì vừa nóng vừa ngứa, Doãn Doãn không nhịn được giãy dụa thân thể.

Cúi đầu nhìn vẻ mặt mê say của Doãn Doãn, toàn thân giống như ở trong hầm lửa, Chức Hạo híp lại đôi mắt màu xanh dương, không biết bao nhiêu lần miêu tả môi cô, sau đó lại hôn lên cần cổ trắng mịn của cô.

Trên người cô có một làn hương thoang thoảng, xúc cảm mềm mại khiến bụng dưới của anh nóng lên.

Chức Hạo cười liếc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn say mê của Doãn Doãn, ngực bởi vì gương mặt xinh đẹp của cô hiện lên vẻ say mê mà không ngừng đánh trống.

"Còn nóng sao?" Anh cúi xuống cổ của cô phả khí nóng, trêu chọc cô.

"Nóng quá.....Tại sao lại nóng như thế chứ?" Doãn Doãn nóng đến thân thể bốc lên hơi nước, uốn éo người như muốn thoát khỏi khí nóng trên người.

"Tại sao anh lại không nóng vậy?" Dường như anh ta đem nhiệt của mình truyền hết lên người cô rồi, cho nên mới không nóng sao?

"Tôi...... Rất nóng, nhưng cô đã giúp tôi giải nhiệt rồi!" Tinh quái nở nụ cười mệ hoặc, Chức Hạo nhếch môi thưởng thức hương thơm thoang thoảng trên người cô.

"Tôi biết mà! Nếu không tại sao tôi lại nóng vậy chứ, anh...... Không được, tôi muốn đem nhiệt trả lại cho anh......"

"Cô muốn trả như thế nào đây?" Chức Hạo vừa hôn cổ cô, đôi môi tà ác thừa dịp cô phân tâm lập tức dời xuống nụ hoa.

"Này.....Này......Anh lại cắn tôi......" Doãn Doãn phát hiện đầu tóc vàng kia đang chôn trước ngực cô, hại cô lập tức không thở nổi.

"Không được cắn tôi......" Làm vậy sẽ khiến tôi càng nóng...... Lời kế tiếp bởi vì Doãn Doãn ưm một tiếng mà nuốt vào trong bụng, cô không phát ra được âm thanh nào, toàn thân như bị lửa thiêu đốt.

"Tại sao lại không được? Tôi thích cắn cô, bởi vì ăn cô rất ngon!" Thứ nho nhỏ tròn tròn này vì bị anh cắn mà đứng thẳng, đầu v* mê người phát ra hương thơm thấm vào mũi của anh.

"Nhưng ngứa quá......" Cô bị anh cắn thật là đau, nhưng sau khi cơn đau qua đi lại có một chút xíu tê ngứa, khiến cô vừa thoải mái vừa khó chịu.

"Thoải mái sao?" Chức Hạo tưởng mình thô lỗ đã làm đau Doãn Doãn, anh dừng lại động tác gặm cắn nụ phấn trước ngực cô, ngước lên đôi mắt xanh dương nóng bỏng nhìn vẻ mặt mê loạn cô.

"Đừng...... Không......Thoải mái......Đừng có ngừng......" Khuôn mặt mê say của Doãn Doãn căn bản không rõ ràng lửa dục trong cơ thể mình vẫn đang lên cao, cô chỉ biết bởi vì anh ngưng gặm cắn, lại khiến cho thân thể cô bỗng chốc trống không, cảm giác trống rỗng này làm cô vô cùng muốn lần nữa nếm lại cái khoái cảm mất hồn đó.

Nhưng là một cô gái rụt rè lại khiến cô không thể mở miệng được, cô chỉ có thể mở một đôi mắt vô tội lại mờ mịch tình dục nhìn anh.

“Vì thoải mái nên bảo tôi đừng có ngừng sao?" Đôi con ngươi xanh thẳm lóe lên một tia rung động mà lại có chút tà khí.

"Ừm......"

Tay Chức Hạo chuyển qua trước ngực cô, thay thế nụ hôn của anh xoa nắn nơi mềm mại của cô. "Sao đau quá vậy......Mạnh......Mạnh quá......" Hai mắt khép hờ, Doãn Doãn vừa cảm thụ dòng dục hỏa trong cơ thể vừa rên rỉ cầu khẩn.

"Dùng sức thế này là mạnh quá sao?" Sức lực Chức Hạo dần trở nên dịu dàng, nụ hoa màu hồng được vê nhè nhẹ, khiến thứ màu đỏ đó run rẩy lần nữa.

"Ừ......Đỡ......Đỡ hơn rồi......" Anh thật dịu dàng, sức lực này giống như đang xoa bóp khiến toàn thân cô tê dại.

"Đỡ hơn sao?" Đôi mắt sáng hàm chứa ý trêu chọc đùa giỡn, Chức Hạo cúi đầu xuống nhẹ nhàng liếm thứ sưng đỏ e thẹn này.

"Đừng...... Hôn...... Hôn chỗ đó......" Hai tay Doãn Doãn vung lung tung trên không trung, cô muốn bắt lấy anh, lại bị anh đoán được tránh thoát.

Giống như bè gỗ phiêu lưu trong nước không có cảm giác an toàn, Doãn Doãn cảm thấy sự sợ hãi lan tỏa trong đầu, cô kinh hoảng rụt lại thân thể. Nhưng Chức Hạo không để cho cô sợ hãi, anh bắt đầu mãnh liệt tấn công, trêu chọc cơ thể nho nhỏ của cô đến đỏ bừng.

"Đừng......" Dùng sức thở dài, Doãn Doãn sắp không chịu nổi.

"Thật sự không muốn sao?" Không báo động trước bàn tay to của anh dò vào nơi tư mật nữ tính.

"Anh.....Anh sờ tôi......" Hai gò má của Doãn Doãn đỏ bừng, cô muốn kẹp chặt hai chân lại không cho anh vào, nhưng một cái hôn của anh lại có thể rũ bỏ tất cả kháng cự của cô.

"Tôi sờ nơi nào của cô?" Hơi thở nóng bỏng lần nữa trở lại bên tai Doãn Doãn.

"Nơi đó......Ngay ở đó......" Doãn Doãn muốn khép lại hai chân, nhưng lại bị đôi chân anh tách ra, hơn nữa chân anh còn vô tình cọ vào nơi mềm mại kia.

Doãn Doãn nặng nề thở gấp, cô không biết mình bị làm sao nữa, nóng quá nóng quá bên ngoài thật nóng, cô cũng thấy rất đau thật là đau, "Tôi...... Tôi muốn......" Cô muốn cái gì đây? Chính cô cũng không biết, cô chỉ biết là cô sắp bị người đàn ông này giày vò đến chết rồi.

"Cô muốn tôi làm gì?" Bàn tay anh lại thăm dò vào trong hoa huy*t của cô, con ngươi xanh dương của Chức Hạo lóe ra tia sáng kì lạ, sau đó hưng phấn giương lên một nụ cười tà mị.

Anh đào được một bảo vật rồi, hoa huy*t của cô thật chặt lại ướt át, mới khe khẽ thăm dò vào, chất lỏng màu ngà sữa liền đi theo ngón tay chảy ra, đầu ngón tay anh quấn vòng quanh bộ lông, bộ lông bị dịch yêu làm ướt dính sát vào ngón tay giữa của anh, chẳng khác gì như cỏ với nước không thể tách rời.

"Á...... Anh...... Anh cứ ở đó...... Làm gì......" Tại sao anh có thể đùa bỡn cô như vậy chứ?

"Vì tại tôi thích em, vật nhỏ à!" Cúi đầu cười một tiếng, ngực Chức Hạo nhấp nhô bất định, anh liều chết đè nén dục vọng của mình.

"Ôi...... Đau quá đi!" Khi ngón tay của Chức Hạo đâm sâu vào hoa huy*t của cô thì cơn đau đớn bộc phát, Doãn Doãn cắn môi dưới, đau đến mức chảy nước mắt.

Chức Hạo dùng cánh tay tách rời đôi chân đang muốn khép lại của cô, đem hai chân cô đẩy ra, sau đó vắt lên hông mình, rồi vòng qua sau lưng.

Anh hạ thấp cơ thể xuống để lửa nóng kiên định tìm tòi được lối vào, ngón tay đâm vào khe huyệt càng nhanh hơn, khiến dịch yêu càng chảy thêm mãnh liệt.

"Tôi......" Giống như đang lang thang trong biển lại tìm được bến đậu, Doãn Doãn dùng sức để cơ thể mình bấu víu vào Chức Hạo, trong miệng ngâm nga hóa thành nhiều tiếng thở dốc.

Tay phải Chức Hạo tham lam xoa nắn hoa hạch của cô, dùng tay ra sức xoa bóp tại tâm hoa hạch, môi của anh nóng bỏng mà đem âm thanh ngâm nga trong miệng cô nuốt vào, tay trái phụ trách nhấc cao bộ ngực cô, khiến đường vòng cung đẹp đẽ này nhấp nhô trước mắt anh, khiến cho huyết mạch của anh càng thêm khẩn trương, dục vọng càng thêm sưng đỏ.

Vú bị bợ lên thật cao, đường vòng cung mê người như đang mời gọi anh, môi Chức Hạo gặm nhấm cần cổ nhỏ nhắn mềm mại của cô, sau đó lại cắn một cái trên bầu vú trắng ngần.

Miệng tận tình gặm cắn, đôi gò bồng đảo mượt mà trơn bóng bị anh gặm cắn bừa bãi mà trở nên cứng rắn, sau đó đứng thẳng.

Trời ạ! Cô đẹp mê người, khiến Chức Hạo muốn xông ngay vào trong cơ thể cô cùng cô cá nước giao hoan. Nhưng cô lại quá hẹp, tay của anh ở trong hoa huy*t của cô dao động, nhưng vách tường chật hẹp này vẫn cản trở anhcuồng đâm, nhiệt năng đè ép càng làm cho anh khô nóng khó chịu muốn chết.

Chức Hạo rên khẽ một tiếng, dìu thân thể Doãn Doãn đặt nhè nhẹ ở trên giường, lấy cánh tay mạnh mà có lực chống đỡ nửa người trên của cô, vùi đầu vào trước ngực cô, sau đó lập tức liếm hôn, theo bụng dưới của cô đi tới hoa huy*t ướt át.

"Đừng có nhìn..... Đừng....."

Thật là xấu hổ! Đôi mắt xanh dương đầy lửa đang nhìn chằm chằm hoa huy*t của cô.

Doãn Doãn muốn khép lại hai chân để cảnh xuân khỏi lộ ra ngoài, nhưng cặp chân lại bị giữ chắc bên cái eo rắn chắc của anh.

Tư thế bây giờ của cô vừa lớn mật lại mê người, cô chưa bao giờ biểu hiện phóng đãng như vậy, vừa xấu hổ lại yêu kiều, rồi lại không biết làm sao kháng Chức Hạo đang ở trên người cô dấy lên lửa nóng.

"Tôi......"

"Gọi Hạo......"

"Hạo......"

Liếm láp hoa huy*t của Doãn Doãn, môi Chức Hạo lưu luyến liếm mút cánh hoa nhỏ ngoài hoa huy*t, dùng đầu lưỡi đẩy ra hai cánh hoa đang khép chặt, anh bắt đầu bừa bãi trêu đùa cô.

"Hạo...... Hạo......" Hân hoan khoái cảm vô cùng tuyệt diệu xuyên qua thân thể hai người.

"Em thật ngọt......" Chức Hạo mút một cách ngon lành chất lỏng trong cơ thể cô chảy ra.

"Này...... Đừng...... Đừng mút nữa...... Tôi......" Cô không ngừng yêu kiều, sóng cuồng đánh vào khiến thân thể cô nhẹ nhàng run lên.

Cô nên làm cái gì bây giờ? Cảm giác cơ thể bị xâm nhập cùng đau đớn khiến cô bàng hoàng nhưng cũng rất muốn, nhưng rốt cuộc muốn cái gì chứ?

"Muốn nữa không?" Chức Hạo nâng lên đôi môi dính đầy dịch yêu, lần nữa hôn lên môi cô, cùng cô môi lưỡi quấn quít.

"Muốn...... Muốn......" Sóng cuồng khiến cô thở dốc không ngừng, Doãn Doãn biết cô đang muốn nhiều hơn.

"Tốt...... Tôi sẽ cho em một thứ không giống như trước......" Nắm chặt hông của Doãn Doãn hướng tới nơi đang dâng trào của mình, Chức Hạo dùng sức đưa vật đang ngẩng cao đã sớm chuẩn bị đưa vào nơi cánh hoa đang hé mở.

"Ưmh.....Đau quá......" Doãn Doãn chỉ cảm thấy hạ thân bị một vật thể nóng rực xâm nhập, sau đó thứ lửa nóng cứng rắn này mãnh liệt không ngừng đâm vào chỗ kín của cô, đau đớn khiến cô kêu khóc.

Chức Hạo nắm chặt hông của Doãn Doãn, để cho thứ nóng rực của mình đâm thẳng sâu tới hoa tâm của cô, thứ nước ngọt ngấy từ sâu trong cơ thể cô chảy xuôi ra ngoài, để cho thứ đang dâng trào của anh có thể thuận lợi điên cuồng lún sâu vào hoa tâm của cô.

Như sóng to gió lớn tiếng nước chảy cùng hai người va vào nhau kêu phanh phách, truyền ra âm luật tuyệt vời lại mê người, bị thứ dị thường đâm vào khiến Doãn Doãn thấy được khoái cảm trước nay chưa từng có.

Gương mặt Doãn Doãn đỏ như bông sen tràn đầy kích tình, đôi môi đỏ mọng liều mạng cắn chặt, chỉ sợ không cẩn thận rên lên âm thanh quá lớn khiến chính mình xấu hổ chỉ muốn chết đi.

Doãn Doãn biết tiếp đó sẽ xảy ra chuyện gì, một màn tình yêu nam nữ nóng như lửa ở trong đầu không ngừng phát hình ra, chỉ là tự thể nghiệm cũng có điều bất đồng, tư vị kia quả nhiên rất mỹ diệu, mặc dù có đôi khi đau đớn, khiến cô không nhịn được nhíu mày.

Đôi mắt xanh dương kích tình nhìn xuống khuôn mặt đỏ ửng vì kích tình của cô, bụng dưới càng nóng lửa dục càng ngày càng cao, rực hạo gầm nhẹ một tiếng đem lấy nóng bỏng của mình đến bên trong rút ra đâm vào, có thể giải trừ được thứ đang sưng to của mình.

Thấy Doãn Doãn đang liều chết đè nén lại cuồng triều, Chức Hạo nâng eo lên mãnh liệt hơn nữa ra vào nhụy hoa trơn trượt của cô, để cho dũng đạo trật hẹp tiếp nhận nhiều kích thích hơn, sau đó đem một luồng tinh dịch nóng bỏng đưa vào hoa huy*t của Doãn Doãn.

Tay của anh đi tới chỗ thân thể hai người giao hợp, bắt đầu dịu dàng xoa nắn, đầm nước trong hoa hạch vì đầu ngón tay anh mà rung động, hai vách tường mềm mại cũng vì anh không ngừng đâm vào mà mở rộng rồi lại co rút.

Doãn Doãn ưỡn lên bộ ngực trắng mịn, phập phồng đung đưa bất định lại lộ ra đường vòng cung mê người, khiến Chức Hạo càng muốn thưởng thức bầu sữa mê người của cô, bàn tay anh nâng lên một bên ngực vân vê siết lấy nụ hoa ở trong tay, khoái cảm kinh hoàng đốt cháy hai người.

Rốt cuộc cái gì gọi là "lửa dục của thiên đường"? Doãn Doãn từng coi ở những kênh dành cho người lớn có thấy mấy cô gái trong đó cứ luôn miệng nói "tôi muốn chết quá", hiện cô cũng rất muốn kêu như vậy đó, nhưng cô lại sợ mình kêu quá khoa trương, đến lúc đó sẽ bị hai vị bạn hữu cười nhạo.

Cho nên Doãn Doãn vẫn liều mạng mà cắn răng, nhưng Chức Hạo cũng không tha cho cô, anh nhất định phải nghe được âm thanh mềm mại phát ra từ tiếng ngâm gọi của cô, để cho thân thể anh cảm thấy một sự vui sướng trước nay chưa từng có.

Chức Hạo cạy môi Doãn Doãn xâm nhập liếm mút, sau đó thẳng tiến liếm cắn cần cổ như tuyết của cô, rồi lại chuyển sang khẽ cắn nụ hoa.

"Đau......"

"Còn đau không?" Chức Hạo thả nhẹ sức lực của miệng, đổi thành gặm cắn nhẹ nhàng, tà tà nâng lên nụ cười thỏa mãn.

"Ừ......" Hạ thân bị đâm vào trở nên thoắt nặng thoắt nhẹ, có lúc ở trong cơ thể cô ngừng lại, đợi một chút cô chuẩn bị xong mới một hơi tiến lên mãnh liệt, có lúc lại uốn éo hăng say tới cuồng đảo thân thể cô, khiến chỗ kín của cô vừa đau vừa tê, một ít sóng khoái cảm đưa thân thể nho nhỏ của cô đẩy vào vực sâu, trừ việc chịu đựng cùng anh luật động ra, cô thật không có phương pháp kháng cự anh xâm nhập.

Hai tay Chức Hạo cầm lấy cái mông tròn của cô, để cho nơi ẩm thấp của cô càng gần thứ nóng rực của mình, khiến anh có thể dễ dàng thâm nhập kéo ra đưa vào, ở trong cơ thể cô đẩy đưa tạo ra một luồng nhiệt dịch.

Không cho Doãn Doãn thời gian thở dốc, Chức Hạo bá đạo xoay lại cơ thể của Doãn Doãn, để cho cô nằm sấp dưới người anh, bàn tay lướt qua cái mông tròn nhẵn mịn, dọc theo khe mông vỗ về chơi đùa, thứ sưng tấy để sau khe mông của cô, sau đó, mạnh mẽ động thân, lại dùng lực đâm vào.

Doãn Doãn vô lực chịu đựng đợt tấn công kịch liệt này, bờ môi cô không tự chủ bật ra âm thanh rên rỉ, anh mãnh liệt luật động khiến cô lên tới chín tầng mây muốn hôn mê bất tỉnh.

"Ứ.…!" Chức Hạo gầm nhẹ một tiếng, đem tinh dịch trong cơ thể lần nữa phun vào trong cơ thể Doãn Doãn.

Mặc kệ Doãn Doãn có thể hay thể chịu đựng nữa, anh không cách nào khống chế được dục hỏa của bản thân như ngàn vạn con ngựa xông pha trận chiến, không biết bao nhiêu lần điên cuồng chiếm lấy thân thể của cô, mãi cho đến khi trời hửng sáng, hai người mới mệt mỏi mà ôm nhau chìm vào giấc ngủ…..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương